Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 57: Những bông hoa ác (14)



Edit: cơm trắng chan cà phê

Nếu không còn yếu tố nào khác lạ, hiện tại có thể khẳng định trưởng thị trấn Ryan cùng hội trưởng Sarah là cùng một người.

Nhưng Ryan không thể ngụy trang như thế suốt mười mấy năm, vì vậy Chu Khiêm nghi ngờ rằng trước đó có một người tên là Sarah. Có lẽ vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên bây giờ Ryan mới thay thế.

Ryan hóa trang thành nữ nhưng không chỉnh dung, nếu không muốn để lộ sơ hở trước mặt nhóm phù thủy, chắc chắn là vì y có vài nét tương đồng với Sarah thật.

Ngoài ra, Ryan cũng phải hiểu biết về Sarah, bao gồm thói quen hằng ngày, cách nói chuyện, thì mới có thể bắt chước mà không để lộ sơ hở.

Tổng hợp lại, việc hai người họ là thân thích của nhau có khả năng khá cao.

Suy xét đến việc có thể hiểu biết về thói quen, nếp sống, bọn họ có thể là anh chị em.

Cho nên, Chu Khiêm thử hỏi một chút, liệu Ryan có chị hoặc em gái hay không.

Ryan và Sarah dường như đại diện cho hai thế lực đối địch nhau trong phó bản, nhưng giữa bọn họ lại có một mối quan hệ gắn kết mật thiết.

Quả nhiên, sau khi Chu Khiêm hỏi điều này, chẳng những có thể nhìn thấy biểu tình khác biệt của Ryan, cho thấy y có một người chị hoặc một người em gái, thì anh còn có thu hoạch ngoài ý muốn —— anh đã mở ra cốt truyện phụ.

Có vẻ tìm ra mối quan hệ giữa Ryan và Sarah là một điều quan trọng để có thể hoàn thành được phó bản.

Bây giờ, sau giữa trưa, mặt trời bị mây che khuất, không khí ô nhiễm không phù hợp để con người sống.

Nhóm Chu Khiêm bị bắt lên một chiếc xe, theo chiếc xe vòng vèo qua những rừng cây đầy các loại thực vật kỳ quái, cuối cùng đi đến đỉnh núi không một ai hay biết.

Sau bức tường cao trước mắt anh là bí mật to lớn của Ryan và thị trấn.

Mà đối diện với anh, đôi mắt xanh biếc của Ryan sâu thẳm như mặt hồ, lại tựa như ánh mặt trời cháy bỏng.

Nghe thấy lời của Chu Khiêm, Ryan híp mắt, hàng mi vàng cong dài rũ xuống, liếc nhìn bàn tay Chu Khiêm đang nắm lấy tay mình, sau đó lại ngước mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của đối phương, nói: "Người yêu của chị tôi... Sao tôi chưa từng nghe nói? Cậu hẳn đã nhận sai người rồi."

"Thật không? Thôi được, có lẽ tôi đã nhận sai người rồi. Nhưng mà ——"

Chu Khiêm cười, nhón chân ghé vào bên tai đối phương thì thầm: "Ngài đẹp như vậy, chị của ngài hẳn cũng là một người xinh đẹp tuyệt trần. Nếu sau này tôi muốn ở lại thị trấn, chi bằng ngài giới thiệu chị ấy làm quen với tôi nhé? Sau này chúng ta sẽ là một gia đình. Không phải ngài nói tôi là lễ vật do trời cao tặng riêng cho ngài à?"

Khi hỏi điều này, Chu Khiêm chỉ muốn tìm hiểu —— người chị gái đó đã chết hay chưa?

Dựa theo phỏng đoán của Chu Khiêm cho đến hiện tại, Sarah là chị gái của Ryan, xuất phát từ nguyên nhân nào đó, người trong thị trấn lại không biết về mối quan hệ giữa hai người.

Sau đó một vụ nổ bất ngờ xảy ra trên đỉnh núi khiến nhiều đứa trẻ bị nhiễm phóng xạ nghiêm trọng, Ryan tìm đến chị gái của mình, hy vọng cô có thể giúp mình che giấu bí mật.

Đáp ứng yêu cầu này có nghĩa phải tàn sát rất nhiều người vô tội. Sarah đương nhiên không chấp nhận nên đã từ chối.

Như vậy thì Ryan có thể đã giết chị mình, sau đó thay thể chị mình.

"Đương nhiên có thể giới thiệu để hai người làm quen với nhau." Khi Ryan trả lời, tay cũng nắm lại tay Chu Khiêm, ánh mắt sâu thẳm khó dò: "Chờ đến khi cậu rời khỏi đây, tôi sẽ nhờ chị đến đón cậu. Nhưng bây giờ, chúng ta không thể chậm trễ thời gian nữa."

"Lễ vật của tôi, mời cậu vào trong. Cậu sẽ nhận được khen thưởng mà tôi đã dày công chuẩn bị."

"Đúng rồi, trong đó có ba "trạm thanh tẩy ác ma", nếu cảm thấy cơ thể không khỏe, không thể chịu nổi nữa, mọi người có thể đến trạm để nghỉ ngơi, sau đó lại tiếp tục. Một thời gian sau, tôi sẽ đến tìm mọi người. Xin hãy chú ý thông báo."

...

Ba phút sau, bảy người chơi đều tiến vào trong bức tường cao.

Cánh cửa khép lại không tiếng động, giống như dòng nước lưu động tự nhiên.

Khi cửa vừa đóng lại, cánh cửa biến mất giữa bức tường. Bức tường lại hòa làm nhất thể với hoàn cảnh xung quanh.

Chu Khiêm tiến lên trước, đi đến trước tường, vươn tay thử chạm vào, cảm thấy dường như có một tấm chắn vô hình, không thể bước qua.

Có lẽ đây là nơi chứa đựng chân tướng mà nhóm phù thủy vẫn chưa tiếp cận được.

—— Bí mật cất giấu giữa những bức tường cao, còn được xây dựng bằng một chất liệu cao cấp đặc biệt.

Xoay người, đưa lưng về phía tường cao, Chu Khiêm nhìn về phía trước ——

Trước mặt anh là một khu rừng khổng lồ vì biến dị nên có hình thù cổ quái, cùng với kỳ hoa dị thảo, đôi khi sẽ có vài con bướm chân dài xuất hiện thấp thoáng giữa cành cây, sau đó lại biến mất.

Như vậy họ vẫn chưa thể biết rõ trong khu rừng này chứa đựng những loại quái vật gì.



Mọi người đều cảm thấy vô cùng nặng nề.

Lý Bất Hối là người đầu tiên hỏi: "Bây giờ... Phải làm sao? Đi vào thăm dò?"

Kha Vũ Tiêu nghiêm túc nói: "Sau khi vào đây, điểm sinh tồn của chúng ta đang giảm xuống với tốc độ chóng mặt."

Sắc mặt của Ngô Nhân như tro tàn.

Hắn nói: "Bây giờ tôi chỉ còn một điểm. Nhưng tốc độ đếm ngược này... tôi chỉ có thể sống không quá 20 phút."

Nói xong, hắn nhìn Chu Khiêm.

Chu Khiêm nhìn lại, trịnh trọng hỏi: "Anh có tin tôi không?"

Dù Chu Khiêm hỏi một câu như vậy nhưng trong lòng anh biết rõ, thái độ của Ngô Nhân đã khác hoàn toàn so với ban đầu.

Khi còn ở thư phòng nhà Lily, thời gian còn lại của Ngô Nhân không nhiều, vì hắn chỉ có "2" điểm.

Khi đó hắn bộc lộ sát ý mãnh liệt với Chu Khiêm.

Nhưng bây giờ thì khác. Hắn đã đứng về phía Chu Khiêm.

Đầu tiên, Chu Khiêm đã tặng cho hắn một lá bài "6" điểm, giúp hắn chống đỡ được đến bây giờ.

Sau đó, lần đầu tiên bọn họ đến núi Neville, nếu không nhờ có Chu Khiêm, hắn đã bị phù thủy bắt đi.

Ngô Nhân siết chặt hai tay, sau đó buông lỏng.

Đôi mắt nhỏ mỏi mệt, nhưng bên trong không còn nghi ngờ hay sát ý: "Tôi đương nhiên tin cậu."

"Được rồi. Bây giờ mọi người nghe theo tôi." Chu Khiêm gật đầu, nói: "Cái gọi là "trạm thanh tẩy ác ma" có thể giúp chúng ta gia tăng điểm sinh tồn, trước tiên phải tìm nó xem sao. Ngô Nhân, anh vẫn là "vua" của chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp anh."

"Chia thành ba đội, đi theo ba hướng để tìm kiếm." Chu Khiêm nhìn về phía khu rừng kỳ quái: "Dựa vào mâu thuẫn lúc trước của mọi người, tôi sẽ chia Lý Bất Hối và Ân Tửu Tửu một nhóm, Ngô Nhân và Tư Đồ Tình một nhóm, tôi và tổ hợp Tiêu Kiếm một nhóm."

"Ngoài ra tôi phải nhắc nhở mọi người một chút, điểm sinh tồn của chúng ta đều đang giảm nhanh. Bây giờ nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta là phải tìm cách khôi phục điểm sinh tồn. Muốn giải quyết ân oán cá nhân ngay bây giờ chính là hành vi ngu xuẩn nhất."

Nói đến đây, Chu Khiêm nhìn về phía trước: "Nhóm tôi sẽ đi đường giữa. Hai nhóm còn lại đi bên phải và bên trái. Mọi người có thể liên lạc với nhau qua hệ thống, sau khi tìm được mục tiêu thì nhanh chóng thông báo cho người khác."

Chu Khiêm biết dù anh đã nhắc nhở mọi người ưu tiên tìm trạm, nhưng vì Ân Tửu Tửu vào phó bản này chỉ để báo thù, đây là một cơ hội giết người hoàn hảo, chắc chắn cô ta sẽ không nỡ bỏ qua.

Ngoài ra, Chu Khiêm còn có một mối lo lắng khác, chính là quân đoàn Đào Hồng đến bây giờ vẫn chưa hành động gì.

Với hai mối lo này, hơn nữa còn phải đối diện với nguy cơ lớn mà anh không nắm chắc, cách tốt nhất là mọi người nên đi cùng nhau.

Nhưng thời gian còn lại của Ngô Nhân không đủ.

Nếu không có người này tiếp tục che chở cho mình, không chỉ khiến đội ngũ trở nên mất ổn đỉnh mà khi NPC tấn công, nguy hiểm mà người chơi phải đối mặt sẽ gia tăng.

Chu Khiêm giúp Ngô Nhân cũng là giúp chính mình.

Để triệt tiêu bớt những tình huống xung đột có thể xảy ra, Chu Khiêm phân chia thành ba nhóm như thế này cũng có dụng ý.

Anh muốn ngăn cản Ân Tửu Tửu ra tay với Tư Đồ Tình, cho nên phải tách hai người này ra.

Bây giờ tuy điểm sinh tồn của Ngô Nhân không đủ nhưng vẫn còn khả năng tấn công, đi cùng với Tư Đồ Tình thì cả hai tương đối an toàn.

Và, Chu Khiêm đi con đường giữa, tách Ân Tửu Tửu và Tư Đồ Tình sang hai bên, có thể giảm bớt khả năng hai người đánh nhau.

Nói xong, Chu Khiêm đảo mắt qua khắp người chơi, có vẻ muốn quan sát phản ứng của họ.

Ngay lúc này, mọi người nhận được thông báo từ hệ thống.

【 Người chơi kích hoạt nhiệm vụ chính 1: Thăm dò đầy đủ, sống sót, tìm ra bí mật Ryan che giấu ở đây 】

【 Nhiệm vụ 2: Trưởng thị trấn Ryan rất thích con số "24", khi điểm sinh tồn của người chơi có thể đạt được "24", thí nghiệm kết thúc, y sẽ đến dẫn mọi người rời đi 】

【 Chú ý 1: Có ba "trạm thanh tẩy ác ma", có thể bổ sung điểm sinh tồn 】

【 Chú ý 2: "Ác ma" dày đặc, tốc độ giảm điểm sinh tồn sẽ tăng nhanh, mong người chơi cẩn thận; có những khu vực xuất hiện "trạm thanh tẩy ác ma", sau khi sử dụng có thể tăng điểm sinh tồn 】



Thông báo của hệ thống hoàn toàn trùng khớp với suy đoán của Chu Khiêm.

Như vậy, tạm thời không một ai dị nghị, ngoài mặt tất cả đều đồng tình với ý kiến của Chu Khiêm —— đầu tiên phải giành giật từng giây tìm ra "trạm thanh tẩy ác ma".

Cho nên một người gấp rút chia thành ba đường, tăng tốc di chuyển.

Bức tường cao bao quanh cả đỉnh núi.

Người chơi tiến vào bằng hướng bắc, nhóm của Chu Khiêm đi về hướng nam, Ân Tửu Tửu và Lý Bất Hối đi về hướng tây.

Tiến vào rừng cây, ánh sáng tối sầm, Ân Tửu Tửu siết chặt lá bài điểm sinh tồn trong tay, quan sát tốc độ đếm ngược không tăng nhanh hơn thì bắt đầu tiến bước về phía trước.

Lý Bất Hối, cũng là Chúc Cường, chạy chậm ở trước cô, giống như một tên sai vặt nói: "Chúng ta lên trên cao đi, động thực vật biến dị sẽ không thể tấn công chúng ta!"

Ân Tửu Tửu không tỏ ý kiến, chỉ nhìn sang hai bên.

Từ trước đến nay cô dũng cảm không sợ điều gì, nhưng khi nhìn những thứ ở đây thì vẫn phải nhíu mày.

Vì cô thấy mọi thứ quá khác lạ.

Ví dụ như cô vừa giẫm lên một xác chết của một con vật nào đó, phần thân nó là cá nhưng lại có cánh mọc ở phía sau.

Nhưng điều khiến Lý Bất Hối và Ân Tửu Tửu vô cùng vui mừng là đường đi của họ vô cùng trót lọt thuật lợi, chỉ mới đi được năm phút họ đã tìm thấy một căn nhà trệt.

Khi vừa bước đến, bên trên nhà viết "trạm thanh tẩy ác ma".

Lý Bất Hối và Ân Tửu Tửu liếc mắt nhìn nhau, đều cầm vũ khí trong tay, cảnh giác đẩy cửa bước vào.

Nhưng bên trong cũng không có thứ gì bất ngờ tấn công.

Vừa vào, họ cảm thấy hít thở thoải mái hơn.

Lại cầm lá bài trong tay nhìn, Ân Tửu Tửu thấy tốc độ đếm ngược đã xảy ra biến hóa.

Đếm ngược dựa theo đơn vị là giờ, từ【59:59】 rồi giảm đi, nhưng bây giờ trị số không chỉ bất ngờ quay về 0 mà còn từ【00:00】 bắt đầu đếm lên, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh.

Giống như họ đang tự nạp điện, chỉ cần chờ đến khi đầy một giờ, điểm số của người chơi sẽ tăng lên.

Lý Bất Hối và Ân Tửu Tửu đều thở ra một hơi.

Sau đó Lý Bất Hối hỏi: "Bây giờ chúng ta... có cần nói cho mọi người biết không?"

Ân Tửu Tửu suy nghĩ chốc lát, lắc đầu.

Cô nhìn quanh phòng, đi đến một chỗ.

Ở đó có một bàn điều khiển, bên trên có một cái nút màu đỏ, ghi chú hai chữ "Phá hủy".

Bên dưới có một dòng giới thiệu —— "Nhấn nút để tiêu hủy "trạm thanh tẩy ác ma" này"."

Lý Bất Hối nhận ra điều gì, nuốt một ngụm nước bọt, hỏi Ân Tửu Tửu: "Cô muốn..."

Ân Tửu Tửu lấy hai đôi giày từ túi hành lý.

【 Đạo cụ: Giày đi ngàn dặm 】

【 Công dụng: Giúp bạn trải nghiệm cảm giác bay với tốc độ cao; bay lên, tôi muốn bay lên, tôi không thể dừng lại được 】

【 Cấp: B 】

Ân Tửu Tửu nói: "Chu Khiêm cố tình tách tôi và Tư Đồ Tình ra. Nhưng tôi sẽ không bỏ qua. Tôi không có ý hại Ngô Nhân, sau khi tìm họ, tôi sẽ im lặng nói cho cậu ta biết chỗ này. Nhưng tiền đề là, cậu ta không bảo vệ Tư Đồ Tình theo ý Chu Khiêm. Đây là giao dịch. Để cậu ta bắt buộc phải đồng ý, phải khiến cậu ta không còn con đường nào khác để đi."

Nhìn Lý Bất Hối, cô nói: "Mang giày vào, chúng ta sẽ đi đến con đường bên nhóm Tư Đồ Tình, phá hủy trạm ở bên đó, nếu cần thiết, phá luôn cả trạm bên đường của Chu Khiêm. Như vật... tất cả bọn họ đều phải cầu xin tôi."

...

Bên kia.

Chu Khiêm, Tề Lưu Hành và Kha Vũ Tiêu đều đi về hướng nam.

Đi khoảng ba phút, Chu Khiêm nghe thấy một giọng nữ nho nhỏ: "Cứu mạng... Cứu tôi với!"