Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 124: Thiên An Hồ Bí Mật



Bắc Tiểu Lục đoán tên nam tử gọi là Trương Nhất, chắc chắn có bản đồ của Tử Hà Sâm Lâm, mặc dù Kim Đan Kỳ rất mạnh nhưng có thể tự do đi lại trong này, có chút vẫn không đáng tin cậy.

"Tốt, nếu mà nơi này đúng như Trương Nhất nói, vật kia tồn tại nơi đây, sau khi chúng ta đạt được, liền cùng nhau vượt qua Tử Hà Sâm Lâm đi tới Tử Châu." Vương Quyền lên tiếng nói.

"Ta đồng ý." Người phụ nữ từ đầu không nói chuyện, cũng gật đầu lên tiếng.

Nghe được cuộc nói chuyện của ba người, Bắc Tiểu Lục mục đích hẳn làm tìm kiếm một đồ vật, mà đồ vật kia có khả năng dduocj giấu trong đáy hồ. Hắc cũng tò mò rốt cuộc là thứ gì, mà để ba người bốc lên nguy hiểm tới nơi đây.

Lúc này Bắc Tiểu Lục không dám gay ra động tĩnh gì, ba người này bất kỳ người nào đều có thể nháy mắt giết hắn, một khi hắn bị họ phát hiện, chắc chắn là bị giết người diệt khẩu.

Hắn còn con bài ẩn giấu, nhưng mỗi một lần dùng thì lại ít đi một lần, không nên mạo hiểm.

"Ta đã cùng các ngươi nói qua, bên dưới con yêu thú khi có thể bắn ra khí độc, đợi lát nữa chúng ta dùng Giải Độc Đan, sau đó quấy phá nó cho nó tức giận. Sau khi nó ló ra khỏi mặt nước, ta và Vương Quyền sẽ phụ trách công kích. Nhược Thủy muội tử, ngươi ẩn mình cất giấu phía sau, chờ đem nó dẫn ra khỏi hồ nước, ba người chúng ta lập tức liên thủ tiêu diệt nó. Chỉ cần không cho nó lại trở lại trong hồ, ba người chúng ta tuyệt đối có khả năng chém giết nó."

Nam tử Trương Nhất nói xong, lấy ra 3 viên đan dược màu trắng sữa.

Nhược Thủy bỗng lên tiếng:

“Khoan đã, tiểu muội muốn kiểm tra đan dược”

Sắc mặt Trương Nhất hơi trầm xuống, trong nháy mắt lại cười nói:

“Nhược Thủy muội cẩn thận cũng là nên, đây ta cho các ngươi kiểm tra”
— QUẢNG CÁO —

Vương Quyền cũng gật đầu, gã và Nhược Thủy đều không có bất cẩn, cầm đan dược kiểm tra một lần, sau đó hai ngươi liếc liếc nhìn nhau.

Nhược Thủy khẽ chắp tay với Trương Nhất:

“Tiểu muội có chút thất lễ, mong Trương Nhất huynh không để ý”

Trương Nhất hào phòng cười cười:

“Ha ha, không có gì, không có gì, cẩn thận vẫn là đúng đắn”

Vương Quyền ho một cái, nhìn hai người nói:

“Được nếu không có gì chúng ta mau ăn, rồi tranh thủ giải quyết cái thứ trong hồ kia”

Trương Nhất trước hết ăn một viên, sau đó đem hai viên còn lại đưa cho hai người. Đồng thời ánh mắt của hắn, lại nhìn chằm chằm giữa mặt hồ.

Nhược Thủy cùng Vương Quyền cũng không lề mề, phân biệt cầm lên một viên thuốc nuốt xuống, nữ tu kia sau khi nuốt đan dược xong, thân hình liền lui về phía sau mấy bước, nấp ở trên một gốc cây đại thụ.

"Vương Quyền, ta muốn kích nổ để nó chạy ra khỏi mặt hồ, ngươi trốn ở bên hồ, chờ khi nó đuổi theo ta, ngươi chặn đường lui của nó lại." Trương Nhất sau khi nói xong, trực tiếp lấy ra một viên châu đen to bằng nắm đấm, sau đó vung tay, viên châu giống như một quả đạn pháo, bị hắn ném vào trong hồ.

Vài hơi thở sau, một âm thanh nổ vang vọng từ đáy hồ truyền lên, mặt hồ rộng mênh mông, trong nháy mắt, có thể thấy giữa hồ hình thành lên một cái vòng xoáy hình dạng hố đen.
— QUẢNG CÁO —

"Ngao..." một tiếng gào thét, cùng lúc đó, một bóng hình từ đáy hồ vọt ra bay lên không trung, là một con yêu thú hồng sắc.

Bắc Tiểu Lục nhìn thấy, trái tim liền đập thình thịch, dưới hồ nước lại cất giấu một con Giao Long. Không sai hắn biết con yêu thú này, bởi vì nó rất giống với hình ảnh dân gian Việt Nam miêu tả, mặc dù nói nó là Giao Long, nhưng đó là thời đại xa xưa người dân đồn thổi. Khoa học đã cho thấy Giao Long nó có rất nhiều điểm tương đồng giống một con Cá Sấu cổ đại, từng được khai quật ra.

Đầu Giao Long này cả thân hình lóe lên hồng sắc, trên từng lớp vảy, hoa văn cực kỳ đẹp, bốn cái đại móng vuốt trông giống như bốn cái cào sắt. Hơn nữa điều làm Bắc Tiểu Lục bất ngờ, trên đỉnh đầu của con Giao Long này, lại mọc lên một chiếc sừng.

Sừng Giao màu đỏ yêu dị, dài hơn 30 cm, đây là một cái đầu Độc Giác Giao. Bên này Độc Giác Giao sau khi nhảy lên, cái đuôi to lớn của nó khẽ quật, trên mặt hồ trong vòng bán kính 5m bọt nước tung tóe, tạo thành một làn sóng. Không chỉ dừng lại đó, làn sóng văng mạnh lên bờ hồ, làm cho một ít cây cối xung quanh dổ gãy.

Một làn sóng khí tức cường đại đập vào mặt Bắc Tiểu Lục, đây tuyệt đối là một yêu thú Kim Đan Cảnh, thậm chí còn đứng vào hàng ngủ cường đại nhất. Xem ra con yêu thú Độc Giác Giao này, chiếm được huyết mạch long tộc, làm cho nó cường đại hơn yêu thú bình thường rất nhiều.

Bắc Tiểu Lục nghĩ không hiểu, ca tên này khí tức cũng không quá mạnh, hắn có chút nghi ngờ ba tên này đến để nộp mạng.

"Trương Nhất, chuyện gì xảy ra? Đây căn bản cũng không phải là nhị cấp Xích Độc Thôn Mãng, đây rõ ràng là một cái đầu Hỏa Giao, nó sắp tiếp cận tứ cấp, ngươi làm sao sẽ phạm sai lầm lớn như vậy..." Nam tử Vương Quyền phát hiện đầu yêu thú Độc Giác Giao này đáng sợ, nhất thời hoảng sợ chất vấn một câu, đồng thời liền xoay người chạy trốn.

Đùa gì thế, mấy người bọn hắn đúng là Kim Đan tu sĩ, nhưng đều là Kim Đan sơ kỳ, muốn diệt sát một đầu yêu thú tiếp cận tứ cấp cảnh giới, đây không phải là muốn chết là cái gì? Tứ cấp tương đương với Nguyên Anh cảnh giới, cho dù 100 tên Kim Đan như hắn, cũng không đủ để đầu yêu thú này chơi đùa.

Bắc Tiểu Lục sau lưng cũng ứa mồ hôi, hắn không nghĩ tới nơi mình dựng trại, lại có một đầu yêu thú tam cấp đỉnh phong. Cũng không biết con Độc Giác Giao này có phát hiện hắn không. Bất quá Bắc Tiểu Lục khẳng định, xác suốt như vậy gần bằng không, một đầu yêu thú tam cấp đỉnh phong làm sao lại không phát hiện ra được hắn chứ.

Khả năng tu vi mình quá yếu, con yêu thú này mới khinh thường ra tay.

"Thực sự lần trước ta nhìn thấy không phải đầu Độc Giác Giao này. Chắc chắn đầu Độc Giác Giao này đã diệt sát con nhị cấp yêu thú kia, sau đó chiếm cứ đáy hồ này..." Trương Nhất cũng kinh hoảng nói.
— QUẢNG CÁO —

Nhưng ở một bên quan sát, Bắc Tiểu Lục cảm giác gã Trương Nhất này không thật sự kinh sợ, một loại cảm giác không nói lên lời.

Bắc Tiểu Lục có thể cảm nhận điều này, Vương Quyền hiển nhiên cũng nhận thấy. Nhưng còn không đợi hắn làm ra phản ứng, Trương Nhất cũng đã xuất hiện đến phía sau hắn, đồng thời một cước đá ngang vào lưng Vương Quyền.

Vốn Vương Quyền đang muốn quay ngược lại, nhưng bất ngờ bị một cước này đạp bay, hướng vừa chuẩn xác đúng miệng Độc Giác Giao.

Độc Giác Giao có chút bất ngờ nhưng không ảnh hưởng chút gì tới hành động, trực tiếp một hàm răng chằng chịt cắn xuyên người, hộ thể cũng không ăn thua, bị nuốt vào bụng.

Gã nam nử Trương Nhất cấp tốc lui về phía sau, ngay khi Độc Giác Giao cắn nuốt Vương Quyền xong, hắn đã đi tới bên người nữ tu còn lại. Lúc này nữ nhân cũng không ngốc, nàng sớm đã biết mình bị lừa, ngay khi Trương Nhất hướng tới phía nàng , Nhược Thủy đã tế xuất phi kiếm.

Chỉ là nàng mới tế xuất ra phi kiếm, cả người thấy vô lực, rơi xuống mặt đất.

“ Trương Nhất, ngươi thật là ác độc, chúng ta tình như huynh đệ, ngươi dĩ nhiên đối với ta cùng Vương Quyền hạ độc..." Nhược Thủy mới nói được mấy chữ, liền bị Trương Nhất một cước đá vào trên người, văng về phía trước, hoàn mỹ cản Độc Giác Giao đang lao tới.

Độc Giác Giao căn bản cũng không có nửa phần do dự, lần thứ hai nuốt trọn người nữ tu này, nó gầm lên một tiếng, xông về phía tên Trương Nhất. Có vẻ như đã chán một ngụm nuốt, Độc Giác Giao há miệng phun ra một chất dịch mày xanh.

Cùng lúc đó Trương Nhất cũng tế ra một tấm khiên tròn màu đen, ý đồ muốn dùng tấm khiên để chống đỡ.

"Oành Oành..." Liên tiếp mấy tiếng chấn động, tấm khiên tròn bị trực tiếp vỡ nát.