Thẩm Khê

Chương 163: Làm loạn trên xe (H)



"Mới vừa liếm một chút, vú liền cứng"

Tống Tử Hoành cười khẽ vài tiếng.

"Có phải hay không ở làm trong xe chú Tề, làm em càng hưng phấn? Hửm?"

"A ưm __..... Anh đừng cắn, nếu cắn sẽ hỏng."

Thanh âm thiêu nữ mang theo kiều mị. Chú Tề phỏng đoán, hẳn là Tử Hoành hành ngậm trụ đầṳ ѵú Thẩm Khê lôi kéo

Đã bị ngậm đầṳ ѵú sao?

Hắn không khỏi hồi tưởng bộ ngực căng tròn của thiếu nữ, từ lần đầu tiên gặp mặt đến nay bộ ngực tựa hồ thật sự trưởng thành không ít. Khó trách, thời gian ngắn ngủn nửa năm  vú liền phát dục đến lớn như vậy, nguyên lai là bị nam nhân ngậm mút.

Phỏng chừng  chú Tề đều không có phát giác hắn đối với chuyện Tống Tử Hoành cùng Thẩm Khê yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, đã từ kinh ngạc, không muốn tin chuyển thành tò mò.

Hắn thoáng chỉnh lớn âm lượng, tiếp tục nghe. Ngay sau đó một đoạn không có tiếng nói,  hẳn là lúc hôn môi, hoặc là ngậm bầu ngực, chú Tề  kéo một đoạn tiến độ ngón tay mới vừa buông ra, liền nghe được thanh âm Tống Tử Hoành.
"Muốn em ở chỗ này cửa sổ"

"Anh điêm rồi!?"

Thanh âm thiếu nữ cất cao..

"Chú Tề  chỉ là đi WC, có thể trở về bất cứ lúc nào..."

"Anh biết,chỉ thao trong chốc lát, ngoan ngồi lên "

Gần năm giây sau Thẩm Khê mới mở miệng.

"Thời gian ngắn như vậy lại bắn không được, làm còn khó chịu hơn__....."

"Không có việc gì, đi lên đi," nam nhân cười cười.

"Còn chưa ở chỗ cửa sổ muốn em lần nào, thử xem sao"

Thẩm Khê trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.

"Nha, nước đều chảy, nên đeo bao mới được."

Thẩm Khê đều la hét.

"Tay dính dính, anh rể, anh giúp ta lấy tờ giấy khăn."

Nghe vậy, Chú Tề nhìn thoáng qua thùng rác phía sau xe,  mở nắp bên trong quả nhiên có mấy tờ khăn giấy nhăn dúm.

Hẳn là dùng tay thay hắn gánh chịu vài cái đi. Chú Tề thầm nghĩ. Cùng với tiếng rút khăn giấy Tống Tử Hoành tiếp tục nói.
"Làm gì có bao mà đeo,  hơn nửa chỉ cắm vài phút, cũng không  không bắn, không đeo cũng không sao ",

"Nhưng,"

Thẩm Khê vẫn là có chút lo lắng, ngữ khí lo lắng sốt ruột.

"Nếu không đeo, nếu  không cẩn thận có thai thì làm sao ? "

"Có liền sinh, anh rể nuôi được ." Nam nhân trêu chọc cười nói.

"A!? Kia vẫn là, vẫn là không cần sinh con,anh rể nuôi em  là đủ rồi."

Thẩm Khê mói nghe thực sự trẻ con, chú Tề nghe vào nỗi lòng mạc danh phức tạp.

Rõ ràng Thẩm Khê vẫn là trẻ con nhưng đã bị đàn ông khai phá, nếu không cẩn thận  còn muốn sinh con... Chú Tề  không khỏi khiển trách bạn tốt, Tống Tử Hoành là người trưởng thành cũng không hiểu đến chú ý an toàn khi quan hệ, nếu là Thẩm Khê không cẩn thận trúng chiêu, khả năng học cao trung sẽ không thể hoàn thành.

Chú Tề ở trong lòng yên lặng chờ mong Thẩm Khê có thể cự tuyệt Tống Tử Hoành nhưng hắn xem nhẹ độ bao dung của Thẩm Khê đối với anh rể, cũng như đối với khát vọng tính ái.
Tống Tử Hoành chỉ dỗ dành  vài câu, Thẩm Khê liền một tay cầm gốc rễ ©ôи ŧᏂịŧ cố trụ vị trí, hai chân dẫm lên ghế dựa, giống như đứng tấn tách chân ra, một cái tay khác vói vào váy bên trong, trực tiếp đi vào, ngón trỏ câu lấy hạ bộ hướng kéo rabên cạnh đem âm hộ trắng noãn rải rác lông mao lộ ra.

Âm hộ đều bị làn váy che khuất, Tống Tử Hoành tất nhiên không chịu bỏ qua cảnh tượng tuyệt mĩ, vén váy lên, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm chỗ ao hãm chỗ  tiếp xúc ©ôи ŧᏂịŧ mình. Côи ŧᏂịŧ hắn lại muốn hàm tiến vào tiểu huyệt Thẩm Khê. Hơn nữa, là ở trên xe bạn tốt thao huyệt. .

— nghĩ vậy, Tống Tử Hoành liền hưng phấn không thôi, trên qυყ đầυ đem dịch âm hộ phủ lên,  mà cái miệng nhỏ phía dưới cũng cơ khát đến không được,  lúc đóng lúc mở hàm mút qυყ đầυ ©ôи ŧᏂịŧ, phảng phất muốn đem nó hít vào.
chapter content