Thiển Hôn Thâm Ái

Chương 40: Hồng môn yến, sóng ngầm mãnh liệt (4)



Diệp Đình Thâm này thật đúng là khó chơi, cũng không biết tốt xấu! Trong lòng Thẩm Khánh Sơn hung hăng chửi rủa.

Biết rằng những người khác đều đang đợi mình lên tiếng, nhưng Diệp Đình Thâm lại rất nhàn nhã, từ tốn.

Lúc này, Từ Thừa mở cửa bước vào, nhân dịp người khác không chú ý, hướng đến khẽ gật đầu với Diệp Đình Thâm.

Cuối cùng, khi Thẩm Khánh Sơn bắt đầu sắp hết kiên nhẫn thì lúc này Diệp Đình Thâm mới lên tiếng:

“Thẩm cục trưởng, hạng mục này tôi không phê duyệt được.”

“Tại sao?”

Bàn tay cầm chân ly rượu, suýt chút nữa đổ hết ra ngoài, Thẩm Khánh Sơn không ngờ lại có kết quả như vậy, lập tức nổi trận lôi đình, cất giọng uy hiếp:

“Diệp thị trưởng, cậu có biết cậu đang nói cái gì không?”

Anh khoan thai đứng lên, nhìn bao quát một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Thẩm Khánh Sơn.

Lúc mở miệng, lời nói cùng dáng vẻ vô cùng uy nghiêm:

“Thành phố A của chúng ta là thành phố đại diện đặc sắc nhất, nhìn khắp cả nước, thành phố A chính là nơi riêng biệt hàng đầu.

Hạng mục mà các người giới thiệu, mang tiếng là cải tiến thành phố nhưng thực chất nó chỉ mang tính sao chép từ một thành phố cấp một mà thôi. Nếu không giữ được bản sắc riêng, sao còn cố ý làm mất đi cái vốn có của nó? Tôi cho rằng, nếu là thành phố có nét riêng biệt, việc đầu tiên cần làm là lưu giữ, bảo vệ được cái riêng biệt đó. Vài ngày nữa, sẽ có công văn phê duyệt từ trên tỉnh gửi xuống, cho nên Thẩm cục trưởng, các người không cần xin phê duyệt hạng mục này.”

“Cậu!”

Thẩm Khánh Sơn không ngờ Diệp Đình Thâm lại chơi chiêu này với mình, khó trách vừa nhậm chức thị trưởng, cậu ta đã đi tỉnh công tác.

Quả nhiên là gấp rút nắm bắt tin tức.

Thấy sắc mặt Thẩm Khánh Sơn càng ngày càng đen, Diệp Đình Thâm ra hiệu cho Từ Thừa đem hết khách mời ra ngoài, rồi đưa người đàn ông ở cửa khách sạn đi vào.

“Thẩm cục trưởng, không biết ông có ấn tượng gì với người này không?”

Diệp Đình Thâm khẽ vuốt cầm, ra hiệu ông ta nhìn về phía cửa.

Kìm nén cơn tức giận, Thẩm Khánh Sơn miễn cưỡng nhìn theo tầm mắt của anh, nhưng vừa thấy dáng người kia bước tới, trên mặt ông ta rất nhanh đã hiện lên vẻ kinh hoàng.