Thám Tử Bóng Đêm

Chương 33: Kẻ cắp xe đạp (2)



Trở lại văn phòng luật, Thomas đang ngồi trước máy tính thì Lunar ủ rũ bước vào. Trông cô như không còn một chút sức lực nào.

- Sư huynh! Em đã hỏi tất cả những người ở khu vực xung quanh rồi! Chẳng có lấy một nhân chứng nào cả.

Thomas thở dài, liên tục ấn máy tính và nói:

- Anh cũng biết là tìm nhân chứng nó đâu có đơn giản như vậy! Có lẽ chúng ta thực sự phải tìm ra hung thủ trong vụ án này mới có thể chứng minh Eto vô tội.

Lunar ngồi xuống chiếc ghế gần đó và Thomas tiếp tục:

- Nhưng anh vẫn không hiểu được khi Eto rời đi đã xảy ra chuyện gì ở ngôi nhà.

Đầu óc Lunar bỗng bừng sáng như nghĩ ra một điều gì đó.

- Nhân chứng thì không có nhưng anh có biết em nghe được gì từ những người xung quanh không?

- Gì? – Thomas hỏi.

- Ba năm trước, ngôi nhà đó là của một quan chức nhà nước. Ông ta phạm tội tham ô nên cảnh sát đến bắt ông ta lại nhưng không tìm được số tiền của ông ta đâu cả. Có tin đồn số tiền đó vẫn được giấu trong ngôi nhà đó ở một hầm bí mật nào đó. Sau đó, căn nhà được công ty dịch vụ thuê nhà mua lại và cho thuê với giá rẻ.

Thomas ngừng tay với công việc trên máy tính:

- Ý của cô là số tiền vẫn còn trong ngôi nhà đó. Alex và một vài người khác muốn lấy số tiền ra nên dụ Eto ra khỏi nhà nhưng sau đó không biết chuyện gì nên Alex đã bị giết.

- Đúng vậy! – Lunar nói – Không phải em nghĩ vậy đâu mà là nhiều người khác cũng nghĩ như vậy! Tại thời điểm họ cho thuê ngôi nhà có rất nhiều người tới thuê với hi vọng tìm được số tiền đó cơ mà. Mãi về sau thì chuyện này mới dần chìm xuống.

Thomas đưa tay lên cằm suy nghĩ.

- Nếu như đã từng có người thử rồi thì việc này cũng có khả năng. Có thể Alex đã tìm được nơi dấu số tiền nhưng để mở ra được mật thất thì phải mất thời gian nên đành dụ Eto ra ngoài. Tuy vậy, giả thuyết vẫn còn rất nhiều sơ hở. Chúng ta phải kiểm tra trước đã.

Nói đoạn, Thomas đứng lên và gấp máy tính lại:

- Anh đi đâu vậy? – Lunar hỏi – Anh định điều tra xem ngôi nhà đó có mật thất hay không à?

- Không! – Thomas nói – Ngu gì? Chủ nhân trước của ngôi nhà bị bắt đúng không? Chúng ta chỉ cần đến sở cảnh sát để tìm hiểu là được.

Cả hai cùng lên xe đến sở cảnh sát. Tuy nhiên, kết quả lại khiến cả hai người phải thất vọng. Theo những gì ghi lại trong hồ sơ, số tiền đã được tìm thấy ở một nơi khác. Tin đồn về việc có cơ quan mật thất trong ngôi nhà để giấu tiền có lẽ chỉ là do công ty nhà đất tung ra để thu hút mọi người đến thuê nhà. Nghe đến đây Lunar ỉu xìu nói:

- Chán thật! Em cứ nghĩ đã tìm được manh mối rồi chứ!

Thomas suy nghĩ rồi nói:

- Nhưng cũng có thể Alex và người của anh ta không biết về điều này. Những người xung quanh vẫn tin vào tin đồn như vậy thì có thể Alex cũng thế lắm chứ!

- Tôi không cho là như vậy đâu. – Thanh tra Radish nói.

Radish là người phụ trách vụ án này và cũng là một cảnh sát là Thomas quen.

- Cảnh sát đã điều tra ra thân phận của Alex Caan rồi! Cậu có biết anh ta là ai không?

- Là ai? – Thomas hỏi.

- Alex Caan! – Radish nói và lấy ra một loạt giấy tờ đặt trên mặt bàn – Giám đốc công ty mỹ phẩm CAAN, một trong 10 doanh nhân tiêu biểu năm vừa rồi.

Cả Thomas và Lunar đều ngạc nhiên:

- Anh ta có thân phận như vậy sao? – Thomas hỏi.

- Đúng vậy!

- Thế thì lạ thật! Một doanh nhân thành đạt lại đi thuê nhà với một công nhân người nước ngoài làm gì?

Thomas nói và anh ta cũng đã hiểu tại sao giả thuyết của mình lại sai. Alex Caan là có nhiều tiền như vậy thì cần gì đến số tiền trong ngôi nhà đó chứ.

- Đó cũng là điều chúng tôi đang thấy khó hiểu đây. Một tháng trước, Alex Caan đã đến thuê nhà nhưng cậu có biết trước đó đã xảy ra chuyện gì không?

- Chuyện gì? – Thomas thực sự tò mò hỏi.

- Anh ta đã mất tích! – Radish lấy một tập hồ sơ ra và bắt đầu kể - Alex Caan là một ông bố đơn thân. Vợ anh ta mất cách đây 5 năm để lại anh ta và một đứa con gái khi đó mới 2 tuổi. Tuy nhiên, nửa năm trước, bi kịch đã xảy ra khi cô bé mất trong một vụ tai nạn. Tên tài xế đó đã uống rượu bia và đâm vào cô bé khi cô bé chạy ra đường. Vụ tai nạn cũng khiến tên tài xế bị thương và phải đi cấp cứu truyền máu. Chính vì phải truyền máu nên không thể xác định được lúc xảy ra tai nạn hắn ta có sử dụng rượu bia hay không và lỗi cũng tại cô bé khi chạy ra đường như vậy nên tên tài xế đã được trắng án. Tất nhiên, tên tài xế đó cũng chẳng thể nào sống yên với gia đình Caan được nên hắn đã chuyển nhà đi chỗ khác. Tên của tên tài xế đó là Scott Gracia. Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Nửa năm rồi nhưng Alex vẫn chìm đắm trong tuyệt vọng. Hai tháng trước, người nhà Caan đã dẫn anh ta đi du lịch nước ngoài cho khuây khỏa nhưng anh ta đã mất tích ngay giữa chuyến đi đó.

- ... – Thomas nhất thời im lặng và Radish tiếp tục.

- Cậu có thấy lạ không? Sao anh ta lại mất tích 2 tháng trước rồi sau đó lại xuất hiện ở đây và thuê nhà cùng một người ngoại quốc và bị giết hôm qua.

Thomas đưa tay lên cằm suy nghĩ thì chợt trong túi có điện thoại:

- A lô! – Thomas ra ngoài nói.

- Tôi đây! – Tiếng Ma cà rồng ở đầu dây bên kia vang lên.

- Tôi biết! – Dù điện thoại không hiện số nhưng Thomas vẫn biết đó là ai.

- Cậu đang điều tra vụ án “kẻ cắp xe đạp” đúng không?

- Đúng vậy!

- Tôi có thông tin quan trọng cho cậu đây.

- ...

- Cậu hãy đến ngay khách sạn Zoo tại đường Kirin ngay bây giờ. Cậu sẽ có một manh mối quan trọng.

- Khoan đã...

Thomas còn đang định hỏi thì hắn đã cúp máy rồi. Thanh tra Radish và Lunar đứng gần đó hỏi:

- Có chuyện gì vậy!

Thomas quay sang thanh tra Radish nói:

- Ờ... ông có thể cho tôi đi nhờ xe đến khách sạn Zoo được không?

Thanh tra Radish không hiểu Thomas đang định làm gì hết.

*

Trong lúc đó, ở một nơi khác, một người đàn ông đang lắp đạn vào súng. Anh ta nhắm thẳng về phía trước và nheo mắt lại định bóp cò.

“Đoàng!”

*

Một lúc sau, ở khách sạn Zoo, thanh tra Radish bước đến Thomas nói:

- Tôi đã theo lời cậu kiểm tra danh sách thuê phòng và được biết Alex Caan đã thuê một căn phòng từ hai tháng trước ở đây.

- Hai tháng trước? – Thomas ngạc nhiên.

- Đúng vậy! – Radish nói – Đó chính là thời gian mà Alex biến mất và sau đó thuê nhà cùng Eto. Nhưng tại sao cậu lại biết mà đến đây kiểm tra.

- À! – Thomas giải thích – Tôi đã nhờ chỗ quen biết điều tra về Alex Caan.

- Nhưng cậu có thấy lạ không? Cậu ta thuê nhà rồi còn thuê phòng ở đây làm gì?

- Đúng vậy! Chúng ta hãy lên căn phòng đó thử xem sao.

Nói là làm, cả 3 người lên căn phòng Alex đã thuê. Cánh cửa mở ra, bên trong căn phòng, một bé gái tầm 4-5 tuổi đang ngồi trên mép giường, tay ôm một con gấu. Hai chân vung văng như đang ngồi đợi một ai đó.

*

Một lát sau, cảnh sát đã đưa cô bé đó đi và lục soát toàn bộ căn phòng. Trong lúc này, căn phòng chỉ còn Thomas và Lunar. Thomas đang ngồi trên giường nhìn căn phòng xung quanh. Radish từ bên ngoài bước vào và đưa cho Thomas một bộ tóc giả.

- Cái gì đây? – Thomas cầm bộ tóc giả trên tay và nói.

- Đó là tóc giả của cô bé kia. Ai đó đã đội cái này lên đầu cô bé.

- Cô bé không nói gì sao?

- Không! – Radish nói – Cô bé đó chẳng nói gì cả. Mọi chuyện giờ rối tung rối mù lên cả rồi. Tại sao Alex lại thuê nhà chỗ Eto? Và tại sao Alex lại nuôi một đứa trẻ trong khách sạn này?

Thomas bỏ bộ tóc giả sang một bên và nói:

- Radish! Ông có cầm theo máy tính bảng không?

- Máy tính bảng?

- Mà thôi được rồi! – Thomas nói và rút điện thoại ra. Vừa ấn một cái gì đó anh ta vừa nói – Tôi muốn tìm hình ảnh của con gái Alex Caan, hy vọng là có... Đây rồi...

Thomas nói và giơ chiếc điện thoại lên. Cả Radish và Lunar đều ngó vào màn hình.

- Đây là con gái của Alex Caan. Hai người thấy gì nào? Có giống cô bé kia không?

- Đúng là rất giống! – Radish nói – Thêm bộ tóc giả vào thì đúng là rất giống. Nhưng điều này nói lên cái gì...?

- Nói lên rằng Alex rất yêu con gái mình và rất hận Scott Gracia kẻ đã giết con gái hắn.

- ... – Radish không nói gì và Thomas tiếp tục.

- Tôi nghĩ tôi đã có câu trả lời nhưng trước đó chúng ta cần phải trở về sở cảnh sát trước đã.

*

Xe cảnh sát đi trên đường cao tốc, ngài thanh tra nói:

- Thomas! Cậu nói là đã biết gần hết những bí ẩn này rồi sao?

- Đúng vậy! – Thomas nói – Ông có biết một tổ chức được gọi là Cryball không?

- Biết! – Radish nói – Đó là một tổ chức cho vay nặng lãi.

- Đúng! Đặc điểm của bọn chúng là đòi nợ đúng đến từng giây. Ví dụ ông vay nợ và hứa đến ngày nào bao nhiêu giờ sẽ trả thì đứng giờ đó ngày đó chúng sẽ đến đòi nợ không thiếu một xu.

- Nhưng bọn chúng thì có liên quan gì đến vụ án này?

- Lúc đầu tôi cứ nghĩ Alex đã gặp và nói chuyện gì đó với đồng bọn nên mới phải dụ Eto ra khỏi ngôi nhà nhưng tôi đã nhầm rồi...

- ...

- Người mà Alex gặp không phải đồng bọn của anh ta mà là người anh ta muốn giết.

- Sao?

- Đúng vậy đấy! – Thomas nói – Hôm qua có một kẻ nào đó đã đến gặp Eto. Alex biết điều đó và muốn giết hắn nên đã dụ Eto ra bằng cách ăn cắp xe đạp đó nhưng không hiểu có chuyện gì xảy ra, có thể là do vị khách kia quá khỏe nên cuối cùng người bị giết lại là Alex. Và nếu tôi đoán không nhầm thì kẻ đó chính là Scott Gracia.

- Scott Gracica? Kẻ đã đâm con gái của Alex? Nhưng tại sao hắn lại đến gặp Eto? Hai người đó thì có quan hệ gì và tại sao Alex lại biết chính xác là Gracia sẽ đến vào ngày đó.

- Tôi không biết! – Thomas nói – Có thể Scott và Eto đã hẹn gặp nhau vào ngày đó nhưng khả năng cao là Scott là thành viên của tổ chức Cryball và Eto đã nợ Scott một khoản tiền và hẹn đến ngày đó phải trả nên Scott đến để đòi tiền.

- Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Thomas từ tốn giải thích:

- Tôi vẫn còn một số điều chưa chắc lắm nhưng có thể hình dung mọi chuyện là như thế này: sáu tháng trước, Scott đã đâm chết con gái của Alex, tuy nhiên, hắn ta lại không bị kết án. Tuy vậy, biết là không thể nào sống yên với gia đính Caan được nên đành chuyển chỗ ở. Hai tháng trước, gia đinh Caan muốn đưa Alex đi du lịch nước ngoài để thay đổi tâm trạng. Tại đó, Alex đã gặp một bé gái mồ côi giống hệt con gái mình chỉ khác mỗi màu tóc. Sự hận thù trong lòng Alex bùng cháy lên, hắn quyết định nhận nuôi cô bé đó và lên kế hoạch trả thù Scott. Hắn trở về nước mà không nói cho người khác biết. Hắn ta thuê một phòng ở khách sạn Zoo và thuê ít nhất một người để cùng hắn trả thù. Họ tìm tung tích của Scott nhưng không thấy hắn đâu. Cuối cùng, họ đến nhà cũ của Scott để tìm manh mối và tôi đoán họ đã tìm được một thứ.

- Thứ gì?

- Tôi nghĩ đó là một bản sao giấy vay nợ của Scott và Eto. Trên đó có ghi rõ ngày giờ mà Scott đến nhà Eto để đòi nợ. Và đó chính là ngày hôm qua. Trên giấy vay nợ có ghi rõ địa chỉ của nhà Eto. Alex biết được điều đó nên hắn đã dọn đến ở chung với Eto chờ đến ngày Scott tới. Hắn đã lên kế hoạch, ngày hôm qua, tên đồng bọn của hắn đã trộm chiếc xe của Eto dụ anh ta ra còn mình ở lại nhà đợi Scott tới. Alex dùng một con dao đâm Scott nhưng đáng tiếc thay Scott lại đỡ được và đâm con dao lại Alex.

- Nếu vậy Alex là kẻ phạm tội còn Scott chỉ tự vệ thôi sao?

- Đúng vậy! – Thomas nói – Tuy nhiên có lẽ hắn không muốn rắc rối nên hắn đã tạo ra căn phòng kín và trốn đi. Dù sao trước đó hắn cũng đã đâm chết con gái của Alex và phải chuyển nhà đi, nay hắn lại giết chết Alex , hắn đâu muốn thêm rắc rối nữa.

- Ra là vậy! – Radish nói – Vậy còn hai lần trước hắn cho người ăn cắp xe của Eto làm gì?

- Chỉ là tập rượt thôi! – Thomas nói – Có lẽ hắn muốn tập rượt cho đến khi Scott tới.

- Ra vậy! – Radish nói – Nhưng chúng ta đâu có cách nào chứng minh những gì cậu nói là sự thật.

- Đúng vậy! – Thomas nói – Chính vì thế nên tôi đang kiểm chứng giả thuyết của mình đây.

- Như thế nào?

Thomas cười nói:

- Thì đó! Đến gặp Eto mà hỏi thôi! Hỏi xem anh ta có quen biết và nợ tiền Scott không.

*

Một tiếng sau, Radish ra khỏi phòng thẩm vấn sau khi hỏi Eto ở sở cảnh sát. Ở bên ngoài, Thomas và Lunar đang ngồi ở đó. Thấy Radish hai người vội đứng lên:

- Thế nào!? – Thomas hỏi.

- Đúng như cậu đoán. – Radish nói – Eto khai nhân thực sự đã vay tiền của Scott Gracia. Trên giấy vay nợ có ghi rõ ngày giờ trả tiền chính là ngày hôm qua nhưng do vụ án nên cậu ta đã không kịp nghĩ tới vụ đó.

- Vậy là chúng ta chỉ còn tìm ra Scott Gracia đang ở đâu thôi.

- Tôi nghĩ là việc này không mất nhiều thời gian đâu! – Radish nói – Alex chỉ là một người bình thường nên cậu ta không thể tìm chỗ ở của Scott nhưng tôi là cảnh sát. Bất kỳ ai chuyển nhà hay ở đâu đều phải đăng ký chỗ ở. Tôi tra trong hồ sơ dữ liệu là tìm được ngay thôi.

Và thế là, chiều hôm đó, Thomas và Lunar ngồi trên xe cảnh sát đến nhà của Scott Gracia.

*

Tại một nơi nào đó tối om, có hai người đang nói chuyện với nhau:

- Này V! Tôi thấy kể từ khi Thomas tới, cậu dễ mến hơn một chút thì phải. – Người phụ nữ nói.

- Cô nói vậy là có ý gì? Tôi thì lúc nào mà chẳng dễ mến! Thế ý cô là lúc trước tôi khó ưa lắm à?

- Không! Ý tôi không phải như vậy! Thế này nhé: lúc trước cứ ai nhờ cậu phá án hay gì là cậu đòi giá cao cắt cổ, ấy thế mà lần này cậu lại giúp Thomas phá án mà chẳng đòi lấy một xu, nếu không phải cậu thay đổi không lẽ... không lẽ... cậu đã yêu anh ta...

- Không! – Ma cà rồng đáp – Cô đã nhầm ở hai việc. Thứ nhất, tôi không yêu ai hết tôi chỉ yêu mình tôi thôi. Thứ hai, tôi không hề giúp Thomas phá án.

- Chính cậu đã bảo cậu ta đến khách sạn Zoo đúng không? Cậu đưa ra gợi ý rõ ràng thế có khác gì cậu nói với cậu ta là “Scott Gracia là hung thủ” luôn không?

- Đúng là tôi đã bảo cậu ta tới khách sạn đó nhưng tôi không giúp cậu ta phá án.

- Tại sao?

*

Ở trên xe, Lunar nói chuyện với Thomas:

- Thomas! Em thấy có điều vẫn chưa hợp lý!

- Là gì? – Thoma hỏi.

*

Gần như là cùng lúc, trong bóng tối, Ma cà rồng nói:

- Bởi vì, Scott Gracia không phải là hung thủ!

*

Ở trên xe Lunar nói:

- Anh nói là Alex muốn dụ Eto ra ngoài để giết Scott đúng không? Nếu vậy thì khi Scott đến nhà Alex phải rút dao ra đâm chết hắn ta luôn chứ. Nhưng theo những bức ảnh ở hiện trường anh nói dường như Alex đã ngồi uống nói và nói chuyện với một ai đó. Không lẽ khi gặp Scott rồi anh ta vẫn còn mời hắn ngồi xuống uống nước nói chuyện hay sao? Mà từ phía Scott không lẽ khi thấy Alex, bố của đứa trẻ mà mình đã đâm chết, hắn ta không thấy chột dạ à mà hắn lại ngồi xuống nói chuyện với Alex được.

- Đúng vậy! – Thomas nói – Đó cũng là điều mà anh không chắc nhất. Anh nghĩ chắc sau khi giết người xong Scott đã làm như vậy. Nhưng Scott đã tạo dựng một căn phòng kín rồi tại sao hắn lại phải dàn dựng như có hai người đã ngồi nói chuyện làm gì điều này thật vô lý. Có lẽ lúc đó giết người nên tâm trí hắn quá hoảng loạn nên cũng chẳng biết phải làm gì nữa chăng?

Tự nói xong Thomas lại tự lắc đầu phủ nhận.

- Không! Giả thuyết đó không cao. Dù sao chúng ta cũng sắp gặp Scott rồi! Chúng ta sẽ biết ngay thôi!

*

- Tại sao Scott Gracia không phải là hung thủ chứ? Không phải mọi thứ đều chỉ vào hắn sao?

Trong bóng tối, Ma cà rồng mỉm cười một cách nhan hiểm:

- Scott Gracia không thể là hung thủ được.

- ...

- Bởi vì... hắn đã chết rồi!

Vừa nói xong, đôi mắt hắn liền trở nên đỏ rực trong bóng tối.

*

Một lúc sau, xe cảnh sát đến nhà của Scott Gracia. Radish ra khỏi xe trước. Thomas và Lunar ra sau. Điều kỳ lạ là trước mắt họ đã có vài chiếc xe cảnh sát đặt trước nhà. Radish bước vào, có hai cảnh sát bước ra chặn lại. Ông giơ thẻ của mình lên:

- Tôi cũng là cảnh sát! Cho tôi hỏi chuyện gì đã xảy ra ở đây.

Một viên cảnh sát trả lời:

- Ở đây xảy ra một vụ án mạng. Chủ nhân của ngôi nhà này đã bị chết.

Lúc này đây, Thomas và Lunar không còn tìn vào tai mình nữa.