Tiên Ngạo

Chương 1138: Đại chiến bắt đầu



Hiện tại bản thân Dư Tắc Thành đã có ba trăm sáu mươi lãm Thiên Đạo. Sau lần đại chiến Tiên Nhân trước đây, rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo trở thành Phản Hư Chân Nhất, cho dù Nguyên Anh Chân Quân hiện tại chưa thành Phản Hư Chân Nhất, nhưng cũng đã lãnh ngộ mầm mống pháp tắc Thiên Đạo. Cho nên cũng không cần bảy ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người như trước mới có thể tập trung đủ ba ngàn Đại Đạo.

Nhưng Dư Tắc Thành cũng sẽ không khinh suất sử dụng, đây là vũ khí sau cùng để dành đối phó đám Ma Thần.

Dư Tắc Thành nói tiếp: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Được rồi, hiện tại chúng ta nghiên cứu vấn đề kế tiếp, lực lượng tập thể lúc nào cũng mạnh hơn cá nhân.

- Sau khi đại chiến bắt đầu, tình thế sẽ vô cùng hỗn loạn, chúng ta phải có một phương pháp liên hệ, giúp chúng ta có thể liên lạc giúp đỡ lẫn nhau, về chuyện này, mọi người có biện pháp nào không?

Tông chủ Tâm Ma tông đáp:

- Chuyện này để cho ta, Tâm Ma tông chúng ta có bí pháp có thể giải quyết vấn đề này...

Mọi người bắt đầu nghiên cứu. mỗi người góp một ý, dần dần Hải tộc Long tộc không còn đáng sợ như trước nữa, một chiến thuật hoàn chinh đối phó bọn chúng dần dần hình thành.

Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, như vậy cũng đã hoàn chinh, chúng ta có thể tiến hành chiến đấu mô phỏng.

- Mục đích của không gian ảo cảnh này không chỉ để chúng ta nói chuyện với nhau, đây là chí bảo không gian diễn võ cấp Hồng Hoang của ta. Hiện tại chúng ta còn sáu canh giờ, ta có thể mô phỏng Tử Tinh Thiên Vũ, mọi người vào đó chiến đấu mô phỏng, lâm trận mới mài gươm, bất quá cũng chưa muộn.

Không gian biến hóa rất nhanh, biến thành Tử Tinh Thiên Vũ mà Dư Tắc Thành từng tới, có vô số Hải tộc Long tộc trong đó, bắt đầu chiến trường mô phỏng.

Cuối cùng Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, bất quá trước đó chúng ta còn một việc phải làm, chính là chém ba tên Hải tộc nằm vùng để tế cờ.

Dứt lời, ba đạo hào quang tụ tập vào giữa đám Nguyên Anh Chân Quân, trói chặt ba tên Nguyên Anh Chân Quân trong đó.

Lập tức mọi người tỏ ra vô cùng kinh ngạc, nhìn lại chỉ thấy trong hào quang, có ba tu sĩ Nguyên Anh đang bị chế ngự chặt chẽ.

Có tu sĩ quen biết bọn chúng khe khẽ nói:

- Là Sơn Thạch lão nhân của Hậu Thổ Vạn Thạch tông ư, làm sao lão lại là Hải tộc?

Trong ba người này, một người là tán tu Thương Hồng chân quân ở Đại Hồng sơn, địa vực Miêu Sương, một người là Sơn Thạch lão nhân của Hậu Thổ Vạn Thạch tông, một người là Tam Tinh chân quân ở Tinh Túc Hải.

Trong đó Thương Hồng chân quân, Tam Tinh chân quân có phải là gian tế hay không, những người khác không quan tâm tới. Duy chỉ có Sơn Thạch lão nhân của Hậu Thổ Vạn Thạch tông, tu đạo hơn ba ngàn năm, hết sức lo lắng thương yêu hậu bối, làm vô số việc thiện, nói lão là gian tế, vô số người quen của lão tỏ ra không phục.

Dư Tắc Thành nghe thấy mọi người bàn tán, khẽ mỉm cười:

- Điện phủ chỗ chúng ta đang ở chính là không gian diễn võ cấp Hồng Hoang của Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Không gian diễn võ như vậy, số thượng môn có được chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, tường các vị cũng đã biết được diệu dụng của nó.

- Trong không gian này, những sợi dây kết nối thần thức không chỉ giúp chúng ta kết nối thần thức với nhau, hơn nữa còn có thể thông qua kết nối này để biểu lộ tâm trạng của chúng ta. Hoặc vui hoặc buồn, đều có thể biểu lộ ra vô cùng chân thật, và lại có dùng pháp thuật cũng không thể khống chế.

- Mọi người xem đây...

Thình lình một bàn đồ ảo ảnh xuất hiện, trên đó có vô số điểm sáng, mỗi điểm sáng đại biểu cho một người ở đây, những điểm sáng này có màu đỏ, có màu trắng.

Dư Tắc Thành nói tiếp:

- Màu đỏ là giận dữ, kích động, trắng là sợ hãi.

- Các vị xem, hiện tại đã biến thành màu lục, đại biểu cho tò mò. Tâm trạng tất cả mọi người đều như nhau, thấy Hải tộc hùng mạnh như vậy đều biến thành màu trắng, sau nghiên cứu đối sách lại hóa thành màu đỏ. Nhưng chỉ có ba người bọn chúng ngược lại với chúng ta. Chúng ta vui mừng, bọn chúng lo lắng, chúng ta sợ hãi, bọn chúng vui mừng, nếu chúng không phải là nội gián, vậy ai là nội gián?

Những thượng môn truyền thừa vạn năm cũng có không gian diễn võ cấp Hồng Hoang như Dư Tắc Thành, rất nhanh xác định lời hắn là sự thật.

Thật ra nếu là già, dù là Dư Tắc Thành hãm hại bọn họ, những người khác cũng sẽ ủng hộ hắn. Đại chiến sắp đến. hy sinh người mà mình không quen biết để tế cờ, gia tăng sĩ khí. ai nấy đều hai tay tán thành.

Ba người bị hào quang khống chế chặt chẽ, có hai người cố gắng giãy dụa. Dần dần trên người bọn chúng phát ra lực lượng kỳ dị, tuyệt đối không phải là lực lượng của tu sĩ Nhân tộc, chính là một trong sáu loại lực Thần Uy của Hải tộc, điều này đã khẳng định lời Dư Tắc Thành.

Lập tức có người cất tiếng thóa mạ:

- Thật là khốn kiếp, không thể ngờ rằng bọn chúng là nội gián, giết chúng, giết chúng đi...

Chỉ có bề ngoài Sơn Thạch lão nhân không thay đổi, Dư Tắc Thành buông lỏng trấn áp cho lão, cất tiếng hỏi:

- Sơn Thạch lão nhân, vì sao lão phản lại Nhân tộc chúng ta?

Sơn Thạch lão nhân cười nói:

- Hài tộc thì sao, Nhân tộc thì sao, cho dù trên đời ta làm bao nhiêu chuyện tốt. nhưng hiện tại sắp sửa chết đi, không ai giúp được ta.

- Chúng đã hứa với ta, có thể cho ta luyện đạo Hóa Sinh, trở thành Phản Hư Chân Nhất. Ta đã ba ngàn sáu trăm hai mươi bảy tuổi, sắp sửa phải chết, nếu không nắm lấy cơ hội này, vậy sẽ bị rơi vào luân hồi.

- Ta không muốn chết, ta không muốn vất vả phấn đấu trên tiên lộ một lần nữa. Nhân tộc bị diệt, tất cả tiêu tan không có liên quan gì tới ta, chỉ cần ta được sống là đủ.

- Đáng tiếc, đáng tiếc, bọn chúng tìm tới ta quá muộn, đáng tiếc ta chỉ còn thời gian một năm. ta vẫn chưa luyện hóa Thiên Đạo, chưa thể trở thành Phản Hư Chân Nhất, thật là đáng tiếc...

Trong lúc lão còn đang nói, toàn thân lão bạo phát một loại lực Thần Uy vô cùng đáng sợ, bề ngoài thân thể biến hóa thành nửa người nửa cá, sinh ra lực lượng vô biên.

Dư Tắc Thành nói:

- Con đường tu tiên vô cùng gian nan hiểm trở, chuyện này chúng ta hiểu được, toàn là người cùng một đường cả.

- Lão có thể đầu nhập bọn chúng, vậy chúng ta cũng có thể giết lão tế cờ, người nào cũng phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.

Dư Tắc Thành chộp ra một trảo, trong thế giới Bàn cổ này, hắn chính là chủ nhân. Một tiếng nổ vang, ba Nguyên Anh Chân Quân lập tức bị bóp nát, hóa thành sương máu bắn tứ tung.

Lập tức vô số tiếng trầm trồ vang lên, lúc này không trung hóa thành Tử Tinh Thiên Vũ, vô số Long Thần xuất hiện, Dư Tắc Thành nói:

- Còn sáu canh giờ, chúng ta hãy chiến đấu mô phỏng một hồi. Tuy rằng lâm trận mới mài gươm, cũng không quá muộn.

Lúc này Tử Tinh Thiên Vũ ở Thương Khung Hải đang tụ tập tinh anh Long tộc Hải tộc không ngừng. Đề tài được nhắc tới nhiều nhất chính là vài ngày trước đây, Long Hoàng Đông Hải lên đại lục Thương Khung bất Phản Hư Chân Nhất Nhân tộc.

Mười hai canh giờ trước, tin tức truyền về rằng bọn Đông Hải đã tiêu diệt Đại Thiên Quang Cực thành, bất được ba Phản Hư Chân Nhất mang về. Lập tức ai nấy vô cùng hưng phấn. Đông Hải này quả nhiên tài giỏi, pháp lực cao cường, có thể tiêu diệt thượng môn Nhân tộc vô cùng thoải mái, còn bắt sống Phản Hư Chân Nhất.

Trong đó cũng có vô số thanh âm không tán thành, cho rằng Đông Hải làm như vậy đã bứt dây động rừng, hiện tại tu sĩ Nhân tộc đã bắt đầu tập hợp, chuẩn bị đối kháng Hải tộc.

Cũng có người nói cần gì dời Định Hải Châm, chỉ cần xông thẳng lên đại lục, giết hết Nhân tộc là được, cần gì phải phí công phu.

Đột nhiên bên ngoài có người hô:

- Trở về, trở về rồi, bọn họ đã trở về.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy hai mươi mốt chiếc phi xa, chiếc nào cũng xinh đẹp vô cùng, vừa nhìn đã biết là chiến lợi phẩm của Nhân tộc.

Trên mỗi một phi xa đều có một Long Thần ngồi chễm chệ, vẫy vẫy tay với mọi người, tỏ ra vô cùng đắc ý. Trên chiếc phi xa dẫn đầu còn có treo ba tu sĩ Nhân tộc, vừa nhìn đã biết chính là Chân Nhất Thần Quân, lập tức tiếng hoan hô vang lên bốn phía.

Như vậy mới phù hợp với bàn tính đám Long Thần này, bọn chúng thích đồ vật của Nhân tộc, thắng lợi cướp sạch một phen, trở về thế nào cũng phải biểu hiện một chút. Ngoài ra bọn họ ngồi ở trong xe, nhìn qua mơ mơ hồ hồ, cũng có lợi cho việc che giấu tung tích.

Dọc đường đoàn phi xa bay vô cùng thông suốt, tất cả mọi người đều tránh ra nhường đường, để cho bọn họ vượt qua vô số pháp trận, cạm bẫy mai phục, cơ quan nguy hiểm, tiến vào trong đại điện quảng trường Tử Tinh Thiên Vũ.

Sau khi tiến vào, trong số hai mươi mốt phi xa có vài chiếc tốt nhất tiến tới trung tâm quảng trường. Những chiếc còn lại đều biến hóa, ẩn vào những góc tối của Tử Tinh Thiên Vũ bắt đầu bố trí.

Sau khi phi xa tới trung tâm quảng trường, chiếc đi đầu thu hồi, để lộ ba Phản Hư Chân Nhất đang bị trói chặt.

Long Hoàng Đông Hải cùng đồng bọn hiện thân, hô to với đám Long Thần vây quanh bốn phía:

- Các vị huynh đệ hãy xem, Nhân tộc bất quá chỉ là gà đất chó ngói, nháy mắt đã bị chúng ta tiêu diệt, bắt được ba tên Phản Hư Chân Nhất. Hải tộc chúng ta là mạnh nhất, thế giới phồn hoa này hẳn phải thuộc về chúng ta.

- Người đâu, dựng bọn chúng dậy, để cho mọi người xem rốt cục Phản Hư Chân Nhất Nhân tộc có bộ dáng thế nào.

Có người tiến lên dựng bọn ba người Thánh Quang Thần Quân dậy, y liều mạng giãy dụa, kêu to:

- Ta không phục, các ngươi chỉ là đánh lén mà đắc thủ, nếu một chọi một không ai là đối thủ của ta.

Đông Hải nói:

- Không phục ư, được, ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Ba người các ngươi cứ việc lên một lượt, ta sẽ đánh cho các ngươi tâm phục khẩu phục.

Rất nhanh kiếm khí đã tụ tập trong tay hắn. hóa thành một thanh Thanh Đồng kiếm hình rồng, dài ba thước. Dư Tắc Thành tiện tay run lên, thân Thanh Đồng kiếm giống như nước biển xanh biếc bập bềnh. Giữa tiếng kiếm ngâm ong ong, một bạch kim long ẩn trong thân kiếm vùng vẫy uốn lượn, dường như muốn xông ra khỏi thân kiếm.

Nhất kiếm sinh, vạn kiếm khởi, rất nhanh trước sau người Dư Tắc Thành không ngừng xuất hiện rất nhiều Thanh Đồng kiếm giống như vậy. Chỉ trong thoáng chốc, đã có tới hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm.

Phía dưới lại vang lên tiếng bàn tán xôn xao, đây là kiếm pháp mạnh nhất của Long Hoàng Đông Hải, bọn chúng yên lặng chờ xem tuồng hay.

Ba Phản Hư Chân Nhất vừa được thà ra, bọn họ bắt đầu vận khí. chuẩn bị bạo phát lực lượng mạnh nhất của mình.

Thật ra hết thảy cũng là vì giờ phút này. Bọn họ đóng già Long Thần tới đây là vì đánh cho đối phương trở tay không kịp, lừa gạt qua được phòng ngự cấm chế, hiện tại diễn trò cũng chính là vì mục đích này.

Tuy rằng cùng là Phản Hư Chân Nhất, nhưng tu sĩ Nhân tộc sử dụng pháp tắc Thiên Đạo sẽ dẫn Thiên kiếp tới. Còn Long tộc chỉ cần sử dụng nhẹ nhàng, không hề có Thiên kiếp gì cả.

Cho nên nếu muốn đại chiến, mọi người dốc hết toàn lực đánh một trận, vậy phải dẫn Thiên kiếp tới trước, khiến cho tu luyện giáng xuống. Sau đó Thiên kiếp sẽ biến mất, muốn hình thành trở lại sẽ mất một thời gian dài, như vậy các tu sĩ Phản Hư Chân Nhất Nhân tộc có thể yên tâm đại chiến.

Làm sao để dẫn Thiên kiếp tới, chính là Phản Hư Chân Nhất bạo phát khí tức của mình. Thiên kiếp phát hiện ra dao động này, ắt sẽ giáng lâm, đây là tác dụng của ba người bọn Thánh Quang Thần Quân.

Bọn họ bạo phát pháp tắc Thiên Đạo mạnh nhất của mình, vốn Thiên kiếp sẽ dâng lên, nhưng cũng cần có một thời gian, quá trình, cần chậm rãi tích lũy, nhưng không ngờ giờ phút này, Thiên kiếp lại sinh ra ngay tức khắc.

Không trung đen kịt, vạn khí cuồn cuộn, mây đen dày đặc, lôi điện lóe sáng.

Hết thảy đều là bí pháp do các thượng môn sử dụng mà thành, trong đó có Dần Lôi Thiên Âm của Lôi Âm tự. Âm Dương Sinh Lôi Thuật của Âm Dương giáo, Tử Phủ Chiêu Lôi Pháp của Tử Phủ Nhất Khí tông.

Thình lình thiên địa biến hóa, tất cả Long Thần đều giật mình kinh hãi. Đột nhiên bọn chúng phát hiện ra ba Phản Hư Chân Nhất Nhân tộc đã không thấy đâu nữa, đám Long Thần cùng Đông Hải trở về cũng đã biến mất, chỉ còn lại một mình Đông Hải.

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Đông Hải, không biết hắn muốn làm gì.

Dư Tắc Thành thét lớn:

- Mọi người hãy nhìn kìa. hãy nhìn xem...

Tất cả mọi người nghe vậy đều nhìn Dư Tắc Thành, sau đó hắn giơ cao ngón trỏ, để trước miệng thối nhẹ một cái, sau đó chỉ lên trên không, ngẩng đầu nhìn lên, lại thét:

- Mọi người hãy nhìn kìa. hãy nhìn xem...

Tất cả mọi người bị động tác của Dư Tắc Thành thu hút, có gì ở đó, rốt cục là chuyện gì, mọi người ngáng đầu nhìn theo.

Cũng có người phát hiện điểm khác thường, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhìn theo hướng hắn đang chỉ trên không.

Thình lình giữa không trung nổ tung, nổ vang, nổ ầm ầm.

Ước chừng ba trăm sáu mươi lãm quà Thiên kiếp lôi xếp theo trận thế kỳ dị giữa không trung, nổ vang.

Đây là trận pháp vạn lôi được truyền tống trong nháy mắt, xuất hiện bất thình lình của Lôi Ma tông. Bọn họ lấy Thiên kiếp lôi của mọi người, nháy mắt dẫn phát ba trăm sáu mươi lãm quà Thiên kiếp lôi có thuộc tính khác nhau.

Lôi Ma tông có được Lôi Ma Kinh, sở trường dùng lôi pháp tiêu diệt kẻ thù. Lần này đòn công kích đầu tiên của tu sĩ Nhân tộc chính là lôi trận mà bọn họ bố trí.

Nhưng đây chỉ là khúc dạo đầu, sau khi những quà Thiên kiếp lôi này nổ tung, lập tức kích thích trên không dâng lên kiếp lôi vô tận. Lúc này một đợt Nhất Cửu Thiên kiếp bị kích thích, hoàn toàn bùng nổ, hình thành lôi bạo vô cùng đáng sợ, càn quét thiên địa.

Đám Long Thần đang bị Dư Tắc Thành lừa nhìn theo tay hắn. lập tức cảm thấy như trời sập.

Bạch quang vạn đạo, công kích vô cùng. Đám Long Thần đứng xem nháy mắt bị bạch quang kích thích, chỉ thấy trước mắt lóe lên một cái, sau đó bị kiếp lôi đánh trúng, tan xương nát thịt.

Một đám mây hình nấm khổng lồ dâng lên, nháy mắt quét ra phạm vi trăm vạn dặm xung quanh. Tử Tinh Thiên Vũ dưới đòn công kích mãnh liệt này, chỉ nghe một tiếng rắc giòn tan vang lên, Tử Tinh Thiên Vũ rộng chừng năm ngàn dặm lập tức bị đánh tan tành thành ba mươi mấy mảnh vỡ, rơi xuống biển.

Trong trận lôi bạo điên cuồng này, có chừng vạn Cường giả Long tộc Hải tộc bị nổ tan thành tro bụi, thậm chí không kịp có phản ứng gì, đã tiêu tan trong nháy mắt.

Lôi trận bùng nổ, thiên địa chấn động, đại chiến bắt đầu.

Hiệu quả của trận lôi bạo này thậm chí còn vượt xa tính toán của bọn Dư Tắc Thành. Đây tuyệt đối không phải là uy lực mà Nhất Cửu Thiên kiếp có thể hình thành, mà đáng sợ hơn nhiều, xem ra nhất định là do hệ thống Thiên Đạo của thế giới Thương Khung trợ giúp.

Trước khi bùng nổ, Dư Tắc Thành đã thu mọi người lại. Trong cơn bùng nổ, hắn vận chuyển Thiên Đạo Tự Nhiên, phát ra hộ thuẫn quanh mình, mờ Vạn Lôi tiên nhãn, bảo vệ mình hoàn hảo không thương tích.

Thần lôi nổ tung, hủy thiên diệt địa, thiên địa nổ vang, biển rộng sôi trào, những tiếng kêu thám thiết không ngừng vang lên.

Trận lôi bạo này tới một cách hết sức bất ngờ, lại vô cùng mạnh mẽ. Ba trăm sáu mươi lăm quà Thiên kiếp lôi giáng xuống như vậy, mặc dù uy lực đáng sợ vô cùng, bất quá chỉ có Nguyên Anh Chân Quân Hải tộc Long tộc tan thành tro bụi, còn bọn Phản Hư Chân Nhất chỉ bị thương mà không chết.

Lôi âm còn chưa tiêu tan. Dư Tắc Thành đã mở ra thế giới Bàn cổ của mình. Rất nhanh vô số tu sĩ Nhân tộc xông ra, không nói nhiều lời, dựa theo diễn luyện sáu canh giờ trước bắt đầu bố trí. chuẩn bị chiến đấu.

Đòn mở màn này vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại tiêu tan rất nhanh, không đến mười lần hô hấp, Thiên kiếp đã qua đi.

Vô số Hải tộc Long tộc kêu thảm thiết không ngừng, trong đó có tên trọng thương, biến trở lại nguyên hình, máu tươi bắn ra tung tóe.

- Người đâu. mau tới cứu con ta. mau tới...

Lại có kẻ kêu:

- Không xong, địch tập, địch tập, Nhân tộc đã đánh tới đây...

Khắp nơi toàn là Hải tộc vô cùng hỗn loạn, tiếng kêu thảm thiết vang trời.

Bất quá có một điểm chung, chính là hơn ba vạn Hải tộc còn lại đang ra sức hấp thu hơi nước từ mặt biển.

Bất kể là Hải tộc, hay là Long tộc, thuộc tính nguyên khí căn bản nhất của chúng chính là hệ Thủy. Từ Thủy mà sinh, hút Thủy tu luyện, hóa Thủy thành tinh, có thê nói Thủy là bản nguyên hết thảy của chúng.

Hơn ba vạn Hải tộc liều mạng hấp thu nguyên khí hệ Thủy. Biển cả lập tức bị ảnh hưởng, nước biển gào thét, sinh ra sóng thần thật lớn. Nguyên khí hệ Thủy ảo ào dâng lên, thậm chí có Hải tộc nhảy xuống biển, hấp thu lực biển cả.

Đột nhiên đám Hải tộc nhảy xuống biển kinh ngạc phát hiện ra, bọn chúng chỉ mới lặn xuống trăm trượng đã chạm mặt đất. Không thể nào...nơi đây sâu ngàn trượng, làm sao có chuyện vừa lặn xuống trăm trượng đã chạm đáy biến được?

Nhưng đây là sự thật, dưới lòng biển vốn sâu ngàn trượng kia, nước biển cách mặt biển chừng trăm trượng đang bắt đầu chậm rãi ngưng đọng lại, dần dần biến hóa, trở thành trạng thái cứng rắn.

Hài tộc giơ tay sờ thử, đây là đất, đất của đại địa, hoàn toàn là do nước biển hóa thành. Rất nhanh lớp đất này đã chia cất mặt biển và đáy biển bên dưới, hình thành một lớp đất dày chắc.

Đám Hải tộc này lập tức nhớ tới một truyền thuyết thời viễn cổ, lập tức liều mạng phóng xuống lòng biển bên dưới, nhưng đã chậm một bước. Lập tức bọn chúng bị lớp đất dày này nuốt chửng, lớp đất này còn ăn sâu vào trong hộ thuẫn, vảy giáp, huyết nhục của chúng. Nháy mắt chúng vẫn duy trì tư thế phóng đi, đã hình thành tượng đất.

Tất cả Hải tộc đều có một cảm giác, chính là nguyên khí hệ Thủy dần dần tiêu tan. Có chuyện gì vậy, đây chính là cơ sở tồn tại của Hải tộc, vì sao lại tiêu tan như vậy?

Sóng thần thật lớn cũng không còn ập tới nữa, dần dần ngưng đọng, tiến tới bất động. Quan sát cẩn thận có thể phát hiện sóng thần kia đã hoàn toàn hóa thành bùn đất, trong giống như một ngọn núi cao, nơi trũng xuống của mặt biển hóa thành thung lũng. Cả vùng biển trăm vạn dặm không ngờ chỉ trong trăm lần hô hấp đã hóa thành một đại lục.

Bên trong biển, vô số hài ngư hải thú, Hải tộc Long thần không thể kịp thời thoát đi, lập tức bị bùn đất của đại lục này dâng lên nuốt chửng, cũng hóa thành bùn đất.

Đại lục này dâng lên một cách ly kỳ quỷ dị, tốc độ lan tràn của nó vô cùng nhanh chóng. Hiện tại vùng biến trăm vạn dặm đã hóa thành đại lục, có Hải tộc hiểu biết kêu to:

- Tức Nhưỡng, Tức Nhưỡng, Đại Hài Sinh Lục, chính là Tức Nhưỡng...

- Đại Vũ Thần Đế đã trở lại, đây là Tức Nhưỡng, không xong, Nhân tộc đã đánh tới.

Năm xưa Đại Vũ Thần Đế tiêu diệt mười Long Hoàng, đánh đuổi Hải tộc, trong quá trình đó có sử dụng Tức Nhưỡng này, khiến cho Hải tộc sợ hãi tận xương tủy, không nhịn được kêu lên.

Đây là Tiên Thiên Linh Bảo Tức Nhưỡng của Huyền Thủy tông phát uy. Trước hết cất được nguồn nguyên khí hệ Thủy của Hải tộc, sau cắt đứt hoàn cảnh thi thố vô số pháp thuật của chúng, phá đi ưu thế về địa lợi của chúng.