Thái Tử Dục Quốc

Chương 15



Chương 15.1: Kiểm tra việc học hành, trả lời sai bị trừng phạt đến mất kiểm soát

editor: Máy chủ

Trở về hoàng cung, Vụ Tuyên phải viết một bản báo cáo về quá trình thể nghiệm cuộc sống ở kỹ viện rồi trình lên Hoàng đế Vụ Linh trong lúc chờ đợi chuyến thăm của phái đoàn từ Sắc quốc vào hai ngày sau.

Đại lục này được thống trị bởi bốn quốc gia lớn, trong đó lại xen lẫn vài quốc gia nhỏ và khu vực khác.

Dục quốc ở phía Đông là một quốc gia không giáp biển, đất đai màu mỡ, có thể tự cung tự cấp đầy đủ, bình thường cũng xuất khẩu một số vật phẩm ma thuật, Hoàng tộc của Dục quốc đều là người lưỡng tính, không có tính hiếu chiến nên hiếm khi chủ động tấn công các nước khác trong khu vực, ghi chép gần đây nhất về việc xuất binh là mười hai năm trước, tướng quân Hạ Quân dẫn binh lính tấn công một đám người bưu hãn ở khu vực nhỏ phía bắc, nguyên nhân là do khi hoàng đế Vụ Linh hai mươi bốn tuổi bị bọn chúng bắt cóc.

Sắc quốc ở phía bắc có lãnh thổ rộng lớn, lấy việc chăn nuôi gia súc làm trụ cột, lương thực thường được nhập khẩu từ Dục quốc. Nam giới chiếm đại đa số nên thường xuyên kết hôn với phụ nữ nước khác, ở đây nam giới có địa vị cao hơn, chỉ có nam giới mới có thể làm vua, ngoài ra nam nhân hoàng tộc đều có thiên phú dị bẩm chính là có hai con cặc thô dài. Sắc quốc là một đất nước cực kì hiếu chiến bởi vì đa số là đàn ông.

Ở phía Tây xa xôi là Tính quốc còn lại là một vài khu vực nhỏ tập hợp thành một liên minh, bởi vì cánh cổng thời không đặt tại Tính quốc nên tại đây có nhiều sinh vật ngoài hành tinh. Nhưng vì đã ký kết hiệp ước hòa bình, Tính quốc phải kiểm soát các sinh vật ngoài hành tinh và cấm chúng rời khỏi đất nước. Chính vì điều này mà Tính quốc hiếm khi giao lưu với những người từ các quốc gia và khu vực khác, đối mặt với các dân chúng từ nơi khác đến lúc nào cũng duy trì cảnh giác.

Tình quốc ở phía Nam là một đảo quốc, thi hành chế độ mẫu hệ, tại đây có một loại trái cây đặc biệt, phụ nữ nếu ăn phải sẽ mọc cu, còn nam giới ăn vào có thể mang thai. Trước kia Vụ Linh đến viếng thăm Tình quốc, y suýt chút nữa đã sinh con cho nữ vương, may mắn thay, thái y Chương Ánh Tuyết kịp thời sử dụng thuốc giúp Vụ Linh nôn ra loại quả này.

Vì thân phận đặc biệt của Phi Mông, để dạy dỗ Vụ Tuyên, trong cung hắn cũng có một chỗ để ở. Vụ Tuyên trở lại tẩm cung liền gọi hắn qua đây.

“Về rồi à.” Phi Mông mỉm cười, mở rộng hai tay ra ôm Vụ Tuyên đang bổ nhào qua đây vào lòng, cưng chiều hôn lên mái tóc đen bóng của cậu.

“Ừm! Lão sư, em đã hơn nửa tháng không gặp người rồi.” Vụ Tuyên nép vào vòng tay của Phi Mông, dụi dụi ngực hắn, làm nũng nói. Trên người Phi Mông có một mùi hương sạch sẽ, ngửi vào cực kì khoan khoái dễ chịu.

“Có xao nhãng học tập không?” Phi Mông nhướng mày hỏi.

“Không… không có…” Vụ Tuyên lắp bắp trả lời, cậu đột nhiên giậm chân, “Lão sư, người thật là, lâu như vậy không có gặp em vậy mà chỉ hỏi cái này!”

Phi Mông hiểu rõ mà nhìn cậu, sủng nịch hôn lên má cậu: “Ta biết em muốn nghe điều gì từ ta. Thái tử không ở trong cung lâu như vậy, ta rất nhớ em.”

“Em cũng rất nhớ lão sư!” Vụ Tuyên nghe vậy cười tươi nói, vùi đầu vào ngực Phi Mông, ôm lấy thắt lưng hắn lắc trái lắc phải.

“Nhưng mà—” một giọng nói lạnh lẽo vang lên trên đỉnh đầu, “Ta phải kiểm tra việc học hành của Thái tử một chút mới được. Nếu như xao lãng, tất nhiên sẽ phải chịu phạt.”

“…” Vụ Tuyên ngẩng đầu oán hận nhìn Phi Mông, sau đó thành thật cởi y phục, thân thể trần trụi ngồi vào cái ghế trước mặt hắn.

Chiếc ghế giống hệt như long ỷ, trên đó có những con cặc giả do ma thuật điều khiển, khi Vụ Tuyên ngồi xuống, ở trên liền tiết ra bôi trơn, đem nó nhét vào lồn nhỏ của mình. Nhưng không giống con cặc giả trên long ỷ, ở đây có nhiều chức năng để trừng phạt hơn. Nếu Vụ Tuyên trả lời sai, con cặc giả cắm vào lỗ lồn sẽ tách ra chèn ép lên thịt lồn mọi ngóc ngách, trở nên thô to gấp đôi so với lúc đút vào, tạo nên một chút đau đớn, nó còn có thể giữ nguyên hình dạng này mà địt vào. Mỗi lần Vụ Tuyên bị trừng phạt, cậu đều sẽ oán giận về việc lồn nhỏ của mình bị chọc thủng, mặc dù cậu biết rằng với năng lực khôi phục của hoàng tộc thì điều này là không có khả năng. Một hình phạt khác là dùng phép thuật phóng ra dòng điện nhỏ quật vào thành trong mỏng manh của lỗ đít.

Phi Mông nhìn Vụ Tuyên đang thành thật ngồi trước mặt mình, có chút kinh ngạc nói: “Vú của Thái tử… hình như lớn hơn một chút so với trước khi rời cung?”

Vụ Tuyên ước lượng ngực mình tự hào nói: “Đúng vậy! Bởi vì lúc ở kỹ viện em được rất nhiều người sờ bóp. Cho nên lão sư, đừng kiểm tra việc học hành nữa… chúng ta trực tiếp…”

“Nói thêm nữa ta sẽ trừng phạt em ngay bây giờ.” Phi Mông lộ ra biểu tình hiền lành. Sống lưng Vụ Tuyên lạnh toát, lập tức im lặng. Phi Mông đôi lúc dịu dàng với cậu, nhưng trong việc học lại vô cùng nghiêm khắc. Vụ Tuyên nghi ngờ rằng bởi vì mình trói buộc Phi Mông trong hoàng cung, Phi Mông có thiên tính thích tự do của dân tộc thiểu số nay đã bị bóp méo thành một tên biến thái – tất nhiên là biến thái theo nghĩa tốt.

Thấy cậu ngoan ngoãn, Phi Mông gật đầu hài lòng, tùy tiện cầm một quyển sách lên hỏi vài câu đơn giản. Toàn là những kiến thức cơ bản không làm khó được Vụ Tuyên, cậu lần lượt trả lời từng cái một.

“Bây giờ hãy nêu mười lăm loại sinh vật ngoài hành tinh ở Tính quốc và tập tính của chúng, yêu cầu mười trong số đó là từ cánh cổng thời không đi vào thế giới này, năm loại còn lại là Tính quốc dựa vào chúng để cải tạo ra thế hệ mới.” Phi Mông đặt cuốn sách xuống hỏi. Nghe xong câu hỏi, Vụ Tuyên sững sờ, vắt hết đầu óc suy nghĩ nên không để ý đến nụ cười nhếch mép xấu xa trên môi của Phi Mông.

Vì Tính quốc tương đối xa xôi nên khi giảng bài Phi Mông không chú trọng lắm, đột nhiên hỏi đến, Vụ Tuyên có thể nhớ tên và tập tính của các sinh vật ngoài hành tinh thế hệ thứ nhất, nhưng lại không quá quen thuộc với những sinh vật ngoài hành tinh thế hệ thứ hai.

Quả nhiên khúc sau Vụ Tuyên liền lắp bắp, bắt đầu bế tắc, suy nghĩ hồi lâu cũng không nói ra được.

Phi Mông lại không vội, an ủi nói: “Điện hạ cứ từ từ suy nghĩ.” Hắn thuận tay lấy trên bàn một cây bút lông, quét một vòng lên núm vú Vụ Tuyên.

Đầu vú nhạy cảm mềm mại bị bút lông quét đến ngứa ngáy, sưng tấy, cứng ngắc đứng lên trong không khí.

“Ưm… Ưm …” Vụ Tuyên không nhịn được phát ra âm mũi, đại não vốn còn đang suy nghĩ phải phân bổ một phần khí lực để phản hồi khoái cảm bị bút lông đùa bỡn đầu vú.

Lông mềm khiến đầu vú tê dại, nhưng động tác của Phi Mông quá nhẹ, càng khiến nó ngứa ngáy, vì vậy phải làm cho Phi Mông dùng tay trực tiếp xoa xoa đầu vú sưng lên như quả nho của mình.

“Ưm a… Lão sư… Người như thế này… Hừ… Em không nghĩ ra… A a a…” Hai má Vụ Tuyên đỏ bừng, con cặc cũng khẽ đứng lên.

“Em định kén chọn hình phạt của lão sư sao?” Phi Mông bóp lấy cái cằm nhọn của Vụ Tuyên, “Được rồi, vậy lão sư sẽ thay đổi một chút… dùng bút lông cắm lỗ tiểu của Thái tử thì sao?

Phi Mông nói xong, đem đầu nhọn bút lông vẽ một vòng trên quy đầu, sau đó cắm mạnh vào lỗ tiểu đút ra đút vào.

“Ô a… Ưm… đừng… aaaa…” Vụ Tuyên rên rỉ cầu xin. Cậu híp mắt liếm liếm đầu lưỡi, lộ ra vẻ quyến rũ. Quy đầu bị vô số sợi lông mịn đâm vào, lỗ tiểu chưa bị đồ vật đút vào cũng tràn ngập khoái cảm kỳ lạ. Nhưng chính vì khoái cảm như vậy nên Vụ Tuyên càng không thể nghiêm túc suy nghĩ câu hỏi.

“Ta sẽ làm thái tử đến khi nào trả lời mới thôi.” Phi Mông bật cười, nhưng động tác trên tay vẫn không hề thả lỏng, thay vào đó, thỉnh thoảng lại lấy bút lông nhỏ trêu chọc đầu vú.

“Lão sư… Hô a…” Con cặc cùng đầu vú đồng thời truyền đến cảm giác tê dại, Vụ Tuyên không khỏi cong ngón chân lại, hai tay nắm chặt lấy tay vịn.

“Ưm… A… A… Tạp, Tạp mã nhĩ thú… sinh vật thế hệ một, sống ở dưới nước, bình thường… A… có mười tám xúc tu… Mỗi xúc tu đều có thể tiết ra dịch bôi trơn và xuất tinh… ưm a…” Cuối cùng cũng nhớ lại một loài, Vụ Tuyên vội vàng đáp.

Phi Mông gật đầu nói: “Tiếp tục.”

“Còn, còn có… ưm… An khả hi thụy thú… sinh vật thế hệ thứ hai… ưm a…” Dâm thủy chảy ra từ lỗ lồn, làm cho hai chân của Vụ Tuyên ướt đẫm.

“Sai. An khả hi thụy thú là sinh vật thế hệ thứ nhất, còn ái tạp hi thụy thú là sinh vật thế hệ thứ hai.” Phi Mông ngắt lời cậu, thông báo rằng câu trả lời của Vụ Tuyên là sai.

“Hả?!” Vụ Tuyên nhìn Phi Mông với vẻ mặt xong đời rồi cả khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt, trông rất đáng yêu.

Phi Mông đặt bút lông sang một bên, dán hai quả trứng rung lên đầu vú rồi bật công tắc con cặc giả cùng một lúc trừng phạt.

“A a……! Ưm…… A…… Lão sư……” Vụ Tuyên mềm mại gọi Phi Mông, cậu có thể cảm nhận được con cặc giả bắt đầu chuyển động trong lỗ lồn, cặc giả tách ra, làm cho bên trong lồn căng ra đến cực hạn, nên truyền đến một chút đau đớn. Sự rung động trên hai núm vú mang lại cảm giác sướng tê tái, có thể triệt tiêu bớt phần nào cơn đau, nhưng không đợi Vụ Tuyên kịp hít một hơi thì con cặc giả thô to gấp hai lần bình thường bắt đầu đâm chọc.

“Ô a! Ưm… Lão sư… Ô… A a… A… Quá thô… A a…” Con cặc giả thô to địt vào Vụ Tuyên khiến cho cậu vừa đau lại vừa sướng, cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt mơ màng long lanh nước mắt nhìn lên trần nhà, miệng lại không ngừng rên rỉ.

“Lỗ nhỏ… sắp bị địt lỏng rồi… A a… a… Ưm…. Hô a…” Bên trên cặc giả có nhiều gai nhô lên, vừa xoay tròn vừa đâm vào rút ra, Vụ Tuyên không hề thấy khó chịu, chỉ hơi đau một chút.

“Ưm… a… cho người… a a a… cho người sau này địt một cái lồn lớn lỏng lẻo… hừ… a a a…” Thân thể Vụ Tuyên bị con cặc địt đến run rẩy, cậu nắm chặt lấy tay vịn, u oán liếc nhìn Phi Mông.

“Sao có thể.” Phi Mông bật cười nói. Hắn hôn lên môi Vụ Tuyên, đưa lưỡi vói vào trong miệng cậu, quấn lấy cậu mút mát phát ra tiếng nước chậc chậc.

Sỡ dĩ trừng phạt như thế này là để cho Vụ Tuyên làm quen với việc lồ nhỏ bị căng chặt như vậy, chờ đến khi được song long cắm lồn sẽ không cảm thấy quá đau.

Nhưng mà thật sự là lỗ lồn bị căng quá mức, nhấc ghế ra thì có thể nhìn thấy thịt lồn đỏ hỏn nằm sâu bên trong không ngừng phun ra dâm thuỷ.

“Ô… Ô… Ưm” Miệng cậu bị chặn lại, Vụ Tuyên chỉ có thể phát ra âm mũi mơ hồ.

Điểm mẫn cảm bị mài qua mài lại, eo Vụ Tuyên bủn rủn không chịu nổi, hít một hơi sâu cảm thấy có thể thích ứng một chút. Tuy nhiên, khi cậu đang thích ứng thì Phi Mông lại nhấn nút. Tốc độ đâm vào của con cặc thô to bắt đầu chậm lại, sau đó liền phóng ra một dòng điện cực nhỏ.

“A a a ——! Ưm a! Điện… A a… Phóng điện…” Cảm giác có luồng điện phóng ra trong cơ thể khiến Vụ Tuyên bị kích thích, suýt chút nữa thì nhảy khỏi ghế.

Cảm giác tê dại vì giật điện khiến Vụ Tuyên nổi da gà khắp người.

“A a… Ưm… A…” Một luồng dâm thuỷ lại ào ạt phun ra, dòng điện theo dâm thuỷ đi đến mọi ngóc ngách trong lỗ lồn, bên ngoài môi lồn cũng bị điện giật đến tê dại.

“Ưm a! Lại giật… A a a… A… Không cần giật điện… A a…” Mỗi khi luồng điện mới được phóng ra, cơ thể Vụ Tuyên lại run lên không thể kiểm soát.

“Ha a… Lão sư, đồ xấu xa… A… Không chỉ muốn biến lồn nhỏ của học trò trở nên lỏng lẻo… A… mà còn phóng điện vào lồn nhỏ của học trò… Ưm a…” Vụ Tuyên liếm môi, mị nhãn ướt át nhìn Phi Mông. Cậu muốn quyến rũ hắn, để hắn đụ mình, vứt cái con cặc giả này đi.

“Đây là hình phạt.” Phi Mông chịu đựng không thể lay chuyển.

“A a… Không được… A… A…” Quy đầu Vụ Tuyên phun ra một luồng tinh dịch trắng đục, bắn hết lên bụng mình.

Khoái cảm tích tụ, dòng điện kích thích cũng càng ngày càng lớn, Vụ Tuyên chỉ cảm thấy bụng dưới hơi sưng lên, có cảm giác muốn đi tiểu. Cậu còn chưa kịp thốt lên thì một dòng điện đột ngột chạy qua, cơ thể liền mất kiểm soát, nước tiểu màu vàng nhạt bắn ra từ con cặc mềm nhũn.

Vụ Tuyên sững sờ, chợt nhận ra mình bị điện giật đến mất kiểm soát.

“Huhu… học trò mất khống chế… a a… đái ra quần rồi… huhu…” Vụ Tuyên uỷ khuất rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên cậu bị địt đến không kiềm chế được, thật là xấu hổ… thế mà lại đái ra quần… Đáng ghét…

“Tuyên nhi đáng yêu quá, lần này là dùng con cặc để đi đái.” Phi Mông dùng ngón tay lau nước mắt cho Vụ Tuyên, cười nhẹ, “Lần sau đi đái bằng lỗ lồn cho lão sư xem với.”

“Hu… Lão sư, người thật đáng ghét…” Vụ Tuyên đỏ mặt, nhưng thân thể lại mơ hồ hưng phấn. Bản thân đang chật vật nào là nước mắt, nước bọt, tinh dịch, nước tiểu, dâm thủy… cái gì có thể chảy đều chảy ra hết. Nhất định trong mắt lão sư, mình rất dâm loạn.

Vụ Tuyên như mất hết sức lực, xụi lơ ở trên ghế, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ vụn vặn dâm đãng, khóe miệng chảy ra nước dãi, cơ thể thỉnh thoảng lại run rẩy theo dòng điện phóng ra.

“A a a… Lão sư… Ưm… Học trò sai rồi… Học trò sẽ chăm chỉ học hành… A… Cho nên tha cho em đi… A a… Lão sư…” Vụ Tuyên nũng nịu nói.

Phi Mông nhẩm tính thời gian, thấy không sai biệt lắm nên tháo trứng rung trên núm vú ra, ấn nút dừng con cặc giả lại.

Vụ Tuyên thở phào nhẹ nhõm, Phi Mông bế cậu lên, con cặc thô to đột nhiên bị rút ra, lỗ lồn chưa thích nghi kịp, vẫn còn hình dạng một lỗ tròn lớn, thịt lồn bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng.

Vụ Tuyên ôm chặt lấy Phi Mông, cắn lỗ tai hắn, tức giận nói: “Lão sư tồi… em vừa trở về liền bắt nạt…”

Phi Mông cười rộ lên, Vụ Tuyên nói đúng. Câu hỏi mà hắn đặt ra là cố tình để Vụ Tuyên mắc lỗi. Lâu rồi không được gặp cậu, hắn cũng có chút cô đơn.

“Đây là hình phạt, bởi vì khi thái tử ở bên ngoài sống sướng đến tuý sinh mộng tử*, còn lão sư thì cô đơn muốn chết.” Phi Mông cười nói.

*tuý sinh mộng tử: sống trong cơn say, chết trong cơn mơ, ý chỉ sống mơ mơ màng màng, hồ đồ mà sống qua ngày

“Em không hề tuý sinh mộng tử mà…” Vụ Tuyên phản bác, cậu đột nhiên nở nụ cười, thân thể trần trụi cọ cọ lên người Phi Mông, nói: “Làm cho lão sư cô đơn đúng là lỗi của học trò, vậy, lão sư muốn địt vào không? Lỗ lồn của học trò vừa nóng lại vừa ướt đây này… “

Vụ Tuyên vừa nói vừa cởi đai lưng của Phi Mông. Con cặc cứng ngắc nóng hổi nảy ra khỏi quần, đánh vào mông thịt Vụ Tuyên, cậu hít một hơi, nâng mông lên cao, dùng lỗ lồn đã nong rộng nuốt trọn con cặc vào trong.

Cảm nhận được sự xâm nhập của con cặc, lỗ lồn mãnh liệt co rút, mút chặt lấy con cặc, trong chốc lát đã khôi phục lại sự thít chặt trước đây.

“Ưm a… vẫn là con cặc của lão sư thoải mái… a…” Vụ Tuyên ôm chặt lấy Phi Mông, cả cơ thể đều treo trên người hắn.

“Thế cái người hét lên sướng quá vừa nãy là ai nhỉ.” Phi Mông cười rộ lên, ôm lấy Vụ Tuyên đi vòng quanh căn phòng rộng lớn, con cặc theo động tác của hắn vẫn liên tục ra vào trong lỗ lồn, địt đến nỗi Vụ Tuyên gào thét dâm đãng không dứt.

“A a… Đồ đáng ghét… Ưm… Ha a… A…” Điểm mẫn cảm trong lồn nhỏ bị con cặc đâm chọc nghiền nát, Vụ Tuyên sảng khoái đến mặt mày ửng đỏ.

Phi Mông chậm rãi đi đến bên mép giường, đặt Vụ Tuyên xuống giường, sau đó gác hai chân cậu lên vai, nhanh chóng đưa đẩy.

“A a! Lão sư… Ưm… A a… Quá nhanh… A…” Thân thể Vụ Tuyên đong đưa qua lại, tiếng rên rỉ cũng bị động tác đâm chọc quá nhanh mà đứt quãng.

Trứng dái đập mạnh vào môi lồn, làm cho nó đỏ bừng lên, phát ra tiếng tiếng bạch bạch.

“Ưm a… A… sướng quá… A a… lồn nhỏ thật sướng… Ưm…” Vụ Tuyên nhào nặn bầu vú, ngón tay kích động vân vê núm vú, hưng phấn lớn tiếng rên rỉ.

Đầu vú bị nhéo đến sưng đỏ lại càng trở nên nhạy cảm hơn, chỉ cần bị kích thích nhẹ lồn dâm liền chảy ra chất lỏng trong suốt.

“Tuyên nhi là hải yêu à? Sao lồn dâm lại có nhiều nước như vậy…” Giọng nói khàn khàn của Phi Mông vừa gợi cảm lại vừa ái muội.

“A a… A… Nước nhiều, địt mới sướng… Ưm a… Lão sư địt Tuyên nhi cũng không cần phải bôi trơn… A a…” Vụ Tuyên bị đụ đến hai mắt mơ màng, miệng không ngừng nói ra những lời dâm đãng.

Con cặc đâm chọc ra vào vào lỗ lồn, thỉnh thoảng lại chà xát lên hột le sưng tấy càng làm cho Vụ Tuyên chịu không nổi.

“A a a… Lão sư… Ưm… Sắp bị lão sư địt chết… Ưm a…” Vụ Tuyên khóc kêu lên, cảm thấy lỗ lồn mình bị địt đến biến thành hình dạng của con cặc.

Phi Mông hung hăng cắm con cặc bự lút cán vào trong lỗ lồn cậu, sau đó rút ra để quy đầu ở miệng lồn rồi lại đâm mạnh vào, mỗi lần như vậy đều khiến Vụ Tuyên cao giọng rên rỉ.

“Ta nhìn qua bản báo cáo nói rằng tử cung của Tuyên nhi đã bị người địt qua?”

“A… A… Đúng vậy… Ưm a… Đã bị địt qua… Lão sư tức giận hả… A a…”

“Không hề…” Phi Mông cười rộ lên, “Ta chỉ nghĩ rằng ta cũng có thể cắm vào. Ta sợ em không thể chịu nổi thôi.”

Phi Mông nói, con cặc tìm thấy miệng tử cung sâu trong lỗ lồn. Hắn ma sát miệng tử cung làm cho Vụ Tuyên bủn rủn không chịu nổi, sau đó dùng sức đẩy côn thịt đi vào.

“A a ——! Ưm a…… Lão sư… Không được… A a… Sướng quá…” Hai mắt Vụ Tuyên không nhịn được trợn lên, khoái cảm tê dại bủn rủn ập đến, cậu giống như một chiếc thuyền nhỏ gặp bão lớn không cách nào chống đỡ được.

“A a a… Sướng chết mất… A a…… Muốn bị địt đến chết… ưm… A a…” Khoái cảm khiến đầu óc Vụ Tuyên trống rỗng, cậu cảm thấy lỗ lồn mình lại chảy ra một dòng chất lỏng.

“A… Lần này Tuyên nhi dùng lồn nhỏ đái ra, ngoan quá.” Phi Mông thấy một tia nước tiểu màu vàng nhạt chảy ra từ niệu đạo ở lồn nhỏ, không nhịn được huýt sáo.

Nghe những lời của Phi Mông nói, Vụ Tuyên ý thức được mình vừa làm ra hành động gì, ngay lập tức đỏ mặt. Cậu thế mà mất khống chế những hai lần… Đáng ghét! Tất cả là tại lão sư…

Cả hai triền miên một lúc lâu thì Phi Mông bắn tinh vào trong tử cung của Vụ Tuyên, dù sao thì cậu cũng sẽ không có thai được, xuất tinh bên trong hay bên ngoài đều tuỳ ý.

Sau khi tẩy rửa sạch sẽ, Vụ Tuyên nằm xuống giường, vòng tay ôm lấy Phi Mông, oán giận hắn thật gian xảo cố ý làm khó để trừng phạt mình, sau đó lại khen hắn đụ mình sướng phát điên. Vụ Tuyên đã muốn nói cái gì thì đều thẳng thắn nói ra.

Hôm nay quả thực rất mệt mỏi. Vụ Tuyên trò chuyện với Phi Mông rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Phi Mông dịu dàng hôn cậu một cái, nói lời chúc ngủ ngon rồi mới nhắm mắt lại.