Thân Làm Đội Trưởng, Cần Phải Lạnh Lùng

Chương 5: Lawman



Buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của Ngu Chiếu Hàn diễn ra rất suôn sẻ, cả về mức độ nổi tiếng của cậu đã đứng đầu vị trí bảng xếp hạng trong ngày. Bản thân Ngu Chiếu Hàn cũng rất hài lòng --- cậu nghĩ, suốt buổi phát sóng nói chưa được trăm chữ, giữ vẫn phong độ tiến bước.

Phát sóng trực tiếp, quá dễ với Ngư.

Bên đây lão Đàm ở hậu trường nhìn thấy thu nhập từ phần thưởng thì thập phần kích động đến mức mà Chi Sĩ phải kìm hắn lại không để ngất xĩu. Bàn tay vươn tới nắm tay Ngu Chiếu Hàn trịnh trọng nói. "Shine, thần tài thổ địa, về sau nổi tiếng giàu sang rồi thì đừng có quên nhau đó."

Ngu Chiếu Hàn bình tĩnh nói: " Không đến mức thế."

"Như thế nào không đến mức! Từ lúc phát sóng mới chỉ có hai giờ, sau khi chia tiền ra theo hợp đồng cũng đủ mua một chiếc xe!"

" Anh biết là em chả hứng thú với mấy cái đó." Ngu Chiếu Hàn lạnh nhạt nói, " Em đối với tiền bạc chả có quan tâm, trước nay cũng chả đụng đến nó."

Ánh mắt của Cheese đầy sự ngưỡng mộ nhìn Ngu Chiếu Hàn: " Đội trưởng à, anh có khí chất của người giàu thật lợi hại a ~"

Vào thứ bảy tuần này sẽ diễn ra trận chung kết của Giải đấu quốc tế 《 Mục Đích Địa 》 đã lúc 8:00 tối theo giờ địa phương tại Los Angeles và 12:00 trưa giờ ở Bắc Kinh.

Bởi Los Angeles quá xa, Ngu Chiếu Hàn lần này cũng chỉ có thể cùng đa số các người chơi đều xem chung kết ở phòng. Lão Đàm cũng có đồ ăn vặt, còn về Ngu Chiếu Hàn thì chuẩn bị rượu đỏ. Sau khi bắt chuyện thì bọn họ hướng màn ảnh lớn TV xem cuộc so tài kịch tính này.

Trước khi thi đấu, anh em của bốn đội trong nước sôi nổi ở official weibo để cổ vũ cho IPL, lão Đàm đại diện cho R.H lên chúc may mắn.

【 Quảng Châu ZC: Chỉ còn mục tiêu duy nhất trước mắt, toàn thế giới đến hướng về, chiếc cúp thế giới lần này sẽ thuộc về câu lạc bộ Bắc Kinh IPL 】

【 Hàng Châu DSD: dũng mãnh như hổ, vững vàng như núi. @ Bắc Kinh IPL clb 】( chém =]]]]])

【 Trùng Khánh EAU: Chờ các cậu trở về, sẽ mời mọi người ăn lẩu ~@ Bắc Kinh IPL clb】

【 Thượng Hải R.H: IPL tiến lên! 】

Chi Sĩ có điểm ghét bỏ: " Sao phong cách chúng ta ko giống đội khác chút nào dậy? Lại không ý nghĩa gì cả."

Lão Đàm gãi gãi đầu: "Vậy các cậu thấy câu nào chúc tốt hơn, để tôi sửa?"

Ngu Chiếu Hàn nói: "Như vậy được rồi."

Hoa hòe loè loẹt, sửa cái gì sửa. Nếu cậu là người đăng Weibo, đến cái dấu chấm than cũng không cho.

Đội trưởng đã lên tiếng, Chi Sĩ chỉ biết bĩu môi, không dám lên tiếng, yên lặng lướt Weibo. Tất cả top xu hướng của weibo đều là liên quan trận chung kết hôm nay, bỗng nhiên, hắn thấy một dòng bài đăng:

【 Tiểu Ngư thổi bong bóng: Làm ơn điiiiiiii, chiến đội Trung Quốc lần này đối với Tiểu Ngư rất quan trọng [ ủy khuất miêu mễ.jpg] trời đất làm chứng, thực sự mong hôm nay IPL đạt giải quán quân!!! 】

Chi Sĩ tâm tình phức tạp.

Tiểu Ngư quả nhiên rất thích IPL sao....... Cũng không phải đi, chỉ cần đội nước mình tham gia giải thế giới thì đều hy vọng IPL đoạt giải mà.

Lục Hữu Sơn nhìn chằm chằm màn hình, nói: "Thi đấu chuẩn bị bắt đầu rồi, phải đem điện thoại đến quay lại đã, sau đó mỗi người viết một bài phân tích nộp cho anh."

" Đừng nhanh như vậy chứ, còn chưa tới màn giới thiệu nữa." Chi Sĩ ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy điện thoại ra: " Huấn luyện viên anh xem trọng ai trong nhóm họ nhất."

Lục Hữu Sơn ăn ngay nói thật: " Nếu so về thực lực, IPL không phải là đối thủ của Lawman, mùa giải lần này Lawman quả thật rất đáng sợ."

Lawman là tập hợp nhiều thành viên nhiều nước khác nhau, huấn luyện đều dày dặn kinh nghiệm, cứ thấy con mồi nào ngon thì cứ hốt vô đội, dù sao họ không thiếu tiền, quốc tịch không có gì bận tậm, chỉ cần tạo thành một chiến đội được tất cả liên minh game thủ công nhận. Thành viên chiến dộ gồm hai người quốc tịch Mỹ, một người Trung Quốc, còn lại là người Hàn Quốc, mỗi người đều có một vị trí khác nhau, đều là những cao thủ xếp đầu Top.

Nhiều fans có kinh nghiệm, biết cơ hội Lawman thắng lớn hơn, nên có ít fans rào chắn trước trận đấu hôm nay: IPL đánh đến trận chung kết là thực sự quá giỏi rồi, chỉ cần tỉ số không quá thảm, ít nhất còn mắng bọn họ chưa đủ mạnh, chứ đừng dẫn mấy thằng gáy đến đây, cảm ơn.

Khai mạc biểu diễn kết thúc, tuyển thủ vào sân. Dẫn đầu vào sân chính là IPL, hiện trường tuy có tiếng hét chói tai, những rõ ràng chỉ là một nhóm nhỏ phát ra,có thể tại sân khách Los Angeles chỉ có nhóm nhỏ người trọng nước có thể đến xem.

Các thanh niên mặc đồng phục dội màu xanh biển bước ra lần lượt theo thứ tự ngồi xuống ——IPL đội trưởng, trường thương vị, hỗ trợ XU, cùng với Timeless. ( cho mình hỏi trường thương là vị trí nào dậy =[[[[[)

XU tay chân luống cuống tựa hồ bệnh cũ tái phát, cậu nhóc khẩn trướng đến mức môi đều trắng bệch. Timeless bên cạnh ngồi xuống, một tay chống trán, ngồi cùng với đồng đội đang thủ thỉ nói chuyện cái gì. Màn hình nhắm ngay hắn, hắn vẫn chưa chú ý tới, đợi đến khi đồng nhắc nhở, hắn mới nhìn đến màn hình, tùy ý cười một cái.

Giải thích nói: " Trạng thái của XU còn tệ hơn hồi ở vòng bán kết, có thể nhìn ra cậu nhóc đang khẩn trương; Timeless thì vẫn như thường quá bình thản."

Ngu Chiếu Hàn không dám gật bừa.

Theo nhiều năm kinh nghiệm đấu giải của mình, cậu đang nghi ngờ về việc Timeless đang giả vờ binh tĩnh -- hiện tại nhịp tim của cậu bé tiểu học đó ko dừng lại ở chỉ số 80.

Chờ màn dạo đầu giới thiệu chiến Lawman vào sân đấu xong, toàn bộ hội trường bị tiếng hét vang to như che lấp cả bầu trời, gấp 10 với màn giới thiệu của IPL.

Đúng thật đội nhà đều được ưu ái hơn aa.

Bình luận viên bắt đầu giới thiệu từng thành viên tuyển thủ của hai đội. Trừ bỏ bốn người của IPL, bình luận viên tập trung giới tay súng bắn tỉa mới của Lawman, Triều Tịch ( nickname là Tide).

" Fans trong nước đều quá quen thuộc với Triều Tịch. Hắn trước mùa giải vẫn là người của R.H, nhưng đầu năm nay thì chuyển tới câu lạc bộ khác, hiện tại đã vị ổn định ở Lawman......"

Nhìn đến đồng đội cũ lên sân khấu, Lục Hữu Sơn chỉ biết nhấp một miếng rượu, Chi Sĩ làm bộ không nhìn thấy, cúi đầu coi di dộng. Lão Đàm thì nhìn sang Ngu Chiếu Hàn, âm thầm quan sát sắc mặt.

Chỉ thấy đội trưởng họ rũ lông mi, tư thế ưu nhã cầm ly rượu vang nhẹ nhàng đong đưa. Thấy cậu biểu tình thâm trầm, không biết có phải đang suy nghĩ cái gì. Liền chú ý đến ánh mắt, cậu không chút để ý mà ngước mắt: " Chuyện gì?"

Lão Đàm vội vàng pha trò: "Không có việc gì không có việc gì —— cậu thấy rượu thế nào? Anh cố ý chọn cho cậu chai năm 82 đấy."

《 tinh tướng thủ tục 》(cách bước giả ngầu)điều thứ chí: Khi đánh giá một điều gì đó, hãy sử dụng những từ trái nghĩa có tính mâu thuẫn, như vậy sẽ ngầu và có chiều sâu hơn.

Ngu Chiếu Hàn thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang đỏ: "Ánh sáng màu nâu đậm, nếu nhìn kỹ sẽ thấy được sự sự trong suốt ko tap chất. Về hương vị, cảm giác như thứ chạm vị đến cảm giác xưa cũ, nhưng lại mang mùi hương của hiện tại -- không tệ." (?????)

Lão Đàm: " ồ!"

Trận thi đấu chung kết thế giới chính thức bắt đầu.

Đối với sân nhà mình, đặc biệt có rất nhiều fans Lawman, vừa lên đã thể hiện phong thái của kẻ mạnh không thể giêt, mơ hồ có thể ghiền ép cả đối thủ.

Mới bắt đầu tỉ số đã nghiêng 3:0 giành cho Lawman. Dù fans của IPL biết sẽ thua, nhưng con mẹ nó không thể thảm như vậy được.

Có thể thua, nhưng không thể thua khó coi như vậy aa.

【Đệt mịaa đệt mịa!!! 】

【IPL trình độ hiện tại quá tệ, không còn người nào nữa, cái thằng XU còn là hỗ trợ sao. Hắn có thể đánh? Nhìn cách đánh thật kém cỏi! 】

【IPL từ bỏ đii! 】

Chi Sĩ vẻ mặt đau khổ nói: "Này cũng quá nhanh đi, có khả năng chúng ta còn chưa xong bữa cơm này nữa."

Lão Đàm hỏi Lục Hữu Sơn: " Nếu cậu là huấn luyện viên của IPL, thì sẽ điều chỉnh chiến thuật như thế nào?"

Lục Hữu Sơn tay cầm bút điên cuồng viết vào notebook, không có thời gian nhiều lời. Hắn chỉ nói bốn chữ: " Nhắm vào chỉ huy."

Có lẽ huấn luyện viên của IPL và Lục Hữu Sơn có cùng ý tưởng. Chia thành bốn hướng, lấy IPL làm các điểm khác nhau, lấy chỉ huy Lawman là chí điểm, nhắm cho chết. Không có chỉ huy, Lawman dần mất thế chủ động, bắt đầu loạn cả lên, không có khối hợp, kỹ thuật giao loạn, IPL thành công ghi về một điểm cho mình.

Điểm số đi vào 3:1.

【 vào vào vào 】

【 Thắng một trận không lỗ, thắng hai trận thì ăn mừng thôi】

【 Đứa nào sủa XU gà bước ra đây cho bố!】

Trận thứ năm, hai bên đánh đến chảy máu đầu, cuối cùng Timeless lấy được ba mạng, IPL giành chiến thắng.

Điểm số 3:2.

【 đỉnh! đỉnh quá!!! 】

【Timeless, yyds 】

(YYDS giống như GOAT trong tiếng Anh. Đó là chữ viết tắt của tiếng Trung 永远 的 神 (yǒnɡyuǎn de shén) có nghĩa đen là "mãi mãi là Thần".)

【 Thượng Hải RH cùng Quảng Châu ZC đều đừng gọi điện thoai cho tôi, tôi còn sợ IPL hiểu lầm [ đầu chó ][ đầu chó ]】

IPL sau khi dành được hai trận thắng liên tiếp, bắt đầu thích ứng bầu không khí, cũng tìm được cảm giác, IPL cùng nhau hợp tác liên tục đẩy lùi, nhẹ nhàng cầm được ván thứ sáu.

Điểm số 3:3, hai bên đồng thời đi vào trận cuối.

【 a a a ngồi xổm chờ màn 4:3!!! 】

【 ch ơi, cíu tui cíu tui, thoi thoi tui khum coi nữa! tới mau aaa, trẫm sắp ngất xĩu rồi, truyền thái y đi, nhanh lennnnnn! 】

【 nếu IPL đoạt giải quán quân, tôi liền đi tỏ tình với crush! 】

Trận cuối cùng, quyết định ai sẽ vua của hôm nay.

Trận cuối cùng, bên thua chọn bản đồ. Lawman chọn một bản đồ mà IPL có tỷ lệ thắng thấp nhất, cũng thay thế thành viên hỗ trở lúc đầu.

Lục Hữu Sơn nói: "lúc này Lawman mới chọn đi thay người, có lẽ muốn lật bài lên rồi."

Ngu Chiếu Hàn nói: " Lần thay chắc đổi hỗ trợ, họ muốn thay đổi chiến thuật."

Thi đấu ngay từ đầu, Lawman liền bày trân ra phía trước hoàn toàn không giốn phong cách của họ, IPL bị đánh đến trở tay không kịp. Điểm A bị thất thủ, IPL nhanh chóng quyết định tiến công mục tiêu điểm B, bắt đầu chiếm lĩnh các địa hình thuận lợi. Vì lo thủ B điểm, bọ họ phải trả giá rất nhiều công sưc, bao gồm phải sử dụng những chiêu mạnh, thế nên họ từ điểm B tiến đánh điểm C, chỉ có thể cùng Lawman đấu tranh chiến thuật.

IPL giữ vẫn tinh thần, cùng Lawman đánh đến hồi kết. Cả hai đội giằng co một hồi, Tide của Lawman đã sống lại từ điểm được hồi sinh, cậu ta thực hiện một cú móc lên trên, bắn bể đầu đối thủ ở trên không, sau khi rơi xuống đất lại bắn thêm hai phát súng nữa.

CLOSE

Triple kill, thuộc về Tide của Lawman.

IPL chết hết.

Bốn người đối mặt màn hình đã tối đen, trong mắt mờ mịt không kịp phản ứng.

Bọn họ trơ mắt mà nhìn Lawman cắm cờ vào vị trí, lại không làm được bất cứ chuyện gì.

Đây chính là thực lực của một tay bắn tỉa đỉnh cấp.

Cách xa hàng ngàn dặm, chỉ trong tích tắc.

Một tay bắn tỉa như vậy, năm trước chỉ là thành viên thay thế cho Ngu Chiếu Hàn.

Tai nghe một mảnh trầm mặc, chỉ có máy móc hệ thống giọng nữ, như đang chờ thông báo tử vong đếm ngược;

【 đếm ngược 3,2,1...... Mục tiêu điểm C đã bị chiếm 】

Màn hình lớn tối sầm, giây lát lại lần nữa sáng lên:

【Lawman Victory 】

Pháo giấy vàng kim rới xuống, pháo hoa từng đợt nở rộ trên trời cao, cả hiện trường thét vang tên tất cả thành viên của Lawman. Tất cả thành viên vọt lên lên, cho nhau cái ôm, cung nhau nâng chiếc cúp hôm nay, Champion Cup.

Không một ai biết được đội á quân xuống sân khấu thế nào. Mặc dù ống kính cũng hưỡng về phía IPL, nhưng khán giả lại không thể nhìn thấy tâm trạng lẫn trong bóng tối của họ. Mãi đến tận khi sắp đi xuống khán đài, Timeless bỗng nhiên ngoái đầu nhìn lại.

Ngu Chiếu Hàn nhìn thấy trong mắt của cậu học sinh nhỏ kiêu ngạo này, dường như.... Rốt cuộc cũng không còn kiêu ngạo nữa.

" Aaaaaaa kém một chút nữa thôi!" Chi Sĩ điên cuồng gào lớn, nhào vào lão Đàm trong lòng ngực kêu khóc, " một chút nữa thôi! Tức quá!"

Lão Đàm ôm Chi Sĩ đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tám năm, Trung Quốc chúng ta vẫn chưa từng đạt quán quân một lần. Kiểu gì mấy người Hàn Quốc cũng nói mấy câu xỉa cho xem."

Lục Hữu Sơn đột nhiên rót tiếp theo chai bia, đôi mắt đỏ bừng: "Tôi đi coi chiến lực tiếp đây."

"Vốn dĩ phần thắng cũng không có cơ hội, đánh được như vậy đã vượt xa dự đoán hôm nay rồi." Ngu Chiếu Hàn bình tĩnh mà nhấp một chút rượu, "Mùa giải này hoàn toàn kết thúc, chớ suy nghĩ quá nhiều, sang năm cố gắng."

Ngu Chiếu Hàn trở lại phòng mình, không chút hoang mang mà đóng cửa lại.

Cậu thay bộ đồ ngủ mình thích nhất, bò lên giường, dùng chăn bọc hết mình, rồi gọi video call.

Video hiện lên,một gương mặt có mấy phần giống với Ngu Chiếu Hàn, giọng nói dịu dàng ôn nhu: "Bảo bối làm sao vậy? Tại sao lại đem mình tức giận bọc thành một bọc như vậy... thua trận đấu sao?"

Ngu Chiếu Hàn cái mũi đau xót: "Mẹ ——"

Nhiệt độ của trận chung kết nóng hổi suốt mấy ngày liền, đội viên IPL cùng huấn luyện viên thay nhau lên hot search

【 Triều Tịch khi nào đổi quốc tịch, Triều Tịch khi nào đổi quốc tịch 】

【 Dù sao cũng không cần, có thể được đại ma vương Bắc Mỹ mua cũng là bản lãnh của Tide. 】

【 Vì cái gì Lawman chỉ mua Triều Tịch, không mua Shine—— là Shine quá gà? 】

【 Tạ nhất chính là XU, không hiểu sao có thể vào đội chính thức được. Timeless là chủ chốt cũng ko biết duy chuyển nữa. 】

【 thôi đi, Timeless cũng ăn dược 1 ván, không phải không hoàn toan so với bắn tỉa Lawman. Em trai nhỏ vị thành niên vẫn còn quá ít kinh nghiệm thi đâu, chỉ có thể chờ vào tương lai.】

Lão Đàm thay mặt R.H gửi lời an ủi đến giám dốc IPL, giám đốc nói bọn họ còn ổn, vừa vặn chuyến bay sắp đáp xuống Thượng Hải, trước khi nội bộ bất ổn, mời R.H một bựa cơm, coi như cảm ơn về trận đấu Trung Hàn lần trước.

Mùa giải mới vừa kết thúc, mọi người cũng không ai bận cả. Lão Đàm vì thế cũng vui vẻ đồng ý: "Được a, địa điểm để chúng tôi chọn."

Á quân cũng được thưởng tận 5tr đô, không ăn một bữa với IPL thật là đáng giận aaaaa.

Lão Đàm cuối cùng cũng quyết định chọn một nhà hàng bốn sao Hoài Dương, hắn còn lên mạng xem reivew cửa hàng, thấy không gian nhà hàng mang thiết kế tao nhã, đồ ăn tinh xảo, rất thích hợp với phong cách của đội trưởng bọn họ.

Nhưng mà đội trưởng lai tán cho một câu: "Các cậu đi đi, tôi không đi."

Chi Sĩ kinh ngạc nói: " WHY? IPL mời khách mà, phải tranh thủ chứ anh."

Tiếp đi cưng, đúng rồi đó, tiếp tục kêu tôi đi đi đừng có ngừng. ( =]]]])

Ngu Chiếu Hàn: " Tôi không thích náo nhiệt."

Ngay cae người không thích náo nhiệt như Lục Hữu Sơn xũng phải khuyên: " Ăn hay không tùy cậu, nhưng cậu không muốn bàn bạc trận chung kết với IPL sao?"

Ngu Chiếu Hàn hơi suy nghĩ, làm bộ bị thuyết phục nói: "Cũng được."

Hai thành viên khác của R.H còn đang ở quê chưa về, cuối cùng đến chỗ hẹn chỉ có bốn người bọn họ.

Nhà hàng được trang trí theo phong cách Giang Nam, có tiếng nước chảy cùng mô hình núi giả. Từ khi lão già tư bản của R.H bỏ mặc câu lạc bô, bọn họ đac lâu lắm rồi chưa đến những nơi như này.

R.H bốn người tổ đi theo người phục vụ vào trong, Ngu Chiếu Hàn bỗng nhiên dừng lại: "Các cậu vào trước đi."

Chi Sĩ: " Anh thì sao?"

"Anh có việc."

Chi Sĩ hiếu kỳ nói: "Đội trưởng có chuyện gì nha?"

Ngu Chiếu Hàn ngữ khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo: " Cậu muốn xen vào?"

Đúng vậy, tôi dữ lắm đấy, mỹ nam lạnh lùng không kiên nhẫn chính là như thế.

Xin lỗi Chi Sĩ, hy vọng có thể hiểu cho anh —— nhưng nhiều lúc nhóc ta phiền thật.

Quả nhiên, Chi Sĩ bị đội trưởng dọa sợ, lập tức chạy theo những người khác.

Ngu Chiếu Hàn nhìn về phía núi giả liền bước tới. Sau khi xác định xung quanh không có ai, liền mượn hòn núi làm bề đỡ, cúi người mình xuống. Ngay lúc sắp chạm vào giày thể thao, bỗng nhiên có âm thanh truyền từ đằng sau: "Shine?".

Ngu Chiếu Hàn liền cứng đờ, quay đầu lại nhìn.

Thời Độ mặc đồng phục IPL của đội, mang mũ lưỡi trai, trong tay cầm di động, hẳn là mới vừa nói chuyện điện thoại xong. Nam sinh khí áp có chút thấp, bộ dáng nhìn không tốt cho lắm, nhìn qua ánh mắt so lần trước gặp mặt thiếu sức sống hơn lần trước.

Ở Los Angeles chắc bị đánh đến ngu đi, dừa lắm thằng nhóc thối. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
2. Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn
3. Mất Khống Chế - Tiểu Thất Tể Tử
4. Đến Muộn
=====================================

Ngu Chiếu Hàn chậm rãi đứng thẳng người, dường như không có việc gì mà "à " một tiếng.

"Anh ở đây làm......" Thời Độ ánh mắt từ mặt Ngu Chiếu Hàn đến dưới chân giày hắn, " À."

Ngu Chiếu Hàn:?

Thời Độ nhìn giày câu làm gì? Rồi khuôn mặt giác ngộ " À" kia là ý gì???

Chẳng lẽ Thời Độ đã nhìn ra? Không có khả năng, cậu cgiấu kĩ đến thế, Thời Độ không có khả năng nhìn ra được.

Ngu Chiếu Hàn não dâng sóng cuộn biển gầm, nói một câu nhạt nhẽo: "Cậu ' À ' cái gì."

Thời Độ hất cằm: " Không phải giày anh bị lỏng à."

Ngu Chiếu Hàn cảm giác như mình vừa sống lại. Ứng phó mấy loại trường hợp nhỏ, cậu dày dặn kinh nghiệm, thậm chí còn có thể phản công: "Cậu quan sát kỹ lưỡng như vậy, là muốn buộc lại cho tôi sao?"

Thời Độ nhìn hắn, cười nhạt một tiếng, quay đầu liền đi.

Qúa tôt, cậu muốn chính là cảm giác này.

Mặc dù kế hoạch đã thành công nhưng cậu cũng không dám tiếp tục mạo hiểm nữa. Anh cẩn thận đi tìm phòng vệ sinh, vào ngăn riêng rồi đóng cửa lại, sau đó... Kéo đôi tất đã tuột đến nửa bàn chân của mình lên.

Giờ khắc này, cậu như được sống lại.