Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 132



Từ xưa, các gia đình giàu có tranh đoạt gia sản, có nhà nào chẳng tranh nhau tới vỡ đầu chảy máu? Càng khỏi phải nói tới tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ là một cái bánh hamburger lớn siêu cấp với số lượng sản nghiệp lớn trải rộng trên phạm vi cả thế giới, giàu ngang với một nước, cái bóng phía sau lưng nó cũng vô cùng khổng lồ.

Bây giờ càng lúc càng nhiều người biết Thường Hồng Hi bị bệnh ung thư sắp không chống đỡ được nữa.

Mà ông đã lập di chúc cho Tần Minh trước mắt kế thừa tất cả.

Thích Vân Đông nói với anh ta, Thường Hồng Hi được bốn nguyên lão đức cao vọng trọng của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ ủng hộ.

Sau khi Tần Minh gặp mặt bốn nguyên lão thì cục diện xem như chắc thắng rồi.

Bởi vậy Tần Minh kế thừa tất cả là chuyện ván đã đóng thuyền, khả năng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn là rất nhỏ.

Thích Minh Huy nói: "Cậu chủ có lo lắng về phương diện nào à? Ba người con trai và hai người con gái của ông Thường không có quan hệ máu mủ với ông ấy.

Bây giờ mọi người đều đã biết, người bên nước Mỹ cũng bắt đầu cô lập bọn họ." "Hơn nữa tác phong của bọn họ trước kia cũng không được lòng người ta, hoàn toàn là những kẻ chỉ biết ăn chơi và điêu ngoa.

Rất nhiều người sẽ không phục nếu để tập đoàn Hoàn Vũ lớn như vậy cho bọn họ.

Chuyện này kéo dài đến khi cậu chủ đột nhiên xuất hiện" "Mà cách cậu chủ trấn áp đội ám sát trong nước Hoa Hạ được người trong nội bộ tập đoàn nói ra, tất cả mọi người rất chấn động trước tác phong của cậu.

Ai nấy đều nói cậu có phong thái của ông Thường lúc còn trẻ" "Bây giờ người chịu trách nhiệm khu thương nghiệp phương Bắc cũng rất muốn gặp mặt cậu chủ.

Bọn họ đều hỏi thăm tin tức qua anh tôi và ba tôi.

Nhưng không được sự cho phép của cậu chủ, chúng tôi tất nhiên không dám để lộ nửa từ" Tần Minh nghe Thích Minh Huy nói vậy thì trong lòng rất vui mừng.

Mặc dù anh đã nhìn thấy được những nội dung này qua tin tức báo cáo hàng ngày của Tống Dĩnh, nhưng Thích Minh Huy tự nói ra chính là thể hiện sự ủng hộ đối với anh.

Nhưng Tần Minh lo lắng anh vui quá hóa buồn, sẽ thua thảm hại, vậy anh sẽ chẳng còn gì nữa.

Chẳng phải bây giờ Vương Thành Hổ bị người ta luân phiên bất nạt trước cổng trường cũng do đột nhiên mất đi tất cả sao? Tần Minh nhớ lại nửa tháng trước, mỗi ngày anh làm thêm tới ba công việc, bạn gặp khó khăn cũng không có cách nào giúp đỡ, Lý Mộng trở nên hám giàu mà rời khỏi anh.

Em gái nghèo đến mức không có tiên mua điện thoại di động, bị bạn học trong lớp chế giễu.

Anh trai vì nghèo mà không xây nối căn nhà ở quê, vợ chưa cưới đã đính hôn từ mấy năm trước cũng bị người ta dùng năm chục nghìn đưa đi.

Tần Minh không phải là người yêu tiền như mạng, nhưng những gì trải qua gần đây đã khiến anh cảm thấy tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì nghìn lần bất lực hơn.

Anh muốn nhanh chóng tiến hành "kế hoạch buôn bán" đo ni đóng giày cho anh trai để cải thiện cuộc sống của người nhà.

Anh dẫn Thích Minh Huy tới một ngã ba đông người ở ngoài trường, chỉ vào siêu thị nhà Triệu Phú Quý hỏi: "Anh Minh Huy, tôi muốn thử anh.

Siêu thị nhỏ kia dựa vào đâu để có thể kiếm lời ba trăm nghìn một năm?" Thích Minh Huy biết Tần Minh muốn thử mình, anh ta trả lời càng tốt thì tương lai sẽ được sắp xếp vào Hoàn Vũ với chức vụ càng cao hơn.

Thích Minh Huy suy nghĩ một lát mới nói: "Cậu chủ, siêu thị này nằm trên con đường có nhiều trường đại học đi qua.

Tôi thấy một tháng chưa chắc có thể có được lợi nhuận lên tới ba trăm nghìn.

Nếu nói là tiêu thụ, vậy còn tạm được.

Hơn nữa, rất có khả năng mùa đắt hàng nhất là vào đợt khai giảng hằng năm." "Tôi đã làm rất nhiều dự án đầu tư, phần nhiều trong đó là nhà ăn, quầy đồ ăn vặt, siêu thị nhỏ, đại lý vân vân trong trường đại học, trên cơ bản đều có thể kiếm được tiền.

Nhưng dù sao khả năng chỉ tiêu của sinh viên vẫn có hạn, hơn nữa kinh doanh loại siêu thị này chính là số lượng nhiều lãi ít, một tháng lời ba trăm nghìn là quá phóng đại rồi: "Theo tôi thấy mỗi tháng tiêu thụ ba trăm nghìn, lợi nhuận chỉ khoảng một trăm nghìn.

Đợt khai giảng và mùa hè là đất hàng nhất, lợi nhuận cũng cao hơn" Tần Minh chợt hiểu ra.

Anh cũng học về kinh tế, vẫn cảm thấy siêu thị nhà Triệu Phú Quý lời một tháng ba trăm nghìn có hơi khoa trương.

Giờ anh nghe Thích Minh Huy nói vậy, trong lòng mới hiểu rõ.

Anh lại hỏi: "Tôi có một người bạn muốn đầu tự ở chỗ này.

Anh ta nhờ tôi tư vấn xem làm gì thì tốt? Anh ta không dám mong có thể ổn định lại kiếm được nhiều tiền, mỗi tháng được gần như siêu thị này là tốt rồi" Thích Minh Huy cười: "Chuyện này thì đơn giản thôi.

Cứ mở một siêu thị lớn ở đối diện siêu thị nhỏ kia chẳng phải là được sao? Cậu chủ xem..." Thích Minh Huy phân tích rõ ràng các vấn đề như ưu thế đoạn đường, quy mô, chất lượng phục vụ và hoàn cảnh che nắng của siêu thị nhà Triệu Phú Quý, đặc biệt là tính duy nhất.

Cuối cùng anh ta cho ra kết luận, thật ra siêu thị nhà Triệu Phú Quý ở đoạn đường tốt, là siêu thị duy nhất trên cả con đường đông sinh viên này nên mới kinh doanh tốt.

Mà siêu thị này nhỏ, chất lượng phục vụ kém, không thích hướng dẫn khách mua hàng.

Khách muốn thì tự đi tìm đồ, còn bà chủ vẫn mải xem phim.

Gần đó cũng chẳng có ghế nghỉ, trà sữa vân vân kết hợp đồng bộ.

Bởi vậy, nếu có siêu thị thứ hai cạnh tranh, chắc chắn sẽ không cạnh tranh nổi.

Tần Minh nghe cũng thấy rất đúng.

Hàng năm hết nhóm sinh viên này tới sinh viên khác rời đi.

Có lẽ có vài sinh viên cũ không thích tới siêu thị này nên đi tới quầy bán quà vặt khác.

Nhưng mỗi năm đều có nhiều sinh viên mới tới, đây là tiền lãi nhân khẩu đấy.

Dù thái độ phục vụ của anh có tệ đi nữa, vẫn không ngừng có người lạ tới mua, hoàn toàn không cần tích lũy danh tiếng.

Nhưng nếu bên cạnh có một siêu thị khác biệt rõ ràng, phục vụ tốt hơn, lớn hơn, người đó còn đi tới siêu thị nhỏ của anh để chịu cơn giận không đâu à? Tần Minh nói: "Vậy chẳng phải sẽ làm cửa hàng này oán giận tới chết à?" Thích Minh Huy nói: "Cậu chủ, làm chuyện buôn bán vốn là một sống một chết, thương nhân cũng chính là kẻ tổn thương người nhất.

Nếu bạn của cậu chủ muốn làm ăn buôn bán nhỏ ở đây, chỉ mở siêu thị quy mô lớn hơn thì chưa tới nửa tháng, cửa hàng đối diện sẽ phải đóng cửa.

Đến lúc đó có thể thuê lại bên đó để làm nhà hàng và khách sạn tình yêu loại bình dân hoặc tâm trung để kiếm tiền từ những cặp đôi sinh viên" Trong lòng Tần Minh hơi chấn động.

Lời này nói ra không sai, nhưng anh có thế nhìn ra được tính cách và bản chất của Thích Minh Huy.

Anh ta làm việc thận trọng, đồng thời một khi đã nắm được ưu thế sẽ dùng thủ đoạn độc ác, không để cho đối thủ có con đường sống.

Nhưng đối diện là cửa hàng nhà Triệu Phú Quý.

Anh sẽ không quan tâm đến chuyện sống chết của bọn họ.

Tần Minh hỏi: "Bao nhiêu ngày thì có thế làm xong? Bạn tôi không thiếu tiền, anh cứ đưa ra một giá và cầm tiền đi làm.

Còn lại bao nhiêu, anh cứ giữ lại" Thích Minh Huy cười: "Đã là chuyện bạn của cậu chủ thì tôi làm gì có can đảm dám nhận phần trăm.

Tôi sẽ làm miễn phí cho bạn của cậu chủ là được rồi.

Nhưng cần thuê địa điểm và sửa chữa, còn phải nhập hàng và tuyển người, tài chính ban đầu ít nhất phải năm triệu.

Nếu tôi đoán không sai, chỉ cần ba năm là có thể lấy lại vốn" Tần Minh vừa nghe cần đầu tư năm triệu.

Trời ạ, đúng là một con số lớn đấy.

Nhưng ba năm có thể lấy lại vốn, oa kiếm tiền tốt thật.

Anh lập tức ra lệnh cho Thích Minh Huy đi làm.

Sau đó, anh lấy thân phận phía đối tác để tham dự.

Anh cảm thấy giao chuyện này cho Thích Minh Huy làm cũng rất tốt, không thể chuyện gì cũng làm phiên Tống Dĩnh được.

Anh hơi đau lòng khi thấy cô ta bận như vậy.

Tần Minh chỉ còn một mình lại gọi điện thoại cho em gái để hỏi thăm tình hình gần đây.

Lần này, em gái cuối cùng đã chấp nhận nghe máy.

Tần Tố Tổ rất tức giận: "Anh trai đáng ghét, cuối cùng anh đã nhớ ra mình còn một người em gái à?" Tần Minh hạn hán lời: "Còn chẳng phải tại em tùy hứng không nghe máy à? Mấy ngày qua, em đi đâu thế? Em đã lớn rồi, không thể cứ tùy hứng giống như đứa trẻ được.

Tần Tố Tố nói: "Em mới không thèm tùy hứng đâu.

Mấy ngày qua em đều ở cùng với chị Lý Mộng.

Chị ấy muốn làm nhân vật nổi tiếng trên mạng, em đi theo chị ấy chụp ảnh khắp nơi, còn có Photoshop ảnh nữa.

Chẳng phải anh cho em tiền mua một chiếc điện thoại Apple sao? Dùng nó để chụp ảnh vẫn rất tốt đấy: Lý Mộng muốn làm nhân vật nổi tiếng trên mạng à? Dáng vẻ cô ta như vậy quả thật có thể làm được, nhưng nếu muốn hot thì khó đấy.

Bởi vì Lý Mộng không biết hát cũng chẳng biết múa, còn không biết gây cười, gia đình cũng bình thường, cô ta lấy bản lĩnh gì để thu hút người khác? Tần Minh: "Em đừng dính loạn với Lý Mộng nữa.

Bên anh có một ông chủ đầu tư lớn kéo anh làm đối tác kinh doanh, mở cửa hàng ở trường học.

Anh tính bảo em và anh cả cùng làm.

Mở cửa hàng thì một tháng kiếm mấy trăm nghìn cũng không thành vấn đề" Tần Tố Tố giật mình kinh ngạc, nói với vẻ sùng bái: "Oa, nhiều vậy sao? Anh, anh thật lợi hại.Được, em và chị Lý Mộng sẽ tới ngay.Anh chờ bọn em nhé!"