Tôi Bị Tiểu Tam...

Chương 35: H. Kinh tâm động phách trong phòng họp



Trong phòng họp kinh tâm động phách

Ơ kìa, cái người này đang làm gì vậy!?

Biên Trình Trình nháy mắt nổi da gà, một dòng điện bò lên từ cẳng chân nàng nhảy thẳng tới háng, hai miếng thịt mềm bên ngoài lỗ thịt bị kích thích đến run rẩy sưng lên. Biên Trình Trình có chút hoảng loạn nhìn về phía mười mấy người trong phòng họp, phát hiện mọi người đều đang nghiêm túc thảo luận, không có ai chú ý tới các nàng.

Mà cái người khởi xướng là Tư Lý thì vẫn dáng vẻ kiêu hùng chốn thương trường, khuôn mặt tinh xảo không chút khuyết điểm, đang nói chuyện cùng Hoàng tổng của Đình Lập.

"Vâng, đây đúng là xu thế hiện nay." Đôi tay Tư Lý giao nắm đè lên bàn làm việc, nhìn màn trình chiếu ppt của giám đốc sản phẩm Đình Lập gật gù tán đồng, mà chân của cô thì ở dưới bàn cọ cẳng chân Biên Trình Trình dần dần đi lên.

Thật không đứng đắn.

"..." Cẳng chân bị chân Tư Lý đùa bỡn, Biên Trình Trình dùng sức nắm bút trong tay, cúi đầu cắn răng không lộ ra cảm xúc, cổ họng nghẹn lại cất giấu tiếng rên rỉ. Phòng khi người ta phát hiện mình có gì đó "sai sai".

Nhưng lúc này, ngón tay Tư Lý nhẹ nhàng gõ hai cái lên bàn trước mặt Trình Trình, ngoài miệng nhắc nhở. "Thư ký Biên, viết nhanh tay lên."

"Dạ, giám đốc Tư." Biên Trình Trình nỗ lực khống chế cảm xúc tuôn trào, không cho phép mình tỏ ra bất kỳ vẻ khác thường nào. Trên thực tế, làn váy nàng đã bị mu bàn chân linh hoạt của Tư Lý nhấc lên, gió lạnh buốt luồn vào nơi riêng tư lửa nóng tiến hành trao đổi nóng lạnh làm Biên Trình Trình rùng cả mình. Nàng chỉ biết mím chặt môi, nghiêm túc nắm bút gian nan viết từng chữ.

"Không biết giám đốc Tư thấy thế nào?" Hoàng tổng của Đình Lập từ lâu đã nghe danh nữ cường nhân của Tư Lý, vì thế mở miệng hỏi.

"Anh cứ nói tiếp đi, tôi muốn nghe thêm một chút." Mà lúc này, Tư Lý đột nhiên mỉm cười thay đổi tư thế, nghiêng nghiêng dựa vào ghế nhìn số liệu trên màn hình lớn, cô thu chân lại, bàn tay ngọc nõn nà duỗi về phía đùi Biên Trình Trình.

! ! !

Biên Trình Trình trong lòng hoảng hốt, vội nghiêng thân mình che khuất tầm mắt người bên cạnh. Nàng hoảng loạn trượt ghế về phía trước, chân ghế 【 két 】 một tiếng lê trên nền đất, hạ thân Biên Trình Trình đều giấu ở dưới bàn.

Tư Lý lại không buông tha Biên Trình Trình, cô tùy ý ngồi nghiêng nghiêng trên ghế, bàn tay càng tùy tiện chui vào trong váy đặt lên đồi núi của Biên Trình Trình, cách quần lót vuốt ve bộ lông mu múp, bàn tay hữu lực tiếp tục trượt xuống phía dưới.

"Ưm..." Biên Trình Trình cảm thấy lưng như bị kim chích, nàng cắn răng nuốt tiếng rên rỉ của mình vào, hai chân run lẩy bẩy, trong ngực cồn cào khô nóng, hoa viên thần bí giữa hai chân kích động như sắp nở hoa, chứa đầy chất lỏng bổ dưỡng của nàng.

Chỉ đợi phun trào.

"Mời Tư tổng xem thử, chúng tôi chuẩn bị mở thêm hạng mục này..." Người diễn thuyết ppt mãnh liệt khẳng khái nhìn về phía Tư Lý, cứ như anh ta chỉ đang trình bày cho mỗi Tư Lý nghe mà thôi.

"Ý tưởng này khá lắm..." Tư Lý gật đầu đồng ý với sách lược sản phẩm của Đình Lập. Mà tay cô thì ở đỉnh khe thịt đè mạnh lên âm đế sung huyết của Biên Trình Trình, hai ngón kẹp nó đứng thẳng, thành thạo mà lôi kéo, nghiền ép, khảy khảy, đem đến cho Biên Trình Trình kích thích mãnh liệt.

"..." Biên Trình Trình phải kìm nén ở nơi công cộng áp lực vô cùng lớn, phần nào làm gia tăng sự mẫn cảm của nàng, chỉ mới nghiền ép đậu đỏ vài cái thôi đã làm nàng phun ra thủy triều. Biên Trình Trình cúi đầu trộm cắn ngón cái phát tiết khoái cảm, cái quần lót mỏng dính cũng không có tác dụng là mấy, nước mật thơm ngon theo bắp đùi nàng rào rạt chảy xuống, chất lỏng trong suốt chảy xuống tận giày nàng, từ đùi nàng chảy xuống thật nhiều vệt nước dâm mĩ, để lại bên chân Biên Trình Trình một vũng nước nho nhỏ.

Tư Lý thanh thản thu hồi tay đối diện Biên Trình Trình, cô khiêu khích mà cong khóe mắt, nghe thấy mùi dâm thủy trên tay. Ánh mắt như muốn nói với Biên Trình Trình: Em kém cỏi vậy sao? Mới đó mà đã cao trào?

Biên Trình Trình cảm thấy thẹn đến đau cả đầu, nàng cắn răng nén lửa hận trong lòng, nàng muốn ăn miếng trả miếng!

Tầm mắt Biên Trình Trình đảo qua một đống đồ vật trên bàn, đột nhiên mắt nàng sáng ngời, sờ lên cây gậy thuyết trình trên bàn.

Biên Trình Trình lén lút giấu cây gậy xuống dưới bàn họp, sau đó đôi tay kéo dài ra, dùng viên sắt tròn trên đỉnh gậy chọt vào bao cự vật giữa háng Tư Lý. Biên Trình Trình hừ lạnh trong lòng, nàng muốn xem thử Tư Lý có sợ bị cương cứng hay không, có chịu van xin mình tha thứ hay không. Nơi này hiện giờ tới mười mấy người lận đó! Tư Lý sẽ không sợ mất mặt sao?

Con rồng giữa hai chân Tư Lý quả nhiên bị gọi dậy, duỗi cái eo lười tính dựng đứng lên, nhưng lại phải ủy khuất khom người đứng trong quần Tư Lý, gian nan đội lên cái bao bự chà bá. Tư Lý bị động tĩnh giữa háng kích thích, theo bản năng mà nhúc nhích cái mông, cổ họng bị lửa dục thiêu đến khô khốc, cô khó chịu húng hắng giọng sợ bị phát hiện ra manh mối, sau đó chỉ có thể chuyển thành nhận xét kế hoạch của công ty Đình Lập. "Khụ khụ... Sản phẩm của quý công ty luôn luôn nổi danh..."

"Đây là báo cáo ban đầu của đợt thử nghiệm sản phẩm, mời Tư tổng xem qua." Thư ký của Hoàng tổng đi đến cạnh Tư Lý, đưa qua một quyển báo cáo dày 5cm, làm cho Biên Trình Trình đang nghịch ngợm sợ tới mức ngừng ngay động tác trên tay.

Tư Lý lấy lại bình tĩnh, mở ra cẩn thận xem xét.

Biên Trình Trình nhìn mặt Tư Lý chuyên chú nghiêm túc, trong lòng lại nổi hứng trêu đùa, cây gậy trong tay nàng dọc theo đường cong cự căn chậm rãi rà về phía trước, dùng đỉnh tròn đâm thọc cây thịt sưng to của Tư Lý, Biên Trình Trình rõ ràng cảm nhận được độ nảy rất căng, thầm tán thưởng côn thịt giữa hai chân Tư Lý co dãn thật tốt.

"Hoàng tổng có tâm." Tư Lý một lòng ba dạ, vừa nhìn báo cáo thử nghiệm, vừa chịu đựng Trình Trình đùa giỡn, vừa chú ý tới trạng thái của những người xung quanh. Điều này làm cô liên tục húng hắng cổ họng, cây thịt bị mê hoặc như thế, gân xanh trên trán kịch liệt nhảy lên. Gậy thịt dưới thân Tư Lý lại cứng thành gậy sắt, chống cái quần lót mỏng của cô giãn thành trong suốt, miệng mã nhãn nôn ra một chút dịch tuyến tiền liệt dính vào quần lót, làm cho côn thịt nghẹn thật lâu của cô càng thêm bành trướng, lại nở lớn thêm một vòng, lại đội cái quần cô lên càng cao.

"Í chòi ơi, em làm "gớt" cây gậy ồi."

Biên Trình Trình cố ý vứt gậy thuyết trình xuống đất, nhìn những người đang tham dự ngượng ngùng gật đầu.

Biên Trình Trình chui vào dưới bàn bò đến giữa hai chân Tư Lý, duỗi tay kéo khóa quần xuống, 【 ùm 】 một ngụm cắn lên cự căn của Tư Lý, nhả ra một đống nước miếng thấm ướt cái quần màu xanh biển của Tư Lý.

"Số liệu ở trang 35..." Tư Lý đang nói chuyện bỗng thân thể cứng đờ, lời nói cũng im bặt, trông thấy ánh mắt Hoàng tổng thắc mắc, Tư Lý bèn nhếch khóe miệng cười một cái. "Có hơi thấp đó."

Nhưng chỉ có Biên Trình Trình là biết, đám gân xanh thô to trên côn thịt Tư Lý đang giựt pặc pặc, nó to như một nùi dây điện, cách quần còn có thể cảm nhận rõ từng nhịp đập của nó. Cảm nhận được côn thịt Tư Lý nhảy lên cùng thân thể cứng đờ, Biên Trình Trình làm như không có việc gì mà bò ra khỏi bàn, bàn tay còn nhân cơ hội bóp nhẹ côn thịt Tư Lý hai cái.

Xúc cảm siêu đã!

Côn thịt dính nước miếng bốc hơi mang đến cảm giác mát lạnh, thấu vào trong cây thịt của Tư Lý, cô hít sâu một hơi nhắm mắt lại, miễn cưỡng duy trì nét tỉnh táo trong đôi mắt.

Ố...

Nhưng giây tiếp theo, gậy thuyết trình trong tay Biên Trình Trình len vào trong quần Tư Lý, cây gậy kim loại lạnh lẽo đè lên cây gậy thịt nóng bỏng của Tư Lý.