Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 169: Món quà lớn



Phương Chí Hoa để lại một câu như thế và nói với Hà Vĩnh Quân: "Tiểu Hà, lái xe đi!"

Trương Phong quay đầu nhìn thoáng qua Phương Chí Hoa, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, trong lòng không khỏi thầm mắng: "Quà gì mà không thể nói thẳng chứ? Cần gì phải thần bí như vậy chứ?"

Trương Phong cùng Phương Chí Hoa và Hà Vĩnh Quân đi thẳng đến vùng ngoại ô thành phố Giang Thành.

Khoảng hai mươi phút sau, một chiếc xe Bentley Sedan chậm rãi dừng lại trước một biệt thự song lập.

"Cậu Trương, tới rồi, chúng ta xuống xe đi.”

Phương Chí Hoa quay đầu lại và mỉm cười nói với Trương Phong.

"Rốt cuộc ông chuẩn bị quà gì cho tôi thế? Nói thẳng không được sao?"

Trương Phong hơi cạn lời với Phương Chí Hoa.

"Cậu Trương, cậu đừng gấp, cậu sẽ nhanh chóng nhìn thấy quà thôi!" Phương Chí Hoa cười đáp.

Hà Vĩnh Quân đã chủ động giúp Trương Phong mở cửa xe, Trương Phong không còn cách nào khác ngoài việc lắc đầu và xuống xe.

Sau khi xuống xe, Phương Chí Hoa trực tiếp dẫn Trương Phong vào biệt thự.

Khi Trương Phong vào biệt thự, anh phát hiện có ba người trong biệt thự, bao gồm hai nam và một nữ!

Hai người đàn ông không già lắm, dường như mới ngoài hai mươi.

Một người trong số họ hơi mập mạp, đeo một cặp kính gọng đen, ngồi trên ghế sô pha tự chơi máy tính, rõ ràng là dân kỹ thuật.

Còn một người khác thì vạm vỡ, nhìn bề ngoài ít nhất cũng phải 1,85 mét, vai rộng như núi, quần áo không che nổi thân hình vạm vỡ, lúc này đang ôm một đôi quả tạ và tập thể dục.

Người phụ nữ duy nhất thì có ngoại hình bắt mắt nhất.

Bởi vì người phụ nữ này quá gợi cảm và quyến rũ, đôi mắt hồ ly chớp chớp của cô ấy rất quyến rũ, khuôn mặt trắng như tuyết, làn da vô cùng mềm mại, đôi môi đỏ như quả đào, thân hình gợi cảm và nóng bỏng.

Người phụ nữ mặc một chiếc áo bó sát vốn đã gợi cảm, dáng người đầy đặn, bầu ngực căng tròn, lộ ra phần thân dưới cong quyến rũ, chiếc váy đen ngắn có thể ôm lấy toàn thân người phụ nữ, đồng thời để lộ một đôi chân thon dài nuột nà, đẹp mê hồn.

Khi ánh mắt Trương Phong nhìn người phụ nữ này, giống như bị điện giật, không rời mắt đi được.

Tuy Trương Phong đã thấy nhiều mỹ nữ, nhưng l chưa từng thấy người nào đẹp như vậy, cho nên lúc này khó tránh khỏi miệng lưỡi khô khốc.

"Xin chào sếp Phương!"

Ngay khi Trương Phong đang nhìn người phụ nữ này, ba người đã đi đến chỗ họ, nói với Phương Chí Hoa với giọng điệu rất tôn trọng.



"Cậu Trương?"

Phương Chí Hoa quay đầu nhìn Trương Phong và khẽ nói.

Nhưng Trương Phong dường như hoàn toàn không nghe thấy những lời của Phương Chí Hoa, tiếp tục nhìn chằm chằm vào người phụ nữ xinh đẹp kia.

"..."

Lúc này, mỹ nữ cũng chú ý tới Trương Phong, nhưng trong mắt lại không lộ ra điều gì, ngược lại còn cười cười với Trương Phong.

"Cậu Trương, ba người này chính là món quà mà tôi nói trước đó!"

Phương Chí Hoa bất lực nhìn Trương Phong và nói.

"Ba người này chính là món quà mà ông nói ư?"

Sau khi Trương Phong nghe thấy câu này, anh lập tức định thần lại, quay đầu hỏi Phương Chí Hoa.

"Đúng vậy, cậu Trương, từ hôm nay trở đi ba người này sẽ là vệ sĩ riêng của cậu!"

Phương Chí Hoa nhẹ nhàng nhìn Trương Phong và gật đầu.

"Vệ sĩ?"

Biểu cảm trên mặt Trương Phong càng thêm không nói nên lời, vội vàng nói với Phương Chí Hoa: "Chẳng phải ông nói tạm thời nhà họ Lý sẽ không làm gì tôi sao? Hiện tại tôi không cần vệ sĩ!"

"Mặc dù tạm thời nhà họ Lý sẽ không làm gì cậu, nhưng để phòng ngừa bất trắc, tôi đã tìm cho cậu ba vệ sĩ riêng!"

Phương Chí Hoa mỉm cười, sau đó quay sang nói với ba người họ: "Ba người nhanh chóng đến đây giới thiệu bản thân đi!"

"Cậu Trương, xin chào, tôi tên là Long Siêu, từ nay về sau cậu có thể gọi tôi là Siêu Tử!"

Người thanh niên vạm vỡ vội vàng tiến lên, thành thật cười với Trương Phong.

"Xin chào!"

Trương Phong miễn cưỡng gật đầu.

"Cậu Trương, Long Siêu rất lợi hại, sau này cậu ta sẽ phụ trách chính trong việc bảo vệ an toàn cho cậu!"

Phương Chí Hoa nhìn Trương Phong và nói thêm.

"Cậu Trương, ta là Lưu Ba, cậu có thể gọi tôi là Lưu mập!"

Chàng trai trẻ có thân hình hơi béo cũng giới thiệu với Trương Phong.



"Lưu Ba là một chuyên gia máy tính, sau này cậu có thể giao mọi thứ trên internet cho Lưu Ba. Lưu Ba là một trong mười hacker hàng đầu trên thế giới!" Phương Chí Hoa nhìn Trương Phong và tiếp tục nói.

"Lợi hại vậy sao?"

Trương Phong không khỏi cảm thán sau khi nghe những lời của Phương Chí Hoa.

Giờ phút này chỉ còn lại người phụ nữ chưa giới thiệu bản thân.

Người phụ nữ đi đến trước mặt Trương Phong, cố ý bày ra một tư thế khiêu khích trước mặt Trương Phong, để lộ ra dáng người quyến rũ không kiêng nể gì cho Trương Phong xem, đôi mắt ngấn nước, ánh mắt thẳng tắp, dịu dàng nhìn chằm chằm Trương Phong và nói: "Cậu Trương, tôi là Mộng Điệp, về sau cậu có thể gọi tôi là Tiểu Điệp, tôi không có bản lĩnh gì, nhưng có thể giúp cậu làm ấm giường..."

"Hả... làm ấm giường..."

Trương Phong nghe vậy thì sững người tại chỗ với vẻ mặt bất lực.

"Mộng Điệp, thành thật một chút đi!"

Phương Chí Hoa lạnh giọng mắng một tiếng, sau đó nhìn về phía Trương Phong nói: "Cậu Trương, Mộng Điệp sẽ như một thư ký riêng của cậu, sau này cậu muốn gì thì có thể trực tiếp nói cho Mộng Điệp!"

"Cô ấy là thư ký của tôi sao?"

"Đúng vậy, cậu Trương, từ hôm nay trở đi tôi sẽ ở bên cậu, làm thư ký cho cậu, cậu nhất định phải đối xử tốt với người ta đấy.” Mộng Điệp nháy mắt với Trương Phong.

"A…"

Trương Phong biểu hiện vẻ bất lực và quay đầu về phía Phương Chí Hoa, nói: "Phương Chí Hoa, tôi biết ông tìm bọn họ đến là muốn tốt cho tôi, nhưng tôi dành phần lớn thời gian ở trường, chắc cũng không có nguy hiểm gì đâu, hơn nữa tôi cũng không muốn ngày nào bọn họ cũng đi theo bên cạnh tôi, các bạn học nhất định sẽ phát hiện có gì đó không ổn, cho nên ông bảo bọn họ đừng đi theo tôi, có chuyện gì thì tôi sẽ trực tiếp liên lạc với bọn họ là được rồi..."

“Cũng được…”

Phương Chí Hoa nhìn Trương Phong do dự hai giây, sau đó khẽ gật đầu.

Trương Phong thấy Phương Chí Hoa đồng ý liền thở phào nhẹ nhõm, nếu anh thật sự dẫn theo ba người này, sau này làm gì cũng bị người khác giám sát, cảm giác này khiến Trương Phong cảm thấy rất khó chịu.

"Cậu Trương không muốn dẫn theo nhiều người thì có thể dẫn theo tôi này!"

Mộng Điệp cảm thấy hơi không cam tâm sau khi nghe những lời của Trương Phong.

"Nam nữ thụ thụ bất thâm, dẫn theo cô cũng không tiện!"

Trương Phong có chút bất đắc dĩ, sau đó lấy điện thoại di động ra xem giờ, quay đầu nói với Phương Chí Hoa: “Phương Chí Hoa, lát nữa tôi còn có chuyện, ông đưa tôi về đi!"

"Được, cậu Trương!"

Phương Chí Hoa vội vàng gật đầu, rồi dẫn Trương Phong ra khỏi biệt thự.