Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 140: Người nhà mẹ đẻ tới



Tam tiểu thư nghe vậy, liền hiện ra ý cười cao ngạo. 

Cười một cái, Bộ Nhu Nhi nhẹ giọng hỏi: “ Tam tỷ, Ta nên báo đáp các người thế nào mới phải?” 

“ Ái chà, đều là người trong nhà, cái gì mà báo đáp chứ, chỉ cần muội mọi chuyện đều tốt thì với chúng ta là báo đáp tốt nhất rồi” Vừa thấy lời của nàng có phần hảo ý bên trong, Bộ phu nhân vội vàng tiếp nhận câu chuyện. 

Bộ Nhu Nhi cười nói: “ Vậy các người yên tâm, ta hiện tại rất tốt”. Hơn nữa về sau càng tốt hơn, vì không có các nàng cản trở.

“ Ai chà, nha đầu, con cần gì phải gạt chúng ta, con hiện tại nhất định mấy ngày qua không được như ý?” Kèm theo một tiếng thở dài, Bộ phu nhân cúi đầu thấp giọng nói. 

Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái nói: “ Lời nói này là có ý gì?”. Đừng nói với nàng, các nàng đến nơi này đã biết được tin tức về lần náo loạn đêm trước rồi chứ? 

Mắt thấy đề tài mở ra, các vị Bộ phủ tiểu thư đều sinh động đứng lên. Dẫn đầu nói chuyện, đương nhiên chính là Đại tiểu thư: “ Tứ muội này, muội không nên gạt chúng ta, sự tình chúng ta đều đã biết cả rồi?”. 

Ồ... 

Bộ Nhu Nhi như người đi lạc trong sương mù, lên tiếng hỏi; “ Chuyện gì?”. Chuyện gì còn có thể làm cho các nàng thận trọng như vậy? 

“ Chính là chuyện Vương gia cùng nữ nhân khác đó”. Nhị tiểu thư vội vàng cướp lời: “ Vài ngày trước, trên đường lớn, nhiều người tận mắt, Vương gia thấy một tiểu cô nương xinh đẹp ven đường, đem lòng yêu thích liền đoạt lấy mang lên ngựa về Vương phủ?” 

Sao? Có chuyện này sao? Vì sao nàng không nghe nói qua? 

Bộ Nhu Nhi trợn mắt há hốc mồm: “ tại sao ta không biết?” các nàng nghe từ đâu vậy? 

“ Việc này cả kinh thành đã sớm đồn đại ồn ỹ lên rồi” Tam tiểu thư nhanh miệng nói, vẻ mặt mang đôi chút hả hê. 

“ Việc này mọi người đều biết, mọi người đều thấy cô nương kia sợ hãi đến mức co rúm người lại, tìm cách trốn chạy, vậy mà bị hắn ỷ mạnh hiếp yếu bắt mang về nơi này? Sau đó nàng còn bị Minh Vương gia đem ra ngoài một lần nữa? sau đó không còn thấy lần nào nữa” 

Bộ Nhu Nhi khóe miệng hơi trễ ra, vẻ không tin: Làm sao có thể? Các nàng nếu nói Hoàng Phủ Nam Ninh đem đoạt một nam nhân trở về, nàng liền nguyện ý tin theo. Nhưng còn nữ nhân… có khả năng sao? 

“ Mấy vị tỷ tỷ, các người có thể cho ta biết … chuyện đó… đúng là hắn chiếm đoạt cô nương nhà ai sao?” Đối với chuyện kỳ quái này, nàng cũng rất ngạc nhiên. 

“ Không phải là năm ngày trước sao, mấy hôm liền đều nghe chuyện, mà lần cuối cùng nghe nói là hôm kia. Còn cô nương ấy ở đâu, con cái nhà ai cũng không có nghe nói, xem ra nàng ấy cải trang, nhưng tuyệt đối là con nhà đàng hoàng lương thiện. Lớn tiếng nói xong, lại đến lượt Đại tiểu thư lên tiếng: “ Tứ muội, muội sẽ không để bụng đi, cùng lắm là chuyện tình ong bướm, Minh Vương gia là hoàng thân quốc thích, ai mà nói được chứ?” 

Một tiếng nổ “ Ầm” vang lên trong đầu nàng. 

Ý tứ đằng sau câu nói nàng chưa cần nghĩ đến, chỉ là…mặt trước câu kia như vậy cũng đã đủ rồi. 

5 ngày trước… lại còn có.. hôm kia. Nhớ tới hai ngày kì quái này, Bộ Nhu Nhi lòng tràn đầy bất đắc dĩ. 

Các nàng không nói thì nàng đã quên đi. Hiện tại nhớ lại một chút, cũng chính ngày đó nàng bị Vương Thái hậu bức bách, sau đó cùng Hoàng Phủ Nam Ninh phóng ngựa chạy ra đường, các nàng còn nói trên lưng ngựa kia là con gái nhà đàng hoàng lương thiện, trừ nàng ra còn có ai được nữa. 

Khóe mắt chợt sáng lên, nàng bực mình đứng dậy, Không thể không thừa nhận, mấy người này thêm mắm thêm muối là sự việc không bình thường rồi. 

“ Ái chà, đừng nói là người này. Ai chẳng biết Minh Vương gia cùng cháu gái Vương Thái hậu là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu nặng, Vương Thái hậu đương nhiên không coi ngoại thích nàng vào đâu”. Nàng lặng im không nói lời nào, Bộ phu nhân thở dài một tiếng nhìn nàng, nói lời thấm thía: “ Nha đầu này, loạn trong giặc ngoài,con nhất định không thể không đề phòng” 

Bộ Nhu Nhi quả thật hoàn toàn không muốn phản đối, loạn trong là có, có thể đã bị nàng giải quyết xong rồi, là họa bên ngoài thôi, chính là căn bản có thể giải quyết được không? Hơn nữa đừng nói nữ nhân, cho dù Hoàng Phủ Nam Ninh có mang về cả mười nam nhân đi nữa, nàng cũng đâu có quan tâm? Nàng còn ước sao hắn để yên cho nàng, đừng chú ý gì tới nàng? 

“ Việc này cũng không có gì, nếu Vương gia đã thích, vậy thì nạp thiếp thôi, việc này ta có thể có biện pháp nào nữa?” Cố ý hạ thấp ngữ điệu, nàng muốn xem các nàng muốn làm gì? 

Vội vàng lắc đầu, Bộ phu nhân nghiêm trang nói: “ Như vậy sao được, nếu thực sự có ý thu nha đầu kia làm thiếp, con liệu còn có tốt được hay sao? Ai chẳng biết cháu gái Vương Thái hậu, xuất thân hơn ngươi, xinh đẹp hơn ngươi, lại được Thái hậu yêu thích. Nàng nếu được gả vào đây, vị trí chính phi của con e là khó giữ. 

Haiz, nghe nói như vậy, Bộ Nhu Nhi chỉ có thể thở dài một tiếng. 

Không biết Bộ phu nhân này thời gian nào đến đây thu thập tin tức. Dù sao, bọn họ thực sự không phải là lo lắng cho nàng. Bộ Nhu Nhi bĩu môi: “ Việc này cũng đâu có biện pháp nào, ai bảo ta xuất thân thấp hèn như vậy, có thể ở vị trí chính phi vài ngày cũng chính là phúc khí của ta rồi”. 

Lập tức lắc đầu, Bộ phu nhân lớn tiếng nói: “ cái gì không có biện pháp, không phải ngươi đã nói, Vương gia bên người có nhiều thanh niên tuấn tú, tài giỏi giúp việc sao. Nếu như thích hợp thì ngươi nên trở về giới thiệu cho các tỷ tỷ, chỉ cần các tỷ tỷ ngươi được gả vào nơi tốt, nhà chúng ta liền có thế lực rồi, đến lúc đó ai dám cùng ngươi tranh giành ngôi vị Chính phi” 

…. Dựa vào? 

Thì ra nói cả nửa ngày, các nàng là vì mục đích này đây. Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa muốn đập vỡ cái mặt kia, mắng các nàng óc chó. 

“ Vương gia ở lại Vương phủ thời gian không lâu, những người làm việc bên cạnh ta cũng ít tiếp xúc, về phần nam nhân biết được quả thật càng ít”. Nàng lắc đầu, không chút để ý nói. 

“ Không phải còn có Lý tướng quân sao, hắn cùng Vương gia quan hệ mật thiết, lại thường xuyên lui tới Vương phủ. Người này bộ dạng tuấn tú, thông minh trác việt, tiền đồ lại rộng mở. Nếu có thể gả cho hắn, như vậy cũng là cam lòng rồi” Bộ phu nhân há miệng nói. 

“ Không được” 

Theo bản năng, Bộ Nhu Nhi mở miệng cự tuyệt. 

Bộ phu nhân giận tái mặt: “ Con nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ý con là tỷ tỷ con, các nàng làm thiếp cho hắn cũng không đủ tư cách sao?” 

Quả thật, nhà nàng mấy vị tỷ tỷ đều lập tức đứng lên, không vị nào chịu kém vị nào nửa bước. Nếu đem các nàng gả cho hắn, không phải là đã hại hắn khổ đến sống không bằng chết hay sao. Huống chi nàng có thể khẳng định, hắn không bao giờ thích nổi nữ nhân như ba nàng này? 

Bộ Nhu Nhi nhún vai: “ Việc này quả thực không được, Lý tướng gia tuy cùng Vương gia thân cận, nhưng quả thật ta không thể mai mối, ta cùng hắn chỉ là chào hỏi thoáng qua, cũng chưa có nói chuyện gì nhiều”. 

“ Ái dà, chưa nói chuyện nhiều thì về sau tìm cách nói nhiều là được, dù sao các người có nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau như vậy, chỉ cần về sau cố gắng một chút là được, có biết hay chưa?”. Nói xong, Bộ phu nhân bản chất trở lại, bắt đầu quay sang giáo huấn nàng. 

Hay lắm, mới cho các nàng chút nhượng bộ, các nàng liền một tấc lên trời, có voi đòi tiên hay sao. 

Bộ Nhu Nhi khóe miệng khẽ nhếch lên: “ Đại nương, việc này ta không thể làm chủ, Lý tướng gia cũng như Vương gia, đều không ham mê nữ sắc, điểm này ngươi cũng biết. Ta làm sao dám chắc hắn sẽ coi trọng tỷ tỷ các nàng. 

“ Nếu Minh vương gia coi trọng con như vậy, Lý tướng quân cùng ngài ấy là hảo bằng hửu, nhất định muốn thêm gần gũi, huống chi các tỷ tỷ con với con tướng mạo cũng có vài phần giống nhau. Cho nên, ngài ấy làm sao có thể không thích các nàng? Chúng ta có những ba người kìa mà”. Hất cằm lên, Bộ phu nhân nói được những lời quả có phần hợp tình hợp lý. 

Việc này cũng không nhất định, chỉ là mấy phần giống nhau đó trên mặt nàng và tam vị tỷ tỷ cũng đã kém rất nhiều rồi. 

…. 

Bỗng nhiên bên tai nàng tiếng bước chân nhẹ nhàng, hình như còn có tiếng một nữ nhi kêu gọi truyền tới. Bộ Nhu Nhi lập tức khóe miệng khẽ cười, rất nhanh trong lòng lại nghĩ ra một kế sách. 

Trong chớp mặt, mặt nàng càng hiện ý cười ôn nhu: “ Đại nương, thật là ngại quá, ngươi vừa nói tới cái gì, ta nghe không có rõ?” 

Vừa nghe như thế, lại thấy bộ dáng nàng có vẻ là sẽ nghe lời, Bộ phu nhân mừng rỡ vội vàng tăng thêm âm điệu: “ Ý ta là, Vương gia và Lý tướng gia là bạn tốt, bọn họ khẳng định là muốn thêm gần gũi khăng khít, con và các tỷ tỷ là người trong một nhà, lại có vài phần giống nhau,con chỉ cần nhiều lần trước mặt Lý tướng gia về các tỷ tỷ của con, ta chắc rằng ngài ấy sẽ thích bọn họ”. 

Bộ Nhu Nhi vẫn hướng người về phía Bộ phu nhân vờ hỏi lại: “ Đại nương nói gì? Quả thật ta nghe chưa được rõ?” 

“ Ta nói tỷ tỷ con, các nàng,nếu thường xuyên được qua lại Vương phủ, cùng tướng gia tiếp xúc nhiều một chút, năm rộng tháng dài, ngày ấy nhất định sẽ động lòng với các tỷ tỷ con”. 

Ầm… 

Bỗng nhiên, giọng nói sắc bén âm vang truyền đến, một cô gái đang chạy như bay tới: “ Ai dám nói Như Phong ca ca ta sẽ động lòng?” 

“ Tham kiến Nam Vân công chúa” 

Lập tức toàn bộ nha hoàn sai vặt đều nhanh quỳ xuống. 

Mẹ con Bộ phu nhận hơi giật mình, nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy hướng về phía cô gái: “ Tham kiến Nam Vân công chúa” 

Bước nhanh vào cửa, ánh mắt đảo qua dừng lại phía bốn mẹ con Bộ phu nhân, Nam Vân công chúa lớn tiếng quát: “ Vừa rồi trong này nói chuyện chính là các ngươi?” 

“ Vân nhi”, Bộ Nhu Nhi cũng vội vàng đi tới “ Muội tới đây có chuyện gì?” 

“Muội nhớ tới tấu, đến thăm tẩu đó mà”. Lớn tiếng nói xong, Nam Vân công chúa đột nhiên sắc mặt trầm xuống: “ Nhưng những lời ta nghe lúc trước là ai nói?” 

Nói lúc trước ư…. 

Mẹ con mấy người lo sợ nhìn nhau. 

Bộ Nhu Nhi vội vàng cười: “ Các nàng chỉ là thuận miệng nói chơi vậy thôi, không có gì hết” 

“ Còn không có gì ư? Ta đã nghe các nàng nói đi nói lại tới mấy lần?”. Nói rồi nghiêm nét mặt, giơ chiếc roi lên cao: “ Các ngươi mau đi chết, Như Phong ca ca là của ta” 

“ Ối trời ơi…” 

Thấy chiếc roi bay tới, mấy mẹ con vừa né vừa thất thanh kêu 

“ Cái gì mà Như Phong ca ca, đó là ai vậy?”, vừa chạy Đại tiểu thư vừa khó hiểu hỏi. 

“ Đó là tên gọi thân mật Vân Nam công chúa vẫn dùng để gọi Lý tướng gia” Bộ Nhu Nhi lớn tiếng trả lời. 

“ Cái gì?” vừa nghe vậy bốn người đều hết sức kinh ngạc. 

“ Không được gọi tên Như phong ca ca của ta. Huynh ấy là của ta, các người dám đụng tới, ta giết các người”. 

Tức giận tới tận đỉnh đầu, Nam Vân công chúa vung roi, vút một tiếng, đánh trúng tam tiểu thư là người chậm chân nhất chưa trốn kịp. 

“ Ui chao”, Tam tiểu thư đau đớn hét lên, chống đỡ hết nỗi liền ngã xuống đất. 

“ Trời ạ” nhìn thấy thế, trong lòng ba người run sợ hiện rõ trên nét mặt. Lại thấy Nam Vân công chúa cầm roi quay về hướng các nàng, vội vàng vừa nhanh chân chạy vừa lớn tiếng kêu cứu. 

“ Nương, Đại tỷ, Nhị tỷ đợi ta với” vội vàng lớn tiếng kêu, Tam tiểu thư cũng đứng dậy chạy nhanh theo. 

“ Không được chạy, người đâu mau ngăn bọn chúng lại cho bổn cung” lập tức Nam Vân công chúa lớn tiếng kêu, vội vàng muốn chaỵ đuổi theo. 

“ Không cần đâu, Vân Nhi xin hãy hạ thủ lưu tình” 

Chờ các nàng đều chạy xa rồi, Bộ Nhu Nhi mới nghĩ đến muốn quát to một tiếng, cũng vội vàng chạy đuổi theo.