Thanh Quan

Chương 1074: Tiệc tối, lòng hiểu mà không nói (3)



- Phương bí thư, ngài rõ ràng oan uổng tôi. Ý của tôi là Phương bí thư cùng Phương bí thư, xưng hộ như vậy thật không phương tiện, còn không bằng đổi lại Phương cục trưởng…

Tâng bốc kiểu này đủ vang, là lo lắng từ góc độ cấp dưới, Phương Chấn Bang càng thêm cao hứng, chỉ vào Phương Thiên Nhu nói:

- Con phải xem trọng, đến lúc đó khi cha nhắm mắt, nhìn xem giữa con cùng tiểu Tần người nào có tướng làm lãnh đạo.

Tần Mục nhanh chóng xua tay, nói mình ở trước mặt Phương Chấn Bang không dám xưng lãnh đạo, dù đối với Phương Thiên Nhu cũng là ánh mắt cấp dưới trúng ý cấp trên. Lúc trước Phương Thiên Nhu là binh dưới tay hắn, nghe được Tần Mục nói như vậy cũng có chút không vui, nhỏ giọng nói:

- Ai, vỗ mông ngựa rồi thật không chịu ngừng sao?

Ba người cơm nước xong mở ti vi xem tin tức Châu Nghiễm. Phương Chấn Bang ngồi ở chủ vị sô pha, Tần Mục ngồi một bên, hai tay đặt trên đầu gối, bộ dạng như nhi đồng thành thật. Phương Thiên Nhu bưng trà cho hai người, sau đó đi vào phòng trong lưu không gian cho họ.

Sau khi ăn xong mới là chính đề. Giờ phút này Phương Chấn Bang không đánh giọng quan phân phối nhiệm vụ cho Tần Mục, mà là cần Tần Mục biểu lộ thái độ với mình. Hắn uống trà, xem khí độ nói chuyện trên ti vi của Quốc Thụy Tường, chậm rãi nói:

- Lão Quốc ah, gần đây tâm tình có chút nóng nảy rồi, chuyện phát triển thành thị không chỉ một lần liền làm xong.

Trong lòng Tần Mục rõ ràng, mình nên nói thế nào làm cho Phương Chấn Bang vừa lòng. Nhưng nói như vậy dấu vết sắc bén cũng quá sâu, nếu Phương Chấn Bang có ý khác, cho rằng mình vì quan chức mà cố ý nịnh bợ, vậy được không bằng mất. Hắn đợi Phương Chấn Bang đặt chén trà xuống, lúc này mới đứng lên rót đầy, giả vờ do dự nói:

- Ban đầu khi ở Phổ Thượng, có một nhà đầu tư nghĩ đến Châu Nghiễm xây dựng nhà máy. Nhưng nhà máy của hắn liên quan không nhỏ, cho nên một mực chạy quan hệ, chạy thủ tục, vốn tôi nghĩ chờ hắn chạy tới tặng cho Phương Thiên Nhu bí thư một đại lễ, kết quả bây giờ còn đang kéo.

Đã được Tần Mục trúng ý, còn nói là đầu tư đại lễ, dễ dàng làm sao? Trong lòng Phương Chấn Bang trầm xuống, vẫn chậm rãi nói:

- Chỉ cần không trái với chính sách quốc gia cùng pháp luật quốc gia, nhà máy gì cũng có thể xây dựng thôi. Thủ tục rườm rà, mới nói rõ công tác của nhân viên chính phủ thật sự, tầng tầng trấn thủ. Tiểu Tần, nên nói với bạn của anh, không nên quá gấp gáp.

Tần Mục cười theo nói:

- Đó là đương nhiên. Tôi cũng nói với hắn như thế, nhà máy của hắn thuộc loại sản nghiệp tinh vi cao cấp, cần thận trọng, không thể qua loa.

Phương Chấn Bang nghe Tần Mục nói như thế, lập tức nhíu mày. Muốn nói những nhà máy thuộc loại khoa học kỹ thuật cao tân ở Châu Nghiễm, chỉ cần có người xin phép thì Phương Chấn Bang khẳng định là người đầu tiên nhận được tin tức, nhưng từ khi Tần Mục đến Châu Nghiễm hắn lại chưa từng được nghe qua tiếng gió về phương diện này. Phương Chấn Bang dùng khóe mắt liếc nhìn Tần Mục, phát hiện Tần Mục đang sụp mắt, bộ dạng hiền hòa, trong lòng liền hiểu được Tần Mục đang chuẩn bị bàn điều kiện với mình. Tên tiểu tử, quả nhiên là tướng môn hổ tử, vừa sinh ra chỉ sợ đã muốn nuốt voi vào, điều này nói rõ Tần Mục không đủ ổn định, không đủ tròn trịa, muốn một ngụm ăn thành mập mạp. Có cảm giác như thế Phương Chấn Bang ngược lại có chút an định xuống, ít nhất Tần Mục có nhược điểm, hơn nữa là nhược điểm “tham”. Tuy rằng trong tiềm quy tắc làm quan không tham chỉ như lông phượng sừng lân, nhưng Tần Mục tham không khỏi quá nặng một ít.

Tần Mục nói mấy câu đó cấp ấn tượng cho Phương Chấn Bang như vậy, hơn nữa hắn đưa ra kim ngạch chi phiếu như thế khiến Phương Chấn Bang sản sinh ý tưởng này. Kể từ đó Phương Chấn Bang sẽ cho rằng ở trong Châu Nghiễm có thể nuông chiều lòng tham này của Tần Mục, ngoại trừ chính Phương Chấn Bang sẽ không còn người thứ hai. Cho nên sắc mặt của hắn trở nên hòa hoãn rất nhiều, chậm rãi nói:

- Mọi việc đều có trường hợp đặc biệt thôi, bất quá cần đặc thù ở những sự kiện mới mẻ.

Ánh mắt của hắn hiện lên ánh sao, cười a a nói:

- Nói cho tôi nghe một chút đi, là dạng nhà máy gì có thể làm cho tuấn kiệt trẻ tuổi của thành phố Châu Nghiễm chúng ta muốn ở trước mặt bí thư thành ủy cần đặc quyền?

Tần Mục ngượng ngùng chà xát hai tay, động tác này chỉ có thể đại biểu nội tâm không yên tĩnh. Trong lòng Phương Chấn Bang lại buông xuống lần nữa, Tần Mục vẫn còn quá non nớt ah.

Tần Mục thầm quan sát biến hóa diễn cảm của Phương Chấn Bang, khi hắn phát hiện khóe mắt người kia càng sâu hơn, cũng hiểu được người này đã bắt đầu thả thấp cảnh giác, hắn cố ý làm ra mấy động tác, chính là làm giảm lòng đề phòng của Phương Chấn Bang, hiện giờ đã đạt tới mục đích, vì vậy mới mang theo biểu tình như nhớ lại nói:

- Hình như hắn nói là nhà máy viên gì đó, nghe thật cổ quái. 

Nhà máy viên gì? Nhà máy tinh viên! Đầu Phương Chấn Bang như bị búa lớn hung hăng nện trúng, gõ vang ầm ầm không dứt. Nhà máy tinh viên! Đến hiện tại toàn quốc nội chưa từng có nhà máy tinh viên, toàn bộ trung tâm tinh vi đều phải dựa vào nước ngoài nhập khẩu, ăn đủ đau khổ bị người ngoại quốc bóc lột, thậm chí còn bị người hạn chế thu mua, làm mặt mũi cả nước lớn cơ hồ không chỗ đặt xuống. Dùng câu nói thông tục, chỉ cần nhà máy tinh viên có thể chế tạo ra tinh nguyên đời thứ hai, như vậy giá cả máy tính trong cả nước sẽ giảm xuống ít nhất một phần ba. Hơn nữa trong toàn bộ tỉnh thành dĩ vãng, khẩu hiệu “Bỏ lại tài liệu nguyên lực lao động, đi tự chủ gia công khoa học kỹ thuật cao tân” không biết đã hô bao nhiêu lần, toàn tỉnh thậm chí toàn quốc gia đều đang chờ đợi có người phá băng đâu.

Hiện giờ cơ hội này đang bày trước mặt mình! Giờ phút này trong lòng Phương Chấn Bang tràn đầy hạnh phúc, đừng nói trước có thể xây dựng thành công hay không, chỉ cần hô ra khẩu hiệu, chỉ sợ hắn muốn vào chức phó chủ tịch tỉnh sẽ không thành vấn đề. Cơ hội! Sắc mặt Phương Chấn Bang không thay đổi, nhưng lại thở nhanh không dứt, không tránh thoát ánh mắt Tần Mục.

- Tiểu Tần, bạn của anh hiện tại ở Châu Nghiễm sao? Nếu nghĩ đến Châu Nghiễm đầu tư, người trung gian như anh lại không chiếu cố được toàn diện, có thể dẫn hắn đến bàn với tôi thôi. Con người của tôi, ăn cơm tặng quà đều không thích, chỉ ưa thích kéo được tài trợ.

Phương Chấn Bang nở nụ cười, mang theo vẻ kích động.

Được rồi! Phương Chấn Bang đang tỏ thái độ với Tần Mục, tự mình điểm danh hắn, “người trung gian” chính là chỗ chuyển tiếp, ý tứ chính là sau này Tần Mục sẽ trực tiếp nhận sự lãnh đạo của Phương Chấn Bang, được hắn xếp vào dòng chính, nhưng Tần Mục cũng phải đem chuyện nhà máy tinh viên thu phục, như vậy Phương Chấn Bang sẽ không bạc đãi hắn.

Đây là một sự nhượng bộ, giống như có chút làm người không đoán ra. Bí thư thành ủy bàn điều kiện với cấp dưới, không ngờ là bí thư nhận lời trước, Tần Mục không khỏi quá đại bài. Nhưng tình thế như vậy không thể không làm Phương Chấn Bang nóng nảy. Tần Mục nhếch môi, lắc đầu nói:

- Hiện tại hắn đang chạy quan hệ bên Mỹ, có một người rất trọng yếu, trước mắt muốn nhập cảnh còn có chút phiền toái.