Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 97-3: Chồn chúc tết gà (3)



Editor: Tư Di

Mặc dù những điều này chỉ là suy đoán nhưng theo sự phát triển của tình hình này, việc hy sinh Lãnh Liên là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

"Nhưng mà, làm sao Lãnh phu nhân biết được chuyện của bọn họ? Lãnh Phong Thần cũng không công khai, hơn nữa……" Tiêu Tiệp không nói tiếp được nữa, dù Lãnh Phong Thần có bảo vệ tốt đến đâu, chỉ cần người có tâm muốn đào bới, sẽ đào bới ra hết.

Biết đáy lòng cô đang suy nghĩ gì, Tịch Âu Minh cũng không tiếp tục nói chuyện nữa. Thật ra thì, lúc đầu anh chỉ muốn tra rõ chuyện của cô, tại sao luôn có người đi theo cô, hơn nữa mục đích của họ cũng không phải vì muốn làm cô tổn thương, mà chỉ chụp ảnh mà thôi. Ở những chuyện anh chưa hoàn toàn hiểu rõ, anh sẽ không đánh rắn động cỏ, chỉ cần không làm hại cô, anh có thể yên tâm từ từ tra. 

Nhưng khi tra vụ việc chụp ảnh lại ngoài ý muốn tra ra chuyện của Lãnh Phong Thần. Có người nói chuyện này với Lãnh phu nhân, mà Lãnh phu nhân lại không có thái độ gì, có lẽ là đã bắt đầu lén lút hành động.

Mặc dù chưa tới mức bạn tốt, nhưng cũng coi là bạn rượu, anh sẽ nhắc nhở Lãnh Phong Thần. Hơn nữa bây giờ không thể có hành động gì, sẽ đánh rắn động cỏ.

Người thao túng hết toàn bộ mọi người, có lẽ là có người trợ giúp, ẩn núp rất sâu, tạm thời anh chưa tra ra được là ai.

——

Trong một quán cà phê ở thành phố A, một người phụ nữ mặc áo gió màu đen, trên đầu còn đội mũ. Lúc này cô đang cúi đầu, khiến người ta không thấy rõ được khuôn mặt của cô. 

Người xung quanh cũng không nhiều lắm, hơn phần nửa số đó là người của tầng lớp thượng lưu, không phải loại người thích hóng chuyện.

Bình thường nơi này buôn bán rất tốt, chỉ có điều bây giờ không phải là giờ cao điểm buôn bán náo nhiệt, đa số mọi người giờ này đều đi làm.

Chuông gió treo trên cửa lại vang lên, một người đàn ông cũng mặc áo đen bước vào, anh ta vừa bước vào đã liếc mắt nhìn xung quanh, khi ánh mắt dừng ở một chỗ trong quán thì bước chân cũng chuyển, đi về hướng đó.

Bình tĩnh ngồi xuống đối diện người phụ nữ kia, lấy thứ gì đó từ trong ngực ra, nhỏ giọng nói: "Thứ cô cần ở bên trong, xin trả tiền theo giao kèo. Còn nữa, những tấm hình này đã được gửi cho Lãnh lão phu nhân, tin rằng bà ta đã nhận được."

Giọng nói của người đàn ông này cực kỳ lạnh lùng, chẳng mang theo chút tình cảm nào.

"Làm tốt lắm, chỗ này là một nửa số tiền đó, sau khi chuyện thành công sẽ gửi nửa còn lại, mật mã không thay đổi." Giọng nói nhẹ nhàng của người phụ nữ vang lên, kèm theo một tấm thẻ.

Người đàn ông kia cũng không nói nhiều, hắn biết đây là luật lệ, hai bên cùng giữ lại nhược điểm của đối phương, không sợ người nào ăn người nào, lập tức cầm tấm thẻ rời đi.

Người phụ nữ áo đen cầm đồ lên, khóe miệng lộ ra nụ cười hả hê.

Tình hình đã rối loạn, cô không ngại khiến nó loạn hơn chút nữa.

Sau khi người áo đen rời đi, một người phụ nữ ở cách đó không xa đi tới, cũng ngồi xuống đối diện người phụ nữ kia.

"Cô cho người chụp những bức ảnh kia, gửi cho Lãnh phu nhân, rốt cuộc là có mục đích gì? Không phải chúng ta muốn hãm hại Bạch Tiêu Tiệp sao? Tại sao lại liên lụy đến người khác?"

Không sai, người đang nói chuyện này chính là Thẩm Nhã Lâm, mà người ngồi đối diện cô ta chính là Kiều Đại Vân d.dlqddi. Vì để cho Thẩm Nhã Lâm yên tâm, Kiều Đại Vân thậm chí còn mang cô ta đến điểm hẹn giao dịch, để cô ta thấy rõ những gì cô đang làm. Hiểu rằng hai người đang trên cùng một chiếc thuyền, không ai được bỏ rơi ai. 

"Chỉ cần có liên quan đến Bạch Tiêu Tiệp, tôi sẽ không bỏ qua! Hơn nữa, đôi khi muốn hành hạ một người không nhất thiết phải trực tiếp hành hạ bản thân họ, mà phải ra tay với bạn bè tốt bên cạnh họ, như vậy họ mới càng đau đớn hơn!" Kiểu Đại Vân độc ác nói.

Thẩm Nhã Lâm bật cười, Kiều Đại Vân quả nhiên là ác độc, khó trách có thể lừa Hà thiếu về bên cô ta. Trái ngược với cô, làm việc luôn sợ hãi rụt rè, cái gì cũng sợ, quay đầu lại lại chẳng còn gì. 

Hôm nay cô phải vì mình mà suy tính, cô không có bối cảnh, cũng chỉ có thể dựa vào Kiều Đại Vân mà thội.

"Nếu như Lãnh phu nhân không có hành động nào thì sao?" Thẩm Nhã Lâm lo lắng nói, dù sao đây cũng là việc xấu trong nhà, Lãnh phu nhân sẽ không để chuyện này lộ ra bên ngoài, lại càng không có hành động gì lớn, bởi vì làm như vậy độ ảnh hưởng quá lớn, người ngoài giới sẽ biết.

"Nếu như bà ta không có hành động gì, đến lúc đó tôi không ngại giúp bà ta một tay. Chỉ là Lãnh phu nhân có thể yên ổn ngồi ở vị trí phu nhân của Lãnh gia lâu như vậy, chắc hẳn cũng phải có chút thủ đoạn hơn người, không quang minh được, vậy thì phải làm trong tối. Tóm lại, nhất định sẽ có trò hay để xem." Kiều Đại Vân cực kỳ có lòng tin nói.

——

Buổi tối, Lãnh Liên vừa về đến nhà đã thấy Lãnh phu nhân ngồi ngay ngắn trên ghế salon. Cô đưa mắt nhìn, đã mười một giờ, theo mọi khi thì giờ này Lãnh phu nhân đã sớm đi ngủ, ngủ sớm dậy sớm là thói quen của bà.

Nhìn qua thì có vẻ Lãnh phu nhân đang xem TV, nhưng thật ra thì bà chẳng xem gì cả, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, sao bà có thể bình thản xem TV được đây? Hôm nay nhìn thấy Lãnh Liên, bà hận không thể đuổi nó ra khỏi nhà, vì sao lúc đầu không kiên trì, lại cho con tiện nhân này ở lại trong nhà! Trước kia vẫn không quan tâm chuyện của nó, cho nên dù nó có hai chín tuổi chưa lấy chồng bà cũng không quan tâm. Nhưng hôm này nghĩ lại, nó không kết hôn là có mục đích! Muốn trực tiếp quyến rũ con trai của bà!

Ăn uống chùa của bọn họ lâu như vậy còn chưa đủ, hôm nay còn muốn dựa vào cả đời sao? Thật sự cho rằng trên đời này có chuyện tốt như vậy sao!

Trong giây phút vừa nhìn thấy Lãnh Liên, suy nghĩ trong đầu Lãnh phu nhân không ngừng thay đổi, tuy nhiên tất cả lại hóa thành một nụ cười ôn hòa, cực kỳ hòa ái nghênh đón. 

"Sao bây giờ con mới về nhà, ôi, làm việc vất vả thế sao được, lại đây, mẹ đã bảo bảo mẫu nấu cháo gà cho con, người con phải bồi bổ cho thật tốt, xem con gầy chưa kìa, sau này vẫn thế này thì sao lập gia đình được đây!" Lãnh phu nhân cực kỳ quan tâm nói, đúng là ra dáng một người mẹ tốt, còn tốt hơn so với mẹ ruột.

Quả nhiên Lãnh Liên thụ sủng nhược kinh, đã bao giờ Lãnh phu nhân hòa ái dễ gần như bây giờ với cô đâu. Từ nhỏ đến lớn, không đánh không mắng là tốt lắm rồi, bây giờ lại quan tâm tới cô như vậy, khiến cô lập tức có chút thận trọng nói.

"Mẹ, sao mẹ còn chưa đi ngủ, con không sao, đã sớm thành thói quen rồi, mẹ phải nghỉ ngơi sớm một chút mới phải."

Quả là không quen với loại thân mật này, Lãnh phu nhân đột nhiên quan tâm khiến cô có cảm giác chồn cáo chút tết gà. Chẳng lẽ bản tính cô thích ngược? Không chịu được sự quan tâm của người khác sao?

Lãnh phu nhân cũng không cho qua như vậy, bà cực kỳ thân mật khoác tay Lãnh Liên, kéo cô cùng ngồi xuống, hòa ái nói: "Liên à, trước kia mẹ không đúng, có một số chuyện nghiêm khắc với con một chút di.. Nhưng mà, con phải hiểu được rằng mẹ muốn tốt cho con! Con cũng biết những thiên kim tiểu thư được ăn sung mặc sướng từ nhỏ kia, bây giờ có ai không kiêu ngạo, lỗ mũi hướng lên trời, làm gì có người hiểu chuyện!"

Lãnh Liên vội vàng phụ họa nói: "Con hiểu sự khổ tâm của mẹ, cũng chưa từng trách mẹ, trong lòng con vẫn luôn có sự cảm kích."

Nghe Lãnh Liên nói như vậy, Lãnh phu nhân vui mừng gật gật đầu, tán dương: "Mẹ biết ngay Liên nhi nhà chúng ta là người hiểu chuyện mà, à đúng rồi, hôm nay xem mắt thế nào? Con mắt nhìn người của mẹ không sai chứ, mặc dù đối phương là người đã có tuổi, nhưng thật sự là trụ cột của gia đình, tương lai cũng sẽ chăm sóc cho vợ con của mình, hiện tại muốn tìm một người đàn ông tốt như vậy rất khó, Liên à, con phải nắm lấy cơ hội này đó!"

Đáy lòng Lãnh Liên thầm than, quả nhiên là có mục đích, Lãnh phu nhân vội vàng muốn gả cô ra ngoài, nhưng bây giờ cô đã có Thần rồi……

"Mẹ, thật ra thì con…………." Lãnh Liên muốn nói, cô không muốn giữ bí mật, quan hệ của hai người đã thân mật như vậy, sao cô có thể dễ dàng buông tay được đây! Vì để tránh cho chuyện như ngày hôm nay xảy ra, cô muốn nói ra tất cả mọi chuyện. Nếu như Lãnh phu nhân không đồng ý, cô sẽ dùng hành động để chứng minh, cô nhất định phải ở cùng một chỗ với Thần.

Đáng tiếc, Lãnh phu nhân sẽ không cho cô cơ hội mở miệng, bà đã biết rõ mọi chuyện, hơn nữa còn muốn giả vờ như không biết, trong lòng Lãnh phu nhân cực kỳ buồn phiền, nhưng vì con trai, bà không thể không nhịn.