Thiên Đế Vô Thượng

Chương 236: Lục Nam xuất quan, hòa đàm



Thời gian ba tháng rất nhanh liền trôi qua.

Trong sơn động, Băng Phách hồ nước.

Ba tháng qua băng phách hồ nước không hề xuất hiện bấy kỳ động tĩnh gì, nếu không phải có một bộ bạch bào còn đặt trên đất chỉ sợ không ai biết trong băng phách hồ có người.

Mà hôm nay vốn yên lăng băng phách hồ đột nhiên sôi trào, vô số sóng nước quét sạch bốn phía, một đầu to lớn thủy long hoành không xuất hiện bay khắm mặt đước, Lục Nam thân ảnh từ từ đi từ dười băng phách hồ nước.

Lục Nam lúc này thân thể càng phát tráng kiện, các múi cơ lộ ra rõ ràng, hắn lúc này tựa như một tôn hồng hoang cự thú vậy, thân thể không ngừng hiện lên sự cuồng ngạo.

Lần này bến quan luyện thể chính là ba tháng thời gian, ba tháng này hắn chịu đựng âm hàng chi khí ăn mòn loại này thống khổ thường nhân không cách nào tưởng tượng.

Có lợi thì có hại, qua ba tháng luyện thể, hắn thể phạch cường đại hơn rất nhiều, đạt đến có thể đánh đồng với võ tôn đỉnh phong thể chất.

Tuy răng tu vi cùng tinh thần lực không hề tăng trưởng nhưng thể phách tăng trưởng đến mức này đã đầy đủ , chí ít đối đầu với Giao Ngạc hắn cũng có thể đảm bảo không rơi vào hạ phong dù sao thể phách càng cường đại hắn tiếp nhận dị hỏa lực lượng sẽ càng lớn.

Không những thế, hắn còn có thể phóng xuất âm hàn chi khí đối địch, đây là một loại đại sát khí có thể âm thầm làm bị thương địch thủ, như vậy chiến lực của hắn liền tăng lên không ít.

“Bế quan lâu như vậy cũng nên đi ra a”

Lục Nam vừa lầm bẩm vừa mang quần áo mặc vào vừa lầm bẩn, lần này bế quan trọng vẹn ba tháng kết hợp với gần một tháng bị Giao Ngạc truy đuổi tổng thể là gần bốn tháng thời gian, cũng nên trở về rồi.

Trước khi đi Lục Nam còn không quên lấy đi toàn bộ băng phách dịch, những này băng phách dịch rất chân quý hắn tất nhiền sẽ không bỏ qua, làm xong hết thảy Lục Nam lúc này mới khởi thân đi ra ngoài.

Bên ngoài thông đạo.

Giao Ngạc đã thủ hộ ở đây ba tháng, vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh nào, nếu không phải Lục Nam thể hiện ra đáng sợ tiềm lực nó thật sự đã sớm từ bỏ nhưng bây giờ cũng chỉ có một phần ý chí chèo chống nó ở lại.

Nhưng hôm này nó không phải chờ đợi nữa, bởi lẽ thông đạo bên kia đang truyền đến ba động, Giao Ngạc hiển nhiên cũng cảm nhận được cái này.

“Haha, ta biết ngươi nhất định không thoát được mà”

Giao Ngạc cuồng tiếu một tiếng bởi nó đã cảm nhận được Lục Nam khí tức, không còn nghi ngờ gì nữa Lục Nam đang hướng nó mà đến.

Không kịp chờ đợi, Giao Ngạc liền phi thân lên nó giao trảo thẳng hướng cửa hang mà đi, Lục Nam lúc này cũng vừa lúc ra đến.

Vừa ra bên ngoài còn chưa kịp hiểu chuyển gì sảy ra Giao Ngạc cự thủ đã từ trên không đánh xuống, hắn hừ lạnh một tiếng tay phải nắm chặt đồng dạng ra một quyền cùng cự trảo đối đầu.

“Oanh”

Quyền cùng trảo va chạm vào nhau, một tiếng nổ lướn vang lên, sóng năng lượng tàn phá bừa bãi khiến mảng lớn mảng lớn thạch nhũ bị phá hủy, tường đá cũng bị nứt ra không ít.

Lục Nam bị đánh lui ra mấy trăm trượng cánh tay hắn truyền đến tê dại cảm giác hiển nhiên hai bên vẫn còn chênh lệch không ít.

Đối diện Giao Ngạc cũng không khá hơn chút nào, nó cũng đồng dạng lui lại một chút, trên giao trảo truyền đến cảm giác nhoi nhói, Giao Ngạc đột nhiên phát hiện nó giao trảo vậy mà nhiễm lấy một luồng âm hàn chi khí cũng may nó thân thể cường đại âm hàn chi khí chỉ ảnh hưởng ngoài da nếu đối lại là yêu thú khác chỉ sợ đã bị âm hàn chi khí nhiễm vào trong thân thể.

“Vậy mà mạnh lên rồi”

Giao Ngạc khó có thể tin lẩm bẩm, thời gian mới rôi qua bao lâu nhân loại này vậy mà lại mạnh lên không ít, tốc độ phát triển này liền làm nó cả kinh đến, thật là không thể theo lẽ thường ước đoán.

Tuy kinh ngạc nhưng Giao Ngạc công kích cũng không giảm, nó quanh thân xuất hiện chín cái lôi cầu.

“Sưu”

Chín cái lôi cầu nhanh chóng công kích về phía Lục Nam, đối diện Lục Nam không hề hoàng hắn pháp quyết vừa bấm Băng Liên hỏa xuất hiện quanh thân sau đó bằng nhanh nhất tốc độ dung nhập vào hắn thân thể, theo đó hắn lực lượng cũng ngày càng gia tăng.

Lục Nam đồng dạng chém ra chín kiếm, nhất thời chín cái kiếm mang xuất hiện cùng Giao Nghiêm lôi cầu đối đầu.

“Ầm ầm âm”

Hai bên lực lượng không sai biết lắm, kiếm mang cùng lôi cầu lần nhau ma diệt lẫn nhau.

Nhìn thấy một màn này Giao Ngạc mí mắt trực nhảy, Lục Nam thực lực tăng trưởng so với nó dự đoán còn mạnh hơn tuy vẫn không phải đối thủ của nó nhưng nó cũng rất khó làm được gì đối phương.

Đối diện Lục Nam cũng cảm thấy máu trong cơ thể sôi trào, hiển nhiên xét về lực lượng hắn vẫn không phải là đối thủ của Giao Ngạc.

“Hừ, nhân loại ngươi tại trong kia lấy được thứ gì, vì sao mới ba tháng thời gian đã liền đã mạnh mẽ như vậy”

Giao Ngạc mở miệng nói, suốt mấy tháng qua đây là lần đầu tiên nó nói chuyện bình thường với Lục Nam.

“Ha, đạt được cái gì ta làm sao phải nói với ngươi, lần này ta muốn cùng ngươi nói một chuyện, nhân tộc cùng yêu tộc chiến tranh nên chấm dứt”

Lục Nam điềm đạm nói, hắn đã nhìn ra Giao Ngạc thoái ý, bởi vậy trực tiếp mở miệng định xuống trận chiến này dù sao đánh tiếp nữa hai bên đều sẽ nhận loại không thể gánh chịu tổn thương đến lúc đó sẽ tạo thời cơ cho Hồng Minh cùng Nam Cung thế gia.

Đối diện Giao Ngạc nghe được Lục Nam lời nói không khỏi kinh ngạc, nó thật không ngờ Lục Nam lại trực tiếp như vậy.

Tỉ mỉ nghĩ lại nó cũng cảm thấy trận này nhân yêu đại chiến cũng nên kết thúc, cho dù giao long tộc lần này tôn thất thảm trọng, cho dù nó ăn thiệt thòi lớn một bên mắt không còn cũng chỉ có thể nhịn.

Nếu lúc trước Lục Nam thực lực chưa có tăng trưởng nó còn khư khư cố chấp tiến hành trận chiến này nhưng bây giờ không giống.

Lục Nam bây giờ thể hiện ra chiến lực đã có thể đối địch hắn, tuy là phần thắng không lớn nhưng chỉ cần ngăn lại hắn là được, nhân yêu đại chiến lúc đó liền khó nói, yêu tộc một bên dù thắng cũng sẽ tổn thất thảm trọng, không đáng.

Với lại Giao Ngạc biết bản thân đã không thể tùy ý trấn áp Lục Nam, lấy nhân loại này tuyệt thế chi thư, giao long tộc đắc tội người này là quyết địch không hề sáng suốt.

Nghĩ đến hết thảy Giao Ngạc quyết định nhượng bộ.

“Có thể dừng lại nhưng các ngươi nhân tộc phải rút khỏi yêu tộc địa bàn, không những vậy nhân tộc còn phải bồi thường cho yêu tộc tổn thất nhường ra một phần phía nam địa vực cho yêu tộc”

Giao Ngạc nói, cho dù là dừng chiến nhưng nó tất nhiên sẽ tranh thủ co yêu tộc một bên càng nhiều quyền lợi.

“Hừ, ngươi nghĩ dì đó, lần này chấm dứt chiến tranh cũng không phải chúng ta hướng các ngươi nhượng bộ, chúng ta nhân tộc đã chiếm yêu tộc rất nhiều địa bàn nhừng nơi đó chúng ta sẽ trả lại cho yêu tộc một nửa, nửa còn lại sẽ là nhân tộc lãnh địa, trong đó tài nguyền không ai được nhúng chàm, không những thế các ngươi còn phải cho ta bồi thường tổn hại, còn về nhân tộc nhường cho yêu tộc địa bàn? Quên đi”

Lục Nam hừ lạnh nói, bọn hắn hòa đàm cũng không phải vì sợ yêu tộc chỉ là không muốn đánh tiêp nữa mà thôi, muốn hắn nhượng bộ đây căn bản là không có khả năng.

“Một nửa, ngươi miệng không khỏi quá rộng đi, nhiều nhất hai thành nếu không quên đi thôi, còn về bồi thường? Các ngươi đừng có mơ”

Giao Ngạc hư lạnh nói.

“Hai thành? Ngươi đang bố thí ăn mày à, ít nhất phải bốn thành lãnh thổ, yêu tộc càng là phải bồi thường cho nhân tộc trăm cây vạn năm linh dược, năm trăm cây ba ngàn năm trở lên linh dược”

Lục Nam hư lạnh nói.

“Nhiều như vậy? Ngươi khẩu vị không khỏi quá lớn một chút, coi chừng bị nghẹn a...”

Thế là Lục Nam cùng Giao Ngạc hai bên tiến hành đàm phán, cuối cùng sau nửa ngày bọn hắn rốt cuộc đàm phán đi ra.

Yêu tộc cho nhân tộc trăm cây ba ngàn năm trở lên linh dược, cùng mười cây vạn năm linh dược.

Địa bàn nhân tộc chiếm được từ yêu tộc sẽ chia bảy ba, bảy thành trả lại cho yêu tộc, ba thành là của nhân tộc.

Hai bên cam kết trong vòng ngàn năm không xâm chiếm đối phương, đây chỉ là cam kết miệng bọn hắn đều hiểu cam kết như này lúc nào cung có thể bị xóa bỏ nhưng không ai quan tâm, ít nhất nếu không có gì sảy ra trong vài chục năm thậm chí cả trăm năm sau hai bên cũng sẽ không tiến hành chiến tranh.

Đàm phán kết thúc, bọn hắn liền tách ra lẫn nhau trở về bản thân thế lực.

Một trận khốc liệt nhân yêu đại chiến lây phương thức như vậy chấm dứt.