Ta Thật Không Phải Tuyệt Thế Cao Nhân

Chương 19: Cường Giả Phân Chí



Phải biết, loại mắt thuật này chính là bí mật bất truyền của hoàng thất Hỏa Quốc, hết sức bất phàm, nhưng mà cũng hết sức khó mà tu luyện.

Cho dù ngay cả phụ hoàng của nàng, đại nhân vật nắm giữ toàn bộ Hỏa Quốc cũng chỉ luyện đến Huyền hỏa chi nhãn!

Nhưng vậy mà trong nháy mắt, nàng lại hoàn thành vượt qua. . . Hơn nữa, ở đỉnh phong Huyền hỏa chi nhãn?

Nàng theo bản năng nhìn chiếc khăn tay một cái.

Mẹ ơi, đây rốt cuộc là bảo vật gì?

Vị tiền bối này cũng quá khủng khiếp rồi. Bảo vật như vậy ở trong tay hắn lại chỉ xem như một cái khăn tay mà dùng?

Nếu để cho phụ hoàng biết, sợ rằng nguyện ý dùng toàn bộ Hỏa Quốc để đổi!

Nhưng mà, Hỏa Quốc đối với tiền bối như vậy cũng chỉ như một bụi cỏ ven đường mà thôi.

Nàng đứng dậy, hít một hơi thật sâu, nói: "Đa tạ tiền bối!"

Đồng thời dùng hai tay nâng chiếc khăn lên, cung cung kính kính đưa cho Lý Phàm.

Lý Phàm tiện tay thu hồi, nói: "Không cần phải đa tạ."

Giờ khắc này, trong lòng Hỏa Linh Nhi liền nảy ra một ý tưởng to gan.

Nếu như có thể đi theo bên cạnh vị tiền bối này thì thật là cơ duyên cỡ nào chứ?

Cuộc đời này của mình tuyệt đối Đại thừa cũng có thể, thậm chí, cảnh giới Hợp thể cũng có khả năng. . .

Nhớ tới đại thù của mẫu hậu mình, nghĩ đến kẻ thù vẫn còn đang sống ngang ngược ở trong tộc. . . Trong lòng nàng dâng lên hận ý!

Vì báo thù, vì tương lai của mình!

Nàng lấy dũng khí cắn răng mở miệng nói: "Lý tiền bối. . . Linh Nhi muốn bái ngài làm thầy? Chuyện này. . . có được không ạ?"

Nàng thấp thỏm và cực kỳ khẩn trương.

Đám người Vu Khải Thủy đều có chút sửng sờ.

Hỏa quốc Hỏa Quốc lại trực tiếp bái sư?

Nhưng mà, suy nghĩ một chút cũng là chuyện bình thường, đối mặt với nhân vật tầm cỡ như Lý tiền bối, Hỏa Quốc là cái thá gì?

Lý Phàm khẽ cau mày.

Bái sư?

Cô nương này không tới Hoàng Hà tâm không chết

Nói là bái sư, không phải là muốn ở bên cạnh mình, để cho mình tìm đá quý cho nàng ta hay sao?

"Đồ ngươi muốn ta không cho được."

"Xin cứ đi tự nhiên."

Lý Phàm hạ lệnh trục khách!

Hỏa Linh Nhi nhất thời sắc mặt đại biến!

Tất cả mọi người cũng đều sắc mặt đại biến!

Bọn họ đều nghe được sự tức giận trong giọng nói của Lý Phàm!

Lý Phàm tự mình hạ lệnh trục khách.

Đám người Vu Khải Thủy không khỏi kinh hãi.

Sắc mặt Hỏa Linh Nhi liền thay đổi, vội vàng nói: "Linh Nhi sai rồi!"

"Xin tiền bối thứ tội!"

Nàng quỳ trên đất!

Mồ hôi lạnh đổ xuống.

Chọc giận tiên nhân, đây là tội nghiệt cỡ nào!

Đến cả đám người Vu Khải Thủy cũng đều quỳ xuống đất hành lễ, nói: "Tiền bối, chúng ta sai rồi, chúng ta không nên mang nàng tới nơi này!"

Trong lòng ông ta cuống cuồng, ai có thể nghĩ Hỏa Linh Nhi này lại không biết điều như vậy!

Sao dám mạo phạm trước mặt Lý tiền bối? Đây không phải là tìm chết sao?

Thấy mọi người phản ứng lớn như vậy, Lý Phàm lại có chút ngượng ngùng.

"Thôi, không cần đại lễ như vậy."

Hắn lắc đầu một cái.

"Chúng ta lập tức rời đi, không quấy rầy Lý tiền bối thanh tu!"

Vu Khải Thủy vội vàng đứng dậy mở miệng, ông ta biết, biện pháp tốt nhất bây giờ chính là lập tức biến mất.

Mấy người đều vội vàng vội vàng rời đi.

Tựa hồ là cảm nhận được sự tức giận của Lý Phàm, mèo trắng nhỏ đang ăn đồ ngon cũng dừng lại quay đầu nhìn hắn.

"Ăn no chưa?"

Lý Phàm khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng sờ đầu mèo trắng nhỏ một cái rồi sau đó lấy khăn lau tay lau miệng cho Tiểu Bạch.

Thuận tay đổ chén thức ăn thừa vào thùng rác.

"Meo meo..."

Bạch Tiểu Tình nhìn chằm chằm thùng rác kia, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ không muốn, meo, vốn meo meo còn chưa ăn no mà!

...

Sau khi ra khỏi tiểu viện.

"Công chúa, ngươi quả thực quá đường đột!"

Vu Khải Thủy không nhịn được mở miệng.

Hôm nay để cho Lý tiền bối không vui, thật là lỗi lầm vô cùng to lớn.

Trên mặt Hỏa Linh Nhi cũng tràn đầy vẻ mất mát.

Nàng nhìn về phía sau một cái, trong mắt viết đầy hâm mộ, nhưng lại cười thảm một tiếng, nói: "Là Linh Nhi mơ mộng..."

Cơ duyên như vậy sao có thể dễ dàng được?

Có thể đem Minh hỏa chi nhãn tăng lên tới Huyền hỏa chi nhãn đã là ân huệ to lớn rồi.

Rốt cuộc là lòng mình quá tham!

Nàng xấu hổ suy nghĩ.

Mộ Thiên Ngưng thấy vậy thì có chút không đành lòng, an ủi: "Công chúa, Lý tiền bối thật ra là một người rất tốt, tất cả đều chú trọng duyên phận, nói không chừng chỉ là duyên phận chưa tới mà thôi."

Hỏa Linh Nhi nói: "Cám ơn ngươi, Thiên Ngưng."

Giờ khắc này, nàng bỗng nhiên tràn đầy hâm mộ với Mộ Thiên Ngưng.

Ít nhất, Mộ Thiên Ngưng có cơ hội thường xuyên đến bái kiến Lý tiền bối, không phải sao?

...

Ra khỏi sơn thôn, mấy người ngồi phi thuyền ngự không trở lại Ly Hỏa Tông.

"Hôm nay xem ra, lúc Tà Thần giáng xuống, Lý tiền bối đã sớm có dự liệu, hơn nữa, hắn rất có khả năng đang chờ Tà Thần!"

Hỏa Linh Nhi mở miệng.

Đám người Vu Khải Thủy đều gật đầu.

"Thật ra thì trước đây còn có một tin tức ta không nói cho mọi người, sở dĩ Tà Thần lựa chọn giáng xuống nam bộ Hỏa Quốc là bởi vì, ở trong dãy núi Thương Ly này sắp có bí cảnh nhất tông vô cùng quan trọng xuất thế!"

Bây giờ, Hỏa Linh Nhi hoàn toàn không giấu giếm, nói: "Bí cảnh kia vô cùng có khả năng liên quan đến bí ẩn tiên đạo, đến lúc đó, sợ rằng đám Chí tôn, Tà Thần đều sẽ đến không ít."

Nghe vậy, đám người Vu Khải Thủy lại chấn động một cái.

"Không trách... Sơn thôn Lý tiền bối ở lại chính là cửa vào trấn giữ dãy núi Thương Ly, tất cả những chuyện này đều ở trong lòng bàn tay Lý tiền bối!"

Ngụy Ngọc Sơn cảm khái.

"Đây là một cơ hội rất tốt, bí cảnh đến Chí tôn Tà Thần cũng phải xem trọng thì cơ duyên trong đó khẳng định rất nhiều."

"Các người cũng có thể chuẩn bị một chút, đến lúc đó tham gia nhất định cũng có thu hoạch không ít."

Hỏa Linh Nhi dặn dò.

Nếu như không phải là Ly Hỏa Tông, nàng không gặp được Lý Phàm, Huyền hỏa chi nhãn càng không thể nào tu luyện thành.

Cho nên, nàng cũng cất chưa một phần cảm kích với Ly Hỏa Tông.

"Nói cũng phải, tất cả những chuyện này nếu đều ở trong lòng bàn tay Lý tiền bối thì như vậy Ly Hỏa Tông chúng ta cũng nên dốc hết toàn lực!"

Vu Khải Thủy mở miệng!

...

Đồng thời lúc này.

Chuyện xảy ra ở nam bộ Hỏa Quốc không ngừng truyền đi!

Dãy núi Thương Ly xảy ra thú triều, chuyện này thu hút tứ phương.

"Trong dãy núi Thương Ly tất nhiên có chí bảo xuất thế!"

"Tương truyền, ở dãy núi Thương Ly cất giấu vô số bí cảnh..."

"Đã từng có vô số Chí tôn tiến vào trong đó chỉ vì tìm bí ẩn của tiên đạo..."

Thế nhân lan truyền tin đồn.

Vô số đại tông môn, phi thuyền ngự không từng chiếc từng chiếc bay đi!

Hiển nhiên, đây là một cơ duyên không cho phép bỏ qua.

Thế nhân cũng sẽ tham gia vào cuộc vui này!

Thậm chí, tin tức còn truyền đến ngoài Hỏa Quốc, ngoài Hỏa Quốc có rất nhiều thế lực cường đại đều đang chạy tới nam bộ Hỏa Quốc!