Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

CHƯƠNG 98: QUY TẮC CỦA THÀNH TUDAN



Cách Ngôn bị Rex kéo ra sau lưng, lúc cỗ uy áp kia sắp chạm đến bọn họ thì gặp phải trở ngại, trong không khí phát ra tiếng vang va chạm, kình phong quét về phía những người vây xem, vài tiếng 'ai da' truyền đến từ đám đông.

"Ồ?" Tanggele nhìn về phía Rex, lẩm bẩm: "Tiểu tử này quả nhiên là Kiếm Sư, thiên phú của hắn chỉ sợ cũng không kém đứa con trai duy nhất của Mondo đâu."

Uy áp không có hiệu quả cũng không làm sắc mặt gia chủ Mecca thay đổi, chỉ là nó lại càng trở nên âm lãnh hơn.

Cách Ngôn thấy nguy cơ đã được giải trừ, lại không sợ chết nhảy ra, "Thành Tudan cũng không phải của ngươi, vì sao ta không thể nói chuyện? Con đường này là do ngươi mở chắc, có bản lĩnh ngươi nói mấy lời này với thành chủ Tudan đi, lúc đó ta chắc chắn sẽ cho ngươi chút tán dương, còn nếu không có bản lĩnh thì đừng lải nhải dài dòng làm gì. Ta cũng không nói sai, người gia tộc Mecca các ngươi vốn là người vô sỉ, rõ ràng mấy con Thánh Thú kia là do chúng ta cực cực khổ khổ mới bắt được, ngày đó các ngươi lại nói là do các ngươi nhắm trúng trước, vừa tới đã muốn cướp, đã gặp người không biết xấu hổ nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ đến mức này. Sao các ngươi không nói tất cả ma thú trên đại lục Azeroth đều là của gia tộc Mecca luôn đi."
"Rõ ràng là các ngươi đoạt Thánh Thú của gia tộc Mecca, còn dám ngụy biện?"

"Ta ngụy biện? Ta thấy gia chủ Mecca vẫn nên hỏi đệ đệ mình trước đã, chuyện này Daniel cũng có thể làm chứng, hắn là tận mắt nhìn thấy." Cách Ngôn trào phúng nói.

Daniel cười tủm tỉm đi ra, "Không sai, ta có thể làm chứng."

Gia chủ Mecca nhìn về phía Leslie, đôi mắt Leslie theo bản năng mà né tránh một chút, lúc này sao còn không rõ chứ, lão bị chính đệ đệ và tiểu bối của mình lừa gạt, nhưng lão là ai, lão chính là gia chủ gia tộc Mecca, không phải chỉ có Tanggele biết bênh vực người của mình.

"Các ngươi vốn dĩ đã che chở cho bọn chúng, ai biết là thật hay giả. Tanggele, ngươi nhất định phải bảo hộ chúng đúng không?" Gia chủ Mecca thông minh bỏ qua chuyện Thánh Thú, vòng về chủ đề ban đầu.

"Đúng vậy, hôm nay lão phu nhất định phải bảo hộ cho họ, nếu ngươi muốn đánh, lão phu sẽ tùy thời phụng bồi." Đôi mắt hổ không chút nhân nhượng của Tanggele nhìn chằm chằm gia chủ Mecca.
"Phụ thân, ta nhớ là trong thành Tudan không cho phép đánh nhau." Daniel đột nhiên cười tủm tỉm nói.

Tanggele lập tức không vui nhăn mày, "Có sao?"

Heidy đứng một bên lên tiếng, "Có, đây là quy tắc do thành chủ Tudan tự mình định ra. Thành chủ Tudan là một Kiếm Thánh, chúng ta không thể phá vỡ quy tắc này, nhưng mà nếu đối phương ra tay trước, vậy thì không sao, vẫn có thể phòng vệ chính đáng."

Tanggele tự đập đầu mình một cái, "Vừa rồi lão tử thấy hình như là người gia tộc Mecca động thủ trước, người trẻ tuổi tên Alan kia, hắn là vì phòng vệ nên mới ra tay?"

"Phụ thân nói không sai. Gia tộc Mecca làm lơ quy tắc của thành Tudan mà động thủ trước, chuyện này nếu truyền vào tai thành chủ, gia tộc Mecca chắc chắn sẽ bị ghim một lần."

"Đi mau, nhanh sai người báo chuyện này cho phủ thành chủ." Tanggele như thể sợ thiên hạ không loạn.
Gia chủ Mecca lần này thực sự bị chọc tức đến hộc máu, tất nhiên là lão biết trong thành Tudan không cho phép ẩu đả, nếu thật sự để thành chủ ghim một lần, mặc kệ là có tổn hại đến một cành cây ngọn cỏ nào ở thành Tudan hay không thì cũng sẽ bị phạt một khoản tiền rất lớn.

"Tanggele, xem như ngươi lợi hại. Chúng ta đi!" Gia chủ Mecca ném lại những lời này rồi dẫn người rời đi.

"Lão thất phu này đi nhanh thật, lão tử còn tưởng hắn sẽ không nhịn được mà ra tay chứ. Quả nhiên người gia tộc Mecca đều là kẻ hèn nhát." Tanggele tiếc nuối nói.

Khóe miệng Cách Ngôn khẽ run, sao nói lớn thế, làm cậu không khỏi đồng tình mà nhìn về phía bóng lưng gia chủ Mecca còn chưa đi xa, lão nghe thấy còn lảo đảo một cái. Nếu không phải vì thật sự kiêng kị phủ thành chủ thì có lẽ gia chủ Mecca đã liều lĩnh động thủ rồi.

"Daniel, đa tạ các ngươi đã đặc biệt tới giải vây giúp chúng ta. Đây không phải chỗ để nói chuyện, vừa lúc cách lữ quán chúng ta ở không xa, nếu không thì chúng ta đến đó rồi nói tiếp?" Cách Ngôn tiến lên nói với Daniel.

Daniel cười cười: "Lữ quán là nơi lắm mồm lắm miệng, chúng ta có trang viên ở đây, không bằng các ngươi theo chúng ta đến tòa trang viên kia đi, cũng tiện nói chuyện."

Cách Ngôn quay đầu dùng ánh mắt dò hỏi ý Rex, y gật đầu cậu mới đồng ý.

Trang viên cách đây không xa, cũng có người của Đoàn dong binh Alice trông coi, nghiêm ngặt đến mức ngay cả ruồi bọ cũng bay không lọt, cẩn thận suy nghĩ cũng biết là vì cái gì.

Đoàn dong binh Alice hiện tại đang tiếp nhận hai nhiệm vụ cấp S, chuyện từ xưa đến nay chưa từng xảy ra, bởi vậy trước mặt họ chỉ có hai con đường, hoặc là thành công, hoặc là thất bại. Hậu quả thất bại chắc chắn không nhỏ nên họ thực ra cũng không muốn lựa chọn, trước hết cần phải chắc chắn tin tức không bị lộ ra mới có thể bảo đảm cơ sở thành công.
Daniel đã nói chuyện Cách Ngôn là Thuần Thú Sư Thánh Cấp cho phụ thân nghe, nếu không lấy thân phận của Tanggele, ông không cần phải tự thân xuất hiện làm gì. Chẳng qua việc này cũng không còn là bí mật nữa, lúc Daniel biết thì lời đồn cũng đã lan truyền trong thành Tudan rồi, sau khi kết hợp với lời đồn họ cũng dễ dàng đoán được đó là Cách Ngôn.

"Tiểu tử, vì sao lại muốn hợp tác với Đoàn dong binh Alice? So với chúng ta thì Đoàn dong binh Tinh Hà đã lên cấp S không phải càng phù hợp với yêu cầu của ngươi hơn sao?" Tanggele không dễ lừa gạt, tuy thoạt nhìn hai người không có vấn đề gì, nhưng cũng chính vì không có vấn đề gì mới là có vấn đề.

Cách Ngôn phát hiện ông đang hỏi mình, hơi sửng sốt. Sao cậu biết được, cái đề nghị hợp tác này vốn đâu phải do cậu nói, nhưng mà cậu vẫn làm bộ tự hỏi một chút, "Bởi vì ta từng bị nhi tử của ông bắt."
"Ngươi cuồng bị ngược đãi?" Tanggele trừng mắt.

"Ông mới cuồng bị ngược đãi." Cách Ngôn không nghĩ ngợi mà phản bác lại.

Tanggele nói: "Ngươi là người đầu tiên nói lão phu cuồng bị ngược đãi."

Cách Ngôn đáp: "Ông cũng là người đầu tiên nói ta cuồng bị ngược đãi."

Tanggele nhìn chằm chằm cậu nửa ngày, tự nhiên vỗ đùi, cười ha ha, "Ngươi thú vị thật đấy tiểu tử. Từ lúc lão phu thành danh đến giờ đã không còn ai dám nói như vậy trước mặt lão phu nữa, quả nhiên là thú vị. Ngươi tên là gì?"

"Cách Ngôn."

"Không phải là Jimmy sao?" Tanggele sửng sốt.

Cách Ngôn trừng ông một cái, biết nguyên thân tên Jimmy mà còn hỏi cậu, "Ta đổi tên rồi, sau này ta tên là Cách Ngôn, cái tên Jimmy đã là của quá khứ."

Tanggele nói: "Đọc không hay bằng Jimmy."

"Ít nhất ngắn hơn ông."

Mọi người: "..."
Nhận ra sự trầm mặc của mọi người Cách Ngôn mới lặng lẽ phản ứng được, chợt phát hiện ra những lời này còn mang theo nghĩa đen khác, cậu muốn sửa lại một chút, nhưng sao lại có cảm giác như thể lạy ông tôi ở bụi này thế nhỉ?

"Tiểu tử ngươi rất hợp ý ta, có hứng thú gia nhập Đoàn dong binh Alice không?" Tanggele vẫn chưa để ý lời Cách Ngôn nói, ngược lại bắt đầu dụ dỗ.

Daniel và Heidy đều hơi ngoài ý muốn. Phụ thân chưa từng chủ động mời ai gia nhập Đoàn dong binh Alice cả, xem ra Cách Ngôn thật sự rất được lòng phụ thân. Ngẫm lại cũng đúng, hiện tại tiểu bối có thể nói những lời như vậy với phụ thân đúng là không nhiều. Sau khi Alva qua đời, tuy phụ thân cái gì cũng chưa nói nhưng bọn họ biết, ngài nhớ Alva hơn bất kỳ ai, hiện giờ có người có thể làm ông cảm thấy vui vẻ từ đáy lòng âu cũng là chuyện tốt. Đáng tiếc tình huống hiện tại không còn như trước, đối phương bây giờ không còn là người trẻ tuổi trói gà không chặt ở thành Manan nữa, tám phần là sẽ không đáp ứng.
"Không có hứng thú." Cách Ngôn không chút do dự đáp.

"Vì sao? Đoàn dong binh Alice có gì không tốt? Ưu điểm lớn nhất của chúng ta chính là bênh vực người nhà, nếu ngươi bị ủy khuất chỉ cần nói với lão phu, ta lập tức làm chết bọn chúng." Tanggele thổi râu trừng mắt, câu cuối cùng cực kỳ uy vũ khí phách.

"Ta và Rex muốn tự mình thành lập một đoàn dong binh, không cần thêm đoàn dong binh khác, đúng không Rex?" Có cường giả che chở mình đương nhiên Cách Ngôn rất cao hứng, nhưng cậu lại không phải đi một mình, không sai, hiện tại cậu đã tự giác ghép mình và Rex thành một thể.

"Đúng vậy." Rex tất nhiên sẽ không vạch trần cậu.

Tanggele tỏ vẻ đáng tiếc, "Có chí khí là chuyện tốt. Nếu không ta để Daniel và Heidy gia nhập đoàn dong binh của các ngươi cũng được."

"Phụ thân." Daniel bất đắc dĩ hô.
Tanggele liếc hắn một cái, "Không phải chỉ nói thôi sao."

Cách Ngôn phụt cười, thực ra lão gia tử này cũng rất hợp ý cậu, vốn tưởng là một người nóng nảy không dễ ở chung, sau khi tiếp xúc mới thấy không phải không nói lý như lời đồn.


"Nói chuyện chính trước." Rex lý trí nhất kéo đề tài về đúng quỹ đạo.

Nói đến chuyện chính Tanggele lập tức trở nên đứng đắn, mặt mày cũng càng thêm uy nghiêm, "Nếu các ngươi đã biết Đoàn dong binh Alice nhận hai nhiệm vụ, vậy ta cũng không giải thích nhiều nữa, để tỏ lòng thành ý hợp tác, chúng ta sẽ cho các ngươi biết tin tức bên này trước."

Daniel giải thích: "Sau khi các ngươi rời đi, ở đế đô lại xảy ra vài việc. Hiện tại tam đại gia tộc ở đế đô đều nhận định tiểu bối của chúng và phu nhân Sharp là do các ngươi gϊếŧ, trừ treo thưởng chúng còn đặc biệt phái người tới đây lấy mạng các ngươi. Theo những gì chúng ta tra được, có vẻ có người phía sau màn đẩy tay nhắm vào các ngươi."
Cách Ngôn hỏi Rex: "Trước kia anh từng đắc tội với người lợi hại nào đó sao?"

Daniel cũng muốn biết, chỉ cần biết được đối tượng tình nghi thì không khó để tìm ra người sau màn, một khi bị bọn họ bắt được đối phương muốn động tay động chân sẽ không dễ dàng nữa.

Rex lắc đầu, "Không có."

Cách Ngôn nói: "Sao anh có thể lập tức xác định như vậy?"

Rex nhàn nhạt liếc mắt nhìn cậu, "Lúc ta ra ngoài rèn luyện chưa bao giờ để lộ họ tên và gương mặt thật của mình."

"Vậy thì thật kỳ quái, hình như đối phương có chút quen biết với ngươi." Daniel nói.

"Người đẩy tay sau màn giờ chưa cần để ý, các ngươi có biết ba đại gia tộc phái ai tới không?" Rex hỏi.

Daniel đáp: "Là người các ngươi biết."

Cách Ngôn nhìn Rex, Rex hơi hạ mắt, phun ra một cái tên: "Đoàn trưởng Hắc Lang - Locke?"
"Đúng là gã, nghe nói gã đã đột phá khỏi Kiếm Sư cửu giai, gia chủ Strache cực kỳ coi trọng gã, không chỉ không trách gã thất trách mà thậm chí còn tiếp tục trọng dụng gã. Hơn nữa mục tiêu của chúng cũng là thành Tudan, nghe nói đây là cơ hội lập công chuộc tội của gã. Chỉ để tróc nã hai người các ngươi, ba đại gia tộc cũng quá coi trọng chuyện này rồi. Lấy tốc độ của chúng chỉ sợ chưa đến nửa tháng sẽ tới thành Tudan, lúc đó các ngươi định làm thế nào?"

"Đương nhiên là xem biểu hiện của các ngươi."

Người nói những lời này là Cách Ngôn. Daniel biết sẽ như vậy mà. Người thanh niên này nhìn có vẻ thuần lương, giống một cái bánh bao mặc người nhào nặn, nhưng thực ra lại là người ý xấu đầy bụng.