Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3819: “Nghe thú vị đấy”



“Hôm nay ngươi đã có hứng thì bổn Thần Tử đương nhiên theo tới cùng”, Thần Tử Phượng Hoàng cười tôi độc, “sáu mươi triệu mà thôi, Phượng hoàng Tộc ta có thừa, ta hơn ngươi mười triệu”.



“Không phải ngươi cho rằng Yêu Tộc ta dễ ức hiếp chứ?”, Thần Tử Yêu Tộc bật cười chế giễu vang vọng khắp hội trường, “nó đáng cái giá này, ta hơn ngươi mười triệu, ta trả tám mươi triệu”.



Advertisement

“Thần Tộc trả chín mươi triệu”, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Thần Tử Thần Tộc lại lần nữa tăng giá, xong xuôi còn không quên liếc nhìn Thần Tử Phượng Hoàng và Thần Tử Yêu Tộc với ánh mắt đầy khiêu khích”.



“Ba tên này điên rồi sao?”, hiện trường trở nên nhốn nháo, “theo lão phu thấy thì cái đỉnh đó nhiều nhất đáng giá ba mươi triệu nguyên thạch, vậy mà bây giờ được đẩy lên cái giá chín mươi triệu nguyên thạch, có tiền thì đốt đi”.



“Cũng chẳng còn cách nào, vì người ta có tiền”, có người xuýt xoa, “chúng ta không sánh kịp đâu”.



“Chín mươi triệu, có ai tăng giá nữa không?”, ông già tóc bạc chủ trì buổi đấu giá ngó lơ bên dưới, ông ta đưa mắt nhìn về phía nhã gian của Thần Tử Yêu Tộc và Phượng Hoàng Tộc, có lẽ cũng chỉ có bọn họ mới dám theo.



“Không tăng”, Thần Tử Yêu Tộc bật cười lạnh lùng, hắn ném ánh mắt lạnh lùng sang phía Thần Tử Thần Tộc.



“Không tăng”, Thần Tử Phượng Hoàng hít vào một hơi thật sâu, giọng điệu càng lúc càng lạnh.



“Vậy thì cảm hơn hai vị”, Thần Tử Thần Tộc bật cười u ám vang vọng khắp hội trường đấu giá, hôm nay hắn cuối cùng cũng thể hiện được trọn vẹn khiến cho hai tên Thần Tử kia không ngẩng nổi mặt lên.



“Ta tăng”, đương lúc Thần Tử Thần Tộc đắc chí thì ở một góc vang lên tiếng hô, đó chính là Diệp Thành, thời khắc quyết chiến đã đến, hắn chỉ cần đánh bại Thần Tử Thần Tộc là được.



“Đây lại là ai vậy?”, chỉ một câu nói của Diệp Thành mà kéo theo ánh mắt chú ý của tứ phương, không biết có bao nhiêu Đại Thánh nhìn về bên này, bọn họ liếc nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân nhưng càng nhìn càng cau mày sâu hơn.



“Nhìn không rõ chân dung, nhìn không thấu huyết mạch”, có người lên tiếng, “cái có thể khẳng định được đó là tu vi, là Chuẩn Thánh không sai, lẽ nào lại là một Thần Tử của một thánh địa đại giáo nào?



“Dám đối đầu với Thần Tử Thần Tộc thì nhất định không hề đơn giản”, không ít lão tu sĩ vuốt râu: “Buổi đấu giá hôm nay thật sự đặc sắc hơn so với dự đoán”.



“Nghe thú vị đấy”, Thần Tử Phượng Hoàng và Thần Tử Yêu Tộc cũng lần lượt đưa mắt nhìn, trong lòng bọn họ chợt cảm thấy hả hê, Thần Tử Thần Tộc hiến bọn họ chịu thiệt, hiện giờ cũng có kẻ mạnh ra tay rồi.



“Chín mươi triệu không trăm mười nghìn nguyên thạch”, Diệp Thành lên tiếng, hắn chỉ thêm mười nghìn nguyên thạch.



“Tiểu hữu, giá thấp nhất là một trăm nghìn”, ông lão tóc bạc mỉm cười ôn hoà, ông ta liếc nhìn Diệp Thành, có điều với tu vi Đại Thánh của ông ta thì cũng không nhìn thấu Diệp Thành, ông ta chỉ biết hắn là Chuẩn Thánh.



“Đó là chín mươi triệu không trăm mười nghìn nguyên thạch”, Diệp Thành mỉm cười, “cái giá này rất công bằng”.