Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 333: Ngoại truyện 1 – Truyện cổ tích đẫm máu (20)



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Ngoại truyện 1 – Truyện cổ tích đẫm máu (20)

_________

Mọi cảm xúc của anh ta đã không còn nữa.

Một giọt nước mắt lăn dài trên má anh ta.

Chrisis đưa ngón tay nhợt nhạt lên để lau đi giọt nước mắt này. Các khớp ngón tay của anh ta đã bị vấy bẩn bởi nước.

Anh ta đưa tay lên nhìn hồi lâu, cho đến khi vết ướt khô lại. Sau đó anh ấy đặt tay xuống trở lại. Không hề có cảm giác đau lòng.

Mặc dù trái tim anh ta đã bị xé nát hoàn toàn.

..........

Cặp hiệp sĩ theo sau Chrisis và họ tiến vào Thành phố Giấc ngủ Vĩnh cửu.

Tất cả những thiệt hại và hỗn loạn để lại sau thảm họa một nghìn năm trước đã được khôi phục hoàn toàn và thành phố vẫn giữ được diện mạo xinh đẹp. Tuy nhiên, nó không còn dấu hiệu của sự sống.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Chiều Hư

2. Toàn Cầu Xâm Nhập

3. Cô Vợ Mẹ Tôi Chọn

4. Trùng Sinh Cua Đổ Phản Diện Bệnh Kiều

=====================================



Tất cả những bông hoa nở rộ đều được chạm khắc từ đá quý. Những con chim đậu trên cành không có nội tạng, thịt hay máu. Chúng chỉ có một cơ thể làm bằng lông vũ và tiếng kêu của nó được điều khiển bằng ma thuật.

Những người đi bộ đi trên đường đều là những sinh vật đen tối. Khi cỗ xe của các lãnh chúa từ trên trời hạ xuống, tất cả đều cúi đầu và kính cẩn chờ đợi lãnh chúa của họ tiễn đưa.

Xe ngựa chạy trên con phố cổ kính và cánh cửa lặng lẽ mở ra. Vị lãnh chúa trẻ trung và xinh đẹp đích thân khiêng tinh linh gương xuống xe. Chiếc áo choàng đen treo trên người của anh ta bay ra sau lưng trong khi phản chiếu những hạt ánh sáng nhỏ. Nó trông giống như những vì sao trên bầu trời.

Anh ta đưa gương thần vào một phòng ngủ rộng rãi và nhẹ nhàng đặt cơ thể mình lên giường. Các mảng ma thuật phức tạp được khắc trên sàn và tường và ma thuật chảy qua chúng giống như nước cuối cùng tụ lại ở trung tâm.

"Tôi cần dùng một lượng lớn linh hồn để chữa lành cho em ấy. Cũng bằng xương bằng thịt."

Chrisis vô cảm nhìn hai hiệp sĩ ngoài cửa: "Các ngươi mạnh. Các ngươi là nguồn máu thịt thích hợp cho em ấy. Từ hôm nay trở đi, hai người nên thường xuyên cho em ấy ăn máu của mình."

"Đã hiểu, thưa ngài Chrisis."

Các hiệp sĩ song sinh cúi đầu và đáp lại.

Các hiệp sĩ song sinh đều có tên riêng của họ. Anh trai tên là An và em trai tên Kai. Đây là tên của họ trước khi họ bị biến thành một con quái vật bóng tối. Ngoài tên của họ, ký ức của họ từ khi họ còn là con người cũng bị lãng quên để lại cho họ những mảnh vỡ vụn.

Khi lần đầu tiên trở thành một con quái vật bóng tối, họ vẫn còn rất yếu. Họ đã được Kashir thủ lĩnh ma cà rồng thu nhận họ và đã phục vụ hắn cho đến tận bây giờ.

An và Kai thờ ơ và lạnh lùng. Ngoài nhiệm vụ của họ, họ hiếm khi tương tác với những người khác. Bởi vì thực lực của bọn họ, những người khác cũng không dám tới gần bọn họ. Không ai có thể phân biệt chúng. Điều này bao gồm Kashir.

Kể từ khi trở lại Thành phố Giấc ngủ Vĩnh hằng, An và Kai, để hoàn thành nhiệm vụ của mình, sẽ ở lại bên các linh hồn gương cả ngày lẫn đêm. Họ làm theo hướng dẫn của Chrisis và sẽ cho anh ăn máu của mình.

Khi bỏ mũ bảo hiểm, họ để lộ vẻ ngoài đẹp trai giống hệt nhau. Với mái tóc đen, đôi mắt xanh và những đường nét sắc sảo và lạnh lùng, họ giống như những hiệp sĩ được miêu tả trong thơ ca cổ tích. Thật không may, các hiệp sĩ không còn tồn tại và chỉ có những hiệp sĩ bóng tối như họ lang thang khắp lục địa.

Vào ngày này, An đã tháo găng tay kim loại và cắt cổ tay. Y nâng hàm linh hồn trong gương lên và lấy máu từ cổ tay cho nó ăn. Y đã cho cậu ăn rất nhiều, nhiều hơn những yêu cầu tối thiểu mà Chrisis đặt ra.

Kai không thể hiểu được. Mặc dù đã trung thành hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng họ sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì hơn những gì họ cần. Bất cứ điều gì họ được yêu cầu làm, họ sẽ chỉ làm điều đó —- Ngay cả khi việc cho người khác ăn máu của họ có thể khiến họ yếu đi. Cậu không thể hiểu tại sao An lại làm nhiều như vậy.

"Đủ rồi."

Kai bước đến và nắm tay anh trai mình để ngăn y lại: "Em cảm thấy năng lượng của anh đang yếu dần đó. Đừng làm tổn thương nguồn năng lượng của anh chứ."



"Anh biết."

An nhẹ nhàng đưa tay lên. Vết máu còn sót lại trên đôi môi linh hồn trong gương khiến anh trông khá quyến rũ. Đôi mắt y lưu lại trên người anh một lúc trước khi quay sang nhìn em trai mình.

Y gật đầu với Kai: "Anh sẽ cẩn thận."

"Sự quan tâm của anh đối với cậu ta có chút kỳ lạ." Kai nhìn vào khuôn mặt giống hệt mình. Cậu nói, "Anh quan tâm đến cậu ta. Tại sao?"

"Anh hy vọng em ấy sẽ tỉnh lại sớm." An trầm giọng trả lời. Y cụp mắt xuống và đợi vết thương lành lại rồi mới đeo găng tay vào.

"Lý do?"

"Anh không biết."

Nghe Kai hỏi, An thành thật trả lời. Y để lộ vẻ bối rối hiếm thấy trong đôi mắt lạnh lùng của mình.

Kể từ khi ôm lấy linh hồn trong gương, trong lòng y đã có một cảm giác kỳ lạ.

Cái ôm ấy dường như đã đánh thức một điều gì đó trong y nhưng y không biết đó là gì. Có lẽ đó là một kỷ niệm, hoặc có lẽ đó là một loại cảm xúc nào đó …….

Có lẽ chính vì vậy mà y cầu mong cho gương thần sớm tỉnh lại. Bằng cách đó, y có thể giải tỏa những nghi ngờ trong lòng.

Y nhìn khuôn mặt tái nhợt của bóng dáng đang nằm trên giường. Nó yên tĩnh và nhẹ nhàng, như thể y vừa mới chìm vào giấc ngủ. Y chợt nghĩ đến truyền thuyết xung quanh Thành phố Giấc ngủ Vĩnh cửu.

Mặc dù việc sử dụng Chrisis làm nhân vật chính của câu chuyện thật nực cười, nhưng khi được thay thế bằng linh hồn gương, y cảm thấy nó phù hợp đến không ngờ. Giống như nàng công chúa trong truyện, cô ấy đợi hoàng tử đánh thức mình bằng một nụ hôn …….

Nghĩ đến đây, An không khỏi chồm người về phía trước. Y chăm chú nhìn vào gương thần hơn.

Khi trở về sau dòng suy nghĩ của mình, y thấy mình đang hôn lên môi linh hồn trong gương.

Y bị sốc và nhanh chóng đứng dậy. Kai đứng cạnh y lộ vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, gương thần nằm trên giường đã lặng lẽ mở mắt.