Thẩm Khê

Chương 147: " Cha - con "



Bữa tối qua đi, Thẩm Khê cùng Từ Triệt chậm rãi đi vào trường.

"Anh rể cậu đối với cậu khá tốt."

"Đúng vậy, anh ấy rất quan tâm mình"

Ừ, là rất quan tâm, Từ Triệt vẫn là lần đầu tiên thấy anh rể lột tôm cho em vợ, gắp thịt, sát miệng cùng đem đồ uống đưa đến tận miệng Thẩm Khê uống. Nhưng nam sinh ngây thơ tiểu không nghĩ đến những mặt khác, đơn thuần cho rằng Thẩm Khê cùng anh rể cô có quan hệ không tồi. Từ Triệt yên lặng nói một câu.

" Có thể như xem cậu là con gái "

Ừm, trong mắt Từ Triệt xem ra, nam nhân hơn 30 tuổi cùng cô gái 15 thổi, nói là con gái cũng không kém. Thẩm Khê dừng một chút, có chút không mấy vui vẻ khi Từ Triệt hình dung mình cùng Tống Tử Hoành như thế, đây là muốn nói anh rể cô già sao?

Tuy rằng đã ba mươi mấy, nhưng một thân rắn chắc, làn da lại khá trắng, vóc dáng cũng cao, thoạt nhìn như thanh niên trẻ tuổi! Cô cùng anh rể đứng chung một chỗ, nhìn thế nào cũng giống tình nhân! Thẩm Khê liếc xéo Từ Triệt một cái, nghiêm trọng hoài nghi ánh mắt Từ Triệt không tốt lắm, vì thế không phản ứng lời hắn nói, dùng thái độ trầm mặc ám chỉ mình không ủng. Thẩm Khê không trả lời, vốn dĩ không am hiểu cùng bạn gái giao lưu Từ Triệt cũng khó có thể đem nói chuyện phiếm tiến hành, kết quả là cơ hội khó có được cùng Thẩm Khê nói chuyện kết thúc như vậy, bước vào khu dạy học, hai người yên lặng mà một trước một sau các hồi ban. Thẳng đến khi tiết tự học buổi tối kết thúc, Thẩm Khê vẫn có chút không vui, ở trên xe Tống Tử Hoành khí chất như cũ, nhìn thế nào cũng không thấy rất tuấn tú!Quả nhiên là mắt nhìn của Từ Triệt không tốt! Thẩm Khê căm giận thầm nghĩ. Tống Tử Hoành nhìn Thẩm Khê hơn phân nửa đoạn đường đều ở có thái độ buồn bực, khi thì hoa si hành vi quỷ dị, nhịn không được hỏi.
"Em sao vậy?"

"Hửm?"

Phản ứng lại, Thẩm Khê thật sâu thở dài một hơi.

"Ai, đừng nói nữa."

Tống Tử Hoành cho rằng đã xảy ra chuyện đại sự gì, lái xe ngừng ở ven đường, tay đặt ở trên lái thượng, vẻ mặt nghiêm túc lại hỏi một lần.

"Thật sự muốn nói sao? Anh sợ em ủy khuất.hửm?!

Vẫn là có liên quan đến mình? Tống Tử Hoành nhướng mày, càng muốn nghe, Thẩm Khê trìu mến nâng lên mí mắt nhìn hắn một cái, chậm rãi nói ra khẩu.

"Từ Triệt nói, hai chúng ta giống cha con."

" Em không thích cậu ấy nói như vậy, anh đẹp trai như vậy, tuổi cũng còn trẻ, nhìn thế nào cũng không giống ba em.

Nói thật, nghe được hai chữ " cha con" , Tống Tử Hoành xác thật tâm tắc một chút, nhưng Thẩm Khê nói, lại khiến hắn nháy mắt tưởng sờ sờ đầu nhỏ, sau đó trìu mến nói một câu, đứa bé ngốc. Không phải hắn thoạt nhìn già, hơn nữa Thẩm Khê nhìn thật sự rất nhỏ. Hiện tại Tống Tử Hoành nhìn vẻ ngoài hơn 30 , đứng chung một chỗ nói là tình nhân cũng không trở ngại, rốt cuộc các cặp đôi kém nhau mười mươi tuổi có rất nhiều, mười năm sau mới là thời điểm khó khăn nhưng cũng vui sướng nhất.
Mười năm sau quanh thân đàn ông đều tràn ngập hơi thở thành thục ổn trọng, mà khi đó Thẩm Khê thoạt nhìn cũng chỉ so với hiện tại lớn hơi một chút, trưởng thành hơi chút, đầy đặn hơn một ít, nói là vị thành niên cũng không phải không hợp lý, cho nên chỉ cần hai người bọn họ nắm tay xuất hiện ở nơi công cộng, ý vị sẽ khiến người khác thâm trường ánh mắt.

"Hai ta mới không giống cha con, giống tình nhân đúng không?"

Thẩm Khê ôm tay Tống Tử nhất định phải hắn cho hắn đáp án khẳng định. Tống Tử Hoành quả thực cảm thấy em vợ đối với mình chỉ số hảo ý cao đến không thể tưởng tượng, đồng thời cũng dâng lên một chút cảm động, xoa bóp mặt Thẩm Khê nói.

"Đúng, hai ta là tình nhân, tương lai còn sẽ là vợ chồng, em vừa lòng không?"
chapter content