Thiên Đế Vô Thượng

Chương 239: Bố trí trận pháp



Ngạo Thiên thành.

Trận pháp màn chắn biến mất, linh khí không có gì giữ lại nhất thời phát tán tứ lương, trong thành nồng động linh khí cấp tốc hạ xuống.

“Chuyện gì sảy ra, sao linh khí độ nồng đậm lại nhanh chóng hạ xuống như vậy?”

“Trận pháp màn chắn biến mất rồi, đại trận không còn vận chuyển nữa, rốt cuộc là ai dừng lại đại trận”

“Nhanh nhanh đến đại trận trung tâm”

...

Đại trận dừng vận chuyển dẫn đến trong thành chúng tu sĩ loạn thành một đám, bọn hắn còn nghĩ đây là có người muốn tập kích Ngạo Thiên thành.

Rất nhanh, Võ Dương đại trưởng lão xuất động trong thành toàn bộ võ tông cường giả, đến cửu giai khôi lỗi thú cũng vận dụng một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi đến trận nhãn.

Chỉ là một màn giết chóc như trong đầu bọn hắn tưởng tượng cũng không xuất hiện thay vào đó là đội canh giữ trận nhãn đứng nghiêm chỉnh canh giữ xung quanh.

“Đại trưởng lão”

Canh giữ trận pháp võ tông cường giả nhìn thấy Võ Dương đại trưởng lão dẫn theo đội hình to lớn như vậy đến đây thì trong lòng vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn tiến lên hành lễ.

“Trong kia là chuyện gì sảy ra”

Võ Dương đại trưởng lão trầm giọng hỏi.

“Chúng ta cũng không biết a, lúc nãy thành chủ đích thân đến hắn để bọn ta ra ngoài này canh giữ ra lệnh không được cho ai tiến vào”

Canh giữ trận pháp võ tông cường giả đúng sự thật báo cáo.

“Thành chủ?”

Võ Dương đại trưởng lão kinh nghi bất định nói, người vào trong đó là Lục Nam vậy Ngạo Thiên thành sẽ không gặp nguy hiểm nhưng vì sao thành chủ lại từ bỏ trận pháp đây?

“Được rồi, đã thành chủ việc làm vậy chúng ta không cần phải lo, các vị trưởng lão các ngươi nhanh chóng đến trong thành các nơi trấn an người dân đi”

Võ Dương đại trưởng lão nói, đã chuyện này là Lục Nam làm vậy tất nhiên sẽ không có nguy hiểm nhưng bọn hắn vẫn phải trấn an trong Ngạo Thiên thành chúng tu sĩ để tránh náo loạn.

“Vâng”

Chúng cường giả nhao nhao đáp ứng sau đó riêng phần mình đi đến Ngạo Thiên thành các nơi bắt đầu trấn an chúng tu sĩ.

Trong trận nhãn, Lục Nam sau khi dừng lại trận pháp, hắn liền xuất ra nguyên từ chi tinh.

Nguyên từ chi tình vừa xuất hiện liền bộc phát ra cường đại từ trường chi lực khiến bên ngoài đám người không khỏi kinh dị.

Lục Nam hai tay vận lực sau đó lấy tay làm đao đánh thẳng vào Nguyên Từ chi tinh.

“Oanh, oanh, oanh”

Mấy tiếng oanh minh vang lên, Nguyên Từ chi tinh bị đánh tan thành mười khối chín không đồng đều kính thước với nhau đều là hình tim giác cao khoảng năm mươi trượng, một cái lớn hơn hình bát giác cao khoảng trăm trượng hơn.

Sau đó hắn lại lấy tinh thần lực cùng dị hỏa tạo thành một thanh kiếm, hắn sử dụng thanh kiếm này không ngừng tại mười khôi Nguyên Từ chi tinh khắc họa kỳ dị trận văn.

Những trận văn này vô cùng phức tạp, cho dù là Lục Nam đối với trận pháp tạo nghệ cao siêu cùng phải mất nửa tháng mới có thể hoàn thành.

Mười khôi Nguyên Từ chi tinh được khắc họa trận văn càng phát sáng bóng, từ trường chi lực cũng càng phát hùng hậu.

Lục Nam đem chín khôi hình tam giác Nguyên Từ chi tinh chôn xuống tại Ngạo Thiên thành chín cái phương hướng khác nhau còn viên lớn nhất đặt tại Ngạo Thiên thành khu vực trung tâm.

Làm xong hết thảy, hắn liền thả người nhảy lên khôi kia bát giác Nguyên Từ chi tinh, sau đó hắn bắt đầu bấm ra một đạo pháp quyết.

Theo pháp quyềt bấm ra, trên thân mười khối Nguyên Từ chi tinh trận văn bộc phát ra chói mắt quang hoa.

Ngay sau đó mười cái thông thiên cốt sáng xuất hiện xuyên thẳng lên trời xanh, bầu trời cũng vì đó mà ảm đạm xuống dưới.

Mười cái cột sáng xuất hiện dận phát khủng bố từ trường chi lực, sóng lực lượng la ra bốn phía cho dù là nơi xa các thế lực cũng nhìn thấy một màn này nhao nhao chấn kinh nhìn về phía Ngạo Thiên thành phương hướng.

Bọn hắn thật không hiểu Ngạo Thiên thành đang làm cái gì nhưng cũng không dám dò xét chỉ có thể ở xa xa nhìn xem.

Theo mười cái cột sáng xuất hiện, Ngạo Thiên thành dần được bao phủ mởi một lớp từ trường màn chắn.

Từ bên ngoài đến xem, Ngạo Thiên thành lúc này đã hoàn toàn không thấy thay vào đó là một màu trắng xóa như bị xương mừ bao phủ vậy cho dù là dùng tinh thần lực đến dò xét cũng vô dụng.

Tựa như Ngạo Thiên thành bị chuyển vào một không gian khác vậy không còn tồn tại tại thế gian.

Trong thành chúng tu sĩ cũng cảm nhận được chỗ này kỳ dị từ trường chi lực, từng cái kinh ngạc không thôi, bọn hắn là lần đầu tiên cạm nhận được mạnh mẽ như vậy từ trường chi lực.

Võ Dương đại trưởng lão đám người cũng bị từ trường chi lực làm cho kinh đến, ở đây không ít người từ gặp qua từ trường bảo vật thậm chí là trận pháp nhưng không có một cái nào có thể so sánh với bây giờ từ trường chi lực.

Trận pháp lần nữa vận chuyển, linh khí cũng cừng phát tán, trong thành nồng động linh khí lại một lần nữa khôi phục như bình thường.

“Oanh linh khí đã khôi phục như bình thường rồi, lúc này làm ta sợ chết đi được”

“Không chỉ linh khí khôi phục, ta cảm nhận được trong thành không gian hình như xuất hiện từ trường chi lực.

“Lúc nãy là gì a, sao đột nhiên linh khí lại biến đến mỏng manh như vậy?”

“Ta cũng không biết nữa”

“Các ngươi có nhận thấy hay không trận pháp dường như xuất hiện thay đổi”

...

Chuyện sảy ra làm trong thành chúng tu sĩ nghị luận không thôi bọn hắn đều vô cùng ngạc nhiên về chuyện đang sảy ra, nhưng rất nhanh liền có Ngạo Thiên thành cao tầng xuất hiện khống chế cục diện bởi vậy chúng tu sĩ cũng an tĩnh xuống dưới, tiếp tục làm bản thân công việc.

Tại trận pháp trung tâm, Lục Nam vẫn đang ngồi sếp bằng trên bát giác chi trụ, hắn tinh thần lực ngoài phòng kiếm tra xung quan hoàn cảnh.

Nhìn thấy trận pháp đã được vận chuyển hoàn tất hắn liền trong lòng vui vẻ.

Này nguyên từ thứ nguyên trận, không những có lực phòng ngự siêu cường, khả năng ngăn cản tinh thần lực cùng thần hôn xem xét mà còn có thể dùng từ trường chi lực đã thương địch thủ.

Tuy răng nó công kích lực không bằng trận pháp trước đó nhưng nguyên từ thứ nguyên trận lực phòng ngự lại viễn siêu trận pháp trước.

Nguyên từ thứ nguyên trận một khi toàn bộ mờ ra cho dù là võ tôn cường giả cũng vô pháp phá giai, chỉ có đại tôn cấp bậc cường giả trở lên mới có thể phá, nhưng cho dù là đại tôn cấp bậc cường giả muốn phá trận này cũng phải mất không ít thời gian.

Có trận pháp này bảo hộ, Lục Nam có thể tự tin Ngạo Thiên thành chỉ cần không tạo ngộ đại tôn cấp bậc cường giả công kích thì sẽ không bao giờ bị tổn thương.

Hoàn thành xong trận pháp, Lục Nam liền tiêu sái rời đi nơi này mắt trận, ra đến bên ngoài hắn ngạc nhiên phát hiện Võ Dương đại trưởng lão cùng Ngạo Thiên thành đám cường giả đã sớm chờ đợi tại đây, cho dù là Kiếm Sinh cùng Tức Tản đám người cũng xuất hiện.

“Bái kiến thành chủ (sư tôn)”

Nhìn thấy Lục Nam xuất hiện, đám người nhao nhao hành lễ.

“A, các ngươi không đi làm việc của mình đi sao lại toàn bộ tập trung ở đây thế này?”

Lục Nam đối dám người nói.

Nghe được lời này Võ Dương đại trưởng lão đám người một mặt bất đắc dĩ mà nhìn Lục Nam.

Thành chủ đại nhân a, ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi bảo bọn ta làm sao có thể bình thường làm việc được cơ chứ.

“Khục, thành chủ đại nhân ngài thời gian qua đã làm gì hộ thành đại trận vậy, ta thấy trận pháp này rất khác trấn pháp trước kia?”

Tức Tản vội ho khan một tiếng sau đó hỏi, để làm mất đi bầu không khí bất đắc dĩ này.

“Ừm, lần trước công đánh yêu tộc lấy được một khối lớn nguyên từ chi tinh bởi vậy ta mới thay cái trận pháp mới”

Lục Nam khó được một lần giải thích.

Chỉ là mới vừa bình phục tâm tình Võ Dương đại trưởng lão đám người lại lần nữa trợn mắt trắng.

Hộ thành đại trận cỡ nào quan trọng vậy mà nói đổi là cái này không khỏi quá tùy tiện đi.

Ngài đổi cũng được nhưng mà cũng phải nói với chúng ta một tiếng a, ngài không nói tiếng gì liền đem trận pháp đi đổi chúng ta liền tưởng bị địch tập kia a.

Ngài thì vui rồi ở đó thay trận pháp, không biết chúng ta gần một tháng này khổi như thế nào đâu a.