Thiên Đế Vô Thượng

Chương 233: Cắt đuôi Giao Ngạc



Trong rừng cậy.

Lục Nam không ngừng tại những cái kia to lớn thân cây lượt qua, cho dù rừng cây vô cùng rậm rạp nhưng thân hình hắn tựa như mãng xà vậy không ngừng tại lượt đi không gặp bất kỳ cản trở gì.

Phía sau hắn, Giao Ngạc so sánh cuồng bạo, nó liền mượn nhờ thân thể cường đại, một đường tiến lên tránh cũng không thèm tránh, vô số to lớn thân cây bị nó thân thể đâm nhát không còn.

“Tên này đúng là tên điên mà”

Đang phi hành Lục Nam không khỏi chửi một tiếng, Giao Ngạc này quả thật là một tên điên, vì đuổi theo hắn vậy mà bất chấp tất cả không quản hủy đi cái này khu rừng.

Miệng thì chửi vậy nhưng hắn tốc dộ liêng không giảm qua, Lục Nam không ngừng hướng nơi rậm rạp mà đi ý đồ kắt đuôi Giao Ngạc.

Phía sau Giao Ngạc đã nhận ra Lục Nam ý nghĩ, nó tất nhiên sẽ không để đối phương đạt được mục đích.

Chỉ thấy Giao Ngạc quanh thân xuất hiện chín cái lôi cầu, nó gầm lên một tiếng chín cái lôi cầu phóng lên trên cao sau đó đột nhiên vỡ ra, vô số lôi điện đánh xuống khu rừng.

Những nơi lôi điện đánh xuống cây cối liền bộc cháy, nhất thời cả khu rừng biến thành một cái biến lửa.

Lục Nam vốn định chạy vào một chỗ cây cố rậm rạp nhưng một tia sét đánh đánh trước mặt hắn khiến hắn không thể không thay đổi phương hướng.

Nhưng là chỉ trong một giây dừng lại đó, Giao Ngạc thân hình đã xuất hiện tại hắn trên đỉnh đầu, nó to lớn giao trảo từ bên trên thẳng thừng đạp xuống.

Lục Nam vội vàng vận dụng trong cơ thể toàn bộ lực lượng đồng dạng huy chưởng, một cái cự đại trưởng ấn xuất hiện cùng cự trảo đối bính.

“Ầm”

Một tiếng nố lớn vang lên, cự chưởng bị phá hủy Lục Nam thân hình bay rớt ra ngoài.

“Ầm ầm ầm”

Lục Nam thân hình không ngừng va vào to lớn thân cây, trực tiếp đem vô số thân cây đụng nát.

“Khụ”

Lục Nam không khỏi ho ra một ngụm máu tươi hiển nhiên là bị thương không nhẹ, chỉ là hắn không có tâm tình xem xét thương thế, Lục Nam quay người lợi dụng lực phản chất hướng một phương hướng khác chạy trốn.

“Hắn vậy mà đỡ được”

Một bên Giao Ngạc nhìn thấy một màn này không khỏi kinh ngạc, hắn lần này xuất thủ chính là vận dụng toàn lực vậy mà Lục Nam vẫn có thể đỡ được, cái này hắn không kinh ngạc làm sao được chứ.

Kinh ngạc qua đi, Giao Ngạc càng kiên định phải bằng mọi giá giết chết Lục Nam nếu để đối phương tiếp tục trưởng thành xuống tới đối với bọn hắn yêu tộc tới nói chính là thảm họa.

Nghĩ đến đây Giao Ngạc liền gầm lên một tiếng phía sau nó một đầu to lớn giao long hư ảnh xuất hiện, đầu kia giao long hư ảnh dần dung nhập vào nó thân thể, theo đó khí tức của nó cũng không ngừng gia tăng, Giao Ngạc chính là đang thi triển giao long tộc bí thuật.

Thi triển xung bí thuật, Giao Ngạc lực lượng được đề cao rất đạt đến bán thánh hậu kỳ phạm trù, bí thuật thi triển hoàn tất Giao Ngạc liền lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo Lục Nam.

Lục Nam cũng cảm nhận được Giao Ngạc tốc độ khủng bố, thế là hắn cũng không giữ lại nữa âm dương thần thể triệt để triển khai, hắn lực lượng không ngừng tăng lên, quanh thân hắn âm dương nhị khí lưu chuyển khắp nơi linh khí không ngừng hướng hắn lao tới.

Có linh khí cung cấp, Lục Nam tốc độ lại lần nữa đề cao.

“Nếu không phải ta thiên đế lực lượng lao hết, hôm nay làm sao phải chạy trốn như vậy”

Lục Nam hận hận thì thầm, lúc trước vì đột phá linh hồn tầng thứ, thiên đế lực lượng đã hao tổn gần như không còn phải cần rất lâu thời gian mới có thể hồi phục lại được nếu không hắn làm sao phải chạy trối chết như vậy.

“Vậy mà còn có thể tăng nhanh tốc độ?”

Phía sau Giao Ngạc nhìn thấy Lục Nam tốc độ gia tăng thì không khỏi kinh ngạc, nó vốn cho rằng đối phương lúc này chỉ là dầu hết đèn tắt trạng thái nhưng sự thật chứng minh nó đã nhầm, Lục Nam biểu hiện ra thực lực đã vượt quá nó dự liệu.

Có thể đỡ được nó nhiều như vậy công kích thì thôi đi, vậy mà có thể cùng nó quấn lấy lâu như vậy, nếu không phải đối phương không có sử dụng thành lực nó thật tin tưởng đối phương cũng là bán thánh cường giả.

Lục Nam cùng Giao Ngạc một người một yêu không ngừng đuổi bắt nhau, bọn hắn liền xuyên qua phiến kia rừng rậm hai bên giao tranh khiến phiế kia rừng rậm ngập trong biển lửa, không biết bao nhiêu sinh linh bọn hắn đấu pháp dư ba diệt sát không còn, vốn sinh cơ bừng bừng rừng cây trực tiếp bị thiêu dụi.

Rời khỏi từng cây, Lục Nam liền hướng một cái dãy núi chạy đi, đánh là đánh không lại hắn chỉ có thể mượn nhờ chướng ngại vật cắt đuôi Giao Ngạc.

Nhưng là phía sau hắn Giao Ngạc tựa như điên đồng dạng, nó không quản là hẹp hay rộng thân thể trực tiếp đánh đi ra không quản phía trước là thứ gì hắn đều dùng thân thể phá nát.

Đối với cái này Lục Nam cũng rất đau đầu, hắn nhất thời không biết làm sao đối phó con giao long cứng đầu này.

Đang phi hành đột nhiên Lục Nam nhìn thấy một cái sợn động, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn khiến hắn không khỏi nở ra một nụ cười.

Lục Nam đột nhiên chuyển hướng bay vào tron sợ động, phía sau Giao Ngạc cũng đi theo nhưng là sợ động cửa thực sự quá nhỏ nó to lớn thân thể căn bản không vào được.

“Ầm”

Giao Ngạc thân thể đâm vào cửa động, nhất thời vô số đất đá đổ sấp xuống khiến nó không thể không lùi về sau, cửa động nhanh chóng bị vùi lấp.

Thấy không thể vào trong, Giao Ngạc liền há to miệng phun ra một chùm năng lượng bắn thẳng vào cửa động.

“Ầm”

Một tiếng nố lớn vang lên, che phủ bên ngoài cửa động đất đá nhất thời bị thổi bay lộ ra nhỏ nhỏ hang động lối vào.

Giao Ngạc nhìn lấy cửa động không khỏi đau đầu, cửa động này căn bản không thể để nó đi vào.

“Hừ, nhân loại ngươi đừng nghĩ như vậy liền có thể trốn thoát, ta nhất định sẽ không từ bỏ truy sát ngươi”

Giao Ngạc gầm lớn nói, nó miệng không ngừng bắng ra chùm năng lượng không ngừng oanh tạc cửa động.

Tuy không biết hang động này tình huốn bên trong nhưng nó tất phía tru diệt Lục Nam, cho dù hang động này không đủ để dung nhập người nó, nó cũng phải đem hang động oanh tạc đi ra.

Một bên khác Lục Nam bay vào trong động, hắn tại hang động đi được một lát liền đến một cái hang khác, hang động này vô cùng to lớn dung nhập vài ba mươi cái Giao Ngạc cũng không cảm thấy chật trội, đi đến đây hắn liền thở phàm một cái, hắn cuối cùng cũng cắt đuôi được đầu kia giao long.

Nhưng hắn còn chưa kịp vui vẻ, bên ngoài động đã truyền đến Giao Ngạc tiếng rộng giận cùng với đó là vô số tiếng oanh minh vang lên khiến Lục Nam trong lòng không khỏi xiết chặt.

“Cmm, tên này không phải là bị điên chứ?”

Lục Nam không nhìn được mà văng ra một câu nói tục, hắn thật không hiểu vì sao đầu kia giao long lại bất chấp mọi thứ như vậy đuổi giết hắn

Lục Nam cũng không nghĩ tới hắn biểu hiện ra chiến lực làm Giao Ngạc kinh ngạc đến nhường nào, còn là làm mù một bên mắt của nó, Giao Ngạc không điên cuồng truy sát Lục Nam mới là lạ đó.

Lục Nam nhìn ra cửa động, nơi đó tiếng oanh minh vang lên không ngừng, Giao Ngạc đang không ngừng cửa hạng nhưng chiếu theo cái đà này không ra mấy ngày hắn cũng không thể đem khu vực hẹp oanh ra được.

Nghĩ đến đây, Lục Nam liền ngồi xuống dưới đất, Băng Liên hỏa từ trong cơ thể hắn đi ra, hắn khí tức liền cấp tốc hạ xuống, khuôn mặt của hắn cũng trở bên trắng bệch.

Tuy có âm dương thần thể hỗ trở nhưng thời gian dài đem dị hỏa nhập thể hắn thân thể cũng tổn thương không nhẹ kinh mạch nhiều nơi đứt đoạn, nhất là mấy lần cùng Giao Ngạc giao chiến hắn thân thể càng chịu dị hỏa phát hoại nhiều nơi bị nhiễm hàn khí khiến kinh mạch bị đóng băng linh lực khó mà vận chuyển.

Cùng Giao Ngạc một trảo đối bính, hắn bản thân thương thế càng phát nghiêm trọng.

Lục Nam xuất ra một viên chữa thương đan dược cùng một đám linh thạch, hắn một bên phục dụng đan dược chữa trị thương thế, một bên mở ra âm dượng thần thể hấp thụ linh thạch bên trong linh khí nhằm củng cố bản thân kinh mạch, hồi phục linh lực đã mất.