Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Chương 45



Thấy Nhã Ca vẻ mặt ảm đạm, ta không nhịn được nói:

“Ngươi thích Tần Duệ?”

“Không, không phải. . .Chẳng qua nô tỳ cảm thấy Tần công tử là người đáng đểnương tựa cả đời thôi. Trong mắt Tần công tử cũng chỉ có cô nương, NhãCa không dám mộng tưởng xa vời ~”

Nàng ngẩng đầu nhìn lén ta hỏi:

“Cô nương sao lại nhìn ra?”

Điều này còn phải hỏi sao. . .Bĩu môi, ta nói:

“Mỗi lần hắn tới, ngươi luôn dâng trà cho hắn trước. Có rất nhiều lần trongly của hắn toàn là trà, trong ly của ta chỉ còn lại lá trà khô khốc. ..Không công bằng vô cùng a.”

Nhã Ca nghe vậy đỏ mặt. Thấy thế ta vỗ vỗ vai nàng nói:

“Mới biết yêu thích một người là vô cùng bình thường a. Nhã Ca nếu ngươithích thật, đợi sau khi vào cung ta sẽ nhờ hoàng thượng tứ hôn cho ngươi và Tần Duệ là được.”

Nàng nghe vậy mắt mở to nói:

“Vào cung?! Cô nương chẳng phải là đi làm nương nương sao?” Đúng a, lão tử còn được phong Hiền phi. . .

Sau khi cùng Nhã Ca nói chuyện, cùng ăn cơm tối ta trở về phòng. Đúng lúcta định nằm xuống nghỉ ngơi thì cảm giác vòng tay nóng lên. Tiếp theoHành Cửu từ trong vòng tay chui ra, một thân hồng y, mặt mày như vẽ.

Hắn nhìn ta khóe môi mị hoặc cười nói:

“Mấy ngày không thấy, Xuân Tiêu vẫn vui vẻ như trước a.”

Hãm cha, miệng ngươi thật thối. . .Trong miệng người này quả nhiên không nghe được lời hay. Lạnh nhạt nhìn hắn một cái, ta nói:

“Ngươi không phải nói gần đây rất suy yếu sao? Tại sao lại đi ra?”

Hắn nhếch mày nói: “Là rất suy yếu. Bất quá tối nay Dạ lang quân sẽ đến, ta đáp ứng ngươi tự mình ra mặt thì sao lại đổi ý?”

Dạ lang quân? Tối nay là ngày thứ mười sao? Chính là tại sao Dạ lang quânlại có thể tìm tới nơi này? Hành Cửu lại đang lừa gạt ta sao? Ý nghĩ còn chưa nói ra ngoài, liền nghe cửa sổ “két” một tiếng bị mở ra. Dạ langquân xuất hiện cười nói:

“Xuân Tiêu cô nương” hách! Bán tiên thật đúng là bán tiên! Nói thật là chính xác. Ánh mắt Dạ lang quân dừng ởbên cạnh ta, miệng lắp bắp nói:

“A. . .A Cửu” Chữ “cửu” vừa dứt,cả người liền thi triển khinh công muốn bay tới. Hành Cửu cau mày, tayáo vung lên tạo thành một luồng khí đem Dạ lang quân bắn ra ngoài. Hìnhnhư hắn khẽ thở dài một tiếng, nói:

“Chúng ta ra ngoài rồi nói.”

Như thế, hắn cùng Dạ lang quân trong nháy mắt đều không thấy. Đêm đó bọn họ nói chuyện gì ta cũng không biết, chẳng qua là vô cùng kinh ngạc bởiHành Cửu trở về có vẻ tàn ác, cũng không che dấu được sát khí! Khôngphải là Dạ lang quân ở bên ngoài muốn bá vương ngạnh thượng cung, kếtquả là bị Hành Cửu bẻ xương chứ?

Hành Cửu không nói lời nào liềnlui về vòng tay, vòng tay kia lại lạnh thấu xương khiến lão tử lạnh đếnrun rẩy. Đêm đó ta ngủ không ngon, lại mơ thấy một người mặc hồng y bịtruy đuổi không ngừng. Bên tai nghe thấy nam nhân kia thanh âm ngày càng thê lương “Cửu Tân Cửu Tân, ngươi mau trở lại, đừng rời xa ta. . .Cầuxin ngươi.” từng chữ từng chữ đều tràn đầy đau thương. Nghe vậy cũngkhiến tim ta đau đớn theo. Nhưng là vô luận như thế nào ta cũng khôngthể thấy rõ diện mạo của hai người kia. Chính là cảm giác được tuyệtvọng vô biên vô hạn vây lượn quanh hai người.

Sáng sớm hôm sautỉnh lại ta liền không có tinh thần. Rất nhanh đã đến ngày thứ ba, sángsớm hôm sau có ma ma công công cùng nữ quan tới đón ta vào cung. Hôm nay phải mặc y phục phù hợp với phẩm cấp mà trong cung đưa tới, ta là mộttrong bốn phi mặc cung trang màu đỏ, phía trên thêu một đóa hoa chướcdược kim tuyến khi đi bộ lóng lánh hiện lên, hết sức tinh xảo đẹp đẽ.

Nguyễn Chỉ mặc cung trang hồng nhạt của chiêu nghi, cùng màu với váy hồng màhôm trước ta chọn cho nàng, tôn lên màu da của nàng.

Đợi sau khithu xếp xong xuôi, ta cùng Nguyễn Chỉ an vị trong kiệu từ cửa Tuyên Hoađược đưa vào cung. Chúng ta đều được an trí ở điện Tuyền Lan, mỗi ngườiđược sử dụng bốn thái giám và cung nữ. Phụ trách chăm sóc ta và NguyễnChỉ là lão ma ma họ Dư, mặt mày hiền hậu liền dành được cảm tình của tavà Nguyễn Chỉ.

Sau khi dàn xếp tốt, nàng ngồi trong điện nói kĩcàng về việc lần này vào cung với chúng ta. Trong cung ba năm tuyển túnữ một lần, còn có cả những người được lựa chọn. Thì ra lần này vào cung không chỉ có hai chúng ta. Có muội muội Ngôn Chi Du của Ngôn đại họcsĩ, cùng với Hứa Từ hôm đó ở hội thi thơ ngắm hoa muốn làm khó ta. Còncó hai võ quan chi nữ khác, tất cả đều được phong làm tài nhân. Theo Dưma ma nói gia thế bình thường, tài mạo bình thường không đủ tạo uy hiếpcho nên nàng cũng không nói kĩ.

Hứa Từ cùng Nguyễn Chỉ được phong làm chiêu nghi, là phi tần đứng hàng thứ sáu. Ngôn Chi Du được phongsung nghi. Như vậy, trong sáu người tiến cung thì ta phẩm cấp cao nhất,tiểu hoàng đế quả nhiên có lương tâm.

Theo Dư ma ma nói, một sốchức vị trong cung vẫn trống. Bốn phi cũng chỉ có Nhàn quý phi, Trươngđức phi. Khi ta được phong hào mới có Nguyễn hiền phi. Vị trí thục phivẫn trống không, còn chiêu nghi, sung nghi, bảo lâm, tài nhân mỹ nhânvân vân chỉ có hơn mười người. Xem ra tiểu hoàng đế này cũng không phảilà kẻ túng dục. Hậu cung phi tần không vượt quá một trăm người.

Bất quá hậu vị cùng phi vị còn trống, đưa đến cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Nhàn quý phi cùng Trương đức phi được thăng lên từng cấp trong ba nămvào cung. Vì vậy hiền phi ta một bước nhảy vọt trở thành cái đinh trongmắt mọi người. Khó trách Nhàn quý phi không màng nguy hiểm muốn loại trừ ta.

Cung đấu trong mắt lão tử chỉ là mây trôi. Tiểu gia ta vấtvả mạo hiểm vào cung là vì muốn tìm diệp kính để trở về thân nam nhi,cũng không phải là tới đây để cùng một đống nữ nhân đấu đá đầu rơi máuchảy chỉ vì muốn ngủ cùng tiểu hoàng đế, bị hắn đè ở phía dưới. . .

Nếu như đời ta nhất định phải bị nam nhân đè, vậy ta cần gì bỏ gần tìm xavào trong cung, ta trực tiếp tìm Qua Tử huynh là được, hắn tuyệt đối sẽbị ta đè ở phía dưới. . .

Phi phi, ta lắc đầu bỏ đi ý tưởng hoang đường này. Lão tử dĩ nhiên là phải ở phía trên!!

Gần tối truyền đến tin tức, nói tiểu hoàng đế hôm nay sẽ nghỉ ở chỗ chiêunghi Hứa Từ. Nguyễn Chỉ vẻ mặt mất mát. Ta lại nhẹ nhõm. Hôm nay, taphải thăm dò địa hình trong cung, thực hiện sớm thì sớm lấy đuợc diệpkính!

Ta sai Nhã Ca trông coi cửa điện, không để cho bất cứ kẻnào đi vào. Vào trong phòng, lấy ra vật liệu dịch dung trước đây nhờNguyễn Dự mua, ở trên mặt loay hoay một hồi, chừng nửa canh giờ liềnxuất hiện một gương mặt vô cùng tầm thường làm cho người ta xem qua chán ghét. Không nhịn được tự kiêu, chậc chậc, tay nghề không tệ a, sắp sánh bằng Lục thị lang. Lão tử quả nhiên là thông minh tuyệt đỉnh. Nói trògiỏi hơn thầy con hơn cha, đây chính là hình dung đúng nhất với ta lúcnày a. . .

Đi ra khỏi cửa điện thấy Nhã Ca mặt ngẩn ngơ. Nàng lưỡng lự gọi:

“Nương. . .Nương nương?”

Hướng nàng nháy mắt, ta nói:

“Trông coi cửa điện, ai cũng không cho vào.”

Thấy Nhã Ca ánh mắt khâm phục ta tâm tình rất tốt rời đi ~ nhưng ta rấtnhanh liền tâm tình không tốt! Bởi vì ta phát hiện mình cư nhiên lạcđường! Cách lão tử. . .Sớm biết trước đó nhất định phải tìm một tấm bảnđồ!

Đang lúc ta rối rắm không biết làm thế nào cho phải, đangđịnh cản người hỏi đường, đột nhiên nghe được một giọng nữ dị thườngquen thuộc:

“Nếu nương nương làm theo lời ta bảo, nhất định sẽhấp dẫn hoàng thượng, khiến hoàng thượng đối với nương nương thần hồnđiên đảo.”

Giọng nữ hơi khàn lại có điểm phóng túng. Thanh âmnày. . .Thanh âm này không phải là Xuân Kiều cô nương sở trường kêu xuân kiêm chức mỹ nhân thải dương bổ âm sao! Nàng sao lại ở đây! Chẳng lẽnàng cũng là một trong những cung phi được đặc biệt lựa chọn? Omg, thếgiới thật điên cuồng. . .

Lại nghe thấy một giọng nữ già nua lộ vẻ lo lắng nặng nề nói:

“Xuân Kiều cô nương, ta chỉ sợ nương nương chúng ta làm không được. Nàng dùsao cũng là danh môn đại gia chi nữ, những thứ ngươi vừa nói. . .Khụkhụ. . .Không khỏi quá mức phóng túng.”

Xuân Kiều ngừng lại một chút, mới nói:

“Tô ma ma, nếu là những biểu hiện giường chiếu không lấy được tâm hoàngthượng, đức phi nương nương cũng không dùng bạc mời ta đến đây. Những gì ta nói thật ra rất đơn giản, chỉ có hai điều mà thôi, một là kẹp chặt.Dùng chân kẹp chặt eo hoàng thượng, chết cũng không buông ra. Hai là cắn nhẹ, cào mạnh. Khoái cảm sẽ rất nhanh do đau đớn kích thức mà càng rõràng.”

Ta nghe vậy gật đầu liên tục, Xuân Kiều nói vậy cũng cómấy phần đạo lí, hắc hắc. . .Không hổ là dùng thân thử nghiệm mà tổngkết.

Lại nghe Tô ma ma nói:

“Vậy ta sẽ trở về khuyên nhủnương nương. Xuân Kiều cô nương, lão thân không tiễn ngươi, để Tử Diệpdẫn ngươi ra khỏi cung.” Nói xong, Xuân Kiều cùng một cung nữ hướng phía tới cửa cung mà đi.

Tô ma ma trở về. Do dự một chút, ta quyếtđịnh đi theo Tô ma ma, bởi vì. . .Cái kia, ta thật tò mò, đức phi nươngnương mời nữ tử thanh lâu đến dạy kỹ thuật phòng the đến tột cùng dángdấp như thế nào. . .

Đi một đoạn đường, trước mắt loáng thoángthấy một tòa cung điện vô cùng lớn. Trước điện trồng một cây hoa quế,một nữ tử quần áo xanh nhạt mặt mũi ngây thơ khả ái đang chờ dưới tàngcây, thấy Tô ma ma tới vội vàng nghênh đón.

Ta đi vòng qua phía sau cây, bên cạnh có một bụi hoa mẫu đơn cản trở, các nàng sẽ không phát hiện ta.

Chỉ nghe nàng kia nói:

“Tô ma ma. . .Bổn cung, bổn cung vẫn cảm thấy những gì nàng nói quá lớn mật, ta căn bản là làm không được.”

“Nương nương a.” Tô ma ma cầm tay của nàng, nặng nề nói:

“Lúc còn có thể ra tay thì phải tận lực, ta nghe nói lần này những nữ tửđược chọn vào cung ai cũng xinh đẹp, nhất là Nguyễn hiền phi, trời sinhdụ dỗ vô cùng, quả thực là một đời yêu cơ, ngài nếu không nhanh ra tay, ở hậu cung ngài không thể có địa vị.”

Trời sinh dụ dỗ? Một đời yêu cơ? Cách lão tử, nàng đang nói ta sao?

Xuân Tiêu này bộ dáng chính là xinh đẹp một chút, nào có dụ dỗ nghiêm trọng như vậy!!

Đức phi khẽ nhíu mày nói:

“Bổn cung nghe nói Xuân Tiêu cô nương ở Phù Dung các trong Hoàng Thành rấtcó thủ đoạn, Hàn vương trời sinh lạnh nhạt, còn có Ngôn đại học sĩ, đốivới nàng khuynh mộ vô cùng, hôm đó cả hai sai người đến cầu hôn, khôngbiết sao lại bị đuổi đi.

Lại nghe đồn Lục thị lang đại nhân khách quen trong màn của nàng, ngay cả đệ nhất tài tử Đoàn Tu mắt cao hơn đầu cũng tán dương nàng.

Một nữ tử có sắc đẹp có tài có thủ đoạn,tất nhiên so với Xuân Kiều cô nương ngươi vừa mới tìm hiểu được thế nàolà trói chặt tâm nam nhân hơn. Bổn cung muốn mời nàng nhưng lại khôngtìm được người, đều nói là bỏ trốn cùng Dạ lang quân. Theo bổn cung, lời đồn đãi tất nhiên không thể tin, một đời hoa khôi nhiều quan lớn vàomàn, như thế nào lại cùng một hái hoa tặc bỏ trốn?

Tô ma ma, ngươi sai người tận lực đi tìm Xuân Tiêu, tìm đuợc liền dẫn đến gặp ta.”

“Vâng, nương nương.” Hãm cha, ý tứ của đức phi là muốn tìm ta làm sư phụ dạy nàng dụ dỗ nam nhân?