Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 139: Tiến Tới Bí Cảnh



Trong khi Dạ Hành Vân tìm tòi, Thiên Tâm cũng tới Toàn Thư Các tìm kiếm thì Quân Huyền đang trong phòng bố trí trận pháp.

Hắn đã học được đôi chút liền thực hành. Nơi đây có tụ huyền trận cùng tụ hồn trận liền không cần bố trí thêm. Hắn bố trí một trận pháp từ Thiên Thư tìm tới, dù có chút khó nhưng được thiên thư phân giải qua. Long ca trợ giúp hắn vẫn quyết định thử.

Trận pháp này cũng không phải cho hắn mà là cho Linh Nhi. Hắn trải qua bao nhiêu kinh lịch nhưng cũng không thể không nhớ tời nàng đây. Nàng luôn là người một mực bồi theo hắn. Vốn là Quân Huyền định tìm cho nàng hay tái tạo cho nàng một thân thể nhưng hắn bây giờ liền chưa đủ khả năng ấy.

Thế là, hắn đành tạo một trận pháp vừa giúp nàng ổn định hồn thể còn tăng nhanh hấp thu nguyệt tinh. Linh Nhi đi theo Quân Huyền cũng là ổn thỏa chỗ tốt. Nàng đã tăng lên tới địa hồn đỉnh phong, thiếu một chút liền có thể bước vào thiên hồn.

Linh Nhi là một hồn sư khi đột phá cần hồn thứ nhưng nàng đang ở hồn thể liền chính là một ngoại lệ. Nàng đột phá giống như tu luyện huyền lực vậy, không cần hồn thú mỗi khi tiến cảnh giới.

Trong thời gian ba ngày bỏ công, Quân Huyền hắn cũng hoàn thành tới. Nguyên liệu liền không lo lắng tới, hắn có từ trong nhẫn trữ vật đầy đủ ổn thỏa.

Thất nguyệt tinh đấu trận thành !

Nếu như bình thường hấp thu chỉ như một mặt trăng chiếu xuống tinh lực, tốc độ có chút chậm chạp. Nhưng mà, khi tiến vào trận pháp này chính là như có bảy mặt trăng cùng chiếu. Tốc độ tu luyện chính là kinh khủng.

Trận pháp còn có nhiều mức độ khủng bố nhưng Quân Huyền hắn cũng chỉ có hạn sức lực như vậy. Dù sao a, hắn mới học trận pháp cơ sở mà thôi. Nếu không phải qua thiên thư thôi diễn trước hắn sợ chính mình không làm nổi.

Ngoài ra trận pháp này còn có tác dụng giúp Linh Nhi tu luyện cả ban ngày, cũng không sợ ánh sáng xuyên qua phòng chiếu tới lại trốn vội nữa. Linh Nhi nhìn thấy trận pháp thành đôi mắt liền sáng lên, ôm trầm lấy Quân Huyền cảm ơn liên tục.

Vì Linh Nhi là hồn thể, Quân Huyền hắn cũng không cảm giác được vì liền chỉ cười cười cho qua. Linh Nhi như trẻ con có món đồ chơi mới liền bước vào trận pháp tu luyện. Tốc độ của nàng tăng lên gấp mấy lần. Nhìn thành quả như vậy, Linh Nhi cảm giác nàng có thể tiến nhanh cảnh giới a. Không bao lâu có thể bảo vệ chủ nhân đây.

Quân Huyền nhìn nàng bước vào tu luyện cũng không nói gì chỉ cảm giác ba động xung quanh đang biến đổi. Hẳn là không bao lâu Linh Nhi có thể tới thiên hồn. Linh Nhi còn tiến bộ nhanh như vậy hắn cũng không chậm chễ được.

Vấn đề luyện thể đành coi như xong, bỏ qua một bên vậy. Quân Huyền hắn cũng không muốn với mãi một thứ không với được. Dù sao a, hắn luyện hồn huyền cũng đã và vượt trội hơn người khác một phần rồi.

Còn về hắc sắc huyền phủ, đúng là mang theo nhiều nghi hoặc nhưng cũng không kể đến. Hắc sắc huyền phủ này cũng không ảnh hưởng đến tốc độ hắn tu luyện mà còn tăng lên nhiều lần. Thiên địa tạo hóa công hấp thụ huyền lực đã đủ bá đạo, huyền phủ bình thường vốn là chỉ như dự trữ lấy và xúc tích huyền lực lên đẳng cấp cao hơn.

Nhưng hắc sắc huyền phủ lại còn có công năng hơn nữa, đó là hấp thụ huyền lực kinh khủng. Hắc sắc huyền phủ chính là như một cái lỗ đen của vũ trụ vậy. Có thể ngươi cần những huyền lực thuần khiết để tu luyện chẳng hạn, nhưng hắc sắc huyền phủ mặc kệ. Nó liền hút liên tục và hút hút…chỉ có hút.

Dù mới tiến vào huyền hư sơ kỳ chưa lâu, thậm chí mới mở huyền phủ gần đây nhưng Quân Huyền hắn cảm giác như hắn sắp đột phá a ?

Nhưng mà, đột phá quá nhanh cũng không hẳn là tốt. Quân Huyền hắn thôi nghĩ về huyền lực, hồn lực của hắn cũng là sắp lên đến huyền hồn. Mà điều kiện cần thiết đó chính là có hồn thú phụ trợ đột phá. Về vấn đề tu hồn lực này hắn cũng không tiện nói với người khác, càng là chính mình phải giải quyết.

Quân Huyền hắn đang nghĩ lí do rời tông môn một chuyến đi tìm hồn thú. Hoặc là đến phiên chợ hay nơi trao đổi đồ của tông môn tìm thử a. Đúng lúc này, cánh cửa phòng vang lên ba tiếng gõ kèm theo giọng của Kiêu Phong truyền đến : “Quân Huyền sư đệ, ngươi ở trong a ?”

Quân Huyền hắn nhanh chóng đứng dậy ra mở cửa phòng. Kiêu Phong nhìn hắn cười nói : “Ra đây đi.”

Kiêu Phong hắn cũng không muốn vào phòng người khác. Càng là phòng này như động phủ, chính là nơi tu luyện có những thứ đồ không muốn người khác biết tới, tránh vào được liền tốt. Quân Huyền cũng như hiểu ý liền bước đi ra.

Kiêu Phong bước đi không nhanh không chậm nhưng hướng đi là muốn xuống núi. Kiêu Phong nhìn Quân Huyền nói : “Sự tình của ngươi sư phụ đều hiểu rõ. Lão nhân gia ông ta nay là muốn ta dẫn ngươi tham gia nhiệm vụ còn tìm một hồn thú đây.”

Quân Huyền nghe xong có chút giật mình. Hắn tu hồn lực vốn là không có phong mang tất lộ ra bên ngoài như huyền lực càng khó người khác biết được. Thế mà, sư phụ người lại biết tới. Còn biết hắn sắp đột phá ! Vị sư phụ này cũng có chút thần kỳ đi. Quân Huyền chưa kịp nói gì thì Kiêu Phong nói tiếp : “Yên tâm, nhiệm vụ lần này sư đệ đi theo là chủ yếu không phải ra tay. Như trên đường thấy hồn thú thích hợp liền nói ta. Ta giúp ngươi cầm nó xuống.”

Quân Huyền gật đầu nói : “Vậy liền đa tạ Kiêu Phong sư huynh.”

Kiêu Phong tính cách cực kỳ thoải mái cười đáp : “Giữa chúng ta tình đồng môn nói hai tiếng đa tạ làm gì.”

Quân Huyền cũng chỉ gật đầu đáp lại không nói gì thêm. Hai người nhanh chóng xuyên qua đại trận. Kiêu Phong lấy tốc độ kéo Quân Huyền tới nơi phụ cận gần ngoại môn đệ tử ở. Ở nơi đó có một sân rộng, trong sân đã đứng tới 7 người chờ sẵn.

Mà khí tức từ bảy người tỏa ra đều mạnh mẽ, nếu Quân Huyền hắn đoán không sai. Bảy người này hẳn sẽ là linh hư kỳ đi ? Quân Huyền chỉ ngầm đoán như vậy chưa chắc chắn nhưng thêm Kiêu Phong nói : “Quân Huyền đệ nhìn a, bảy người này chính là bảy thân truyền đệ tử. Thân truyền đệ tử có mười vị nay ở đây bảy người liền đã thế trận lớn.”

Quân Huyền nhìn bảy người đều là xem thật kỹ. Xuất động bảy thân truyền đệ tử xem ra nhiệm vụ lần này không đơn giản a ? Quân Huyền có chút tò mò hỏi : “Kiêu Phong sư huynh, ngươi cũng là thân truyền đệ tử sao ?”

Kiêu Phong cười lắc đầu đáp hai chữ : “Đã từng.”

Quân Huyền nghe vậy liền không hỏi thêm. Kiêu Phong và Quân Huyền đáp xuống. Bảy người kia tiến lên cung cung kính kính chào hỏi lấy Kiêu Phong sư huynh bốn chữ . Nhưng đối với Quân Huyềnánh mắt cũng chỉ liếc qua Quân Huyền đánh giá liền không nói gì. Dù sao a, chuyến đi này người dẫn đầu là Kiêu Phong, hắn mang theo người liền không ai dị nghị. Nhưng mà người kia có chết bọn hắn cũng lười truy cứu.Kiêu Phong từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một chiếc phi chu. Cả thuyền mở rộng ra đến năm mươi mét có thừa. Bảy người như đã quen thuộc liền tiến lên. Quân Huyền cũng liền theo Kiêu Phong tiến tới. Lên trên thuyền Kiêu Phong cho phi thuyền khởi thành.

Còn chính hắn lấy ra một tấm bản đồ đặt tên bàn bắt đầu nói.

“Đây là bản đồ của đội do thám lần trước vẽ lại. Lần trước bí cảnh cũng chỉ mở một ngày thời gian nên có chỗ biết tới chỗ không.” Kiêu Phong nhìn xung quanh tám người rồi nói tiếp : “Bắt đầu từ đây chính là cửa đi vào, nơi đây bốn tông khác người cũng sẽ tụ tập tới. Dù lần này năm tông cùng tới nhưng vẫn phải đề phòng. Tà đạo cùng yêu tộc vẫn có thể như lần trước giết tới bằng bên cửa phía khác.”

Kiêu Phong vừa nói vừa chỉ. Trên bản đồ có hai đầu có thể tiến vào, đầu bên dưới là của ngũ đại tông tụ hợp. Còn đầu phía trên theo như người lần trước tiến tới nói chính là cửa vào cho yêu tộc cùng tà đạo. Chính là không đề phòng yêu tộc cùng tà đạo nên lần đó đoàn quân của ngũ đại tông gần như diệt toàn bộ.

Vũ Thánh Tông xuất động hơn hai mươi nội môn đệ tử mà chỉ còn hai người sống sót trở về. Hai người trở về cũng không lành lặn, một người đã dính yêu hỏa vừa đến cửa tông liền bị cháy chụi. Người khác thì đã phế, trở về mang theo được tấm bản đồ là quý giá nhất.

Lần đó, bí cảnh mở ra cũng chỉ có một ngày thời gian yêu tộc cùng tà đạo giết tới bất ngờ nhưng cũng không thể lấy hết đồ trong bí cảnh ra được. Cũng vì vậy, các tông lần nữa cho người tiến tới. Đề phòng bất chắc, Vũ Thánh Tông lần này xuất động bảy thân truyền và cả Kiêu Phong dẫn đầu đội.

Nghe nói, bí cảnh bên trong chính là của một vị Hoàng giả để lại. Hoàng giả tu vi đều đã là cao cao tại thượng. Trong tông môn có thể đảm nhiệm chức vụ đại trưởng lão chi vị hoặc tông môn yếu chút có thể là tông chủ một phương. Cũng vì vậy các tông không thể bỏ qua được.

Bí cảnh còn có rất nhiều linh dược cùng yêu thú, hồn thú. Đây cũng là lí do Kiêu Phong mới chịu nhấc mông đi, nếu không phải tìm cho sư đệ hồn thú hắn cũng lười quản việc này. Dẫu sao a, với tư chất của hắn bước lên hoàng giả cũng chỉ là thời gian mà thôi.

Kiêu Phong nhìn vào bản đồ nói thêm một hồi mới dừng lại. Bảy người kia nghe có chỗ rõ ràng có chỗ không nhưng cũng gật đầu liên hồi rồi lui về phòng mình. Trên mũi thuyền chỉ còn lại Quân Huyền cùng Kiêu Phong đứng đó.