Thốn Mang

Chương 172: Thục Sơn đệ tử



Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa, tất cả đều đã bị cắt ra thành lát, chẳng thể phân biệt được đâu là rau đâu là thịt, bất quá mùi vị rất đậm đà, rất hấp dẫn mà trước nay Lý Dương chưa từng được cảm nhận qua.
Nếu bọn Lý Dương không biết món ăn của gã béo Thiết Oa chân nhân này rất nguy hiểm thì có lẽ đã cao hứng mà ăn rồi.
Nhưng bọn họ biết trong đó có nguy hiểm! Nguy hiểm chết người!
Jake, Lily cùng với Trường Phong sắc mặt đều có chút khó coi.
Tu tiên giả thân thể vô cùng yếu nhược, một số độc dược khá lợi hại là đã có thể làm tổn thương bọn họ, những tu chân giả còn chưa độ kiếp mà nhục thể đã bị tổn hại nghiêm trọng thì chỉ còn nước tu thành Tán tiên mà thôi.
Tu ma giả thì chuyên tu luyện thân thể nên thân thể cường hãn vô bỉ, loại độc bình thường căn bản không thể làm gì nổi, thậm chí nó còn có thể bị bọn họ hấp thu vào rồi dùng để tôi luyện thân thể.
Đương nhiên cũng có một vài loại kỳ độc như ngũ sắc thái thù, cổ độc chi trùng… cho dù là ma đạo tu hành giả mà ăn phải thì căn cơ cũng bị hủy diệt, đã từng có tu chân giả ăn phải loại Ngũ Sắc Thải Thù này mà chết ngay đương trường.
- Oa, thơm quá, để ta đến thử xem nào!
Lý Dương cười to rồi bước ra phía trước.
Jake, Lily và Tế Trường Phong sắc mặt lập tức đại biến gọi:
- Sư huynh… sư huynh…
- Oa, ái chà chà, thằng bé này ngươi đến thử đi, ăn xong mấy món ăn của bản chân nhân tuyệt đối sẽ chẳng nói được câu nào nữa đâu!
Gã béo Thiết Oa chân nhân vừa nói, đám thịt nhung nhúc trên mặt vừa rung động. Lúc này hắn có vẻ rất cao hứng, bởi các tu chân giả bình thường đều không nguyện ý ăn, chẳng qua là họ sợ uy của hắn mà bất đắc dĩ phải cố nuốt xuống, có được mấy người vui vẻ như Lý Dương này chứ?
Lý Dương trong lòng cười lạnh
- Ngươi làm sao biết ta là tu ma giả chứ? Hừ hừ… ngươi tuy là thất cấp tán yêu nhưng trước Liễm Tức thuật của Bá Vương ngươi cũng chẳng nhìn ra được. Cho dù trong thức ăn của ngươi có bỏ vào một số cổ trung đỉnh cấp thì cùng lắm là ta nhờ Bá Vương hỗ trợ, cho dù thế nào cũng không thể để bọn Lily và Jake qua đây ăn được.
Lý Dương hiểu rõ thân thể của Jake và Lily có thể nói là căn bản không có chút lực đề kháng nào. Chỉ cần một vài loại độc bình thường cũng đã có thể khiến bọn họ gục ngã rồi.
Cho nên Lý Dương quyết định…
- Vụt…
Giống như một người ba ngày chưa được ăn cơm nhìn thấy bát mỳ vậy, Lý Dương lao vào ăn như hùm như hổ. Gã béo Thiết Oa tròn mắt mà nhìn, hắn còn chưa kịp có phản ứng gì thì Lý Dương đã xơi gọn cả nồi mỹ thực rồi.
Tốc độ, tốc độ mà Lý Dương ăn quả là khủng khiếp, chẳng khác gì đang tranh ăn.
- Ngươi…
Đôi mắt nhỏ xíu của gã béo Thiết Oa long song sọc lên, đôi mắt hắn lộ vẻ khó mà tin được! Bao nhiêu năm nay, phàm những người bị hắn mời ăn đều vô cùng run rẩy mà cố nuốt xuống. Có lẽ cũng có một vài tu chân giả chẳng hề lộ vẻ sợ hãi mà ăn uống, nhưng trước nay chưa từng có ai giống như tên Lý Dương này, ăn uống cứ như hùm như hổ.
- Thiết Oa chân nhân, mùi vị đích xác là không tồi, xin hỏi, có còn nữa không vậy?
Lý Dương nở nụ cười nhìn về phía Thiết Oa hỏi.
- Sư huynh, huynh sao…?
Lily cũng Jake cũng biết Lý Dương làm vậy là để bảo vệ bọn họ.
- Sư điệt…
Tế Trường Phong trong lòng nổi lên một trận xấu hổ, khi đối diện với nguy hiểm bản thân lại y chẳng thể thản nhiên được như sư điệt.
Ba người trong lòng đều vô cùng cảm động mà nhìn Lý Dương, còn lúc này Lý Dương lại đang cười hì hì mà nhìn Thiết Oa xin thêm thức ăn.
- Tốt , hảo tiểu tử! Ha ha ha, bao nhiêu năm nay người là người đầu tiên có thể ăn nhanh như vậy, ân, không tồi, không tồi!
Thiết Oa chân nhân tựa hồ rất cao hứng, hắn chẳng hề để ý đến chuyện một mình Lý Dương ăn hết cả chỗ thức ăn.
- Chân nhân, thái độ của người hình như có chút kì quái?
Lý Dương liền hỏi Thiết Oa.
Thiết Oa chân nhân sắc mặt có vẻ biến đổi nói :
- Tiểu oa nhi nhà ngươi, ngươi có biết để làm những mĩ thực này bản chân nhân đã mất thời gian bao lâu không? Cả nửa năm trời ta phải đi thu thập muời tám loại bảo bối, thậm chí ta còn phải tới tận Thượng Thanh cung để lấy trộm Tử Tâm thảo , vậy mà ngươi lại một lần ăn hết!
Thiết Oa chân nhân thân hình run rẩy mà hung hăng nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
Nói đến đây trên mặt Tế Trường Phong lập tức ra vẻ vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Bản thân Lý Dương cũng cảm thấy chỗ thức ăn mà mình vừa nuốt xuống yết hầu tựa hồ như bắt đầu phát ra những luồng năng lượng nóng bừng. Hình như bản thân mình quá đa nghi rồi, trong lòng Lý Dương thầm nghĩ vậy.
- Hừ hừ, bản chân nhân đi đây, nhiều bảo bối như vậy, nếu tên tiểu tử ngươi có thể hấp thu được thì sẽ nói chuyện tiếp. Đúng rồi, trong đó có một loại dược thảo tên là cái gì gì thảo đó, đã từng có một tu chân giả ăn phải nó mà chết. Ân, bản chân nhân phải đi đây.
Thiết Oa chân nhân vừa nói xong câu này, thân hình béo ú liền nhoáng lên một cái và biến mất luôn.
Nhưng mấy người Lý Dương đều biến sắc.
- Sư điệt, nhanh ngồi xuống vận công! Để ta làm hộ pháp cho con!
Tế Trường Phong biết là không hay nên bèn lập tức nói với Lý Dương.
Lý Dương chẳng nói câu mà nào vội ngồi xuống vận công, tâm thần đắm chìm vào trong đao phách.
Tế Trường Phong sắc mặt lo lắng, tâm tình dồn cả vào Lý Dương, hắn đã vì bọn họ nên mới ăn nhiều như vậy, nếu không có lẽ bản thân y cũng phải ăn cái được gọi là "mỹ thực" đó rồi, nhìn sắc mặt của Lý Dương đang bắt đầu đỏ hồng lên, trong lòng Tế Trường Phong càng thêm áy náy.
- Sư huynh, huynh nhất định phải kiên trì đó!
Jake nói như sắp khóc, Lily hai mắt cũng đỏ ửng lên, cả hai trong lòng đều thập phần lo lắng.
Từng làn khói xanh từ đỉnh đầu Lý Dương bốc lên, từng đạo năng lượng nồng đậm tràn ra khỏi thân thể Lý Dương theo đó.
Những bảo bối mà Thiết Oa chân nhân thu thập trong nửa năm quả nhiên không tầm thường, bên trong có hàm chứa một lượng linh khí vô cùng to lớn. Chỉ có một mình Lý Dương thì nhất thời cũng vô pháp hấp thu hoàn toàn, hắn chỉ đành liều mạng hấp thụ mà thôi. Điều làm Lý Dương cảm thấy bất lực nhất chính là lúc này hắn không dám dùng tâm tạng để hấp thu năng lượng, nếu không một khi bị Tế Trường Phong phát hiện ra thì hắn đúng là không còn lời gì để giải thích.
Cho nên hôm nay hắn chỉ có thể dùng Thất Diệu Tinh Cực hấp thu năng lượng mà thôi.
May là Lý Dương tu ma nên thân thể cường hãn vô bỉ, kinh mạch vô cùng kiên cố, năng lượng cường đại như thế này cũng không thể phá hoại được kinh mạch của hắn.
- Rào rào rào…
Trong thân thể Lý Dương, luồng năng lượng cường đại như dòng nước lũ từ kinh mạch đổ vào Thất Diệu Tinh Cực, bảy khối Tinh Cực điên cuồng hấp thu, đồng thời không ngừng vận chuyển theo quỹ đạo của luồng khí lưu hỗn độn, tốc độ vận chuyển càng nhanh tốc độ hấp thu cũng càng nhanh...
Tinh Cực chi hỏa càng thêm nỏng bỏng, đao phách không ngừng nuốt đao mang vào rồi lại bắn ra, năng lượng không ngừng tăng lên.
Còn về cái được gọi là độc dược thì vừa dung nhập vào thân thể Lý Dương liền bị tôi luyện một hồi và cuối cùng phần tinh túy nhất bị nhục thể hắn trực tiếp hấp thu, khiến nhục thể hắn lại mạnh thêm một chút. Kỳ thực dùng độc để tôi luyện thân thể cũng là một phương pháp. Chỉ là nếu thỉnh thoảng mới dùng thì không tồi, nhưng nếu dùng nhiều thì sẽ không tốt nữa, thậm chí có thể biến thành độc nhân. Bất quá, chút độc tính kia đối với Lý Dương mà nói thì căn bản chẳng có chút nguy hại nào cả, so với nhục thể của Lý Dương, chút độc chất này thực sự quá yếu.
Cũng chỉ có tu tiên giả do nhục thể yếu nhược nên mới phải sợ độc tố mà thôi.
Xung quanh đao phách màu vàng cam nhàn nhạt của Lý Dương là vô số những luồng Tinh Cực chi hỏa đang không ngừng thiêu đốt, tôi luyện đao phách. Năng lượng tụ tập trong đao phách cũng càng ngày càng nhiều, đao phách màu cam nhạt thậm chí đã bắt đầu chuyển hóa.
Một canh giờ sau.
Lý Dương chậm rãi mở mắt ra, xuất hiện trước mặt hắn là ba người Lily, Jake và Tế Trường Phong đang nhìn hắn với vẻ lo lắng.
Trong lòng Lý Dương bỗng thấy một tia cảm động trào dân, hắn lập tức đứng dậy và mỉm cười nói với ba người:
- Đừng lo lắng! Ta không có vấn đề gì đâu, ngược lại ta bây giờ còn tốt hơn trước ấy chứ!
Đích xác lần này hấp thu được rất nhiều năng lượng từ linh khí trong "mỹ thực", công lực của Lý Dương đã tiến triển không ít, chanh sắc đao phách cảnh giới đã có dấu hiệu chuyển hóa, lần hấp thu năng lượng này tối thiểu cũng tương đương với Lý Dương tu luyện trong hai năm.
- Sư huynh, huynh thật sự không sao chứ?
Jake lập tức hỏi, Lily và Tế Trường Phong cũng chăm chú nhìn Lý Dương.
Lý Dương cười khẳng định nói:
- Ta thật sự không sao! Mọi người đừng lo lắng! Đúng rồi, giờ đã là nửa đêm rồi, chúng ta mau lên đường thôi. Trần chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái sau khi trời sáng là đã độ kiếp rồi đó.
Trần Kiếm Phong độ kiếp sau Huyễn Quang chân nhân có hai ngày, bọn Lý Dương đã đi được một ngày, lúc này đã là nửa đêm, khi trời sáng thì đã là ngày Trần Kiếm Phong độ kiếp rồi.
Nói tới đây, Lily và Jake nhớ lại ngày mai Trần Kiếm Phong sẽ độ kiếp, hơn nữa Trần Kiếm Phong rất có thể là cha của bọn họ nên họ đương nhiên phải quan tâm tới việc ông ta độ kiếp.
- Đi thôi!
Lý Dương lập tức ngự đao mang đồng thời mang theo Jake trực tiếp phá không bay đi, Tế Trường Phong cũng mang theo Lily bay theo, theo ước tính của bọn họ thì chỉ hai canh giờ nữa là sẽ tới nơi.
Gió đêm lạnh lẽo thấm vào tới tận xương, nhưng mấy người Lý Dương không hề có cảm giác lạnh lẽo chút nào, họ cứ nhắm hướng Thục Sơn lao đi như những ngôi sao băng.
Hai canh giờ sau.
- Bùm…
Bỗng một tiếng nổ lớn từ phía xa vang lên, một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ cũng đồng thời từ hướng đó truyền tới.
- Yêu khí?
Tế Trường Phong nhíu mày nói.
- Lý Dương sư điệt, theo ta nào!
Tế Trường Phong không kịp nói thêm gì với Lý Dương nữa mà lập tức bay về hướng phát ra tiếng nổ.
- Đó là yêu khí của tu yêu giả, ta còn cảm nhận được khí tức của tu tiên giả nữa! Chắc chắn là đang có người của hai phe đánh nhau, chúng ta nhất định phải đi giúp đỡ những tu tiên giả, dù sao giữa tu tiên giả với nhau cũng như chân với tay.
Tế Trường Phong nói với Lý Dương.
Vô luận là tu yêu giả hay tu tiên giả, cho dù bình thường trong nội bộ có xích mích, nhưng một khi gặp phải tình huống hai phe tu hành giả đánh nhau thì nhất định đều thống nhất đứng về phe bên mình.
Chỉ sau thời gian mấy lần hô hấp Lý Dương đã tới nơi diễn ra tiếng nổ.
Bốn tu tiên giả, ba tu yêu giả, Lý Dương liếc mắt qua cái là nhận ra ngay.
- Bốn tu tiên giả này có vẻ là kiếm tu, chắc là Thục Sơn đệ tử. Ba tu yêu giả này lại là lang yêu!
Linh thức Lý Dương vô cùng cường đại, chỉ liếc mắt qua là đã nhìn rõ thực lực hai bên:
- Ba tên lang yêu này công lực tương đương với Nguyên Anh hậu kì, bốn tu tiên giả tương đương với Nguyên Anh trung kì. Trong bốn tu tiên giả thì đã có hai người đã trọng thương mà ngã dưới đất, chỉ còn hai người đang chống đỡ sự vây công của lang yêu thôi.
Lý Dương loáng cái đã nhìn rõ cục thế.
Hiên nhiên bốn đệ tử của Thục Sơn kiếm hoàn toàn thất thế, hai người trọng thương, hai người bị vây công, còn ba tên lang yêu lại giống như đang chơi trò mèo vờn chuột vậy, chẳng hề gấp gáp chút nào.
- Ba tên lang yêu kia, các ngươi dám bắt nạt các Thục Sơn đạo hữu của ta. Lẽ nào lại muốn tìm cái chết?
Tế Trường Phong thân hình chợt lóe lên rồi hiện ra giữa hai bên.
Ba tên lang yêu vừa nhìn thấy tế Trường Phong sắc mặt liền đại biến, tên lang yêu đầu lĩnh liền nói:
- Tế Trường Phong, việc này không can hệ tới Tinh Cực tông các ngươi!
- Ha ha ha…
Tế Trường Phong ngẩng đầu cười dài, ánh mắt y lạnh như băng nhìn ba tên yêu lang nói:
- Buồn cười, sao lại không can hệ tới Tinh Cực tông ta? Đều là những tu tiên giả với nhau, sao lại không can hệ? Sao ta có thể để cho cắc ngươi bắt nạt những tu tiên giả, bắt nạt những Thục Sơn đạo hữu chứ?
Nghe vậy hai người đang bị vây công liền hướng Tế Trường Phong và khom người cảm tạ:
- Đa tạ ân cứu mạng của Trường Phong tiền bối!
Hai người đang trong thương kia cũng hướng vế phía Tế Trường Phong biểu thị cảm ơn. Tiếp đó họ cố gắng ngồi xếp bằng dậy, vừa rồi bọn họ đã thụ thương quá nặng.
Hiện nay, trong Tinh Cực tông, những cao thủ cấp bậc như Ảo Quang chân nhân bình thường không xuất hiện. Những cao thủ thuộc thế hệ Lý Phong Du mới là những ngôi sao thật sự của Tinh Cực tông, trong đó Tế Trường Phong là người mạnh nhất trong lớp đồng bối, đã đạt tới Độ Kiếp trung kỳ, có lẽ khắp cả Côn Luân tiên cảnh đều biết đến danh tiếng của y.
- Thục Sơn đạo hữu bất tất phải như vậy, lần này ta mang theo Lý Dương sư điệt và hai đệ tử hậu bối, chúng ta đang đi tới Thục Sơn của các vị, xin hãy đợi một lát, chờ khi chúng ta giải quyết xong ba tên lang yêu kia rồi sẽ nói chuyện tiếp.
Tế Trường Phong quay lại nói với hai Thục Sơn đệ tử
Lúc này ba tên lang yêu không hẹn mà cùng kêu lên:
- Chạy!
Tinh Cực tông đệ tử dĩ phi đao nhập đạo, người nào cũng có lưc công kích kinh người, Tế Trường Phong tuy mới là Độ Kiếp trung kì, nhưng cho dù là các đệ tử Độ Kiếp hậu kì của môn phái khác cũng chẳng phải là đối thủ của y.
Tinh Cực tông đệ tử có thể giết chết những cao thủ ngoại phái đồng cấp trong nháy mắt.
Tam đại lang yêu chỉ tương đương với Nguyên Anh hậu kì, đối đầu với Tế Trường Phong căn bản không có sức phản kháng, nhận thấy cục thế bất diệu là ba tên liền lập tức chạy trốn luôn.
- Vút… vút… vút…
Thân hình ba tên yêu lang vừa lóe lên muốn chạy thì đã có ba đạo đao mang lao ra. Ba tên yêu lang đau đớn mà khẽ rống lên một tiếng, nhưng đồng thời chúng cũng gia tăng tốc độ và biến bất sau nháy mắt. Chỉ là trên bầu trời vẫn còn lưu lại vài vết máu.
Thân hình Lý Dương cũng xuất hiện trước mặt những Thục Sơn đệ tử.
Vừa rồi ba đạo đao mang là do Lý Dương phát ra
- Lý Dương sư điệt, tốc độ xuất thủ không tồi a!
Tế Trường Phong cười lớn nói.
Chỉ là ba tên lang yêu chạy quá nhanh nên Lý Dương chưa thể lấy mạng chúng.
- Nếu sư thúc ra tay thì có lẽ bọn chúng đã chẳng chạy nổi rồi.
Lý Dương cười nói, tiếp đó hắn nhìn về hai Thục Sơn đệ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất. Hai người này vừa rồi còn trọng thương ngã trên mặt đất, vốn đã là đang chờ chết rồi, bây giờ mấy người Lý Dương đã đến và mang lại cho bọn họ hi vọng.
Tế Trường Phong lập tức đi tới chỗ hai người trọng thương mà truyền năng lượng vào trong thể nội bọn họ, giúp bọn họ ổn định thương thế.
- Hai người bọn họ đã không thể tự phi hành được rồi, hai vị có thể chứ?
Tế Trường Phong hỏi hai Thục Sơn đệ tử trước mặt.
Hai người này vốn chưa thụ trọng thương nên vẫn có thể phi hành bình thường. Nghe Tế Trường Phong hỏi, hai người lập tức gật đầu.
- Sư điệt chúng ta mỗi người mang theo một người mà tiếp tục đi tới Thục Sơn, chỉ còn chừng một canh giờ nữa là đến nơi rồi!
Tế Trường Phong mang theo một đệ tử đang trọng thương của Thục Sơn kiếm phái, Lý Dương cũng mang theo đệ tử trọng thương còn lại. Còn Jake và Lily, Tế Trường Phong và Lý Dương mỗi người kèm thêm một người rồi lập tức bay về hướng Thục sơn, còn lại hai đệ tử Thục Sơn phi hành theo sau.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh