Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 225: Bí Mật Bên Trong Cơ Thể Diệp Lăng Nguyệt



Mặc dù đã sớm phái người điều tra thân phận của Diệp Lăng Nguyệt, xác định hắn và ả nữ nhi ngốc chết yểu kia không có bất cứ quan hệ gì, nhưng Hồng Phóng mỗi lần nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt đều có một cảm giác không nói nên lời.

Lục hoàng tử căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay chảy mồ hôi.

Nếu như bàn thiên cơ tinh diệu thực sự có thể làm bại lộ thân phận của Diệp Lăng Nguyệt thì Lam phủ và Diệp Lăng Nguyệt có thể sẽ gặp họa lớn. Hắn thầm hối hận hôm nay đáng lẽ không nên tới Sơ Vân cung.

Lúc tên “Diệp Lăng Nguyệt” xuất hiện, trong bàn thiên cơ tinh diệu một chữ cũng không có. Diệp Lăng Nguyệt nhìn một hồi lâu, trong bàn thiên cơ tinh diệu không có một chữ nào.

“Tại sao lại như vậy, không phải là bàn thiên cơ tinh diệu gặp trục trặc chứ.” Lục hoàng tử nhìn bàn thiên cơ tinh diệu rồi lại nhìn Yểu tần.

Yểu tần cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống bàn thiên cơ tinh diệu bị như vậy.

“Diệp quận chúa, có thể là do hôm nay thần thiếp tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, Diệp quận chúa có thể đem một luồng tinh thần lực xâm nhập vào bàn thiên cơ tinh diệu không, hỗ trợ thần thiếp một chút.” Yểu tần rất nhanh chóng nảy ra ý định mới.

Người trong gương đã dặn dò từ trước, trong vòng một ngày bàn thiên cơ không được sử dụng quá nhiều. Nhưng Yểu tần vì muốn khoe khoang tác dụng của bàn thiên cơ tinh diệu đã không làm theo mệnh lệnh một ngày chỉ có thể dùng một lần.

Chỉ là một luồng tinh thần lực mà thôi, Diệp Lăng Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều liền đặt tay lên bàn thiên cơ. Khi tay Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần cùng nhau đặt lên bàn thiên cơ tinh diệu, hai luồng tinh thần lực cùng nhau xâm nhập vào bên trong.

“Nữ nhân ngu ngốc này lại dám đem tinh thần lực xâm nhập vào bàn thiên cơ tinh diệu, như vậy càng làm thức tỉnh tinh lực tốt hơn, dự báo lành ít dữ nhiều.” Đáy mắt Yểu tần hiện lên tia ác độc.

Bàn thiên cơ tinh diệu ngoài việc có thể bói toán tinh tường còn có một tác dụng khác. Nó có thể tiến hành thăm dò linh hồn, tra xét ra chỗ bí mật từ tận đáy lòng của con người.

Lúc Diệp Lăng Nguyệt đem tinh thần lực xâm nhập vào bàn thiên cơ tinh diệu, chợt thấy trên bàn tay lạnh toát, đầu ngón tay như bị kim châm, có vật gì đó xâm nhập vào bên trong cơ thể nàng.

“Không xong rồi!”

Loại cảm giác này, Diệp Lăng Nguyệt cũng không xa lạ gì, có người đang thăm dò linh hồn của nàng thậm chí còn có ý đồ khống chế linh hồn của nàng. Yểu tần ở phía đối diện ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Lăng Nguyệt, môi của nàng khẽ mở lại đóng.

Trong bàn thiên cơ tinh diệu không ngừng có tinh thần lực xâm nhập vào bên trong cơ thể của Diệp Lăng Nguyệt, cố gắng tiến hành lục soát linh hồn của nàng.

Tinh lực của bàn thiên cơ tinh diệu thật sự là quá mạnh, chỉ dựa vào tinh thần lực phương sĩ ngũ đỉnh như Diệp Lăng Nguyệt căn bản là không có cách phòng ngự. Mắt thấy tinh lực mạnh như hồng thủy, chạm trúng vào phòng tuyến cuối cùng của linh hồn nàng.

Ngay lúc Yểu tần cho rằng nàng gần như đã khống chế được Diệp Lăng Nguyệt thì tại nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn Diệp Lăng Nguyệt có một thanh âm đột nhiên truyền đến.

“Con kiến ngu ngốc, hồn phách con ta không phải là người phàm phu tục tử nào cũng có thể thăm dò, cút!”

Tiếng gầm lên đầy tức giận giống nam giống nữ, uy thế kinh người, giống như sấm mùa xuân bất thình lình nổ tung. Tinh lực vốn đã tiến quân thần tốc vào bàn thiên cơ tinh diệu lập tức bị phản chấn hất ra ngoài.

“A!”

Yểu tần kêu lên một tiếng rất thảm thiết, bỗng nhiên hai tay che mắt lại rồi ngất lịm đi. Bàn thiên cơ tinh diệu rớt xuống đất, phát ra âm thanh nghe không rõ.

Trong điện Sơ Vân, Lục hoàng tử và ba người nữa tất cả đều giật mình. Quá trình thăm dò linh hồn chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhanh đến mức đám người Lục hoàng tử không hề biết vừa rồi đã mới xảy ra chuyện gì.

Ngay cả bản thân Diệp Lăng Nguyệt cũng hỗn loạn không biết tại sao Yểu tần lại đột nhiên trở thành bộ dáng như thế này.

“Quốc sư, người làm sao vậy? Người đâu, mau đi tìm Cừu tổng quản tới đây.” Thái tử Hồng cùng Hồng Phóng vội vàng tìm người của Ngự Y Viện đến. Nghe tin Yểu tần được sủng ái nhất bị thương, chỉ một lát sau Cừu tổng quản đã vội chạy tới.

Sau khi chẩn đoán bệnh, Cừu tổng quản nói với mọi người rằng Yểu tần hình như là sử dụng tinh thần lực quá độ, không cẩn thận bị tinh thần lực phản lại, tổn thương đến con mắt.

“Mắt Yểu tần có khả năng là không chữa được.”

Lời nói của Cừu tổng quản khiến sắc mặt của Hồng Phóng và thái tử Hồng trong nháy mắt trầm hẳn xuống. Không chỉ có mắt của Yểu tần còn có địa cấp linh bảo, cũng bởi vì lần bói toán vừa rồi mà bị nứt ra một lỗ nhỏ.

Địa cấp linh bảo bị hao tổn, mắt Yểu Tần bị mù, những biến cố này đột nhiên đến khiến Hồng Phóng và thái tử Hồng đều trở tay không kịp.

“Diệp quận chúa, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy. Vừa rồi ngươi và Yểu tần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”  Hồng Phóng lớn tiếng trách hỏi.

“Thái Bảo đại nhân, ngươi hỏi ta thì ta lại biết đi hỏi ai đây. Ở đây bao nhiêu con mắt đều trông thấy, ta ngay cả một ngón tay còn chưa từng động đến, Yểu tần đã trở thành bộ dạng kia. Ta nghe người ta nói, thiên cơ không phải tùy ý có thể tiết lộ, bằng không ắt sẽ gặp báo ứng. Quả không sai, Yểu tần chính là tiết lộ quá nhiều thiên cơ không nên tiết lộ, mới bị phản kích lại.” Diệp Lăng Nguyệt nhún nhún vai, gương mặt vô tội.

Có gặng hỏi nữa thì cũng không hỏi ra được nguyên nhân vì sao lại như thế. Hồng Phóng cùng thái tử Hồng cũng chỉ có thể để Diệp Lăng Nguyệt và Lục hoàng tử rời đi.

Vừa đi ra khỏi điện Sơ Vân, gương mặt Lục hoàng tử liền căng thẳng.

“Lăng Nguyệt, nàng không sao chứ?”

Diệp Lăng Nguyệt lắc đầu, kỳ thực ngay cả nàng cũng muốn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên người Yểu tần. Đối phương rõ ràng đã thuận lợi xâm nhập vào linh hồn của nàng, nhưng tại sao lại bị bắn ngược trở ra.

Xâm nhập linh hồn lần này, khiến Diệp Lăng Nguyệt một lần nữa biết được tầm quan trọng của thực lực. Thực lực không đủ mặc dù nàng có bảo bối càn đỉnh như vậy, cũng có lúc không có lực để chống đỡ. Trước đây là nàng chỉ dựa vào càn đỉnh, luôn cho rằng có được nó cùng Hồng Mông Thiên, thì bản thân không sợ hãi với bất kỳ điều gì.

Diệp Lăng Nguyệt quyết định, ngày mai sẽ đi đến Vạn Bảo quật, tới phòng đấu giá địa cấp mua võ học hoặc là linh bảo cao cấp hơn.

Trời sập tối, Yểu tần mới tỉnh lại. Lúc tỉnh lại, nàng chỉ cảm thấy trước mắt là một màu đen kịt.

“Người đâu, đốt đèn lên. Chết đâu hết rồi, trời tối đen thế này sao còn không đốt đèn lên.”

Tiếng nói quanh quẩn vọng lại, không có ai trả lời.

“Quốc sư đại nhân, ngươi không cần uổng phí sức lực làm gì. Không phải là không đốt đèn, mà là mắt của ngươi bị mù rồi.” Giọng nói Lạc quý phi chậm rãi lọt vào trong tai của Yểu tần.

“Nơi này là? Mới vừa rồi, ta đã bất tỉnh, mắt của ta... bàn tinh có thiên diệu.” Yểu tần trong khoảng thời gian ngắn, không có cách nào chấp nhận sự thật là nàng đã trở thành người mù.

Nàng cố gắng nhớ lại, chỉ nhớ rõ nàng muốn lợi dụng tinh diệu thiên cơ bàn, tiến hành thăm dò linh hồn của Diệp Lăng Nguyệt, thậm chí là khống chế nàng. Thế nhưng sau đó... Sau đó xảy ra chuyện gì.

Yểu tần càng cố gắng nhớ lại, thì lại càng không thể nhớ ra thêm điều gì. Trí nhớ của nàng giống như bị người khác cướp lấy, một mảng trở nên trống rỗng.

“Bàn tinh cơ thiên diệu bị hao tổn. Yểu Yểu, ngươi đã biết tội của ngươi. Linh bảo đại nhân tự mình truyền xuống, tới tay ngươi không quá mấy ngày đã bị hao tổn. Ngươi cũng biết, chúng ta phải hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực mới có thể tìm người sửa chữa bàn tinh cơ thiên diệu.”

Lạc quý phi đang bỏ đá xuống giếng. Người thực sự bị Yểu tần nữ nhân ngu xuẩn này làm cho tức chết. Để ả dùng bàn tinh cơ thiên diệu hãm hại Lục hoàng tử, giờ thì tốt rồi, lại dùng bàn tinh cơ thiên diệu đối phó với tiểu dã chủng nhà Lam gia kia.

“Câm miệng, ngươi cho rằng là ai hại ta biến thành bộ dạng này. Lạc quý phi, con trai của ngươi còn phải dựa vào ta mới có thể đăng cơ trở thành hoàng đế Đại Hạ. Điều này ngươi đừng quên.” Yểu tần vô cùng tức giận.