Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 309: "Không được đi, về nhà với anh."





Anh ta vội vàng rời khỏi phòng làm việc chạy đến nhà ăn.

Vân Triết Hạo muốn đến giúp Thịnh Hàn Ngọc nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Chờ khi anh ta đến thì tình cảnh trong nhà ăn đã không thể cứu vãn được nữa. Thịnh Hàn Ngọc túm cánh tay của Thời Du Huyên muốn cưỡng ép đưa cô đi, Thời Du Huyên cũng rơi nước mắt rồi nhưng vẫn quật cường không đồng ý.

Giản Nghi Ninh cũng xen vào, đứng cạnh Thời Du Huyền uy hiếp Thịnh Hàn Ngọc buông tay, nếu không sẽ không khách sáo với anh nữa.

Còn không chờ anh ấy "không khách sáo" thì Giản Nghi Ninh đã ra tay... đầm một quyền lên mặt Thịnh Hàn Ngọc, thuận thế giải cứu Thời Du Huyên ra chắn ở phía sau.

Thịnh Hàn Ngọc đưa tay lau mũi, chảy máu rồi.

Anh lại chẳng quan tâm đến bản thân mà chỉ cảnh cáo Giản Nghi Ninh, bảo anh ấy đừng có xen vào chuyện của người khác, còn nói đây là chuyện riêng của gia đình mình không liên quan gì đến Giản Nghi Ninh, bảo anh ấy đừng nhúng mũi vào.

Giọng điệu kia cứ như Thời Du Huyên là vật sở hữu riêng của anh vậy.

Thời Du Huyên nổi giận, chợt xông ra từ sau lưng Giản Nghi Ninh, kéo Giản Nghi Ninh đi cùng:

"Chúng ta đi, đừng để ý đến anh ấy."

Thịnh Hàn Ngọc kéo cô lại: "Không được đi, về nhà với anh."

Giản Nghi Ninh đang muốn tiến lên bảo vệ Thời Du Huyên lại bị Vân Triết Hạo ngăn cản.

Tâm tư của anh ấy cũng chỉ có Thời Du Huyền thần kinh thô không nhận ra được, trừ cô ra, người khác đều hiểu đang xảy ra chuyện gì. Vân Triết Hạo làm cho anh ấy tỉnh táo lại, khuyên Giản Nghi Ninh tốt nhất đừng xen vào chuyện của hai vợ chồng nhà người ta, trừ khi anh ấy muốn phá hoại tình cảm vợ chồng của bọn họ.

Có vài lời không nói thẳng ra thì không có chuyện gì nhưng đã vạch trần rồi thì cứ vạch trần thôi, Giản Nghi Ninh không những không chối cãi mà còn thừa nhận một cách tự nhiên.

Thừa nhận mình thích Ảnh Tử, không thể nhìn cô chịu uất ức.

Nếu như Thịnh Hàn Ngọc đối xử tốt với cô, đương nhiên anh ấy sẽ yên lặng lùi bước thậm chí đi xa ra nước ngoài nơi đất khách cũng được, vĩnh viễn không quay trở lại, không xuất hiện trước mặt hai người, không quấy rầy hạnh phúc của bọn họ.