Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 267: “Kháng nghị không có hiệu quả.”





Thịnh Hải hy vọng con trai nhỏ Thịnh Trạch Dung trở về tiếp quản tập đoàn, làm chủ tịch nhà họ Thịnh!

Suy nghĩ của ông ta cũng không phải không có lý.

Thời Du Huyên và Thời Vũ Kha là chị em, chị gái bị ức hiếp, em gái ra báo thù cho cô ta.

Thịnh Trạch Dung và Thịnh Dự Khải cũng là anh em, lại còn là anh em ruột cùng bố cùng mẹ, cậu ta nên giúp anh trai, giúp nhà họ Thịnh vượt qua cửa ải khó khăn này.

Suy nghĩ không tệ, chỉ là hai người đều không đồng ý.

Đứa lớn không bỏ quyền, đứa nhỏ không tiếp nhận, chỉ có thể từ bỏ.

Thời Du Huyên nhìn chằm chằm số liệu trên máy tính, mỉm cười nói với chồng: “Bọn họ đã bắt đầu tìm Trạch Dung tiếp nhận nhà họ Thịnh, anh biết không?”

“Biết, anh cũng biết Trạch Dung không đồng ý.”

Khóe môi anh hơi cong lên, nở một nụ cười rất đẹp, quản gia thấy nhiều cũng không còn lạ nữa.

Từ lúc cậu chủ và cô chủ sống cùng nhau, tần suất cậu chủ cười rõ ràng tăng rất nhiều, khi cậu chủ còn ở cùng cô Giản cũng chưa từng cười nhiều như vậy.

Quản gia tin rằng anh đã có thể bước ra, bây giờ rất hạnh phúc.

Bà ta cảm thấy vui mừng thay cậu chủ, như vậy thật tốt, hai người cùng nhau đi làm hằng ngày, rồi cùng tan làm, luôn dính nhau như là hình với bóng.

Điều không được hoàn hảo duy nhất chính là cô chủ vẫn chưa có thai, nếu có thể sinh thêm vài đứa con nữa thì sẽ rất hoàn mỹ!

“Hừ!”

Thời Du Huyên oán trách: “Cái gì anh cũng biết cả nhưng không nói cho em, tài nguyên dùng chung, có hiểu không? Em đại diện tập đoàn Thiên Mã đưa ra kháng nghị với anh!”

Thịnh Hàn Ngọc vung tay lên: “Kháng nghị không có hiệu quả.”

“Tại sao không có hiệu quả?”

Thời Du Huyên không thèm nhìn máy tính, đứng dậy khỏi sô pha, giương nanh múa vuốt bước tới gần Thịnh Hàn Ngọc: “Anh phải cắt đất xin lỗi em, nếu không em sẽ không để yên việc này đâu!” Cô còn tỏ vẻ cô nhóc hung ác, trông đáng yêu muốn chết luôn.

Anh chủ động nhào vào trong lòng cô gái nhỏ, ôm cô vào trong ngực, rồi thì thầm nói nhỏ bên tai cô: “Bồi thường bằng thịt.”

Mấy chữ này đại diện cho cảnh xuân ngập trời, mập mờ kiều diễm.