Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 1165: Nghe nói, A Thánh có con trai? 【24】



Biết Tần Thánh anh đã thích người khác.

Mặc dù là ngụy trang.

Nhưng là anh ngụy trang được như thế thật.

Giống như là anh rành rành yêu cô như thế, nhưng lại ngụy trang được thành chẳng yêu.

Tần Thánh, Tần Thánh, mày nhìn mày một cái, mày thật là một nhân tài!

Chẳng qua, anh thật cao hứng, thì ra là sau khi em lập gia đình, anh vẫn là có thể cho em vui vẻ như vậy.

Tần Thánh cúi đầu, chậm rãi nói: "Dĩ nhiên!"

Vì em vui vẻ, anh dĩ nhiên cố gắng làm cho mình thoạt nhìn rất vui mừng!

Cho đáy lòng emkhông tồn tại bất kỳ ngăn cách nào!

Để cho em biết anh thật không thương em!



Cho em yên tâm đơn giản đi đến hạnh phúc của mình!

**

Tần Thánh cùng Ninh Mông kết hôn ngày đó.

Tràng diện không quá lớn, nhưng cũng không nhỏ.

Bạc Cẩm lôi kéo Ninh Mông tinh tế nói rất nhiều lời, nụ cười mê người, Ninh Mông nhìn mà trận trận ngẩn người, đây là công chúa trong truyền thuyết sao?

Mỹ lệ như thế, thời điểm chân thực xuất hiện ở trước mặt của mình như vậy, mình cũng cảm thấy hoảng hốt như thế.

Tần Thánh đứng ở một bên, vẫn cười chân thành, đối đãi Ninh Mông dị thường ôn nhu, hai mắt ẩn tình, Ninh Mông nhìn mà đáy lòng trận trận tăng nhanh tốc độ.

Ninh Mông bất tri bất giác đỏ mặt.

Hôn lễ kết thúc.

Bạc Cẩm thấy Tần Thánh ôn nhu với Ninh Mông như vậy, đáy lòng yên tâm, cũng ngại quấy rầy bọn họ, lập tức lôi kéo Tịch Giản Cận rời đi, thuận thế đem đoàn người cũng kéo đi.

Tân khách lúc này đã sớm giải tán.

Lưu lại vô số nhân viên phục vụ ở lại thu thập một mảnh loạn cục.

Ninh Mông đứng ở nơi đó, còn có chút ngu ngơ, vẫn đắm chìm ở trong ôn nhu không giải thích được của Tần Thánh, ai ngờ đợi đến lúc Bạc Sủng Nhi đi, Tần Thánh trong nháy mắt lạnh lùng như tuyết, hung hăng mà đẩy ra Ninh Mông, xoay người, nhìn nhân viên phục vụ hơi có vẻ thùy mị, kéo qa vào lòng, tà mị tán tỉnh một trận.

Ninh Mông bị chồng ruồng bỏ.

Đứng ở nơi đó, sắc mặt trắng bệch.

Khoảnh khắc đó, hình như cô hiểu Tần Thánh chỉ có diễn trò cho người trong lòng anh thích xem.

Đáy mắt cô ảm đạm một mảnh, nụ cười trên mặt đã sớm tất, rất khó coi.

Cô gái trong ngực Tần Thánh ỡm ờ nói: "Tần thiếu gia, anh xem phu nhân của anh cũng muốn khóc!"

Tần Thánh tự tiếu phi tiếu nhìn thoáng qua Ninh Mông, thoải mái hôn hít lấy cô gái trong ngực, tay đã không thành thật ở trước ngực của cô ta nhu tới nhu đi, tạo thành hình dáng bất đồng, làm nhân viên phục vụ tiểu thư thở gấp một trận, xung quanh vô số cô gái lặng lẽ đỏ mặt, Tần Thánh lại tùy ý liếm liếm môi dưới, càn làm không khí nặng nề thêm.

Ninh Mông có chút đứng không yên được, xoay người rời đi, Tần Thánh đột nhiên lại mở miệng: "Cưới cô, là vì lưu lại con, làm cho người ta biết tập đoàn Bạc Đế chúng ta, Tần gia cũng không phải là người bất nghĩa, nhưng mà cũng không có nghĩa là cô có thể thật sự trở thành vợ tôi, Tần Thánh tôi là người như thế nào, cô cũng biết, chơi gái không phải là ngày một ngày hai, cả đời cũng có thể sẽ không sửa lại, cho nên, tốt nhất cô có thể thử tiếp nhận, cũng đừng khóc lóc bốn chạy đến trước mặt cha mẹ tôi nói cái gì đó, còn có chiếu cố tốt đứa con, tôi cũng không nhọc đến cô chiếu cố, nếu như không có chuyện gì, tốt nhất cô không nên xuất hiện ở trước mặt của tôi."

"Nếu như chịu không được, tốt nhất nói ly hôn, chẳng qua dường như chúng ta cũng không có cái lý do gì tốt có thể ly hôn, Tần gia không thể làm trò cười, tập đoàn Bạc Đế cũng không có thể làm trò cười, tự nhiên cũng không có thể bỏ rơi cô như vậy, cho nên, có lẽ cô thật phải sống thủ tiết như vậy xem tôi chơi gái, mà không động tới cô, đợi đến khi con trưởng thành!"