Thần Ma Thiên Tôn

Chương 238: Hắc bào kim giáp



Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh cùng rời khỏi Hoàng thành, bây giờ lại cùng trở về Hoàng thành.

Thế nhưng, cảnh ngộ của hai người đều không giống nhau, một người sắp trở thành tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, trở thành người thừa kế Hầu Phủ, quyền cao chức trọng, vinh hoa phú quý, hưởng thụ không bao giờ hết. Còn một người khác thì vẫn là kỹ nữ của Quan Ngọc Lâu, địa vị ti tiện, thân phận chênh lệch càng lớn hơn trước.

Việc này khiến mọi người đều thổn thức không thôi, toàn bộ Võ giả Hoàng thành đều loan truyền rằng: Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh bỏ trốn không thành, bị Kiếm Các Hầu Phủ bắt trở về.

Câu chuyện của hai người, bị những tiên sinh kể chuyện biên thành một câu chuyện thể loại chương hồi, trở thành câu chuyện bi tình hay nhất của năm.

- Nhân lực cuối cùng không thể nào chống lại Hoàng quyền.

Rất nhiều người đều cảm khái.

Lúc tin tức Ninh Tiểu Xuyên sắp được sắc phong làm người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ bị truyền đi không lâu, trong Kiếm Các Hầu Phủ lại nổi lên một hồi sóng to gió lớn.

Trong đó tất nhiên có rất nhiều người không phục, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên còn quá trẻ, thiếu khuyết sự ổn trọng và lịch lãm rèn luyện, còn chưa đủ tư cách đảm nhiệm người thừa kế Hầu Phủ.

Bên trong Hầu Phủ, Ninh Thiên Vũ ngồi trên một cái hành lang u ám, hàm răng cắn chặt, ánh mắt nghiêm lãnh, giữa ngón tay tán phát ra Huyền Khí, bóp nát một cái chén đồng, hung hăng ném xuống đất, bọt nước khắp nơi.

- Lão gia tử thật sự là hồ đồ, Ninh Tiểu Xuyên là cái khỉ gì, ngay cả lông còn chưa mọc đủ dài, không ngờ lại cho hắn làm người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ.

Trong lòng Ninh Thiên Vũ cực kỳ tức giận.

Ninh Thiên Văn ngồi trên ghế, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, cười nói:

- Lão Tứ, vì Kiếm Các Hầu Phủ làm trâu làm ngựa nhiều năm như vậy, không có công lao thì cũng có khổ lao, kết quả là lại tiện nghi cho một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngươi cam tâm không?

Ninh Thiên Vũ trợn trừng mắt, nói:

- Người không cam tâm nhất, chỉ e là đại ca ngươi a, ngươi là trưởng tử của Hầu Phủ, vốn dĩ nên kế thừa vị trí Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, nhưng bây giờ lão gia tử lại truyền vị cho cháu trai mà không truyền cho ngươi. Trưởng tử như ngươi thật sự nghẹn khuất mà.

Ánh mắt Ninh Thiên Văn trở nên âm lãnh, thậm chí mang theo một tia sát ý, nói:

- lão Hầu gia đã không để cho con thân sinh trở thành người nối nghiệp, vậy thì đừng trách chúng ta “binh hành hiểm chiêu” (*)!

(*) sử dụng hiểm chiêu khó lường

- Ý của đại ca là?

Ninh Thiên Vũ hỏi.

- Giết!

Ninh Thiên Văn nói:

- Sáng mai, lão Hầu gia phải tảo triều, đại khái sẽ rời khỏi Hầu Phủ khoảng một canh giờ, lúc đó chúng ta sẽ nhân cơ hội này mà động thủ.

Ninh Thiên Vũ lo lắng nói:

- Nếu như huyên náo quá lớn, e rằng khó mà dẹp yên chuyện.

- Tất nhiên không thể là chúng ta tự động thủ, phải mời ngoại nhân.

Ninh Thiên Văn và Ninh Thiên Vũ bắt đầu tiến hành mưu đồ, muốn diệt trừ đứa cháu trai này trước khi hắn kế vị.

Trước kia, bọn hắn mặc dù cũng muốn giết chết Ninh Tiểu Xuyên, nhưng lại sợ lão Hầu gia trách tội, cho nên vẫn một mực không dám gây ra động thái quá lớn. Hiện tại, bọn hắn đã bị bức đến mức không thể không ra tay, tất nhiên cũng không cần phải cố kỵ nhiều như vậy nữa.

Trời tối tĩnh lặng, sao hiện đầy trời.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng ở ngoài tiểu viện, huyết khí trong cơ thể vận chuyển, trong Võ Đạo Tâm Cung tự động hình thành một vòng xoáy lớn, điên cuồng hấp thu thiên địa Huyền Khí.

Thiên địa Huyền Khí hóa thành một dòng sông dài, tràn vào lỗ chân lông, dung nhập huyết dịch, cường hóa thể chất, tôi luyện võ thể.

"Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy có tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 64 lần, quả thực tốc độ hấp thu Huyền Khí có thể sánh ngang với Võ Tôn, mỗi một nhịp hô hấp đều giống như một đầu Thần Kình (*) thổ nạp.

(*) cá lớn

Đệ nhất thần điển “Tâm Lô Thần Điển” của Kiếm Các Hầu Phủ, tu luyện đến tầng thứ sáu cũng chỉ mới đạt được tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 60 lần.

Tốc độ hấp thu Huyền Khí càng nhanh, thì tốc độ tu luyện cũng càng nhanh.

Nếu như tìm được "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ tám, một khi luyện thành, có thể đạt tới tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 128 lần. Nếu như thực sự có thể đạt tới cảnh giới đó, Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần hô hấp một lần, là có thể hấp thu sạch sẽ thiên địa Huyền Khí trong phạm vi một dặm.

Thế nhưng, ngay cả Thánh Địa võ học như Thiên Đế học cung, cũng chỉ có công pháp tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ bảy, muốn tìm được công pháp tu luyện tầng thứ tám tại Ngọc Lam Đế quốc, quả thật khó như lên trời.

Ninh Tiểu Xuyên tu luyện nửa canh giờ, liền dừng lại.

Tu vi Võ Đạo đạt tới trình độ như hắn, Huyền Khí tản mát trong không khí căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu tu luyện, rất nhanh sẽ bị hấp thu sạch, Huyền Khí trở nên mỏng manh, tốc độ tu luyện cũng sẽ giảm thấp.

Muốn duy trì tốc độ tu luyện nhanh nhất thì nhất định phải sử dụng đến Huyền thạch.

Ninh Tiểu Xuyên lấy khối Huyền thạch thượng phẩm ra, Huyền thạch này cực kỳ tinh khiết, long lanh rực rỡ, bên trong còn có không ít nước, ngưng tụ thành hình dáng Kỳ Lân, Phượng Hoàng. Bên ngoài Huyền thạch còn phát ra hào quang chói mắt.

Mặc dù chỉ mới để Huyền thạch thượng phẩm lộ ra ngoài không khí, nhưng cũng có thể nhìn thấy một tia Huyền Khí từ trong viên đá phát tán ra, tạo thành một đoàn ánh sáng như sương mù.

Phốc…

Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt khối Huyền thạch thượng phẩm này trong tay, lại một lần nữa vận chuyển "Thiên Địa Huyền Khí", bắt đầu điên cuồng hấp thu Huyền Khí bên trong Huyền thạch.

Huyền Khí bên trong Huyền thạch hạ phẩm và Huyền thạch trung phẩm đều mang theo rất nhiều tạp chất, Võ giả căn bản không thể trực tiếp hấp thu Huyền Khí bên trong, bằng không thân thể sẽ tự động sinh ra bài xích đối với Huyền Khí tạp chất.

Thế nhưng, Huyền thạch thượng phẩm thì lại khác, Võ giả có thể trực tiếp hấp thu được Huyền Khí bên trong.

Cho nên, giá trị của mỗi một viên Huyền thạch thượng phẩm, đều cực kỳ đắt đỏ, giá trị liên thành, ngàn vàng khó mua.

Trên người Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có một viên Huyền thạch thượng phẩm, giá trị vượt qua mười ức đồng tiền nhỏ, chính là bảo vật quý giá nhất trên người Ninh Tiểu Xuyên.

- Ninh Tiểu Xuyên, nghe nói Ngọc Ngưng Sanh đã trở lại Hoàng thành rồi.

Đoan Mộc Linh Nhi thân hình uyển chuyển, nhẹ nhàng thanh thoát nh chim yến, nhảy qua tường vây của Kiếm Các Hầu Phủ, tránh né hộ vệ tuần tra, tốc độ nhanh như U Linh, chỉ trong giây lát đã hạ xuống mảnh đất trống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Thân hình của nàng rất tú lệ, bầu ngực no đủ, eo ngọc thon thả, mái tóc bay phiêu dật, tuyệt đối là một nữ nhân ôn nhu có thể nặn ra nước.

Ninh Tiểu Xuyên vừa tu luyện vừa nói:

- Nàng là nàng, ta là ta, nàng trở lại Hoàng thành thì có liên quan gì đến ta?

Đoan Mộc Linh Nhi tháo khăn che mặt xuống, mắt ngọc mày ngài, thản nhiên cười nói:

- Thế nhưng, bây giờ tất cả mọi người đang loan truyền là quan hệ của các ngươi không bình thường.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tất cả mọi người loan truyền quan hệ của chúng ta không bình thường, nhưng đây là sự thật sao?

Đoan Mộc Linh Nhi nhất thời nghẹn lời.

Đột nhiên, Ninh Tiểu Xuyên mở to hai mắt, trong mắt hiện lên một tia hàn ý, thu hồi Huyền thạch thượng phẩm, nhìn chằm chằm về phía bóng tối, trầm giọng nói:

- Có người đến!

Đoan Mộc Linh Nhi cũng là cao thủ Võ Đạo, tất nhiên cũng phát giác ra khí tức bất thường.

Vụt vụt vụt...

Trên mặt đất, những phiến lá khô bị hàn phong thổi tung bay, rơi lên người Đoan Mộc Linh Nhi và Ninh Tiểu Xuyên, mang theo một luồng khí tức khắc nghiệt.

Trên bầu trời ngưng tụ thành một đám mây mù màu đen, tạo thành hình đinh ốc, hóa thành một cột sương mù u ám.

Sáu tên sát thủ mặc hắc bào kim giáp, từ trong mây mù nhảy xuống, hai tay mở ra, tựa như sáu đầu cự ưng màu đen lướt qua không trung, hạ xuống Kiếm Các Hầu Phủ, vây quanh tiểu viện.

Trong đó, có hai tên sát thủ mặc hắc bào kim giáp dẫn theo Huyền thú chiến sủng, một đầu Thắng Xà, một đầu Ly Hổ, đều là Huyền thú lục phẩm.

Thân thể Thắng Xà dài đến tám mét, mọc ra hai đôi lân dực, miệng phun lưỡi rắn đỏ tươi, trong miệng tản ra độc khí ăn mòn.

Thân hình Ly Hổ cũng không lớn, thế nhưng tốc độ lại nhanh đến dọa người. Sát thủ mặc hắc bào kim giáp cưỡi trên lưng nó, thân thể phương vị tùy thời đều biến hóa, nhanh như gió, lẹ như thiểm điện.

- Không ngờ Kiếm Các Hầu Phủ cũng dám xông vào, lá gan của những kẻ này cũng lớn quá rồi.

Đoan Mộc Linh Nhi rút Vong Mệnh loan đao ra, bên trong lưỡi đao tràn ngập ngân quang.

Hào quang màu bạc chếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của nàng, làn da đặc biệt trắng nõn, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, tựa như cầm một cái vầng ngân nguyệt trong tay.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Người của Hắc Ám Đế Thành.

- Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên hảo nhãn lực, không ngờ lại dễ dàng nhận ra thân phận của chúng ta như vậy.

Một tên Võ giả áo đen đứng trên đỉnh tiểu viện, thân mặc kim giáp, sau lưng khoác áo choàng đen, phát ra tiếng cười sang sảng.

Hắn chính là lão đại của sáu vị sát thủ, tu vi Võ Đạo cũng cường đại nhất, trên đầu nổi lên một đám mây mù màu đen, tựa như nắm toàn bộ thế giới trong tay.

Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh một tiếng, nói:

- Kim bài sát thủ của Hắc Ám Đế Thành đều mặc “hắc bào kim giáp”. Như vậy còn khó nhận ra sao?

Hắc bào kim giáp, chính là tiêu chí của kim bài sát thủ Hắc Ám Đế Thành, đại biểu thân phận vương giả trong sát thủ, có ý nghĩa không tầm thường.

Phàm là sát thủ có thể mặc hắc bào kim giáp, đều là tuyệt đỉnh cao thủ, đủ khiến người khác nghe tin mà sợ mất mật.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Một lần mời đến sáu kim bài sát thủ, quả thật là xem trọng ta, vị cố chủ kia nhất định là bỏ không ít tiền a?

Có thể mời kim bài sát thủ của Hắc Ám Đế Thành tới giết hắn, Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể đại khái đoán ra thân phận của vị cố chủ này.

- Mặc dù bất kỳ kim bài sát thủ nào cũng có thực lực để lấy mạng ngươi, nhưng cố chủ vì muốn đảm bảo không xảy ra sơ sót nào, cho nên vẫn thêm giá gấp sáu lần, thỉnh động sáu vị kim bài sát thủ tới giết ngươi. Ninh Tiểu Xuyên, mạng của ngươi cũng đáng giá ngang với một vị Võ Tôn rồi.

Một tên Võ giả áo đen đứng ở dưới mặt đất lên tiếng, chân hắn đạp thanh vân, thân thể được nâng lên khỏi mặt đất.

Bên ngoài sân cũng vang lên tiếng bước chân lộn xộn.

- Kẻ nào dám xông vào Kiếm Các Hầu Phủ?

- Thật đúng là không biết sống chết, nhanh bao vây, bắt chúng lại!

Chừng 800 tên hộ vệ, mặc áo giáp đen, tay cầm chiến đao, vây kín tòa tiểu viện này, nhìn chằm chằm vào sáu tên Võ giả áo đen.

Số lượng hộ vệ khổng lồ, vây ba tầng trong, ba tầng ngoài, quả thật giống như một cái lồng sắt, cho dù là một con ruồi cũng đừng hòng trốn thoát.

- Lão Thất, lão Nhị, các ngươi đi đối phó với những hộ vệ kia.

Hai tên Võ giả áo đen cười hắc hắc, từ trên ngọn cây nhảy xuống, trong tay cầm một lưỡi đao dài, giết vào trong 800 hộ vệ.

Phốc… Phốc…

Một tên Võ giả áo đen trong đó bổ ra một đao, chém ra hơn mười đạo đao khí, lập tức chém chết hơn mười hộ vệ tu vi cao cường, ngay cả áo giáp cứng rắn cũng biến thành sắt vụn, thân thể bị cắt thành hai đoạn, máu tươi chảy ra như suối.

Hai tên Võ giả áo đen giết vào trong đám hộ vệ, thanh thế không gì cản nổi, giết cho đám hộ vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh không có sức hoàn thủ, thoáng cái đã công phá vòng vây, giết hơn 300 tên hộ vệ ngay tại chỗ.

Những tên hộ vệ còn lại đều bị dọa cho vỡ mật, vội vàng lùi về sau, trận hình tan rã.

Hộ vệ trưởng của Kiếm Các Hầu Phủ là một tên Võ giả Thoát Tục tầng thứ bảy, một mình một người cưỡi Huyền thú nghênh giết.

Lão Nhị và lão Thất đều cười hắc hắc, cầm lưỡi đao đẫm máu xông lên, hóa thành hai đạo quỷ mị, cùng giao phong với Hộ vệ trưởng.

Phành phành phành...

Ánh đao chớp động, Huyền Khí đan xen.

Chỉ nháy mắt sau, đầu lâu của Hộ vệ trưởng đã bay ra ngoài, máu tươi từ trên cổ phóng ra, biến thành một cái vòi máu.

Lão Nhị liếm máu tươi trên lưỡi đao, ánh mắt nhìn chăm chú vào những hộ vệ của Kiếm Các Hầu Phủ, khẽ nhe răng cười, nói:

- Hắc Ám Đế Thành muốn giết người, chẳng lẽ các ngươi cũng không biết chạy trốn để khỏi chết sao?