Thôn Phệ Tinh Không

Chương 193: La Phong, Tử Tội Đấy!



Trên quảng trường những phiến đá vỡ vụn, loạn thạch bay tứ tung
- Kim Tuyến Võng!
Khi Kim Tuyến Võng chụp tới, Lý Diệu vốn đã kinh hãi như chó nhà có đám biến sắc tái nhợt, gầm lên một tiếng:
- Mở cho ta!
Chỉ thấy song chưởng màu đen của Lý Diệu vung mạnh ra, dài ra tới ba bốn thước, muốn tách đôi Kim Tuyến Võng ra!
- Xoẹt!
Kim Tuyến Võng trong nháy mắt trói chặt lại. Những nút ven Kim Tuyến Võng như có những đôi tay, nhanh chóng thắt chặt lại.
Lý Diệu trong nháy mắt bộc phát ra sức mạnh trên trăm vạn kg ! Xoẹt xoẹt…
Kim Tuyến Võng mặc dù đã căng cứng, nhưng Lý Diệu vẫn không thể mở ra được. Lưới đã hoàn toàn thắt chặt lại, làm sao hắn có khả năng thoát ra được? Đây là lưới do quái thú Vương cấp 'Hắc Quả Phụ Chu Vương' lưu lại, dùng để bắt quái thú Vương cấp. Cho dù đã quái thú Vương cấp cũng phải bỏ ra rất nhiều lực lực mới có thể phá vỡ ra được. Làm sao mà Lý Diệu phá nổi?
"Không ổn!" Lý Diệu liếc mắt thấy La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, ánh mắt tràn ngập sát ý, cùng với mười sáu luồng lưu quang!
Veo! Veo! Veo!
Mười sáu luồng lưu quang, như mười sáu con giao long gầm thét, oanh kích thẳng về phía Lý Diệu!
"Ta không thể chết được!" Lý Diệu thầm gầm lên trong lòng.
- Xoẹt!
- Xoẹt!
Lý Diệu bây giờ không giãy dụa ra được, trong thời khắc mấu chốt này, hắn chỉ có thể làm một việc…
Chỉ thấy hai chân màu đen chợt kéo dài ra, rồi hóa thành nhỏ xíu, nhỏ còn có một nửa, cái chân dài ngoẵng màu đen xuyên qua lỗ thủng Kim Tuyến Võng, đạp xuống quảng trường.
Lý Diệu nhất thời có hai cái chân màu đen dài chừng hai thước!
Ầm!
Mười sáu luồng lưu quang oanh kích vào người Lý Diệu
- Hừ hừ hừ!
Lý Diệu nghiến răng, đôi mắt đỏ ngầu "Ta không thể chết được, không thể chết được"
Bị lực công kích vượt qua tám trăm vạn kg giáng vào trên người, qua bộ đồ Hắc Thần đã suy yếu bớt, vẫn làm cho Lý Diệu trong nháy mắt phải phun ra một vòi máu, lục phủ ngũ tạng như sắp nát ra, nhưng là ý chí mãnh liệt vẫn giúp hắn kiên trì.
Vèo! Nương theo mười sáu thanh đao phiến ẩn chứa lực công kích cực mạnh, đôi chân dài màu đen Lý Diệu cũng đạp mạnh xuống đất! Vốn tốc độ hắn đã rất nhanh, cộng thêm lực công kích của những thanh đao, quả thực như một ngôi sao băng màu đen bay vọt ra, va vào một tòa tòa nhà trên quảng trường nát bấy. Đôi chân màu đen dài nhỏ vừa đạp xuống đất, trong nháy mắt hơi biến hướng, lao về phía đám người đông đúc trên đường phố.
"Còn chưa chết à?" La Phong đạp Độn Thiên Toa, ánh mắt lạnh đi.
"Điên loạn, La Phong điên rồi, dám công khai đuổi giết ta trong Căn Cứ Thị, hơn nữa còn ngay trên quảng trường Thương Thành Liên Minh HR! Điên rồi, hắn quả thực không cần mạng nữa rồi. Chỉ cần… chỉ cần ta có thể bắt được một đám người dân làm lá chắn, ta vẫn còn có một đường sinh cơ."
Lý Diệu thông qua bộ đồ Hắc Thần, kéo dài hai chân ra điên cuồng chạy trên đường phố! Lối đi bộ đường phố đầy người vây xem, những hàng xe con bị tắc đường, làm đám người trong xe cũng xuống xem. Ngàn vạn người đang xem việc xảy ra, ai nấy tựa hồ đều rất kích động! Quá trình La Phong đuổi giết Lý Diệu nhanh như thiểm điện.
Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, Lý Diệu đã lao về phía họ rồi!
- A!
- Thứ gì thế này?
Lý Diệu mặc đồ đen kịt, lại có đôi chân dài gần hai thước, đích xác vô cùng quỷ dị. Hắn vọt tới nhanh như chớp làm rất nhiều người hoảng sợ. Lúc này… La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt trên một ngàn ba trăm thước mỗi giây, kéo theo những luồng âm thanh bùng nổ đáng sợ, đáp thẳng xuống phía trước Lý Diệu.
- Ngươi trốn không thoát đâu.
La Phong đứng trước mặt Lý Diệu, mười sáu thanh phi đao lơ lửng trước người, lạnh lùng nói.
- La Phong, ngươi không thể giết ta.
Lý Diệu gầm lên, máu từ khóe miệng không ngừng chảy ra.
Hai lần La Phong công kích làm Lý Diệu bị thương rất nặng, hắn có thể chạy được hoàn toàn là nhờ ý chí cầu sống mới có thể gắng gượng được tới lúc này.
La Phong cười lạnh.
Đột nhiên La Phong khẽ biến sắc. Chỉ thấy giữa đám người dày đặc trên đường, có một nữ tử tóc vàng đưa một dụng cụ nho nhỏ về phía La Phong, nụ cười quỷ dị:
- La Phong, ngươi buông trượng phu ta ra!
- Duy Ny Na?
La Phong cau mày.
Tâm ý vừa động, hắn lập tức khống chế Kim Tuyến Võng treo lên cao hơn, làm Lý Diệu cả người như heo bị trói, treo cao lơ lửng giữa không trung, không thể thoát! Trên không trung Lý Diệu không thể mượn lực, nên rất khó chạy được!
- Duy Ny Na!
Lý Diệu trong Kim Tuyến Võng vội kêu lên.
- Dựa vào cái gì mà bảo ta thả trượng phu ngươi chứ?
La Phong nhìn bình tĩnh Duy Ny Na. Trực giác nói cho La Phong biết, nếu mình giết ngay Lý Diệu, có lẽ sẽ dẫn đến hậu quả rất không ổn.
Đối mặt với Duy Ny Na, La Phong cảm thấy không chắc lắm.
Trong lòng La Phong, Lý Diệu mới là bàn tay đen phía sau màn. Nhưng La Phong không biết… lúc trước người treo giải thưởng cực lớn chính là Duy Ny Na! Đuổi giết La Phong ở đại lục Australia, khẩu pháo laser sử dụng cũng là do Duy Ny Na tìm tới! Thậm chí việc muốn ép chết người trong nhà La Phong cũng là Duy Ny Na đề nghị! Lý Diệu được gọi là Ngốc Thứu, là do những người biết Lý Diệu đặt ra ngoại hiệu, chứng tỏ hắn rất hung tàn.
Còn Duy Ny Na được gọi là Độc Hạt, lại vì tính ác độc của phụ nữ! Chó cắn người thì không sủa. La Phong không biết… trong cặp vợ chồng này, người có tâm tư kín đáo, ác độc như rắn rết lại chính là người phụ nữ này.
Đứng trong đám người, Duy Ny Na hướng mắt nhìn La Phong.
- La Phong.
Duy Ny Na cầm dụng cụ nho nhỏ đó
- Bên cạnh một tòa liên minh HR, trên những đường nhỏ, ta đều đặt bom loại T111 cả! Chỉ cần ta ấn cái nút này…
Đám người chung quanh lập tức sôi lên. Rất nhiều người thét lên chạy tán loạn.
- Sẽ là một tiếng bùm, cả mấy vạn người trong tiểu khu chẳng ai còn mạng.
Thanh âm Duy Ny Na như ác ma đến từ địa ngục, vang vọng tới tai những người chung quanh.
Hoảng sợ! Kinh hoàng!
Nhưng ánh mắt La Phong vẫn rất tập trung, như kim châm nhìn chằm chằm vào người đàn bà trước mắt.
- Ngươi điên rồi!
La Phong nhẹ giọng nói.
- Ngươi muốn giết trượng phu ta, vậy, toàn bộ cùng chết đi.
Thanh âm Duy Ny Na rất mềm mại. Kỳ thật Duy Ny Na cũng không có biện pháp khác. Nàng và trượng phu nàng năm đó đắc tội với quá nhiều người, may mà Lý Diệu liều chết tiến vào di tích văn minh cổ số chín tìm được bộ đồ Hắc Thần, nhờ đó vợ chồng họ mới có thể sống được những ngày an ổn.
Nếu tấm mộc Lý Diệu chết, những ngày còn lại của Duy Ny Na cũng sẽ rất thảm!
- Mọi người dừng tay!
- Dừng tay lại!
- Buông vũ khí!
Chỉ thấy mấy quân nhân đóng quân gần Thương Thành Liên Minh HR nhanh chóng chạy tới. Nhân viên một vài ngành của quốc gia cũng nhanh chóng chạy tới. Cầm đầu là một trung niên mặc trang phục nhà Đường, trung niên thầm mắng trong lòng:
- Mẹ nó, ba chiến thần cao cấp đánh tứ tung, đánh thì cứ đánh, còn liên lụy tới người thường. Bây giờ không khéo còn có thể tùy thời làm hàng vạn người thương vong! Bom loại T111 có uy lực… cực kỳ kinh người.
- Ba vị.
- La Phong chiến thần, Duy Ny Na phu nhân, mọi người từ từ nói.
Trung niên này làm vẻ tươi cười, sợ làm ảnh hưởng thần kinh của song phương.
Hắn có địa vị tương đối cao, nhưng trước mắt hắn đều là chiến thần cao cấp!
- Ta khuyên các ngươi đừng có đi tìm bom T111.
Duy Ny Na liếc mắt nhìn trung niên
- Ta đặt ở những nơi mà các ngươi rất khó tìm tới. Cho dù tìm được, các ngươi cũng hẳn cũng biết việc tháo quả bom này khó khăn như thế nào! Một khi các ngươi bắt đầu tháo bom, cái này sẽ biết ngay, lúc đó ta sẽ bấm thẳng cái nút này.
Trung niên mặc đồ Đường đổ mồ hôi trán! Hắn ớn nhất là trêu vào những nhân vật có quyền có thế này. Chiến thần cao cấp lại là quan tổng tài của liên minh HR ở khu Trung Hoa. Một khi phạm trọng tội tuyệt đối rất khó xử lý.
- La Phong.
Duy Ni Na nhìn như đóng đinh vào La Phong.
- Hoặc hai vợ chồng ta và mấy vạn dân thường vô tội Hoa Hạ quốc cùng chết.
Thanh âm Duy Ny Na vang vọng bên tai La Phong
- Hoặc, ngươi thả trượng phu ta, tất cả mọi người đều sống vui vẻ! Quyền lựa chọn thuộc về ngươi!
La Phong mặt không chút thay đổi, ánh mắt càng thêm lạnh giá.
- La Phong chiến thần!
- Duy Ny Na phu nhân.
Trung niên mặc trang phục nhà Đường hơi luống cuống, trong lòng lại thầm nghĩ
- Lam tiên sinh sao còn chưa tới?
Vù! Trên quảng trường Thương Thành Liên Minh HR vỡ nát, nhiệt độ bắt đầu nhanh chóng hạ xuống. Vốn bây giờ là mùa đông, thoáng cái đã lạnh dưới không độ. Vòi nước phun trong nháy mắt kết băng. Từng đợt hàn khí tràn ngập. Chỉ thấy một trung niên tóc xám mờ ảo từ giữa không trung bay tới.
- Lam nghị sĩ.
Duy Ny Na, Lý Diệu, La Phong đều nhận ra người vừa tới.
- Hừ, cho dù các ngươi có cừu oán, cũng không nên liên lụy tới người thường.
Lam nghị sĩ cả người như một tượng đài
- Lam nghị sĩ.
Duy Ny Na lắc đầu nói:
- Ta không thể làm khác. La Phong muốn giết chết trượng phu ta ngay trong phạm vi Căn Cứ Thị, ta cũng không có biện pháp gì khác! Ta không phải là đối thủ của hắn. Ta chỉ có thể lựa chọn một con đường, nếu trượng phu ta chết, ta sẽ khiến cho mấy vạn người vô tội chôn cùng. Huống chi quyền lựa chọn đang ở trong tay La Phong. Chỉ cần hắn buông trượng phu ta ra, tất cả mọi người đều sống cả.
Trên Địa Cầu tổng cộng có năm mươi hai nghị sĩ.
Có trên mười tồn tại trên chiến thần có huyết thống Hoa Hạ. Mặc dù chỉ có ba bốn người hoàn toàn phục vụ cho quốc gia, nhưng không ít người là ẩn sĩ bình thường trong nước. Họ cũng sẽ thỉnh thoảng giúp quân đội, giúp quốc gia, giúp liên minh HR… Tóm lại, họ có thể đảm bảo an toàn cho mọi người, nhưng vẫn có thể an tâm làm ẩn sĩ.
Băng đao 'Lam Nhiễm' chính là một người như vậy đang ẩn cư tại cơ sở Giang Nam Thị.
Gặp việc lớn, Lam Nhiễm mới có thể ra tay.
Còn lần này, Lam Nhiễm không thể không ra tay
- La Phong.
Lam nghị sĩ lơ lửng trước người La Phong
- La Phong, ngươi hẳn là biết pháp luật quốc gia, biết pháp quy của Chiến Thần Cung. Có mấy thứ giới hạn, cấm bất kỳ ai không được phạm phải.
- Giết gia thuộc vũ quán, là một việc.
- Trong Căn Cứ Thị công khai giết vũ giả, cũng là một điều khác!
- Chiến thần chiến đấu trong Căn Cứ Thị, cũng là một cái!
Lam nghị sĩ nói trầm trầm:
- Chiến thần cường giả, là vốn liếng của nhân loại chúng ta! Mỗi một người đều rất quan trọng. Ở ngay trên quảng trường liên minh HR, dưới con mắt của ngàn vạn người, ngươi dám can đảm đuổi giết vũ giả, đã là tội tử tội! Ngươi lại muốn giết chiến thần của Chiến Thần Cung! Tội càng nặng thêm một bậc! Cho dù ngươi giết hắn, ngươi cũng là tử tội! Pháp quy chính là do năm vị nghị trưởng quyết định. Chẳng lẽ ngươi dùng một mạng của ngươi đổi lấy một mạng Lý Diệu sao? Còn kéo theo mạng của mấy vạn nhân dân Hoa Hạ Quốc ruột thịt vô tội à? Trong số họ có một vài thiếu niên vừa mới trưởng thành, còn có một vài đứa bé sơ sinh ngây thơ vừa mới sinh ra, đáng không?
Lam nghị sĩ nhìn chằm chằm vào La Phong.
----- o O o -----