Tây Lam Yêu Ca

Quyển 2 - Chương 66: Tây Lam Vụ Dịch



“Cửu hoàng đệ?”

Thật là Cửu hoàng đệ? Tây Lam Thất hoàng tử Tây Lam Vụ Dịch không khỏi kinh hãi nhìn tuyệt mỹ thiếu niên trước mắt, trong mắt có chút không dám tin cùng khiếp sợ.

Thật là Cửu hoàng đệ, là tuyệt mỹ thiếu niên làm cả thiên địa cũng phải sững sờ sao!

Vốn hắn chỉ vô tình đi ngang qua nhà thủy tạ yên tĩnh kia mà thôi, nào ngờ lúc ngẩng đầu nhìn lên thì thấy trong thủy tạ có một thiếu niên tóc ngân sắc dài chấm đất ngồi bên trong.

Ngân sắc? Tây Lam Vụ Dịch chăm chú nhìn mái tóc mềm mại xõa dài trên mặt đất của thiếu niên, trong hoàng cung có tóc ai màu bạc sao? Sao hắn không biết có người như vậy? Hơn nữa, nhìn bóng dáng tinh tế của người nọ đưa lưng về phía mình, Tây Lam Vụ Dịch không biết vì sao lại cảm thấy dị thường quen thuộc?

Người này là ai? Vì sao lại ngồi trong thủy tạ yên tĩnh?

Nhưng mà, vô luận Tây Lam Vụ Dịch suy đoán thế nào cũng không ngờ được thiếu niên kia thế nhưng chính là tuyệt mỹ Cửu hoàng đệ của mình.

Nếu không nhìn thấy Tiểu Di Tử cùng cung nữ Hoán nhi vẫn luôn hầu hạ Cửu hoàng đệ lẳng lặng đứng bên cạnh bóng dáng vẫn đưa lưng về phía mình, còn có bọn cung nữ thái giám hầu hạ trong tẩm cung phụ hoàng, Tây Lam Vụ Dịch làm th61 nào cũng không thể liên hệ mái tóc ngân sắc mềm mại kia cùng mái tóc đen mướt xinh đẹp của Cửu hoàng đệ lại cùng một chỗ.

Nhìn tuyệt mỹ thiếu niên xinh đẹp cao quý như thần chi làm người ta vô pháp khinh nhờn cùng tiếp cận lẳng lặng ngồi đó, Tây Lam Vụ Dịch vô thức tiến vào thủy tạ yên tĩnh, im lặng đứng phía sau bóng dáng xinh đẹp kia, khẽ gọi.

“Cửu hoàng đệ?”

Thiếu niên tựa hồ cảm giác được có người tiếp cận, vì thế nháy mắt Tây Lam Vụ Dịch vừa lên tiếng đã chậm rãi quay đầu lại, mở to đôi mắt mông lung nhìn người vừa tới.

“Si…. ánh mắt của ngươi….” Khoảnh khắc thiếu niên xoay người lại, Tây Lam Vụ Dịch không khỏi hút một ngụm khí lạnh, đó là một đôi ngươi màu tím mộng ảo lóe ra hào quang thần bí.

“Thất…. hoàng huynh…? !” Huân nhi nhìn người tiếp cận sau lưng mình, không khỏi có chút nghi hoặc kêu.

Sau khi gặp phụ hoàng, được người đưa về cùng trụ ở tẩm cung Thương Lam điện, Huân nhi đã rời khỏi lãnh cung đổ nát, bên người luôn có một đám thái giám cung nữ vô cùng cẩn thận hầu hạ, đối với nhóm hoàng tử của phụ hoàng, Huân nhi tự nhiên cũng từng gặp qua.

Dù sao, trong khoảng thời gian sáu năm sinh sống ở Thương Lam điện, Huân nhi không có khả năng không gặp qua bất cứ hoàng tử nào.

Cho dù Tây Lam Thương Khung bảo hộ Huân nhi thế nào, không cho bé tiếp xúc với nhóm cung phi hoàng tử mưu tính hại nhau trong hoàng cung, nhưng Huân nhi thân là Tây Lam Cửu hoàng tử, lại còn là hoàng tử được Lam đế bệ hạ sủng ái nhất, bé tự nhiên sẽ trở thành đối tượng bị đám người dụng tâm kín đáo kia ghen tị cùng thầm oán hận.

Mà Tây Lam Thất hoàng tử Tây Lam Vụ Dịch trước kia Cửu hoàng tử điện hạ còn chưa xuất hiện, có thể xem là hoàng tử được Lam đế bệ hạ khá sủng ái. Tuy với tính cách lãnh liệt đạm mạc của Tây Lam Thương Khung, cho dù là hoàng tử được y coi trọng nhưng trong lòng nam nhân kia cũng không có bao nhiêu địa vị.

Vì thế, Huân nhi nhận ra người đột nhiên xuất hiện trước mặt là Thất hoàng huynh tự nhiên cũng không có gì lạ, tuy thiếu niên bất quá chỉ gặp Tây Lam Vụ Dịch vài lần, cũng khá xa lạ. Mà cũng chính vì thế, lúc Huân nhi đột nhiên thấy vị Thất hoàng huynh này mới có chút do dự như vậy.

Dù sao, đối với Huân nhi vẫn luôn sinh hoạt ở Thương Lam điện, cũng không tiếp xúc với hoàng tử trong cung mà nói, vị Thất hoàng huynh này bất quá cũng chỉ là một sự tồn tại xa lạ.

“Cửu hoàng đệ, ánh mắt của ngươi làm sao vậy? Còn tóc nữa?”

Nhìn mái tóc ngân sắc tràn ngập yêu dị xõa dài cùng đôi tử mâu mộng ảo của thiếu niên trước mắt, Tây Lam Thất hoàng tử không khỏi khiếp sợ hỏi. Chẳng lẽ, thật sự giống như lời đồn, Cửu hoàng đệ bị ma tộc công kích, nhiễm ma pháp hắc ám mới biến thành như vậy?

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân phụ hoàng phát hoàng bảng triệu tập danh y khắp Thương Lam đại lục, hơn nữa lại không cho bọn họ gặp Cửu hoàng đệ?

Tây Lam Vụ Dịch chăm chú nhìn dung nhan yêu dị tuyệt mỹ lại xa cách của thiếu niên, không khỏi âm thầm suy đoán.

Lúc trước, khi bọn họ nghe phụ hoàng thế nhưng lại phát hoàng bảng triệu tập danh y vì Cửu hoàng đệ, nghe nói tuyệt mỹ thiếu niên kia thế nhưng bị ma tộc tập kích có thể đe dọa sinh mệnh, thân là Tây Lam Thất hoàng tử Tây Lam Vụ Dịch cùng Tứ hoàng tử Tây Lam Ly Mạc, lục hoàng tử Tây Lam Diệu Hoa cũng không khỏi đột nhiên biến sắc, đứng lên chuẩn bị vội vàng chạy tới Thương Lam điện, muốn nhìn thấy thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị kia.

Nhưng lúc bọn họ tới Thương Lam điện lại bị thủ vệ ngoài điện ngăn cản, nói là phụ hoàng hiện tại ai cũng không muốn gặp. Chẳng sợ bọn họ trong mắt thần dân Tây Lam cũng được xem là hoàng tử được phụ hoàng coi trọng nhất. Chính là so với đứa nhỏ được phụ hoàng dưỡng bên người từ nhỏ kia, bọn họ rốt cuộc tính là gì đâu?

Là nhi tử của phụ hoàng sao? Không phải, chẳng qua chỉ là hoàng tử có cũng được mà không có cũng chẳng sao của Tây Lam, là nhi tử không hề được nam nhân lãnh khốc vô tình kia đặt trong lòng mà thôi?

Muốn nói họ không có chút ghen tị cùng oán hận nào với thiếu niên đột nhiên xuất hiện liền có được toàn bộ sủng ái của phụ hoàng là không có khả năng, nhưng lúc lần đầu tiên nhìn thấy đứa nhỏ kia, Tây Lam Ly Mạc, Tây Lam Vụ Dịch lại không khỏi đồng thời đau lòng cùng kinh ngạc khi nhìn thấy ánh mắt trống rỗng của đứa nhỏ.

Đã gặp phải chuyện như thế nào mới có thể là một đứa nhỏ bất quá chỉ mới bảy tuổi không còn chút sinh khí nào của con người, cũng không có cảm xúc vốn có của một đứa nhỏ cùng lứa!

Tuy bắt đầu từ ngày sinh ra trong gia tộc đế vương đã quyết định nhân sinh của bọn họ sau này căn bản không có cái gọi là khờ dại cùng thơ ấu. Hơn nữa so với đứa nhỏ bình thường lại càng trưởng thành sớm hơn. Chính là ít nhất, bọn họ còn có tư tưởng a!

Đứa nhỏ vừa sinh ra trong lãnh cũng đã bị khi dễ, còn có một mẫu phi cứ hở ra liền muốn bóp chết mình, đứa nhỏ kia quả thực làm ai nhìn thấy cũng phải đau lòng, cũng muốn bảo hộ đứa nhỏ thiên sứ đã bị bẻ gãy đôi cánh này.

Vì thế, đối với Cửu hoàng đệ được phụ hoàng sủng nịch đến tận xương, sủng ái đến mức làm người ta hận không thể ghen tị đến phát cuồng này, Tây Lam Vụ Dịch vẫn luôn thực hâm mộ, muốn tiếp cận, muốn bảo hộ…. Muốn làm gương mặt xa cách mờ mịt như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất của thiếu niên có thể lộ ra nụ cười phát ra từ nội tâm.

Nhưng sự thật đối với Tây Lam Vụ Dịch có chút tâm tư rục rịch mà nói không thể nghi ngờ là một đả kích.

Đứa nhỏ kia được phụ hoàng dưỡng ở Thương Lam điện với mình, tựa hồ căn bản không đi lại trong hoàng cung, hại hắn suy nghĩ vài trường hợp ngẫu nhiên tiếp cận Cửu hoàng đệ đều không thể dùng.

Mà cho dù có lúc thấy bóng dáng thiếu niên trong cung, nhưng cũng không thể nghi ngờ đều là ở cùng một chỗ với phụ hoàng, tuyệt không có cơ hội để hắn cùng Cửu hoàng đệ ở cùng nhau. Vì thế mỗi lần thấy thiếu niên tuyệt mỹ kia, Tây Lam Vụ Dịch đều chỉ có thể câu nệ đứng ở một bên, cả người mất tự nhiên lén nhìn gương mặt nghiêm nghị lạnh như băng của phụ hoàng.

Mặc dù ngay sau đó, ánh mắt phụ hoàng dừng lại trên người tuyệt mỹ thiếu niên ngồi trong lòng mình, ánh mắt lạnh lẽo của nam nhân kia trong nháy mắt hệt như băng tuyết bị nắng xuân hòa tan, làm người ta không khỏi cảm thấy ấm áp một mảnh, đương nhiên, loại cảm giác này Tây Lam Vụ Dịch không cảm nhận được, hắn chỉ thấy trong lòng không hiểu vì sao đột nhiên phát lạnh.

Biểu tình của phụ hoàng rất khủng bố! Tây Lam Thất hoàng tử nhất thời không thể thích ứng không khỏi run bắn cả người. Sau đó lập tức xem ý cười trên mặt nam nhân làm mình sợ đến nổi da gà thành ảo giác của chính mình.

Đúng, nhất định là mình ảo giác! Phụ hoàng lãnh liệt như băng sơn vạn năm của hắn sao có thể cười đến nhu tình như nước như vậy a?

Chính là cho tới bây giờ, Tây Lam Vụ Dịch mới không khỏi chấp nhận sự thực này, tuyệt mỹ Cửu hoàng đệ của hắn là đặc biệt trong lòng phụ hoàng, là duy nhất, là sự tồn tại mà ai cũng không thể thay thế được. Chẳng sợ bọn họ đều là đứa nhỏ của phụ hoàng!

“Cửu hoàng đệ, ngươi thật sự đã gặp ma tộc sao? Hóa ra, ma tộc thật sự tồn tại a!”

Nhìn thấy biến hóa trên người Cửu hoàng đệ, Tây Lam Vụ Dịch không khỏi lập tức tin tưởng ma tộc thật sự tồn tại. Vốn sau khi nghe chuyện ma tộc tập kích Cửu hoàng đệ, Tây Lam Vụ Dịch vốn vẫn ôm thái độ hoài nghi, cho rằng đó bất quá chỉ là Ma pháp sư hệ ám giả vờ lừa gạt mà thôi.

Hiện giờ xem ra, hoàn toàn không phải chuyện như vậy a!

Bất quá, lúc nhìn thấy Cửu hoàng đệ hiện giờ vẫn khỏe mạnh an khang đứng trước mặt mình, Tây Lam Vụ Dịch vẫn không khỏi thở phào một hơi vẫn luôn nghẹn trong lòng.

Tuy bộ dáng của Cửu hoàng đệ hiện giờ lại càng thêm yêu dị tà mị, cũng càng làm người ta cảm thấy khí chất cùng dung mạo kia không thuộc về nhân loại nhưng chỉ cần Cửu hoàng đệ không có nguy hiểm, thân thể cũng không có gì dị thường, vậy màu tóc cùng ánh mắt có đổi màu thì thế nào, không phải vẫn là Tây Lam Cửu hoàng tử, tuyệt mỹ thiếu niên được phụ hoàng sủng nịch tới tận xương sao?

“Thất hoàng huynh, ngươi chuẩn bị xuất cung sao?” Đối với lời đồn đại về chuyện bé gặp Cốc Kiến, Huân nhi cũng không để ý. Bởi vì bé biết, phụ hoàng sẽ xử lý ổn thỏa.

Vị vương thần tộc ở thời viễn cổ, hiện giờ lại là Tây Lam đế vương, nam nhân kia tự nhiên biết nên ứng phó với nghi hoặc của ngoại nhân đối với dung mạo đột nhiên biến đổi của bé. Vì thế, Huân nhi hiện tại hoàn toàn không lo lắng.

Nhưng đối với Thất hoàng huynh mặc một thân thường phục, rõ ràng chuẩn bị xuất cung trước mắt, Huân nhi không khỏi có chút tò mò nhìn đối phương.

“Suỵt, đừng lớn tiếng, bằng không bị người ta nghe thấy thì ta thảm a.”

Nói xong, Tây Lam Vụ Dịch còn không khỏi cẩn thận nhìn xung quanh, tựa hồ sợ hãi người nào đó. Về phần Tiểu Di Tử, Hoán nhi, còn có đám cung nữ thái giám hầu hạ ở Thương Lam điện đứng bên cạnh, giờ phút này đã tự động bị Tây Lam Thất hoàng tử mắt cao hơn đỉnh đầu này bỏ qua.

“Thất hoàng huynh, ngươi đang nhìn gì vậy?” Nhìn Tây Lam Vụ Dịch bất quá cũng chỉ là một thiếu niên ở trước mắt, Huân nhi không khỏi tò mò hỏi.

“Tứ ca cùng Lục ca a, nếu bị bọn họ biết ta lại chuẩn bị lén chuồn ra hoàng cung, khẳng định sẽ bị bọn họ giết a.” Quay đầu, Tây Lam Vụ Dịch nhìn tuyệt mỹ thiếu niên đang chăm chú nhìn mình, không khỏi sờ sờ má, có chút thẹn thùng cùng sợ sệt nói.

Mặc dù trong đông đảo hoàng tử, Tây Lam Vụ Dịch cũng không xem là người xuất chúng cùng xuất sắc nhất, nhưng hắn có nhân cách sức quyến rũ của riêng mình, làm người ta vô thức muốn đi theo. Đương nhiên, nếu loại trừ thân là Tây Lam Thất hoàng tử nhưng tính cách lại bướng bỉnh cùng thích tự do tự tại.

“Tứ hoàng huynh cùng Lục hoàng huynh?” Huân nhi nghiêng đầu, trong đầu không khỏi hồi tưởng hai nam nhân đồng dạng cũng là hoàng huynh của mình nhưng cũng chỉ gặp qua vài lần.

“Đúng vậy! Chính là Tứ hoàng huynh Tây Lam Ly Mạc cùng Lục hoàng huynh Tây Lam Diệu Hoa, Cửu hoàng đệ, ngươi cũng gặp qua bọn họ rồi đi. Đúng rồi, Cửu hoàng đệ, ngươi muốn theo hoành huynh xuất cung không a?” Ánh mắt to tròn lóng lánh sáng ngời, Tây Lam Vụ Dịch đột nhiên chuyển đề tài, giọng nói tràn ngập mong đợi hỏi tuyệt mỹ thiếu niên trước mắt.

“Ta…”

“Thất hoàng tử điện hạ, thỉnh không cần xúi giục điện hạ chúng ta đi theo người xuất cung. Ngoài cung đều là nguy hiểm, nếu Tiểu điện hạ bcó chuyện gì, nô tỳ….” Lúc này, Hoán nhi vẫn lẳng lặng đứng một bên chăm chú nhìn Tiểu điện hạ không khỏi nghiêm túc. Ánh mắt nhìn thẳng Tây Lam Vụ Dịch nói.

“Hoán di…”