Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 225: Thần Điêu-miệng Của Ngươi Cũng Rất Ngọt



Hai người chỉnh lại quần áo liền lập tức chia nhau ra hành động đi à. Hà Nguyên Quân quay về nhà của mình chuẩn bị lấy giấy hưu thê, nhân tiện muốn đưa nữ nhi của mình đi cùng đi à. Lục Vô Song là nàng bảo bối đi a, nàng không thể để cho nàng ở lại bên cạnh cái khốn nạn Lục Triển Nguyên được à. Diệp Thần thì liền quay trở lại nhà đi à. Dù sao hắn cũng là một đêm không có về với lại Niệm Từ ở nhà có lẽ sẽ lo lắng đi à.

Bước đến trong biệt viện của mình, Diệp Thần lập tức đi về phía phòng của hắn cùng Mục Niệm Từ đâu. Nhìn thấy Mục Niệm Từ nằm ngủ gục trên bàn, Diệp Thần liền rón rén đi vào bên trong nhà đâu. Hắn không muốn đánh thức cái này tiểu nương tử đi a.

“Tướng công, ngươi đã về đi a.” Mục Niệm Từ lập tức liền mở mắt ra nói. Sau đó liền vươn người đứng lên, cơ thể đều có vẻ mỏi mệt đi à.

“Niệm Từ ngươi tỉnh lại đi à. Ngươi vừa mới khỏi bệnh, không nên như vậy quá sức.” Diệp Thần liền cười quan tâm nói.

“Không sao tướng công, ta không có mệt chỉ là nằm một chút thôi à.” Mục Niệm Từ lập tức lắc đầu nói. Nàng cả đêm qua đều lo lắng hết sức đi à. Trời đột nhiên trở mưa to a, Diệp Thần lại không có về nhà, nàng sợ hắn giận nàng a.

“Ngươi không nên chủ quan vẫn là chú ý sức khỏe đi à. Thức đêm sẽ rất nhanh già đi à.” Diệp Thần liền đỡ nàng ngồi xuống giường cười nói.

“Thật sao a, ta có phải hay không nhìn hiện tại rất xấu có phải hay không so với hôm qua còn khó nhìn sao à.” Mục Niệm Từ liền có chút lo lắng nói. Nàng sợ Diệp Thần sẽ chê nàng đi a.

“So với hôm qua, nương tử bộ ngươi có thể xấu hơn được nữa à.” Diệp Thần nhìn kỹ trên mặt nàng trêu trọc nói.

“Đáng ghét, tướng công ngươi lại trêu ta.” Mục Niệm Từ liền lập tức quay người đi tức giận nói. Nhan sắc đối với nữ nhân rất quan trọng a. Đàn ông theo đuổi phụ nữ, mà phụ nữ theo đuổi cái đẹp đi à. Nó là quy luật bất biến với thời gian.

“Ân, nương tử ngươi đừng giận, tức giận sẽ không đẹp nữa. Nếu như vậy ta sẽ thương tâm a. Ngươi xem cả đêm không ngủ hai mắt đều sắp hóa thành gấu trúc.” Diệp Thần liền ôm lấy đằng sau nàng nói.

“Tướng công hôm qua ngươi đi đâu a. Sao trên người lại có mùi hương nữ nhân nhiều như vậy à. Còn có một mùi rất là nồng đi à.” Mục Niệm Từ liền ngửi trên người Diệp Thần nói.

“Có sao à? Sao ta không có ngửi thấy a. Niệm Từ chắc tại ngươi buồn ngủ gây ảo giác đi a. Ngươi nên ngủ một chút đi à.” Diệp Thần liền không khỏi toát mồ hôi nói. Nữ nhân chính là so với loài chó còn thính a, hắn đã tắm qua rồi mà vẫn có thể ngửi được đi à.

“Thật sự là ngửi nhầm sao. Sao ta thấy thật sự là kỳ quái đi a. Rốt cuộc là tối qua lão công ngươi có phải hay không đến kỹ viện đi a. Trên người ngươi còn có mùi rượu rất nồng đi à.” Mục Niệm Từ liền suy đoán nói.

“Có sao à, làm sao có kỳ quái được a. Ta thấy rất tự nhiên à. Ngươi chắc chắn là ngửi nhầm đi a. Ta tối qua chính là đi uống rượu cùng với mấy cái lão bản, nên dính chút mùi rượu đi à.” Diệp Thần lập tức bốc phét nói. Hiện tại Niệm Từ nàng còn yếu, cơ thể cũng chưa tốt vẫn là nên giấu một số việc đi a.

“Tướng công, thực chất ngươi không cần giấu ta.” Mục Niệm Từ liền có chút man mác buồn nói. Nàng đối với Diệp Thần chính là lừa hắn, nói khó nghe một chút nàng chính là cái người vợ hờ đi à. Mà đàn ông vốn là tam thê tứ thiếp nàng không thể quản được hắn. Với lại sớm muộn khi hắn nhớ lại nàng cũng phải rời đi nơi này đi à.

“Niệm Từ, ta xin lỗi. Đáng lẽ ta không nên như vậy.” Diệp Thần liền mở miệng áy náy nói.

“Tướng công ngươi không cần xin lỗi. Đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường ta sẽ không trách ngươi. Nhưng kỹ viện nơi đó ngươi nên ít đi à, nếu cần thiết ta cũng có thể phục vụ ngươi đi a.” Mục Niệm Từ đỏ mặt nói. Nói ra cái này điều khiến chính nàng cũng ngượng ngùng đi à.

“Cảm ơn ngươi nương tử, ngươi ngồi xuống ta vận dụng Cửu Âm Chân Kinh giúp ngươi chưa bệnh, sau đó chúng ta liền đi kiếm cái gì ăn, rồi đi dạo phố a. Hôm nay, ta cả ngày đều dành cho ngươi không phải ngươi muốn đi đóng mộ bài sao ta đi cùng ngươi.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Cảm ơn ngươi tướng công. Thực chất chuyện này ngươi cũng không cần lo a, ta có thể tự làm được.” Mục Niệm Từ liền tạ ơn nói.

“Ta là ngươi tướng công, ngươi còn cảm ơn cái gì a. Với lại chẳng qua là đóng mộ bài cho cha mẹ nuôi vợ sao à.” Diệp Thần liền bắt đầu vận công giúp nàng trị thương lại cơ thể đi à. Mục Niệm Từ cũn ngồi im cho Diệp Thần tiến hành trị thương cho mình. Cơ thể nàng mệt mỏi do tối hôm qua thức trắng lập tức dần dần biến mất đi.

Diệp Thần liền thu công lại bắt đầu rìu nàng đứng dậy.

“Tướng công, hôm qua ta hơi quá đáng không nghĩ đến ngươi cảm nhận thực sự xin lỗi.” Mục Niệm Từ liền mở miệng nói. Hôm qua nàng đã nghĩ lại có chút quá đáng đi à.

“Ân, không sao ta không có để ý. Ngươi liền thay đồ chúng ta lập tức đi dạo phố. Ngày hôm nay ta là của ngươi.” Diệp Thần lập tức mở miệng nói. Hắn là nam nhân cũng không thể chấp nhặt đi à.

“Ta lập tức đi chuẩn bị một chút. Tướng công ta muốn thay đồ ngươi có thể hay không ra ngoài đi à.” Mục Niệm Từ liền mở miệng nói.

“Ân, nương tử ngươi cứ thay a, ta ở đây đợi ngươi đi. Dù sao chúng ta cũng là phu thê không phải sao?” Diệp Thần liền mở miệng nhìn lấy phía trước áo yếm của Mục Niệm Từ không khỏi có chút nước bọt đi à nói. Hắn trong đầu lập tức đầy hình ảnh đen tối.

“Tướng công, ngươi chẳng lẽ thực muốn nhìn sao à. Ta thân thể rất xấu đi à.” Mục Niệm Từ có chút mắc cỡ nói. Nàng thực sự là rất xấu hổ nếu để nam nhân khác nhìn mình cơ thể đi à. Đặc biệt nàng với Diệp Thần cái này tiện nghi tướng công mới chỉ quen nhau chưa tròn hai ngày đi a.

“Ta với ngươi là phu thê ngươi không chê ta, ta làm sao có thể chê ngươi a. Với lại chúng ta chuyện sớm muộn cũng sẽ phải làm à. Ta chỉ là xem một chút đi a.” Diệp Thần lập tức mặt dầy lên nói.

“Vậy được, tướng công ngươi nhìn thật kỹ a.” Mục Niệm Từ liền đỏ ửng mặt xong vẫn là đồng ý. Diệp Thần nói đúng, nàng không thể trốn tránh mãi đi a. Chẳng phải cả cơ thể mình đều là muốn cho hắn sao à. Còn ngại ngùng gì đâu.

Mục Niệm Từ lập tức từ từ chút bỏ mình áo người, khỏa thân trần trụi trước mặt Diệp Thần khẽ đỏ mặt che đi minh hai nơi quan trọng của bộ phận không dám nhìn thẳng hắn.

“Có phải hay không rất xấu đi à.” Mục Niệm Từ liền mở miệng đỏ mặt nói. Sau lại có chút tự ti về mình cơ thể đi. Tuy đã sinh con nhưng dáng người của nàng rất chuẩn, nhưng trên người nàng nhưng vết xẹo từ quá khứ bị thương lúc khiến nàng đối với cơ thể hết sức tự ty không muốn để Diệp Thần thấy.

“Ân, a không hề ta thấy thực sự rất đẹp đi à.” Diệp Thần đang thẫn thờ lập tức lắc đầu nói. Cơ thể nàng quá đẹp đi à. Làn da trắng không tỳ vết, cơ thể với đường cong tuyệt đẹp, eo thon, hàng khủng, còn có một mùi hương êm dịu, kèm theo là ngự tỷ khí chất chính là cực phẩm nhân gian đối với nam nhân là tất sát kỹ năng đi a.

“Tướng công ngươi đừng nói dối ta a, nhưng cái này vết thương, vết sẹo chẳng phải là rất xấu sao à.” Mục Niệm Từ lập tức đỏ mặt mở miệng nói. Tuy nhiên nàng cũng rất vui vì Diệp Thần nói thế vì làm nàng vui đi a.

“Ta không có nói dối, mặc kệ có nhưng cái kia vết sẹo hay không ngươi đều như vậy rất đẹp đẽ. Niệm Từ vẫn là Niệm Từ không phải sao. Đối với ta ngươi là rất đẹp đẽ.” Diệp Thần liền mở miệng cười nói.

“Thật không biết tướng công nếu như ngươi sau này nhớ ra mình là ai vậy có phải hay không sẽ vẫn nói nhưng lời này đâu.” Mục Niệm Từ liền khẽ lẩm bẩm nói.

“Ngươi nói cái gì vậy?” Diệp Thần lập tức liền hỏi.

“Không có gì a, ta liền đi thay đồ lại.” Niệm Từ liền lấy quần áo bắt đầu mặc lên người nói.

“Niệm Từ ngươi thật đẹp.” Diệp Thần nhìn Mục Niệm Từ trong cái này bộ quần áo mới không khỏi có chút thèm thuồng nói. Nếu hiện tại không phải cần ra ngoài hắn sợ mình lập tức đè đến nàng đi à.

“Tướng công ngươi miệng thật ngọt đi a.” Mục Niệm Từ lập tức mở miệng xấu hổ nói.

Diệp Thần đi đến kéo lên nàng trao nàng một nụ hôn say đắm kéo dài đi à. Đến khi nàng sắp không thở nổi liền buông ra.

“Tướng công ngươi làm gì vậy trời còn sáng đâu.” Mục Niệm Từ đỏ mặt thở dốc nói. Tim nàng đang đập loạn xạ đâu.

“Không có gì chẳng qua ta phát hiện ra miệng của ngươi cũng rất ngọt.” Diệp Thần liền cười xấu xa nói.

“Tướng công có phải hay không đối với tối qua nữ nhân ngươi cũng nói như vậy trong miệng ngươi có mùi của nữ nhân khác a.” Mục Niệm Từ không khỏi mở miệng nói. Không phải chỉ là một nữ nhân mà rất nhiều đi a. Hắn tối qua rốt cuộc hôn qua bao nhiêu người đâu mới có thể để lại mùi vị như vậy à.

“Lão bà ngươi giận sao à?” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Không có giận a, một chút cũng không giận.” Mục Niệm Từ liền lắc đầu nói. Nhưng trong lòng không khỏi có chút giận dỗi.

“Ta cùng nữ nhân khác hôn mà ngươi một chút cũng không giận à. Như vậy ta đối với ngươi chẳng phải là không đáng là gì sao? Ta hôn ai cũng được sao à, đều không liên quan đến ngươi sao?” Diệp Thàn lập tức liền giả vờ tức giận trêu nàng nói.

“Tướng công ta không có ý như vậy.” Mục Niệm Từ liền xin lỗi nói. Chẳng qua nàng cảm thấy mình không có tư cách giận dỗi ở đây mà thôi.

“Nương tử ngươi quá dễ lừa gạt đi à. Xem ngươi lo lắng kìa cười chết ta rồi.” Diệp Thần liền ôm bụng phì cười nói. Tin người vô lý đi à.

“Tướng công ngươi vậy mà lừa ta. Ta không để ý đến ngươi.” Mục Niệm Từ liền đỏ mặt đi ra ngoài nói.

“Ấy, Niệm Từ đừng giận. Ta chịu thiệt thời một chút ngươi lại đây ta hôn bù cho không được sao à, coi như là giả nợ hôm qua hôn nữ nhân khác, đừng chạy a.” Diệp Thần lập tưc mở miệng nói. Hôn bù vậy mà hắn cũng nghĩ ra được đi à.