Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư

Chương 138: Suy nghĩ của Lộ Kiêu Dương



Lộ Kiêu Dương nhìn Hồ đạo diễn, hoàn toàn không biết ông ta. Không khỏi nhìn thoáng qua Annie bên cạnh.

Annie lại gần, giải thích: "Đạo diễn của《 Người một nhà chúng ta 》."

Lộ Kiêu Dương nói, "Xin chào."

Hồ đạo diễn cười nói: "Thật là trùng hợp, gặp được Lộ gia ở đây, vị này chính là Thẩm tiên sinh sao? Chào Thẩm tiên sinh."

Thẩm Trường Hà nhìn lướt qua người đàn ông đang nịnh nọt này, không lên tiếng.

Hôm nay anh mặc thường phục, dù sao chỉ là đi ăn cùng người nhà, nên dường như tăng thêm phong ấn cho bản thân, căn bản không muốn nói chuyện với người ngoài.

Hồ đạo diễn cười nói với Lộ gia: "Ít ngày trước mới trò chuyện cùng Long tổng, muốn cùng Lộ gia ký với chương trình chúng tôi, không nghĩ tới sớm gặp nhau ở nơi này, quả là duyên phận."

"Vâng?" Lộ Kiêu Dương nhìn Hồ đạo diễn, nói: "Có lẽ ngài nghĩ lầm rồi. Muốn ký hợp đồng với ngài không phải tôi. Mà là Lương Thiến công ty chúng tôi."



"Nào có, không sai đâu." Cũng vì ở trước mặt Thẩm Trường Hà, thấy Lộ Kiêu Dương ở cùng với Thẩm Trường Hà, còn có Lương Thiến cái quái gì.

Hồ đạo diễn hận không thể lấy hợp đồng ra ngay lúc này, để Lộ Kiêu Dương ấn dấu tay vào đó, "Tôi nhìn trúng Lộ gia rất lâu rồi, Lộ gia có thể đến chương trình chúng tôi, là vinh hạnh của tôi."

Vinh hạnh?

Lộ Kiêu Dương nhếch khóe miệng!

Cô bị chửi thành như vậy, mà còn có thể nói ra mấy lời này.

Trình độ vuốt mông ngựa của Hồ đạo diễn, thực sự là quá lợi hại nha!

Hơn nữa, cô nhìn ra được, Hồ đạo diễn lấy lòng mình thế này, là bởi vì Thẩm Trường Hà.

Nếu không với danh tiếng bây giờ, ai nguyện ý tâng bốc cô!

Cô cười nói: "Cảm ơn Hồ đạo diễn đã cân nhắc tôi, tôi đã nhận chương trình khác, tạm thời không có thời gian, hy vọng sau này còn có cơ hội."

Hồ đạo diễn nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, cảm thấy vô cùng xấu hổ. Ông ta vừa nói cả một buổi như thế, không ngờ Lộ Kiêu Dương lại cự tuyệt ông ta!

Không hổ là có Thẩm Trường Hà chống lưng!



Nếu không có chỗ dựa là Thẩm Trường Hà, cơ hội tốt như vậy, cô ta sao có thể cự tuyệt?

Dù sao trước đócô ta đã lưu lạc tới mức đến cuộc thi thơ ca làm thí sinh.

Chẳng qua, Lộ Kiêu Dương khách khí như thế, lại cự tuyệt triệt để như vậy, ông ta cũng không tiện dây dưa nữa.

Chỉ cười nói: "Thì ra là vậy!"

Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà bên cạnh một cái, nói: "Chúng ta đi thôi."

Cô nắm tay Thẩm Trường Hà, tiếp tục đi tham quan nhà hàng của Trình Vũ Gia.

Đi một hồi, Thẩm Trường Hà hỏi: "Vì sao từ chối lời mời của ông ta?"

Lộ Kiêu Dương đang cúi đầu suy nghĩ, nghe Thẩm Trường Hà nói, hỏi: "Có phải anh đang nói đến Hồ đạo diễn không?"

Thẩm Trường Hà: "Ừm."

Tay Lộ Kiêu Dương bị Thẩm Trường Hà nắm trong lòng bàn tay, cô đi bên cạnh anh, bởi vì gót giày không cao, nên chỉ đến bờ vai của anh.

Anh mang kính đen, bởi vì ánh nắng mặt trời bên ngoài quá mạnh, anh không thể gặp ánh sáng mạnh.

Cách tròng kính đánh giá Lộ Kiêu Dương, khuôn mặt Lộ Kiêu Dương nho nhỏ, ngũ quan lập thể, nhưng lại rất nhu hòa, hợp lại với nhau thoạt nhìn sạch sẽ lại rung động lòng người.

Nghe anh hỏi, Lộ Kiêu Dương cười một cái: "Tôi từ chối ông ta là vì chương trình đó của ông ta cũng đã làm đến mùa thứ ba rồi. Anh xem những chương trình tạp kỹ trong quá khứ, có chương trình nào làm đến mùa thứ ba rồi, độ nổi tiếng sẽ không giảm sút không? Huống chi, fan của chương trình này cũng đã nhận định đội ngũ ban đầu, hai mùa trước chưa từng thay đổi người, hiện tại Doãn Ca Dao hết hạn hợp đồng, tổ chương trình muốn tìm người một lần nữa. Fan đối với lần này rất thất vọng. Tôi vốn dĩ bị mắng rất nhiều rồi, lúc này lại đi lên đầu ngọn, không phải là càng bị mắng nhiều hơn sao?"

Thẩm Trường Hà nhìn cô, hình như mỗi ngày cô trừ ăn ra cái gì cũng không suy tính, kết quả cô ở trên phương diện công việc, vẫn là rất để ý.

Thẩm Trường Hà không hiểu mấy thứ này, chuyện trong giới giải trí anh bình thường cũng không có bản lĩnh gì hiểu rõ, dù sao anh là một người ngay cả thời gian xem tivi cũng không có.

Nghe Lộ Kiêu Dương nói, anh nói: "Những chuyện này vẫn là em hiểu rõ hơn."

Trong lòng cô đã nắm chắc, anh liền yên tâm.