Tà Vương Không Để Vợ Chạy Thoát

Chương 49: Bá Đạo Cường Thế Hôn



Tô Lạc cùng Nam Cung lưu vân đến địa điểm hẹn gặp mặt, nàng ngoan ngoãn ở ngoại thành dưới cây đại thụ chờ.

Không bao lâu, nơi xa kia bụi đất tung bay, còn truyền đến từng tiếng thét của thú.

Tô Lạc hướng phía trước nhìn.

Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Chỉ thấy một con ngựa trắng chở một mỹ nam hướng nàng mà chạy như bay đến, tốc độ cực nhanh, chớp mắt liền đến trước mặt.

Càng khiến người ta nhìn là con ngựa trắng kia.

Con ngựa hoàn toàn không bình thường.

Chỉ thấy nó khoác trên người thanh lân, hình thể giống ngựa, nhìn đẹp lạ thường, hơn nữa chạy ngàn dặm tốc độ so ngựa thường nhanh hơn rất nhiều lần.

(*thanh lân, Vẩy của rồng, giống mấy con kì lân xanh đỏ xem ở hội đó quý zị)

Cơ hồ nháy mắt, nó liền xuất hiện trước mặt. Tô Lạc

Nó xung quanh thân mình xanh, lắc đầu vẫy đuôi, vung lên hai vó, ngửa mặt lên trời thét dài, nhìn qua rất là thần tuấn.



“Chẳng lẽ là Vảy Rồng Mã?” Tô Lạc lên tiếng kinh ngạc.

Những ngày này nàng chuyên luyện Đại Lục Thông Sử cùng Thường Thức, cho nên đối với giống loài Thường Thức coi như có biết chút.

“Còn không phải?” Nam Cung Lưu Vân lười biếng tà mị trầm thấp có ý cười truyền đến.

Cách tấm màn ngọc trên kiệu, lờ mờ trông thấy Nam Cung lưu vân ưu nhã nằm nghiêng trên giường êm xe ngựa.

Tô Lạc nhất thời có chút khó tin.

Căn cứ nàng biết, Vảy Rồng Mã là yêu thú loại đầu, thực lực phi phàm, bình thường Vảy Rồng Mã thực lực tương đương với người võ giả ngũ giai.

Thực lực ngũ giai là gì ư? Lấy một ví dụ nói, ả Tô tắm suối kia thiên tài đến bây giờ cũng mới là nhị giai, Tô Tĩnh Vũ bất quá mới tam giai, còn đường đường hộ quốc đại tướng quân hạt tía Tô mới bất quá ngũ giai.

Cứ như vậy một nhỏ Vảy Rồng Mã, liền có thể so với một vị hộ quốc đại tướng quân, toàn bộ đông lăng quốc cũng chỉ có Nam Cung lưu vân có nó, những người còn lại làm gì có chứ.

Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Cái Vảy Rồng Mã này hắn không xem như sủng vật chiến đấu mà thương mà dưỡng, chính mà là tùy ý dùng để làm tọa giá.



(@tọa giá: chính là lười đi bộ lên ngồi tọa giá để đi đó)

Quả nhiên xa xỉ đến cực điểm, không hổ là truyền thuyết Tấn Vương điện hạ.

“Vào đây” Bên trong Nam Cung Lưu Vân ngoắc ngoắc ngón tay của mình, trên mặt hiện lên một nụ cười mê người, trầm thấp say lòng đắm.

Hắn nói chuyện không nhanh không chậm, hững hờ, lại có một loại không cưõng thế.

Tô Lạc cũng nghĩ thử xem Ngực Vảy Rồng tốc độ ra sao, tự động kéo rèm ngồi xuống.

So với ở ngoài mặt xe xa xỉ hoa lệ, bên trong xe không gian thì tinh tế cẩn thận hơn rất nhiều.

“Thật là xa xỉ, vơ vét không thiếu mồ hôi nước mắt nhân dân ư?” Tô Lạc một bên thưởng thức bên trong xe xa hoa, một bên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Nam Cung Lưu Vân trầm thấp cười nhẹ, nhìn lấy Tô Lạc: “như thế nào? Chính nghĩa nữ hiệp đây là muốn thay dân bất bình ?”

“Không có thời gian nhàn rỗi đâu.” Tô Lạc phất phất tay, nàng tùy ý mà ngồi, cầm lên ấm trà bạch ngọc ưu nhã rót cho mình một ly trà thơm, khen: “Tấn Vương điện hạ quả nhiên hưởng thụ, tối ngồi rêu rao xe ngựa, uống trà xanh thơm nhất nồng.”

“Còn tìm nữ nhân quật cường ôm,còn phải nữ nhân đẹp nhất, thân cận nhất.” Nam Cung Lưu Vân nói, cánh tay thon dài kéo lại, Tô Lạc đã bất giác rơi vào trong ngực hắn.