Thiên Tài Tướng Sư

Chương 147: Khai trương (hạ)



Diệp Thiên ở thành Bắc Kinh không nhiều người thân thích, cũng không có quan hệ rộng, hắn vốn định lên công ty treo cái biển hiệu là coi như xong.

Hắn làm nghề này, dựa vào là cái duyên cùng danh tiếng, cũng không phải tiêu thụ sản phẩm, trông cậy vào khách hàng đi vào mua, cho nên khai trương náo nhiệt hay không, Diệp Thiên cũng không để ý.

Không ngờ hôm sáng sớm nay, người đưa hoa liền nối nhau đến không dứt, hơn nữa tên các công ty mặt trên cũng đều không trùng nhau.

Diệp Thiên vừa đi lại rất lâu, xem xét những cái tên không quen, lúc này hắn còn sửng sốt không hiểu gì, mình đã bao giờ chụp ảnh cùng người trong hiệp hội thương gia chưa nhỉ? Hắn lớn như vậy nhưng ngay cả cameras đồ chơi của trẻ con cũng chưa sử dụng qua.

- Ồ, Vệ tổng, chúc mừng, chúc mừng, vị này chính là Diệp tổng? Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên!

Khi Diệp Thiên định kéo Vệ Hồng Quân để hỏi cho rõ ràng, một chiếc xe dừng trước cửa Cao ốc, một người ra hiệu cho người ta bê lẵng hoa trên xe xuống, tiến thẳng đến chỗ Vệ Hồng Quân.

- Lưu Tổng, đa tạ ông đến góp vui, lát nữa nhất định phải kính ngài một ly...

Vệ Hồng Quân giao hảo rất tốt, hàn huyên vài câu, liền bảo người phía sau đưa khách tới bàn tiệc đồ ăn Trung Hoa ở một góc phía Đông Bắc tầng một, nơi đó đã tụ tập không ít ông chủ ở Bắc Kinh này.

Hôm nay ông chủ Vệ cũng không phải tới một mình, cơ hồ đã đưa hết cả nhân viên trong công ty xây dựng của hắn lại đây, từ nhân viên tiếp khách đến dẫn đường, tổng cộng hơn ba mươi người.

- Chú Vệ, chú định làm gì đây? Cháu làm kinh doanh, không cần nhiều người!

Nhìn thấy người càng ngày càng nhiều, Diệp Thiên nhịn không được kéo Vệ Hồng Quân lại.

Hắn biết Vệ Hồng Quân có ý tốt, muốn giúp hắn quảng cáo, nhưng từ xưa đến nay người làm nghề phong thuỷ thầy tướng này, thái độ đều vô cùng khiêm tốn, cũng rất ít tiếp xúc cùng ngoại giới, thế nên mới làm cho người ta có cảm giác thần bí.

Trong chuyện này cố nhiên là có chuyện thầy phong thuỷ, thầy tướng vì nâng lên giá trị con người cố làm ra vẻ huyền bí, nhưng theo ý nào đó mà nói, lại là vì lẩn tránh Thiên Khiển.

Mà người xem phong thủy hay xem bói mẹnh cho người ta, thường thường cũng sẽ không đi đăng ký mở công ty, thông thường đều lập phái riêng.

Diệp Thiên có ý tưởng đột phát mở một công ty như vậy, kỳ thật cũng là chịu ảnh hưởng của những người trong nghề ở Phương Nam, thời đại đã thay đổi, cái nghề cổ xưa này, tự nhiên cũng cần thay đổi.

Nhưng những thầy phong thuỷ, thầy tướng có bản lĩnh thật sự, thông thường cả tháng cũng mới có thể làm một vụ, mà làm một vụ, cũng đủ cho hắn ăn tiêu trong vài năm, Diệp Thiên cũng là có ý nghĩ này, cho nên hôm nay Vệ Hồng Quân làm thế này, khiến cho hắn có chút không kịp chuẩn bị.

- Diệp Thiên, chú Vệ biết năng lực của cháu, nhưng rượu thơm cũng sợ ngõ nhỏ sâu, những người hôm nay tới đều này bạn của chú, chú Vệ chỉ là bắc cầu giật dây cho cháu, còn làm kinh doanh được đến đâu, đều do chính cháu ... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Thiên, trong lòng Vệ Hồng Quân có chút đắc ý, mấy năm trước ở thị trường chứng khoán hắn bị thua lỗ, hiện tại chuyển hướng về thị trường bất động sản, rất có tiếng, hiện tại ở thành Bắc Kinh này Vệ Hồng Quân tuyệt đối là nhân vật quan trọng.

Nhưng trong lòng Vệ Hồng Quân, cũng đem một nửa thành tựu mình có này, quy vào công lao của Thiên, nếu không phải Diệp Thiên chỉ điểm, nói không chừng năm đó hắn đã thất bại hoàn toàn ở thị trường chứng khoán, nên hôm nay hắn mới đưa thiếp, mời một vài bằng hữu lại đây.

- Chú Vệ, việc này, ôi, cám ơn chú ...

Nghe được lời giải thích của Vệ Hồng Quân, Diệp Thiên có chút dở khóc dở cười, xem phong thuỷ cho người ta và xu cát tị hung cũng không phải ai cũng có thể làm, Diệp Thiên cũng có được chính kiến của mình, tối thiểu đối với những người có tâm bất chính, hắn sẽ không giúp đỡ.

Vệ Hồng Quân nào biết được tâm tư Diệp Thiên, khoát tay nói:

- Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện này, ôi, lão Cát đến rồi, công ty này của cháu có thể làm được, ông ấy giúp đỡ không ít đâu ...

Công ty của Diệp Thiên, vốn đăng ký là năm mươi vạn, theo lẽ thường mà nói, thời gian giám định tài sản cần một tháng, trong nửa tháng hắn có thể có được giấy phép kinh doanh, thật đúng là phải kể đến công lao của Cát Lăng Tiêu.

- Chú Cát, không phải nói hôm nay chú không cần tới sao...

Thấy Cát Lăng Tiêu cùng vài người đi xuống từ một chiếc xe thương vụ, Diệp Thiên vội vàng nghênh đón.

- Diệp Thiên, hôm nay chú Cát còn có việc, sẽ không vào đâu, mấy vị này đều là bằng hữu của chú, có chút việc cần cháu tư vấn, cháu tiếp họ là được ...

Cát Lăng Tiêu không định đi vào, nghiệp vụ kinh doanh của công ty Diệp Thiên thật sự là không nên tuyên truyền rộng, với thân phận của hắn hiện tại, nếu bị người ta truyền đi quả là không thích hợp.

- Vị này chính là Tiểu Diệp, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên …

- Tiểu Diệp, chúc mừng khai trương công ty, đây là danh thiếp của tôi ...

Cát Lăng Tiêu nói chưa dứt lời, mấy người đi theo phía sau hắn, đều sôi nổi móc ra danh thiếp, đưa tới tay Diệp Thiên, nhưng những người này tuy rằng lời nói khách khí, nhưng Diệp Thiên cũng thấy thú vị.

- Phó giám đốc ngân hàng nhân dân X – Thành Tây.

- Trưởng phòng tín dụng ngân hàng công thương X…

Nhìn thấy tên trên tấm vé danh thiếp, Diệp Thiên không khỏi lặng đi một chút, cảm nhận Cát Lăng Tiêu và Vệ Hồng Quân giống nhau, đều là giúp hắn kiếm tìm khách đến đây.

Diệp Thiên đoán không lầm, mấy vị này đều là cue điện thoại của Cát Lăng Tiêu đưa tới, thậm chí cả hạng mục kinh doanh của công ty Diệp Thiên cũng không biết, mấy vị này bình thường ở hệ thống ngân hàng là người oai phong lẫm liệt, có thể đưa cho Diệp Thiên danh thiếp, tất cả đều là vì thể diện của phó phòng Cát kia.

- Tiểu Diệp, chú còn có việc, chú đi trước nhé...

Sau khi giới thiệu mấy người dẫn tới cho Diệp Thiên, Cát Lăng Tiêu xoay người lên xe rời đi.

Chờ Cát Lăng Tiêu đi rồi, Vệ Hồng Quân nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói:

- Diệp Thiên, cũng đến giờ rồi, lễ khai trương của chúng ta có thể tiến hành rồi...

- Chú Vệ, chuyện này chú lo liệu là được ạ!

Diệp Thiên cười khổ một tiếng, sự tình phát triển tựa hồ thoát khỏi sự tưởng tượng của hắn, có lẽ từ khi các thầy tướng biết làm ăn đến nay, lần này mình khai tông lập phái, xem như nhất một lần rêu rao mạnh nhất?

- Hôm nay là lễ khai trương công ty của Diệp Thiên tiên sinh, cảm tạ các vị tiên sinh đã đến dự, lão Vệ tôi cũng cám ơn mọi người, rất hân hạnh được mọi người nể mặt, sau đây mời Diệp tiên sinh cắt băng khai trương…

Sau khi triệu tập lại các ông chủ lại, Vệ Hồng Quân đảm đương người điều khiển chương trình, cũng may hôm nay lẵng hoa tuy nhiều, nhưng người đến tham dự cũng không phải rất nhiều, chỉ có hơn hai mươi người, hội trường không quá náo nhiệt, nhưng cũng không phải thực nhạt nhẽo.

Cái gọi là cắt băng cũng chỉ là hình thức, Diệp Thiên và Vệ Hồng Quân và mấy vị phó giám đốc ngân hàng kia mỗi người cầm một cái kéo, đem tấm lụa đỏ cắt thành vài đoạn, sau đó Diệp Thiên vén lên tấm biển công ty đang được che bởi tấm vải đỏ, nghi thức đã hoàn thành.

Nhưng vị trí biển hiệu công ty Diệp Thiên, cũng rất nổi trội, xếp hạng thứ hai trong hàng chục công ty tại tầng 1 Cao ốc này, chứng minh giấy phép của công ty TNHH tư vấn môi trường Diệp Thiên, rất dễ nhận thấy.

- Công ty tư vấn môi trường? Đó là công ty như thế nào?

- Đúng vậy, sao trước kia không nghe nói về công ty như vậy, có quan hệ với bảo vệ môi trường không?

- Vệ tổng, Diệp tổng, cái công ty này rốt cuộc kinh doanh hạng mục gì, ngài có thể nói chứ?

Thấy tên công ty của Diệp Thiên, những người đó sôi nổi nghị lụân, cũng giống như Cát Lăng Tiêu, khi Vệ Hồng Quân mời những người này đến, cũng không nói rõ tình huống.

- Ha ha, hôm nay những người có thể tới đều là bạn của Vệ mỗ, mọi người an tâm, chớ vội nóng, mời lên tầng hai ngồi một chút, sau đó để Diệp tổng giải thích cho mọi người hiểu!

Lời nói của Vệ Hồng Quân khiến khách khứa đều ngậm miệng lại, đã đến thì nên yên vị, dù sao nghe một chút cũng được, công ty này có thể làm cho Vệ tổng tôn sùng như thế, nói vậy cũng là nơi thú vị.

Cho tới giờ khắc này, vẫn không có người nào đoán được tính chất kinh doanh của công ty của Diệp Thiên, cả đám người đi thang máy lên tầng hai, nhưng mới vừa vào đến công ty Diệp Thiên, nhất thời cũng cảm giác được có chút lạ.

Ở nơi này là công ty gì đây, quả thực giống như là nơi nghỉ dưỡng của một số người, sau khi vào cửa vòng qua cái rương Thủy Tộc lớn, dễ dàng nhìn thấy nước chảy bên cái cầu nhỏ, làm cho người ta giống như đưa thân vào không gian sơn dã vậy.

Nếu có người hiểu được Cửu Cung Bát Quái, liền phát hiện, không gian bài trí này, đều là có ý, từng ngọn cây cọng cỏ đều bố trí dựa theo phương vị Cửu Cung Bát Quái, khiến người ở trong đó, ngay cả việc thở cũng dễ dàng hơn.

Nhưng những người trong một xã hội cực kỳ hiện đại hoá như vậy nhìn thấy cảnh tượng loại này, tương phản thật lớn, nhất thời rất nhiều người đều hóa đá tại chỗ.

- Vệ tổng, thế này là thế nào?

Một người đứng ở bên cạnh Vệ Hồng Quân, nhịn không được liền hỏi.

- Đúng vậy, nơi này mặc dù không tệ, nhưng ... Cuối cùng là làm kinh doanh gì vậy?

Vốn còn đắm chìm trong cảnh tượng này, mọi người cũng dần phản ứng lại, đều đưa mắt nhìn Vệ Hồng Quân.

Đến lúc này, Vệ Hồng Quân cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, mở miệng nói:

- Chư vị, chuyện lão Vệ tôi thất bại ở thị trường chứng khoán mấy năm trước, tất cả mọi người đều biết đến nhỉ?

- Biết chứ, Vệ tổng, đó không phải là họa mà không hiểm sao? Cùng chuyện này có quan hệ gì?

- Đúng vậy, lúc ấy thị trường chứng khoán điều chỉnh, bị tổn thất cũng không phải là một mình anh ...

Người mà Vệ Hồng Quân mời đến, đều là người khá thân cùng hắn, đối với chuyện hắn làm giàu, những người kia cũng rõ như lòng bàn tay, nghe được lời của hắn, cả đám người đều nghị luận.

- Khụ khụ!

Vệ Hồng Quân hắng giọng một cái, thu hút sự chú ý của công chúng lại đây, rồi lớn tiếng nói:

- Các vị, mọi người chỉ biết một mà không biết hai, lúc ấy sở dĩ tôi có thể thoát khỏi khốn cảnh, có thể đều là nhờ Diệp Thiên - Diệp tổng trợ giúp, nếu như không có Diệp tổng, chỉ sợ đến bây giờ Vệ tống tôi còn đang loay hoay ở thị trường chứng khoán …

Vệ Hồng Quân nói lời này, có thể nói là gây kinh ngạc cho mọi người, nhất thời khiến toàn bộ âm thanh ầm ỹ trong hội trường đều mất hết, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Diệp Thiên.