Thiển Hôn Thâm Ái

Chương 201: Trao giải bắt đầu



"Lục Khinh Lan, cô đến rồi?"

Lục Khinh Lan quay người, thấy Lăng Vi đang chậm rãi bước tới, trên mặt còn ẩn ẩn ý cười.

Lăng Vi mặc một bộ lễ phục màu trắng, mái tóc đen nhánh buộc cao, bất luận nhìn từ góc nào, cũng thấy được vẻ đẹp cao quý, làm cho người ta sáng mắt.

Bước đến trước mặt Lục Khinh Lan, Lăng Vi nhìn qua Diệp Đình Thâm gật đầu mỉm cười:

"Diệp Đình Thâm, không ngờ anh cũng đến."

Lục Khinh Lan thu hồi ánh mắt, cười cười:

"Đình Thâm đi theo chuẩn bị giúp tôi một chút."

"Diệp Đình Thâm đối xử với cô thật tốt nha." – Lăng Vi mím môi, thể hiện dáng vẻ ngưỡng mộ, dừng một chút, cô ta nói: "Lát nữa tiệc bắt đầu rồi, hơi khẩn trương a!"

"Cũng tạm được." – Lục Khinh Lan đoán không ra ý tứ trong lời Lăng Vi, cũng tùy tiện đáp lại. Chỉ sợ nói tới nói lui vẫn là chuyện liên quan đến Diệp Đình Thâm.

Lăng Vi không quan tâm Lục Khinh Lan nghĩ thế nào, nhìn thấy có người đang gọi mình, cô ta nói: "Vậy chúc cô thành công nha. Cố lên! Có bạn gọi tôi rồi, tôi xin phép đi trước."

"Được, cảm ơn."

Sau khi Lăng Vi rời đi, Lục Khinh Lan liền nghe thấy vài lời nghị luận xung quanh.

"Ồ, mỹ nữ vừa rồi biết cô ấy là ai không? Cô ấy là người đứng ở vị trí thứ hai ở tạp chí" Phụ Nữ "ah!"

"Hèn gì, nhìn cô ấy quen thật! Có phải tên cô ấy là Lăng Vi không? Quả nhiên vừa tài trí vừa xinh đẹp."

"Đúng vậy đó! Tôi nghe nói cô là là Thiên kim tiểu thư của Lăng gia nha!"

"Thật sao? Quả nhiên, luận thân phận dung mạo hay tài năng đều khiến cho người ta ngưỡng mộ không dứt mà.."

"..."

Phía sau đó nói thêm gì nữa, Lục Khinh Lan không nghe thêm, thì ra, Lăng Vi lại ưu tú như vậy.

"Đừng nghĩ lung tung." – Diệp Đình Thâm tất nhiên cũng nghe được mấy lời kia, khẽ nắm chặt tay cô, lên tiếng nói: "Mỗi người mỗi khác, ai cũng có lĩnh vực ưu tú cho riêng mình. Không cần lo lắng, chỉ cần là chính em, Lục Khinh Lan tự tin chính là điều ưu tú nhất. Trong mắt anh, không ai sánh bằng em."

Cảm thụ được sự ấm áp truyền đến từ lòng bàn tay, lại nghe rõ ràng lời động viên thâm tình của anh, Lục Khinh Lan cảm thấy cực kỳ ngọt ngào.

Ngẩng đầu, cả hai nhìn nhau cười một tiếng, tâm ý tương thông, tâm đầu ý hợp là đây!

Đứng ở một nơi xa, Lăng Vi nhìn thấy cảnh này không khỏi nắm chặt tay, hơi run run cầm ly rượu suýt chút bị đổ ra đất.

"Vi? Sao thế? Không thoải mái ư?" - Ứng Lâm (đây là ông bạn người ngoại quốc ở Ý của Lăng Vi lúc cô ta bị thương trước khi trở về nước a) nhìn ra dáng vẻ của Lăng Vi, dùng tiếng Trung hơi lưu loát của mình, nói tiếp: "Nếu như không khỏe, nhất định nói với anh, được chứ?"

"Tôi không sao." – Lăng Vi lắc lắc đầu, lấy lại tinh thần, nhìn ánh mắt ân cần của Ứng Lâm đối với mình, suy nghĩ một chút nói: "Ngồi máy bay lâu như vậy, anh có mệt không? Nếu không thì đến phòng nghỉ nghỉ ngơi một lát đi."

"Không sao, không cần đâu." - Ứng Lâm lắc đầu: "Vi, anh đến là muốn thấy em đứng trên giảng đài, em như thế, càng thêm mỹ lệ!"

Nghe vậy, Lăng Vi có chút mất kiên nhẫn, nói chuyện với Ứng Lâm vài câu, liền rời đi nơi khác.

Lúc Ứng Lâm'bị bỏ rơi một mình', anh nhìn theo hướng Lăng Vi rời đi, sững sờ một lát. Vừa lúc thấy Diệp Đình Thâm cầm khăn ăn, thận trọng lau một bên miệng cho Lục Khinh Lan.

Lúc lâu, Ứng Lâm ảm đạm, buồn khổ, cúi đầu.

Vi, người kia chính là người mà em yêu thương nhiều năm sao? Nhưng hiện tại anh ta đã có người phụ nữ tương xứng bên cạnh rồi, vì cái gì, em lại không hiểu được tâm ý của anh..

Thời gian trôi qua thật nhanh, người trong tiệc càng lúc càng đông, lễ trao giải Thụy Thượng Chi Vận cũng chính thức bắt đầu.

Lần này, không giống với những lần trao giải trước đây, dù sao, Thụy Thượng còn muốn thành lập trụ sở ở thành phố A, cho nên trước khi trao giải, cũng sẽ để hàng lãnh đạo phát biểu về chuyện này trước.

Mà người nên mở đầu, không ai thích hợp hơn Tần Tân. Ai cũng biết trước đây anh ấy từng có việc, ra nước ngoài một thời gian, lại còn là người đồng sáng lập Thụy Thượng trước khiHướng Bắc Dương lão tiên sinh nằm viện.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Hướng Bắc Dương lão tiên sinh được Kiều Chỉ Sam dìu lấy bước ra.

Là ông ấy?

Lục Khinh Lan sững sờ, không ngờ, lão tiên sinh lại là ông cụ mà Lục Khinh Lan gặp phải ở bệnh viện, cũng là lão sư của Kiều Chỉ Sam cùng Lăng Vi!