Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Chương 33: Tình cảm chuyện này… (hai)



Kế tiếp trong thời gian, Mạc Lục cùng Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí hữu nghị dùng tốc độ ánh sáng tiến triển. Trên cơ bản Nguyệt Hắc Phong Cao vừa lên mạng sẽ phát tin quấy rầy Mạc Lục, mà Mạc Lục theo thói quen bị quấy rầy đồng thời cũng sẽ chủ động xuất kích kéo đối phương làm lao động tay chân.Bất quá có đôi khi hai người nói chuyện phiếm tán gẫu một nửa, Mạc Lục đều lại đột nhiên trầm mặc cùng chơi trò mất tích…

Nguyệt Hắc Phong Cao đối với việc lần này bày tỏ thập phần khó hiểu, khi lần thứ N hai người làm nhiệm vụ làm được một nửa Mạc Lục rời khỏi sau, trong game phát tin nhắn không đượ để ý, Nguyệt Hắc Phong Cao nhịn không được – -

Lôi ra QQ tìn người nào đó ẩn thân , phát cái cửa sổ gọi, sau đó lại hủy bỏ.

Nguyệt Hắc Phong Cao: “(#‵′ ) Móa!Đâu rồi? Mi nha lại chạy đi đâu? Ba giây không trả lời lời, về sau đều đừng nói! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Lúc đó, đang lặng lẽ nhìn kênh nói chuyện bang phái, cùng quan sát động tĩnh Việt ca và Băng Nhược Mạc Lục bị khung chat QQ một chuỗi than thở sáng ngời mắt mù.

Nhớ tới chính mình mới vừa rồi là cùng Nguyệt Hắc Phong Cao làm nhiệm vụ sau… Nàng lập tức trở về cái mặt tươi cười. Nếu nói đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười là đó?

Con mắt chạy một vòng, Mạc Lục suy nghĩ cái lý do củ chuối.

Nước biếc người ta quấn: “Kỳ thật vừa rồi chính là không cẩn thận lạc đường, đừng nóng giận, hắc ~ lập tức tới ngay!”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Lạc đường?”

Mạc Lục phát cái vẻ mặt gật đầu.

Đáng tiếc người nào đó mới không có dễ dàng liền tin tưởng lời của nàng như vậy.

Lừa gạt quỷ ! Hắn vừa rồi thấy được trên bản đồ chấm đen kia không có di chuyển?

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Đàng hoàng một chút đi, thật coi thường chỉ số thông minh của ta đó?”

Nước biếc người ta quấn: “(⊙o⊙ )… Được rồi, kỳ thật lão nương đang làm rõ ràng một việc!”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “-_-! Chuyện gì thần thần bí bí thế?”

Dù sao côn đồ cũng không phải ngoại nhân, nói với hắn cũng không sao. Nghĩ như vậy, Mạc Lục liền đem quan sát chính mình hai ngày nay nói cho Nguyệt Hắc Phong Cao nghe. Từ ngày đó nàng gặp Việt ca cùng Băng Nhược gắn bó kề cận bên nhau bắt đầu đến vừa rồi trong bang phái nếu ai mở lấu Băng Nhược cười giỡn, Việt ca tổng hội hữu ý vô ý mở miệng giải vây. Mà mỗi khi Việt ca lúc nói chuyện, người thứ nhất tiếp lời nhất định là Băng Nhược… Thậm chí, phó bản, làm nhiệm vụ cũng có thể trông thấy đôi nam nữ này…

Cuối cùng, nàng có chút chần chờ hỏi: “Ngươi nói, hai người này có phải thật vậy hay không có vấn đề?”

Kỳ thật đáy lòng nàng đã có tám phần khẳng định nhưng là nghĩ đến Chim nhỏ ưu thương, nàng sững sờ thì không cách nào xác định.

Với vấn đề của nàng, Nguyệt Hắc Phong Cao đáp cực kỳ đúng trọng tâm.

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Mi nói hai người kia, quan hệ khẳng định đã ngoài bạn bè! Về phần có hay không vượt qua ranh giới yêu thì bất quá quyết định bởi tại thái độ song phương mà thôi.”

Xác thực, rất lâu một việc sẽ có kết quả, thường quyết định bởi đương sự. Đúng như hiện tại, nếu như Việt ca cùng Băng Nhược hai bên vô tình như vậy chuyện cũng sẽ không phát triển đến như bây giờ.

Mạc Lục tiếp tục thở dài.

Thân là bằng hữu, nàng rốt cuộc có nên hay không nhắc nhở một chút Chim nhỏ đây?

Rối ren đến cuối cùng, Mạc Lục quyết định gửi thư cho ‘Chim nhỏ ưu thương’, kêu nàng chú ý một chút Việt ca cùng Băng Nhược. Còn lại chuyện dù sao cũng là việc riêng gữa Việt ca cùng ‘Chim nhỏ ưu thương’, nàng cũng không nên quá nhúng tay cho nên khi nói những lời khác cũng không nhiều lời.

Bất quá nàng phát tin nhắn lại sau liên tiếp vài ngày cũng không còn gặp ‘Chim nhỏ ưu thương’ online, cho nên nàng cũng không biết nên làm gì.

Buổi tối hôm đó duy nhất một món làm cho Mạc Lục cảm thấy chuyện rối ren chính là, thiên hàng hoành tài hơn nữa hoa lệ lệ nện vào nàng! (o )/~

Bởi vì là tháng giêng đến tháng ba trong game online tặng rương hoạt động còn không có hết hạn.

Mạc Lục tiện tay mở ra mười cái cái rương, hệ thống lập tức xoát ra một cái thông cáo:

[hệ thống] : Người chơi Nước biếc người ta quấn mở ra thiên quan chúc phúc rương, trong nháy mắt bị ánh sáng trong rương tản mát ra quang mang ngây ngẩn cả người. Nhìn kỹ, dĩ nhiên là thần thú trăm năm khó gặp… ĐM!

Hệ thống thông cáo vừa ra, kênh thế giới lập tức nổ tung.

Bởi vì lần này hoạt động Thiên quan chúc phúc khẩu hiệu chính là ngoại trừ sẽ mở ra một vài thứ vốn cần dùng kim nguyên bảo mua còn sẽ có tỷ lệ nhất định xuất hiện hệ thống tặng thần thú: bạch hổ, Kỳ Lân, Thao thiết.

Đương nhiên, trong rương cũng sẽ xuất hiện một vài thứ khác. Tỷ như, báo phù lễ bao…

Mà khi có event ngoại trừ bang chủ Thương Sơn hoàng hôn Cố nhân hai tướng quên mất một có Kỳ Lân , bạch hổ người có là một vô danh lv 25. Hiện tại cuối cùng một chỉ Thao Thiết được hồng y lv 62 đoạt được.

[thế giới] [đánh đấm giả bộ đi ngang qua] : (#‵′ ) Móa! Này Nước biếc người ta là kẻ nào ?

[thế giới] [nàng vẫn còn con nít] : người này là phó bang chủ phong hoa tuyệt đại… Giống như thao tác rất bình thường?

[thế giới] [cho gia cười một cái] : sách, bạn trên nói chân tướng!

[thế giới] [hoa thổi mưa hoa] : ô ô ô ô, vận cứt chó a vận cứt chó… Vì sao cô nương ta không có vận khí như vậy? ? ?… o ( _ )o…

[thế giới] [Somalia hải tặc nhà thân thích] : cô nương trên kia khóc gì, dù sao thượng cổ thần thú liền một tháng hết hạn mà thôi ~

[thế giới] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : O (∩_∩ )O ha ha ~ chúc mừng tiểu Lục, chúc mừng tiểu Lục… !

[thế giới] [Hòa thượng rượu thịt]: a a a a, tiểu Lục muội tử, em nha vận khí cũng quá tốt đi…

[thế giới] [đạo sĩ ]: thở dài, tiểu Lục muội tử tay em rõ ràng cũng có thể lấy ra nó? ? ? ?… Vì sao lão tử mở ba ngày rương chỉ có thể lấy ra vài chục báo phù? ? ? ? ? ? ? ? ? ?

[thế giới] [thuật sĩ ]:…

[thế giới] [Hắc Miêu không ngủ] :…

[thế giới] [nước biếc người ta quấn] :…

[thế giới] [vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi] :…

[thế giới] [thiên tài tin] : vị huynh đài này, bạn có thể gặp trở ngại rồi! ! ! ! !

[thế giới] [sóng trước chết trên bờ cát] : lau, thật mất thể diện! Vận may thối đến mức này, cầm đao đem mình chấm dứt đi! ! !



〒_〒 đạo sĩ rơi lệ đầy mặt.

Vốn là tim bị đả kích vô cùng yếu ớt, giờ phút này rào rào nát khắp nơi.

Vận may không phải là bạn muốn tốt, nghĩ kỹ nó là tốt rồi… Hơn nữa, vận xui cũng không phải sai lầm của hắn…

Hắn hắn hắn hắn hắn… Hắn dễ dàng sao…

Mà lấy được thần thú kỳ thật chính là Mạc Lục, giờ phút này đang ngồi ở trên đầu cái gọi là thần thú, từ từ du lãm rời xa nơi ồn ào náo động.

Nhìn cảnh sắc hai bên bờ Lâm Giang, hơi có phần phù hợp thơ cổ “Lạc Hà cùng cô vụ đủ bay, thu thủy chung trường ngày toàn là”. Bất quá Mạc Lục vẫn sinh lòng tiếc nuối… Bởi vì thời khắc kích động lòng người như thế, côn đồ Nguyệt Hắc Phong Cao kia rõ ràng không có ở đây! ! ! ! ! Nàng khó được cơ hội một lần có thể chạy trước mặt hắn khoe khoang, cứ như vậy bị tước đoạt!

Kỳ thật Nhạc Hằng đồng chí cũng rất vô tội, bởi vì hắn cùng cha mẹ về quê trở lại không bao lâu vốn là chuẩn bị lên trò chơi, ai ngờ máy tính mới vừa mở đã bị Quân Thiếu Liễm điện thoại cho gọi đi ra ngoài.

Lần này Quân Thiếu Liễm mặc dù nói ra cho oai năm mới nhiều ngày không gặp thừa dịp tụ họp, kì thực là vì thám thính tiến triển giữa Nguyệt Hắc Phong Cao cùng Nước biếc người ta quấn.

“A Hằng, bạn gần đây chơi game tựa hồ chơi rất khoái trá đúng không?” Quân Thiếu Liễm cười nhìn xem hắn.

“… Có sao?” Nhạc Hằng liếc đối phương một cái. Hắn không phải là vẫn luôn như vậy sao?

Quân Thiếu Liễm thấy hắn giả ngu, vì vậy lời nói xoay chuyển, trực tiếp hỏi:

“Như thế nào? Chuyện hai ta lần trước đánh cuộc, bạn biết rõ chân tướng chưa?”

“Ách… Chuyện này có vẻ phức tạp, chờ ông đây biết rõ lại trả lời thuyết phục!” Nhạc Hằng đáp vẻ mặt nghiêm nghị.

Phốc – -

Một bên Quân Thiếu Liễm thiếu chút nữa đem gì ăn trong miệng phun ra đến…

Này kỳ thật liền là một việc tương đối cực kì đơn giản, mà kẻ trước mắt này trong miệng rõ ràng liền biến nó thành phức tạp? Rõ ràng chính là không muốn thừa nhận chính mình thua phải trần truồng chạy, cho nên kiếm cớ…

Quân Thiếu Liễm tâm tình sung sướng trên mặt nụ cười nhìn Nhạc Hằng, thấy Nhạc Hằng trong lòng sợ hãi, hắn mới đưa tay vỗ vỗ vai Nhạc Hằng.

“A Hằng, kỳ thật bạn khỏi cần như vậy. Bất quá chỉ là tại thao trường lõa chạy một vòng mà thôi, thật sự không có gì đáng ngại !”

Nhạc Hằng sau khi nghe xong bi phẫn! Dựa vào… Cái gì gọi là không có gì đáng ngại ? ? ? Lõa chạy người đó cũng không phải hắn! ! ! ! ! ! Nói mát ai không biết a a a a a a a?

Nhưng mấu chốt là, tiểu Lục kia đến cùng phải hay không hàng thật giá thật con gái đây?

Hắn cả đời thanh danh tất cả đều vì 1 cái này…