Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 306: Người mua thần bí (1)



Tường Vi hơi đaulòng, biết thừa tối nay cô mình đặt mai phục, lại vẫn hy vọng anh sẽxuất hiện. Cho dù chỉ nhìn anh một cái cũng được, chỉ cần biết là anhvẫn bình an, cô không tiếc gì cả. Nhưng cô lại không muốn anh rơi vàonguy hiểm, cô còn không có quên đội lính đánh thuê máu lạnh đứng saulưng cô mình.

“Các vị khách quý, hoan nghênh đến với buổi đấugiá tối nay của Hắc thị tài phiệt!” Lời người dẫn chương trình cắt đứtdòng suy nghĩ của Tường Vi.

Mọi người đã vào vị trí, buổi đấu giá chính thức bắt đầu___

Khi cô gái lễ tân mang kiện vật phẩm thứ nhất lên sân khấu, tất cả ngườimua đều nhìn chăm chú vào túi giấy được mang lên, không khỏi tò mò trong đó có gì.

Người dẫn chương trình mở túi giấy, rút tài liệu bêntrong ra, nói: “Đầu tiên, món đồ được đấu giá thứ nhất, đang trên taytôi đây, chính là giấy tờ đất của một dãy nhà cổ liền kề Vịnh ThanhThủy, căn cứ vào ước tính, hiện nay dãy nhà cổ này có giá trị 20 triệu.Giá khởi điểm là một đồng!”

Người dẫn chương trình vừa dứt lời, hiện trường lập tức xôn xao.

Trong lòng Tường Vi khẽ động, không ngờ lúc đó Hắc Diêm Tước nói giá khởiđiểm một đồng không phải là nói đùa! Anh bán đồ của nhà họ Thẩm đi thật.

Ngay lập tức cô nghe thấy bên tai mình có tiếng nói: “Khốnkiếp! Hắc Diêm Tước lại ra giá khởi điểm một đồng! Đây là nhà tổ củachúng ta mà! Nếu bố cô mà còn tại thế, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu!Tường Vi, hãy làm theo lời cô, dù thế nào cũng không thể để nhà tổ củanhà họ Thẩm chúng ta rơi vào tay thuộc hạ của hắn!”

Tường Vi nhăn mày, gật đầu nói nhỏ: “Uhm, cháu hiểu mà.”

Cô thở dài một hơi, thấy trong hội trường đã có người bắt đầu bỏ giá. Côcầm bảng số trên tay, đi tới hàng cuối cùng trong hội trường, chuẩn bịra tay.

Cô chẳng có ấn tượng gì rõ ràng với dãy nhà cổ ở VịnhThanh Thủy đó cả. Nhưng nếu đó là nhà tổ của Thẩm gia, là con cháu Thẩmgia, cô cũng rất mong hậu bối của Thẩm gia có thể lấy nhà tổ về.

“15 triệu! Đã có người trả 15 triệu! Có ai trả cao hơn không?” Giọng ngườidẫn chương trình cao vút, quả nhiên đều là người có tiền, ra giá caothật, nhưng nhà tổ Thẩm gia thực sự cũng đáng số tiền này.

Tường Vi không biến sắc, tai nghe thấy giọng cô mình, cô gật đầu một cái giơ số___

Người dẫn lập tức hô: “20 triệu! Vị tiểu thư kia ra giá 20 triệu! Có ai trả hơn 20 triệu không?”

Hiện trường im lặng một hồi, đột nhiên, trong đám người có người giơ bảng____

“50 triệu!”

Giá này vừa ra, cả hội trường lập tức nhìn về phía người ra giá 50 triệu,là một thanh niên lịch sự đeo mắt kính có khuôn mặt xa lạ.

Trong lòng Tường Vi, nhỏ giọng hỏi cô mình: “Cô, làm gì bây giờ? Nhị gia đồng ý ra bằng này tiền mua nhà tổ về sao?”

“Người kia rõ ràng đã làm tăng giá! Tạm thời cháu không cần theo, nếu thật sựbất đắc dĩ, cứ để người đó mua vào tay đi, sau này chúng ta đoạt lạicũng được!”

“Nhưng cô…làm thế là phạm pháp!” Tường Vi thầm kinhsợ! Cô đã trải qua 10 năm lao ngục, giờ liền xem luật pháp như khôngvậy, ỷ vào việc nhị gia thống lĩnh đội lính đánh thuê kia, hô hô hào hào đòi đánh đòi giết.