Tận Thế Song Sủng

Chương 302: Giật nảy mình



Bạch Thất nghe những lời tâm huyết của Tiền Kim Hâm, nhìn qua cái gọi là “Một ít” nhưng thật ra tối thiểu cũng phải mấy ngàn ống vắc-xin phòng bệnh, nở nụ cười: – “Cháu nhất định hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở về sẽ cùng ngồi chung phòng họp với chú Tiền ở đại viện.”

Tiền Kim Hâm vỗ vỗ bả vai của Bạch Thất, trước khi đi, trong lòng không khỏi vui mừng, còn ngọt hơn ăn mật đường.

Chu Kinh Quốc, con của ông còn không phải làm đá lót đường cho tiểu Thất sao!

Những người khác trong đoàn đội thấy Tiền Kim Hâm đi ra khỏi đại viện, ngaylập tức đều đi qua.

– ” Lãnh đạo trung tâm của căn cứ của thành phố A cơ đấy.” Hồ Hạo Thiên cầm lên vắc xin phòng bệnh do Tiền Kim Hâm mang đến, nhìn rồi nói: – “Đây chính là thứ mà những người chính trị cao nhất theo đuổi.”

Lưu Binh xoa xoa tay nói: – “Nói như vậy, từ nay về sau chúng ta cũng có thể đi lên giai cấp đặc quyền rồi hả?”

Chu Minh Hiền cũng cười: – “A ha, sau này con của cậu cãi nhau với người khác, có phải sẽ chỉ vào chính mình rồi nói: dám đắc tội với tôi, cậu có biết cha tôi tên là Lưu Binh không!”

Phan Hiểu Huyên chú ý đến vấn đề chính: – “Có phải sau này chúng ta có thể đi thẳng đến cửa Tây rồi không?”

Đường Nhược nói: – “Cậu muốn sau này không phải giao vật tư ra à nha.”

– “Ha ha, người hiểu mình chỉ có Tiểu Nhược thôi.”

Mọi người trong đoàn đội Thiên Nhai làm việc rất hiệu suất, thoáng chốc trong buổi sáng đã phát đơn thông báo cho dị năng giả.

Nhưng có nhiều người không biết đoàn đội Tùy Tiện là thần thánh phương nào: thế mà sau khi bọn họ trở về nhanh chóng tới chỗ Phương Thanh Lam làm tin tức đệ nhất căn cứ để tìm hiểu thêm thông tin.

Tâm tư Phương Thanh Lam kín đáo, thấy mọi người hỏi thăm tin tức của đoàn đội Tùy Tiện, chắc chắn sẽ không ba hoa chích chòe, vả lại cũng xác thực bọn họ không có chỗ nào để hắn nói xấu.

Vì vậy mọi người muốn hỏi cái gì cũng bó tay rồi, từ trong miệng của Phương Thanh Lam, đây quả thực là đoàn đội bình thường thần thánh không ai bằng khiến ai cũng giật cả mình.

– “Cái gì, từ cửa Tây xôn xao lan truyền chỉ một chiêu có thể tiêu diệt hơn ngàn con Zombie khiến chúng không toàn thây, chính là đội viên trong đoàn đội của bọn họ làm ra sao!”

– “Cái gì, nữ thần tạo ra bức tường nước cao 30m cũng là đội viên trong đoàn đội kia sao!”

– “Cái gì, khi phát hiện Zombie cấp ba ở bên ngoài trụ sở người thông báo cho mọi người biết tin tức chính là bọn họ sao!”

– “Cái gì, thì ra quán thịt nướng ở đường số 2 ngày hôm qua cũng là của bọn người trong đội đấy sao!”

– “Cái gì, thì ra bọn họ là đoàn đội duy nhất được ở trong đại viện đường số 1 giống như quân đội!”

– “Nói như vậy, thực lực của đoàn đội Tùy Tiện đúng thật không đơn giản!”

Phương Thanh Lam không nhịn được thiếu chút nữa đã bộc phát nói: – được rồi, thật ra các người đều không biết tôi cũng là một thành viên trong đoàn đội của bọn họ!

Nhóm dị năng giả: đám bọn họ cảm giác như vừa phát hiện được vùng đất mới, sớm hận bản thân sao không sớm quen biết người trong đoàn đội này, nghe nói đoàn đội Thiên Nhai từ thành phố H đến, sau khi đi theo bọn họ thì có được quyền ở trong một tòa biệt thự…

Cho dù không phải là tiểu đội dị năng giả, họ chỉ là những kẻ cướp trong khu thắng cảnh nhưng chỉ cần mang theo thành ý chân thành đi theo đối phương cũng có thể ăn ngon uống sướng lại được ở trong biệt thự xa hoa rộng lớn!

Thế nên, lúc đoàn đội Thiên Nhai cho cậu nhóc nhỏ đến triệu tập bọn hắn làm nhiệm vụ, trừ những người biết rõ thực lực của Bạch Thất, còn lại những thành viên khác đều cao hứng vô cùng, ai ai cũng đều lập tức đồng ý ngay.

Đương nhiên, với một nhiệm vụ có hệ số nguy hiểm cao, đồng đội càng có thực lực mạnh, mạng sống của mình càng bảo đảm hơn. Hơn nữa so với buổi sáng, phần thưởng của nhiệm vụ này nhiều gấp đôi.

Công cả ngày, nếu không phải chém giết cướp thì làm sao có thể khiến lợi nhuận tăng lên gấp đôi!

Bảng tin tức về tỷ giá tinh hạch Zombie trong căn cứ vẫn còn, bởi vậy, mặc kệ vụ ban thưởng gia tăng trước đó, thật ra có thể nói tỷ giá tinh hạch đối với bọn họ đã tăng lên gấp bốn lần đấy.

Tất cả mọi người vui sướng quyết định, nước miếng của đoàn đội Thiên Nhai cũng không có lãng phí.

Một ngày này, qua bốn giờ, lần đầu tiên trên đường cái của căn cứ trống trải vô cùng. Trong bóng tối, chỉ có tiếng đàn muỗi vo ve.

Thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy vài đoàn đội nhỏ lẻ che chở đội viên đi ra đập muỗi, lợi nhuận lợi nhuận  …. những miếng thịt nhỏ này cũng giống như tiền tài, nhưng mọi người còn muốn dưỡng sức cho đầy đủ tinh thần, chuẩn bị cho ngày mai chiến đấu.

Khói thuốc súng của Zombie triều vừa mới tản đi, căn cứ còn chưa hoàn toàn rửa sạch hạt bụi chiến tranh, bên này đã rục rịch chuẩn bị đi đến Biên Hòa để chấp hành nhiệm vụ rồi.

Đêm dài người tĩnh lặng.

Đêm nay mọi người đứng bên cửa sổ nhìn đàn muỗi đang bay lượn bên ngoài, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng ngời trên bầu trời, họ đều thầm nghĩ trong lòng: hi vọng có thể bình an trở về.

Sau tận thế những nhiệm vụ muốn thành công này, không phải đều đổi lấy từ máu thịt của những dị năng giả và binh sĩ sao.

Chỉ cần một chút sơ sẩy, lúc đi ra ngoài toàn quân có thể bị diệt không còn một người.

Thà làm chó thời bình, không làm người thời loạn.

Đạo lý này mọi người đều biết, ai cũng như ai đều mong muốn như thế.

Nhiệm vụ ra trận lần này không chỉ có Bạch Thất dẫn đầu đi Biên Hòa lấy sơn phòng phóng xa, còn có quân đội tổ chức nhiều tổ nhiệm vụ khác nhau như: thu thập kho đạn dược, thu thập các loại hạt giống cây nông nghiệp, nhiệm vụ còn nhiều hơn bọn họ.

Tất nhiên căn cứ cũng bận rộn không kém, còn phải vội vàng xây dựng trường học dạy về súng ống, tổ chức cùng huấn luyện đội quân chiến đấu…

Đường Nhược cùng Bạch Thất cũng trực tiếp ở lại phòng khách nhà Hồ Hạo Thiên.

Bọn họ cầm tờ danh sách và bản đồ quân đội đưa qua, vừa lập tức triển khai bàn luận kế hoạch.

Đoàn quân theo sau còn có sáu đoàn trưởng cùng với tất cả đội trưởng của đại đoàn đội. Trước tận thế một đoàn đội có thể hơn một ngàn người nhưng sau tận thế binh sĩ giảm mạnh, trong đoàn chỉ còn lại ba trăm người. Người trong quân đội tổng cộng có sáu đoàn binh lực, cũng khoảng hai ngàn người. Dị năng giả chiếm tỉ lệ khá cao, cũng khoảng năm trăm người.

Người của Chu gia càng hung ác, phái ra đoàn này đa phần là binh lính bình thường, dị năng giả chiếm hai mươi người, còn lại đại bộ phận đều là dị năng giả tốc độ.

Việc sắp xếp vị trí dị năng giả, sắp xếp công tác cho quân đội, sử dụng chiến lược thế nào, cùng lộ tuyến đường đi như thế nào…

Cho đến khi mọi người bàn bạc xong tất cả, thì cũng đã rạng sáng. Đây là bọn họ đã tận dụng thời gian để bàn luận kế hoạch nhanh chóng, không ai có thời gian nghỉ ngơi.

Đường Nhược ngồi ở một bên, trong ánh mắt chỉ có một mình Bạch Thất.

Người đàn ông tập trung vào công việc, thật vô cùng có mị lực.

Bạch Thất đang ngồi tập trung ở đó thảo luận với mọi người, từ trên người anh tóat ra luồng khí chất, cho dù là đồng ý hay bác bỏ đều mang theo một luồng áp lực không thể bỏ qua.

Sau khi nhìn kỹ sao thấy khác đến thế.

Lúc mười giờ, các cô gái không tham gia hội nghị thương thảo đều bị tất cả mọi người vô tình đuổi đi ngủ sớm để dưỡng sức cho đủ tinh thần.

Cho đến khi chấm dứt, đến lúc Bạch Thất trở về phòng, anh mới phát hiện Đường Nhược trước đó đã đặt trong phòng một bồn tắm hiện đại, bên trong vẫn còn nước ấm.

Gương mặt Bạch Thất đầy nhu hòa, nhìn cô gái đang ngủ say trên giường rồi cởi áo đi vào bồn tắm.

Nếu không có cô luôn luôn ở bên cạnh, cho dù anh có trọng sinh cũng không thể trôi chảy như ngày hôm nay.

Ngày hôm nay ngủ trễ dậy sớm, tinh thần và diện mạo của mọi người ngược lại cũng không đến nỗi nào.

Đường Nhược nấu cho mọi người một chầu điểm tâm phong phú. Sau khi ăn xong cũng đã đến thời gian xuất phát.