Tây Du Nhất Mộng

Quyển 7 - Chương 5: Huyễn thú Quỷ Mã



Dịch & biên: †Ares†

oOo

Gió rít gào, mây đen ùn ùn kéo tới, chớp giật đùng đoàng, trời đất như đến ngày tận thế khiến người khác sinh ra một cảm giác hít thở không thông.

Trời sinh dị biến, tất có yêu nghiệt!

Mà yêu nghiệt chính là cái bóng thật lớn giương nanh múa vuốt , chốc chốc lại há cái miệng khổng lồ gầm thét, quấy động Thông Thiên Hà mà bay lên giữa không trung kia.

Tổ sư, làm vai phụ mà cũng hung hăng càn quấy thế này sao? Hô phong hoán vũ, kêu còn ầm ĩ hơn cả giết heo, thật không hổ là Long Vương Tam thái tử!

Đại Nhiệt lo lắng nhìn về phía Thiên Tầm Ái, chỉ thấy cô bé sớm đã phát động cánh sen, pháp bảo kia lập tức mở to lên như cái nắp giếng. Thiên Tầm Ái nhảy tới ngồi lên, khống chế cánh hoa trôi nổi cách mặt đất ba mét; mà hoa kia cũng lóe lên hào quang lập thành một vòng phòng ngự ánh sáng, ôn hòa bao kín lấy Thiên Tầm Ái, xem ra cô bé tự bảo vệ mình là không thành vấn đề.

Đại Nhiệt yên lòng, nắm chặt viên gạch, xoay người đối mặt với cự long còn đang thể hiện uy phong phía trên không Thông Thiên Hà, hét to:

- Long Vương Tam thái tử, lão tử chờ ngươi đã lâu!

Cự long kia nghe có tiếng người, cặp mắt lớn như đèn lồng chiếu xuống, hướng về Đại Nhiệt. Sau đó cự long bắt đầu thu nhỏ thân mình, đáp xuống tới mặt đất thì đã hóa hình người, biến thành một công tử nhà giàu tay cầm quạt giấy, phong độ nhẹ nhàng. Kẻ này thân mặc thanh sam, đầu đội khăn nho sinh, bên hông còn đeo một miếng ngọc bội hình dáng cổ xưa. Phép biến thân của hắn không ngờ đã đạt tới cảnh giới thông huyền.

Tam thái tử thu hồi chân thân, pháp lực cũng thu liễm, khí tượng lập tức trở về bình thường, gió lặng mây tan, ánh trăng tái hiện nhân gian, Thông Thiên Hà cũng trở về an ổn, không còn gầm thét nữa.

Đại Nhiệt vốn tưởng rằng một lời không hợp lập tức sẽ đấu võ. Hiện tại thấy Tam thái tử hóa thân người, hắn không khỏi hơi lo lắng.

Tam thái tử nhàn nhã cất bước tới trước mặt Đại Nhiệt, mắt rồng lóe lên tia sáng, thế nhưng lại nhìn không thấu phàm nhân mặc một thân đồ đen này, có chút kinh ngạc “ồ” một tiếng, thản nhiên hỏi:

- Các hạ là ai, vì sao ở đây?

Đại Nhiệt cười ha ha nói:

- Lời này phải hỏi Tam thái tử ngươi mới đúng? Ngươi vì tu luyện công pháp mà dám mạo phạm luật trời, cắn nuốt đồng nam đồng nữ, không sợ trời phạt sao?

Tam thái tử ngửa mặt lên trời mà cười:

- Ha ha! Cái gì là trời, cường giả chính là trời! Vì có thể tu luyện thành Cửu Sắc Chân Long Thân, đừng nói tế điện một đôi đồng tử, coi như phải nhấn chìm của Trường An ta cũng sẽ làm!

- Hay cho câu cường giả chính là trời! Hiện tại đồng tử ở trong miếu, ta ở trước miếu, có bản lĩnh đến cướp đi!

Đại Nhiệt cũng không cùng hắn nói nhảm thêm — vai phụ thì không nên để có nhiều lời thoại.

Tam thái tử nhìn quét qua:

- Chỉ bằng ngươi?

- Chỉ bằng ta! Và cả viên gạch trong tay ta nữa!

Tam thái tử lúc này mới chú ý tới binh khí “dị hợm” trong tay Đại Nhiệt — viên gạch có khói nhẹ quấn quanh. Vẻ mặt hắn bỗng trở nên nghiêm trọng:

- Ngũ Hành Chi Độc? Không ngờ trong phàm nhân lại có người tu luyện tới cảnh giới như thế.

Đại Nhiệt mỉm cười nói:

- Chuyện ngươi không ngờ còn nhiều lắm.

Nói xong lời này, hắn đột nhiên cao giơ hai, ngửa mặt nhìn trăng đêm rồi tru lên một tiếng dài, như là một con sói hoang đói khát!

Hắn muốn làm gì đây?

Tam thái tử cùng Thiên Tầm Ái đều tò mò nhìn chằm chằm Đại Nhiệt, chờ đợi bước hành động tiếp theo của hắn.

Tru lên xong, Đại Nhiệt bắt đầu niệm pháp quyết:

- Thiên Địa Huyền Hoàng, Vạn Vật Năng Sang! Dĩ Nhất Sinh Vạn, Vi Pháp Nhi Hàng! (khi trời đất còn chưa thành hình, mọi thứ đều có thể tạo ra, lấy một mà sinh ra hàng vạn, theo luật mà giáng xuống)

Niệm xong, hắn cong tay làm trảo, bỗng dưng chụp vào không khí.

Không khí bỗng phát ra một loại âm thanh cổ quái mà bi thương, một trảo của Đại Nhiệt như xé không gian, một cỗ khí tức cường đại mà cổ xưa nhất thời tràn ra, trên không trung kết thành đủ loại ảo ảnh, có voi lớn sau lưng mọc hai cánh, có quái hổ răng nanh to như cái cột, có đại điểu toàn thân đỏ như máu v.v… đủ loại quái vật hình dạng kỳ lạ, mỗi con đều tản ra khí tức mãnh liệt.

Thấy một màn này, mặt Tam Thái Tử lập tức đổi sắc:

- Từ không thành có, lấy ảo thành hình! Ngươi… ngươi lại luyện thành con đường thứ ba lấy võ nhập đạo!

Đại Nhiệt không hề đình chỉ, lại thét dài, vèo một cái giơ tay lên không, sau đó như là bắt được thứ gì đó trên hư không, lập tức hưng phấn lên, kéo tay về.

Ầm một tiếng, một con quái thú cỡ lớn đột ngột xuất hiện.

Quái thú kia thoát ly khỏi hư không, đi vào không gian thật, lập tức hưng phấn mà nghển cổ hí to, tiếng vang thấu trời xanh.

Thấy kỳ quan như thế, Thiên Tầm Ái thét một tiếng thất thanh, biểu cảm không thể tin nổi.

Đại Nhiệt lại từ hư không tóm ra một con ngựa.

Một con quái mã kinh thế hãi tục, dài hơn ba mét, cao tầm hai mét, hai mắt như chuông đồng, hồng quang rạng rỡ. Ngựa này toàn thân phủ lân giáp, vảy tối đen tỏa sáng, các cạnh sắc bén như lưỡi dao; trên cái đầu thật lớn còn mọc ra một đôi sừng cong cong như hai thanh binh khí; bốn chân như chùy, đạp trên bốn đóa tường vân, như thực như ảo, như thần như ma. Con ngựa này không thuộc về Thần thú kỵ của người tu Tiên, cũng không thuộc Ma thú kỵ của người tu Phật, mà là một Huyễn thú!

Cái gọi là Huyễn thú, lấy ảo thành hình, chính là vật hư ảo không có thật, chỉ có người tu võ lực pháp lực thông huyền mới có thể triệu hoán chúng từ dị không gian ra; một người chỉ có thể triệu hoán một con Huyễn thú, pháp lực cao thấp quyết định trình độ lợi hại của Huyễn thú. So với Thần thú kỵ Ma thú kỵ, Huyễn thú càng tốt hơn, chẳng những linh trí cao, công kích sắc bén, còn có thân thể bất tử, chỉ khi nào chủ nhân bị chết thì nó mới bị đưa về không gian cũ, chờ đợi lần triệu hoán tiếp theo.

Mặt khác, Huyễn thú kỵ cũng có thể tiến hóa, bản thân nó có pháp môn tu luyện, cho dù khi mới ra không gian thực rất nhỏ yếu, nhưng theo tu luyện sẽ tiến hóa dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhớ ngày đó, nhân vật thuỷ tổ con đường thứ ba lấy võ nhập đạo Trương Tam Phong tới gặp Đại Nhiệt thì cũng cưỡi một Huyễn thú.

"Người chơi Đại Nhiệt, chúc mừng bạn từ dị không gian triệu hoán ra một Huyễn thú trở thành tọa kỵ của bạn — Huyễn thú này có tên là: Quỷ Mã; có thuộc tính Ngũ Hành tương sinh cùng chủ nhân: Mộc sinh Hỏa, là hệ Hỏa; có được pháp môn tu luyện: Văn Vũ Hư Hỏa Quyết; tính cách Quỷ Mã: dữ dằn, mê rượu; cấp bậc trước mặt: tam đẳng; trạng thái chủ nhân: Đại Nhiệt!"

"Người chơi Đại Nhiệt, tọa kỵ của bạn Huyễn thú Quỷ Mã cấp bậc cao siêu, có thể tiến vào Tọa Kỵ Bài Hành Bảng, hiện tại mời bạn lựa chọn lên bảng hay không!"

Nghe hệ thống nhắc nhở, Đại Nhiệt không chút do dự liền lựa chọn không hiện Quỷ Mã lên bảng xếp hạng — hiện tại ở Tọa Kỵ Bảng thì đẳng cấp cao nhất là tứ đẳng, cho nên nếu Quỷ Mã vừa lên sẽ lập tức đoạt ngôi đầu. Nhưng hư danh đều là c-ứt chó, Đại Nhiệt cũng không muốn dẫm vào.

Quỷ Mã xuất thế, thần trí linh thông, lập tức chạy tới bên người Đại Nhiệt, thân mật dùng đầu cọ cọ lên người hắn, thần thái tựa như một đứa trẻ đang làm nũng.

Đại Nhiệt tràn đầy phấn khởi trong lòng — kỳ thật lấy võ nhập đạo, chỉ cần có được trình độ đỉnh cấp là có thể triệu hồi ra Huyễn thú. Nhưng Đại Nhiệt cảm thấy mới vừa sáng lập ra Thái Cực Đạo thì tu vi khá thấp, nếu lúc ấy dùng công năng triệu hoán sẽ chỉ triệu hoán ra được Huyễn thú cấp bậc thấp, cho nên hắn đợi mãi tới khi đưa Thái Cực Đạo tăng lên tới cảnh giới thứ hai "Điểm Thiết Thành Kim, Hóa Hủ Hủ Vi Thần Kỳ", giờ đại địch trước mặt, cảm xúc tăng vọt, hắn mới triệu hồi ra Huyễn thú.

Kết quả Đại Nhiệt rất hài lòng, thành công triệu hồi ra tam đẳng Huyễn thú Quỷ Mã. Ở trước lúc chuẩn bị cùng Tam thái tử quyết một trận tử chiến thế này, điều này không khác gì tăng thêm một sự giúp đỡ mạnh mẽ.

Đáp ứng hỗ trợ Thiên Tầm Ái làm nhiệm vụ, lấy tính cách của Đại Nhiệt đương nhiên sẽ làm hết khả năng. Sở dĩ hắn không kêu gọi cao thủ Cuồng Nhiệt Trại giúp đỡ là vì đây là chuyện cá nhân giữa hắn và Thiên Tầm Ái, không có lý do gì để kêu người gọi hội; về phương diện khác, tu vi của Long Vương Tam thái tử chắn chắn thuộc về đỉnh cấp, chỉ giơ tay nhấc chân cũng đủ miểu sát vô số, như thế sao còn phải kiếm người làm hy sinh vô ích?

Bởi vậy Đại Nhiệt quyết định một người đi đối mặt, ngoại trừ Ngũ Hành Chi Độc bên ngoài, hắn còn có thể dựa vào một cơ hội khác, đó là có thể triệu hồi ra một con Huyễn thú lợi hại.

Không thể nghi ngờ, hiện tại ý đồ của hắn đã thành công.

Một con Huyễn thú tam đẳng, tạm chưa nói lực công kích cao hay thấp, quan trọng nhất là nó có được Bất Tử Chi Thân, tuyệt đối là vật hy sinh cao cấp nhất, tương đương với có trong tay vô hạn Hộ Thân Phù, thời khắc mấu chốt có thể phát huy đại công dụng, cũng triệt tiêu vô số nguy cơ sát thương ngoài ý muốn!

Tam thái tử thấy Huyễn thú Quỷ Mã, sắc mặt lập tức ngưng trọng lên:

- Không thể tưởng được a! Hắc hắc, không thể tưởng được đương kim nhân gian còn có đối thủ đáng để ta giết!

Đại Nhiệt nhướng mày:

- Ngươi nói lời này còn hơi sớm đấy, chưa biết ai giết ai đâu!

- Vốn ta tu luyện Cửu Sắc Chân Long Thân là vì đối phó con khỉ Đại Thánh kia, nếu hiện tại đã gặp ngươi, vậy trước hết lấy mạng của ngươi mở đường đi!

Tam thái tử đột nhiên động thân, lập tức phóng thích ra bá vương khí đầy trời.

Khí tượng lại bắt đầu thay đổi…

-----oo0oo-----