Thiên Đế Vô Thượng

Chương 79: Giao Chiến



Huyền Vân tông quảng trường.

Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt va chạm với nhau, hai người phát tiết kình phong cũng làm cho Huyền Vân tông vây xem đệ tử kinh ngạc không thôi.

Chỉ trong chốc lát hai người đã đấu với nhau trăm chiêu.

Hồng Nguyệt tay cầm Tuyết Tham kiếm cực độ linh hoạt, nàng dùng đến một loại đặc thù bộ pháp khiến bản thân nhìn nhẹ như bông tuyết giữa trời, không thể bị nắm lại.

Đối diện Lưu Vân so sánh thêm phần sức mạnh, hắn như một tôn chiến thần, tay cầm trọng đao, lấy lực lượng to lớn đối bính Hồng Nguyệt.

Hai bên nhất thời lâm vào giằng co, không ai làm gì được đối phương.

Bất chợt Lưu Vân thả người nhảy lên, trọng đao dơ cao, trên thân linh lực bộc phát, trọng đao như sao băng đánh xuống Hồng Nguyệt vị trí, trước Lưu Vân cường đại chiêu số Hồng Nguyệt cũng không dám đối bính, nàng uốn éo thân hình, thành công thoát đi Lưu Vân cường thế công kích.

Hồng Nguyệt hơi nghiêng người, Tuyết Tham thẳng hướng Lưu Vân trái tim đâm tới, Lưu Vân lập tức biến chiêu, trọng đao xoay một trăm tám mươi độ chắn ở hắn trước người.

Hồng Nguyệt một kiếm đâm vào trọng đao bên trên, Lưu Vân thuận lợi ngăn trở Hồng Nguyệt một kích nhưng vẫn bị Hồng Nguyệt chiêu số cho đẩy lúi đến mười mét hơn, Hồng Nguyệt cũng không khá hơn là bao, nàng cũng bị chiêu số lực trùng kích đẩy lùi không kém hơn so với Lưu Vân, hai bên nhất thời lầm vào giằng co.

Vây xem mọi người nhìn thấy một màn này từng cái kinh ngạc không thôi, cho dù những cái kia đại gia tộc gia chủ cũng không ngoại lệ, mọi người đều bị trên sân Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt cho kinh đến.

Hai người này thiên phú xứng đáng được làm đại Chu quốc đệ nhất thiên kiêu.

Hồng Thành nhìn đến trên sân Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt trong lòng cảm thấy mất mát không thôi, đã từng người thiếu niên trên sân kia chính là hắn Hồng gia con rể nhưng bây giờ lại thành Hồng Nguyệt đối thủ.

Lưu Vân bày ra thiên phú càng xuất chúng hắn càng thấy hối hận, thiên phú như vậy sau này chắc chắn sẽ trở thành võ vương, một vị võ vương cường giả cứ như vậy bị hắn Hồng gia vứt bỏ, hắn không hối hận làm sao được chứ.

Hoàng thất lão tổ ánh mắt đều là tán thưởng mà nhìn đến Lưu Vân, một vị thiên kiêu như vậy khiến hắn vô cùng ưa thích.

Trên sân.

Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt so chiêu có qua có lại cả hai thế và lực ngang nhau nhất thời không ai làm gì được đối phương.

Lưu Vân thể lực cường đại, kết hợp với trọng đao đơn giản là một chiến thuần, ngược lại Hồng Nguyệt lại tinh xảo linh hoạt kết hợp với sắc bén Tuyết Tham kiếm đơn giản là làm cho người ta khó mà phòng bị.

Đột nhiên Lưu Vân xoay người, trọng đao theo một cái quỷ dị đường cong đánh về phí Hồng Nguyệt phần bụng, Hồng Nguyệt hơi trùng thân, nàng ngửa người về sau thuận lợi tránh đi Lưu Vân một đao.

Lưu Vân trực tiếp buông ra trọng đao, trọng đao bay về phía xa sau đó găm trên mặt đất, hắn xoay người sau đó hạ thấp tư thế, tay nắm lấy Hồng Nguyệt chân.

Hồng Nguyệt không ngờ Lưu Vân lại bỏ trọng đao, đến khi kịp phản ứng đã chậm, Lưu Vân ta đã nắm được nàng chân phải.

Lưu Vân xốc ngược Hồng Nguyệt chân phải khiến nàng mất thăng bằng ngả ngửa về sau, đầu gối hắn không lưu tình đánh thẳng vào Hồng Nguyệt sau lưng.

Hồng Nguyệt bị Lưu Vân lực trùng kích đánh bay lên không, Lưu Vân cũng không định bỏ qua hắn phi thân nhảy lên chuẩn bị một quyền đánh vào Hồng Nguyệt trên thân.

Chỉ là Lưu Vân quyền chuẩn bị dáng xuống lúc, Hồng Nguyệt đột nhiên xoay người đạp thẳng vào bụng hắn khiến Lưu Vân bật ra xa, hắn trên không lộng một vòng sau đó hoàn mỹ đám xuống trọng đao bên cạnh, Hồng Nguyệt cũng mượn lực phản nhẹ nhàng đáp xuống đất.

Vừa đáp xuống đất trong nháy mắt, Hồng Nguyệt trên tay Tuyết Tham không ngừng vung vẩy, vô biên kiếm khí không ngừng hướng Lưu Vân trùng kích mà đến.

Lưu Vân nhanh chóng dơ lên trọng đao đón đỡ nhưng kiếm khí không ngừng đem hắn đẩy lùi về sau, kiếm khí sắc bén không ngừng cắt rách quần áo của hắn, cứa lên da thịt của hắn.

Lưu Vân không hoảng, chân hắn dẫm mạnh xuống đất nhất thời trên quảng trường vô số dây leo mọc lên không ngừng cùng kiếm khí đối đầu.

“Hắn vậy mà biết được pháp thuật”

Hoàng Sơn đại trưởng lão kinh hô một tiếng, khác với võ kỹ, pháp thuật vô cùng khó học nhất là đối với tiên thiên đại võ sư chi cảnh, càng là bất khả thi nhưng hôm nay Lưu Vân lại lấy tiên thiên đại võ sư chi cảnh thi triển pháp thuật.

Chỉ là không chờ bọn hắn kinh ngạc lâu, Lưu Vân trên tay bấm ra một đạo pháp quyết, xung quanh hắn chín cái mũi tiên bằng lửa hiển hiện ra, Lưu Vân pháp quyết biến đổi, chín mũi tên điều có thể so với đại võ sư đỉnh phong một kích toàn lực.

Hồng Nguyệt gặp nguy không hoảng, nàng xoay người một cái, Tuyết Tham kiếm minh văn lấp lánh, một cái cự đại kiếm mang xuất hiện cùng chín mũi tên lửa cùng thao thiên rễ đay đối bính.

Song xung kích khiến Huyền Vân tông đệ tử chỉ có thể không ngừng lùi về sau, hai bên công kích không bên nao có thể chiếm được phần thắng lẫn nhau chôn vùi.

Trên sân vây xem đám người từng cái ánh mắt kinh dị nhìn đến hai người, hai người này chỉ mới mười tám hai mươi tuổi vậy mà thể hiện chiến lực đã không thua gì tông môn thế hệ trước đệ tử thậm chí là một số yếu kém trưởng lão.

Không chỉ bọn tiểu bối, các đại gia tộc gia chủ cũng là một mặt kinh dị nhìn đến trên sân Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt, cả hai thể hiện ra thực lực cùng tiềm lực có thể nói là bất khả hạn lượng, hôm nay cho dù là ai ngã xuống cũng sẽ là đại Chu quốc tổn thất.

Tuy nghĩ như vậy nhưng bọn hắn cũng biết chuyện hôm nay không thể cứ như vậy mà kết thúc, quan trọng là bọn hắn cũng muốn biết Lưu Vân đối đầu Hồng Nguyệt ai sẽ thắng.

Lưu Vân, có thể sử dụng pháp thuật thiên kiêu, Lưu Vân trong lòng các đại thế lực người đứng đầu tiềm lực đã vượt qua Hồng Nguyệt, chỉ là đây vẫn chỉ là tiềm lực mà thôi, Hồng Nguyệt vẫn là vượt qua Lưu Vân về mặt tu vi bởi vậy trận chiến này ai thắng ai thua vẫn rất khó nói.

Trong các đám người, hối hận nhất chính là Hồng Thành, vốn hai người này có thể là Hồng gia trụ cột cuối cùng hôm nay lại đối đầu sinh tử, hắn không hối hận sao được chứ, chỉ là hối hận bây giờ đã quá muộn, hắn biết chuyện hôm nay đã không có cứu vãn cơ hội.

Trên sân.

Hồng Nguyệt ngăn cản Lưu Vân công kích liền không tấn công, nàng ánh mắt nghiêm túc nhìn đến Lưu Vân, người thanh niên trước mặt này đã vượt quá nàng dự đoán, chiến lực này đã không hề thua kém giờ này nàng.

Lưu Vân cũng đồng dạng chăm chú nhìn đến Hồng Nguyệt, hắn biết Hồng Nguyệt vẫn chưa sử xuất toàn lực, chỉ là hắn cũng vậy.

“Lưu Vân ta thừa nhận ngươi rất mạnh nhưng đến đây thôi”

Hông Nguyệt nói một tiếng, nàng trên thân tu vi lại tăng lên, thẳng đến tiên thiên đại võ sư lục trọng chi cảnh.

Trên đài Hoàng Sơn đại trưởng lão thở dài một hơi, hắn lúc nãy thật sợ Hồng Nguyệt thất bại nhưng bây giờ Hồng Nguyệt thể hiện ra bản thân tiên thiên đại võ sư lục trọng, nhất thời Hoàng Sơn đại trưởng lão trong lòng vui vẻ không thôi, tiên thiên đại võ sư thất trọng Hồng Nguyệt mọi chuyện liền ổn thỏa.

“Quả nhiên vẫn còn ẩn dấu thực lực”

Lưu Vân thủ thỉ một tiến, tay hắn nắm chặt trọng đao, luyện ngục tử hóa xuất hiện bao khỏa hắn cả cánh tay cùng trọng đao.

“Lại là tử hỏa”

Xung quanh mọi người kinh ngạc không thôi, tử hỏa chính là từ trước đến nay đại Chu quốc chưa từng xuất hiện hỏa diễm a.

Các cường giả vây xem trên kia ngoại trừ Trần Nhật Nam cùng Diệp Thiên Hoành bên ngoài ai ai cũng kinh ngạc, Lưu Vân trong lòng bọn hắn địa vị lại tăng cao không ít, có thể nắm giữ tử hỏa Lưu Vân thiên phú đã chính thức vượt quá Hồng Nguyệt, trận chiến này càng ngày càng hấp dẫn.