Thiên Đế Vô Thượng

Chương 107: Xà Mạn La, Xà Lạn



Vạn Trận cung.

Vạn Trận tông thái thượng trưởng lão tự mình tiễn đám người rời đi sau đó đi tới một gian biệt viện, nơi đây một lão giả đang ngồi thưởng thức trà, người này thình lình chính là Tông hoàng triều quốc sư.

“Dư huynh ngươi đến đây làm gì vậy?”

Vạn Trận cung thái thượng trưởng lão ngồi xuống uống một chung trà sau đó hỏi.

“Ta lần này đến đây để điều tra một chuyện rất quan trọng”

Dư quốc sư nhàn nhạt nói, hắn và Vạn Trận cung thái thượng trưởng lão là hảo hữu nhiều năm bởi vậy lần này đến Đông Vân vực điều tra, hắn trước tiên đến Vạn Trận cung nhờ đối phương giúp đỡ.

Dù sao Vạn Trận cung cũng là Đông Vân vực nhất lưu thế lực một trong, có Vạn Trận cung hỗ trợ hắn điều tra việc Dương Vũ hầu đám người bị giết, cùng với điều tra Tống Quân Tình hạ lạc cũng dễ hơn một chút.

“Dư huynh không biết ngươi điều tra chuyện gì, nếu giúp được chúng ta Vạn Trận cung sẽ hết sức giúp đỡ.”

Vận Trận cung thái thượng trưởng lão nói, không nói hắn cùng Dư quốc sư quan hệ rất tốt, quan trọng nhất là đối phương chính là Tống Hoàng triều quốc sư, phía sau hắn chống lấy chính là Tống hoàng triều.

Tống hoàng triều cỡ nào cường đại hắn cũng ít nhiều biết đến, đây là chân chính quái vật khổng lồ.

“Ta hoàng triều Dương Vũ hầu cùng mấy tên thuộc hạ bị giết tại Đông Vân vực, hoàng triều tứ công chúa cũng mất tích tại đây”

Dương quốc sư nhấp một ngụm trà sau đó nói.

Đối diện Vạn Trận cung thái thượng trưởng lão kinh ngạc không thôi, Tống hoàng triều hầu tước đều là võ vương đại viên mãn cường giả, quan trọng là đối phương là Tống hoàng triều người, tứ công chú cũng mất tính tại đây, cũng không biết tên nao ngu xuẩn lại ra tay với Tống hoàng triều nữa.

“Được rồi, chuyện này Dư huynh có gì cần địa phương cứ nói, ta Vạn Trận cung sẽ hết sức hỗ trợ.”

Vạn Trận cung thái thượng trưởng lão nói.

“Vậy nhiều đa tạ Vương huynh rồi”

Dư quốc sư khách khí nói, hắn cần chính là câu nói này.

Diệp Thiên Hoành dùng nửa năm để củng cố cảnh giới, Lục Nam đám người lúc này liền tiến tới Thiên Xà quốc quốc đô.

Thiên Xà quốc quốc đô tên là Xà Quang thành, tòa thành này so với Hoàng thành chỉ hơn chứ không kém, mà hôm nay cũng là Thiên Xà quốc hai năm một lần Thiên Quang hôi.

Nghe nói Thiên Xà quốc được sáng lập bởi Thiên Quang hoàng, hắn bên người còn có một con bạch xà, một người một xà thành lập Thiên Xà quốc, sau đó liền bốn chỗ trinh chiến mới có Thiên Xà quốc hôm nay.

Mà Thiên ngày Quang hoàng tọa hóa, Bạch Xà bởi vì bi thống nên lựa chọn tuẫn tiết theo chủ nhân, hậu nhân vì tưởng nhớ hai vị khi quốc lão tổ nên hai năm một lần vào ngày bọn họ tọa hóa liền tổ chức một lần Thiên Quang hội.

Thiên Xà quốc so Đại Chu quốc càng muốn xa xưa, đến bây giờ đã có mấy ngàn năm lịch sử, lịch đại Thiên Xà quốc đều có võ hoàng cường giả tọa trấn, đến đời này tuy Thiên Xà quốc nữ vương còn chưa đột phát võ hoàng nhưng đã một chân đạt đến võ hoàng cảnh, quan trọng nhất là nàng tuổi tác còn chưa đến năm mươi, được xem là Thiên Xà quốc từ trước đến này đệ nhất thiên phú.

Thiên Quang thành lúc này vô cùng náo nhiệt, trên phố người người đi lại tấp nập, mọi người đều đang chuẩn bị cho lễ hôi, thi thoảng cũng có một hai tốp quan binh đi tuần bọn hắn chuyên môn đảm bảo trật tự.

Bích Lạc phương là Thiên Quang thành đệ nhất khách sản, cả tòa Bích Lạc phường cao bảy tầng, trên tầng bảy phòng bao sương bốn người đang tại đây thưởng thức đồ ăn cùng ngắm cảnh, bốn người này chính là Lục Nam năm người, Tức Tản cùng Tống Quân Tình đã về Ngạo Thiên thành.

“Sư tôn chúng ta vậy mà đến đúng dịp lễ a”

Kiếm Sinh nhìn lấy náo nhiệt đường phố sau đó nói, hắn thích nhất chính là lễ hội a.

“Thiên Quang hội này là Thiên Xà quốc đệ nhất thịnh hội, hai năm Thiên Xà quốc sẽ tổ chức thịnh hội một lần nhằm tưởng nhớ Thiên Quang hoàng cung hắn bạch xà, vào thời gian này...”

Diệp Thiên Hoành bắt đầu phổ cập Thiên Quang hội kiến thức, không thể không nói tên này kiến thức vẫn là rất rộng.

“Diệp lão ngươi nói Thiên Xà quốc nữ vương tu luyện công pháp hệ hàn băng thật không?”

Lục Nam đợi Diệp Thiên Hoành nói xong sau đó hỏi.

“Đúng vậy thành chủ, Thiên Xà quốc có một bộ địa phẩm trung cấp công pháp, là một bộ băng thuộc tính công pháp, không những thế Thiên Xà quốc dòng chính hoàng thất trong người đều có bạch xà huyết mạnh huyết mạch này mang băng thuộc tính, chuyện này cũng không phải bí mật gì”

Diệp Thiên Hoành cặn kẽ đáp.

“Thành chủ ta có chút không hiểu, Thiên Xà quốc nữ vương là băng thuộc tính tu sĩ, đáng lý phải là chí hàn thuộc tính mới đúng vì sao nàng lại lấy dị hỏa chứ?”

Diệp Thiên Hoành hỏi, Thiên Xà quốc nữa vương tu là băng thuộc tính công pháp dị hỏa là hỏa thuộc tính linh vật, hai bên phải xung khắc với nhau mới đúng, vì sao Thiên Xà quốc nữ vương lại tìm kiếm dị hỏa cơ chứ.

“Ta ngược lại có một giả thuyết nhưng còn phải đợi mấy ngày”

Lục Nam mỉm cười nói, hắn đã lờ mờ đoán ra Thiên Xà quốc nữ vương vì sao muốn tìm kiếm dị hỏa nhưng còn phải đợi thêm một chút mới chắc chắn được.

“A”

Diệp Thiên Hoành hơi bất ngờ một chút, thấy Lục Nam không có ý định nói hắn cũng không tiện hỏi.

Diệp Thiên Hoành nhập một ngụm rượu sau đó nhìn ra của số, trong lòng không nhịn được mà nhớ về Xà Lạn, đã nhiều năm rồi không biết nàng bây giờ như thế nào.

Lục Nam cũng nhìn ra Diệp Thiên Hoành trong lòng nỗi niềm, hắn vỗ vỗ Diệp Thiên Hoành bả vai sau đó an ủi một câu

“Không sao, lần này đến đây ta sẽ giúp ngươi tìm ra nàng”

Diệp Thiên Hoành cảm kích hướng Lục Nam khom người nói

“Tạ thành chủ.”

Lạc Hà Đức không hiểu bọn hắn làm cái gì, chỉ ngơ ngác nhìn xem, Kiếm Sinh ngược lại biết đến, hắn nghiềm ngẫm nhìn xem Diệp Thiên Hoành, Diệp lão quả là vẫn chung tình a.

Cùng lúc đó, tại Thiên Xà quốc hoàng cung.

Trên long tọa một vị tuyệt sắc nữ tử đang ngồi phê duyệt tấu trương, người này chính là Thiên Xà quốc nữ vương Xà Mạn La.

“Hồi bệ hạ mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ thời gian đến mà thôi”

Phía dưới một vị bạch y lão giả đang khom người nói, người này là Thiên Xà quốc đại tế tư.

“Được, cứ theo đó mà làm”

Xà Mạn La phân phó một tiếng sau đó ra hiệu cho đối phương lui xuống, nàng khởi thân đứng dậy hướng Thiên Xà quốc địa lao mà đi.

Thiên Xà quốc địa lao tầng cuối cùng, đây được xem là Thiên Xà quốc đệ nhất hung địa, người bị nhốt tại đây chỉ có một con đường chết chưa từng có tiền lệ.

Nơi đây tối tăm cùng lạnh lẽo, trên một chiếc giường đá ngồi lấy một người, người này bị xích sắt quấn chặt tay chân, không thể di chuyển, trên thân hắn còn bị đánh lên ba mươi sáu cái đanh sắt, phong tỏa toàn thân linh lực.

Xà Mạn La đi vào đối diện, nàng nhìn người kia một chút sau đó mở miệng.

“Muội muội vẫn còn tốt đó chứ?”

Người kia nghe được Xà Mạn La lời nói trực tiếp ngẩng đầu

“Hoàng tỉ hôm nay vì sao lại đến thăm ta vậy?”

Người bị xiềng xích quấn người này không phải ai khác chính là Xà Lạn.

“Đợi một thời gian nữa ta sẽ đột phá võ hoàng đến lúc đó ta sẽ cứu muội ra, chịu đựng một chút”

Xà Mạn La thủ thỉ nói, hiển nhiên quan hệ của hai người cũng không như người ta nghĩ như vậy không chết không thôi.

“Haha, cứu ta, hoảng tỉ ngươi nghĩ muốn cứu ta nhưng người kia có thể cho phép hay sao? Ngươi đừng cố gắng nữa đây là số phận của ta, nhiều năm như vậy ta đã chấp nhận rồi, chỉ là Thiên Hoành bên kia...”

Xà Lạn cười nói, hiển nhiên chuyện này cũng không đơn giản như vậy, nói đến Diệp Thiên Hoành nàng lâm vào trầm tư, nàng đã nợ Diệp Thiên Hoành quá nhiều.

“Diệp Thiên Hoành bên kia ngươi đừng lo, ta đã nhận được tình báo Diệp Thiên Hoành đã giải đương chú thuật còn trở thành một vị võ hoàng cường giả thủ hạ.”

Xà Mạn La nói.

“Vậy là tốt rồi”

Xà Lạn thủ thỉ nói một tiếng, nàng lo nhất chính là Diệp Thiên Hoành, bây giờ đối phương đã không sao nàng cũng bỏ đi một gánh nặng trong lòng.

“Hoàng tỉ xin ngươi giúp ta một chuyện, nếu Thiên Hoành đến đây muốn cứu ta ngươi bảo hộ tính mạng của hắn”

Xà Lạn nói, nàng sợ Diệp Thiên Hoành sẽ đến đây tìm nàng, lúc đó chỉ sợ hắn có đi mà không về.

“Được ta hứa với ngươi”

Xà Mạn La nói.

“Cảm ơn ngươi hoàng tỉ”

Xà Lạn cảm kích nói một tiếng sau rồi không lên tiếng nữa, Xà Mạn La cũng đi ra khỏi địa lao.