Ta Thật Không Phải Tuyệt Thế Cao Nhân

Chương 16: Ván Cờ Chí Tôn Của Lý Tiền Bối



Đây có lẽ mới là nguyên nhân Ly Hỏa Tông dám khiêu chiến với Liệt Hỏa Sơn?

Nàng mơ hồ cảm thấy, mình đã bắt được cái gì đó.

"Công chúa, mời, mời đến đại điện!"

Ngụy Ngọc Sơn đưa tay ra.

Không lâu sau, trong đại điện.

Vu Khải Thủy, Ngụy Ngọc Sơn ngồi ở đối diện Hỏa Linh Nhi.

"Không biết công chúa đường xa tới đây là vì chuyện gì?"

Ngụy Ngọc Sơn đặt câu hỏi.

Hỏa Linh Nhi lại nói: "Nói chuyện này trước, ta muốn hỏi một câu, sau lưng quý tôn có một vị nhân vật đúng không?"

Nghe vậy, sắc mặt của Vu Khải Thủy, Ngụy Ngọc Sơn đều hơi rét một cái.

Hỏa Quốc công chúa này thật thông minh.

"Hoàng thất ngài mặc dù lợi hại nhưng mà cũng không có thế lực siêu phàm, ở trong ván cờ này của Lý tiền bối chỉ sợ cũng chỉ là một con cờ mà thôi!"

Trong nội tâm của bọn họ đều nghĩ như vậy.

Ngụy Ngọc Sơn nhàn nhạt nói: "Việc này và mục đích đến của công chúa có liên quan gì sao?"

Hừ, muốn hỏi thăm Lý tiền bối, hoàng thất cũng không chưa chắc đã có tư cách đó.

Hỏa Linh Nhi khẽ mỉm cười, nói: "Không dối gạt chư vị, chuyện miền nam Hỏa Quốc lần này ảnh hưởng vô cùng lớn và vô cùng rộng!"

"Các ngươi đối đầu với Liệt Hỏa Sơn, tuyệt đối không theo lý thường, nếu như người sau lưng các ngươi không đủ cường đại thì chúng ta không cần thiết phải hợp tác."

Nàng rất tự tin!

Hoàng thất Hỏa Quốc, thân có cường giả Đại thừa kỳ trấn giữ, thế lực siêu phàm, cho dù Ly Hỏa Tông đã sấp sỉ cấp thế lực Thiên nhưng đối với hoàng thất Hỏa Quốc bọn họ mà nói cũng không coi là cái gì!

Đám người Ngụy Ngọc Sơn lại trở nên nghiêm nghị.

"Sư tôn, người thấy thế nào?"

Hắn dùng thần thức hỏi Vu Khải Thủy.

Vu Khải Thủy suy tư một chút, nói: "Theo tình hình hiện tại mà nói, ván cờ này của Lý tiền bối chỉ sợ rất lớn, người tham gia càng ngày càng nhiều."

"Lý tiền bối là nhân vật cỡ nào? Nếu như chúng ta có làm gì không đúng thì sợ rằng hắn đã sớm có chỉ thị rồi, hôm nay hắn cũng không đưa chỉ thị, chứng tỏ tất cả những gì chúng ta làm đều còn ở trong tính toán của Lý tiền bối."

"Như vậy, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên là được."

Ngụy Ngọc Sơn cũng gật đầu, ngay sau đó nhìn về phía Hỏa Linh Nhi, nói: "Lần này công chúa hoàn toàn có thể yên tâm."

"Vị tiền bối kia đủ để ứng phó tất cả!"

Thấy Ngụy Ngọc Sơn tự tin như vậy, Hỏa Linh Nhi liền nở một nụ cười xinh đẹp, thản nhiên nói: "Cho dù đối mặt với Tà Thần cũng có thể đối phó được sao?"

Tà Thần!

Hai chữ này vừa ra khỏi miệng, đám người Ly Hỏa Tông đột nhiên biến sắc!

Tà Thần, hai chữ này ở Huyền Thiên Giới, có ý nghĩa đặc biệt.

Ở một bước cuối cùng khi tu giả đột phá Hợp thể kỳ thì sẽ chạm tới tiên cảnh trong truyền thuyết!

Nhưng mà, cửu tử nhất sinh.

Trong đó, có rất nhiều nhân vật cả đời vô địch, chỉ nửa bước nữa là bước vào phạm vi tiên đạo, nhưng không cách nào hiểu được chân ý tiên đạo chân chính mà ngược lại bị tâm ma chiếm đoạt!

Loại tồn tại này thì sẽ biến thành Tà Thần.

Bởi vì đã chạm tiên đạo cho nên thế lực vô cùng kinh khủng, vượt qua Chí tôn.

Nhưng mà lại mất đi nhân tính, thậm chí hóa thành quái vật điên cuồng vặn vẹo.

Tà Thần, là đại danh từ cực kỳ nguy hiểm.

Một khi Tà Thần hiện thế, toàn bộ Huyền Thiên Giới đều sẽ nổi lên một trận sóng to gió lớn, sinh linh đồ thán, đổ rất nhiều máu, thậm chí sẽ dẫn tới một trận chiến!

"Lại. . . Dính đến Tà Thần. . ."

Vu Khải Thủy kinh hãi, ông ta lầm bầm nói: "Không trác, nhân vật cái thế như Lý tiền bối, đáng giá để hắn xuất thủ thì làm sao lại là bình thường?"

"Ván cờ này lại có tồn tại cấp Tà Thần tham gia, số lượng của Lý tiền bối không khỏi hơi lớn rồi thì phải? Đây quả thực là một bán cờ chí tôn!"

Ngụy Ngọc Sơn cũng lẩm bẩm, nói: "Có lẽ sở dĩ Lý tiền bối bày ván cờ này là vì thay chúng sanh tránh đi một kiếp đại nạn?"

Mà Mộ Thiên Ngưng cũng ngẩn ra, nhưng, ngay sau đó trong mắt nàng lại lộ ra thần sắc kiên định.

Nàng tin tưởng, dù có là Tà Thần thì có Lý tiền bối ở đây, nhất định sẽ không gây ra nổi sóng gió gì.

Hồi lâu sau, đám người Vu Khải Thủy dần dần khôi phục bình tĩnh.

"Tà Thần mặc dù đáng sợ nhưng với thực lực của nhân vật kia, công chúa cũng có thể yên tâm!"

Ngụy Ngọc Sơn cuối cùng nói với Hỏa Linh Nhi.

Trong lòng Hỏa Linh Nhi không khỏi kinh ngạc.

Đến cả Tà Thần, Ly Hỏa Tông nho nhỏ lại cũng có thể dửng dưng coi thường như vậy?

Chẳng lẽ ở sau lưng Ly Hỏa Tông lại có một vị nhân vật cấp Chí tôn?

Phải biết, Tà Thần chính là Chí tôn bước một bước cuối cùng thất bại mà thành, dám nói lời này, ít nhất là Chí tôn, hơn nữa phải là người xuất sắc trong Chí tôn!

Nhưng, ở toàn bộ Nam Vực Huyền Thiên Giới, cấp thế lực Chí tôn có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Chí tôn còn sống và tồn tại ở trong truyền thuyết thì chỉ có hai ba vị.

Một vị trong đó lại đứng sau lưng Ly Hỏa Tông?

Khó có thể tưởng tượng được!

"Được, nếu chư vị có tự tin này vậy ta cũng không ngại nói cho các người một tin."

Hỏa Linh Nhi tiếp mở miệng nói: "Tà Thần muốn hàng lâm, chuyện đầu tiên muốn làm chính là tàn sát tất cả sinh linh ở trên mặt đất!"

"Bởi vì, Tà Thần đã chạm đến tiên đạo, lại bị thế giới này phát hiện nên chỉ có hủy diệt tất cả sinh linh, sáng tạo ra Huyết vực thì Tà Thần mới có thể đạt được mục tiêu."

"Căn cứ vào tin tức chúng ta có được, vị Tà Thần kia rất có thể ở gần đây, hạ xuống một vực này!"

Đám người Vu Khải Thủy đều cả kinh thất sắc.

Ý này có nghĩa là trong khoảng thời gian này, nam bộ Hỏa Quốc, thậm chí còn toàn bộ Hỏa Quốc. . . Đều sẽ bị hủy diệt sao?

"Nếu như ván cờ này của Lý tiền bối, thật sự là vì chờ đợi Tà Thần hạ xuống, như vậy tin tức này đối với Lý tiền bối cũng rất quan trọng."

Ngụy Ngọc Sơn nói với Vu Khải Thủy.

Vu Khải Thủy cũng gật đầu một cái, nói: "Sự việc trọng đại, đây cũng không phải là chuyện chúng ta có thể tham gia, việc chúng ta phải làm chính là đem tin tức này nói cho Lý tiền bối!"

Trong lòng Hỏa Linh Nhi động một cái, thì ra nhân vật kia họ Lý sao? Ở Nam Vực Huyền Thiên Giới, vị Chí tôn kia họ Lý ư?

Nàng đứng lên nói: "Ta có thể đi cùng các ngươi thăm viếng vị tiền bối này hay không? Có lẽ, ta còn có thể cung cấp cho hắn tin tức có giá trị!"

Nàng càng ngày càng tò mò về nhân vật kia!

Vu Khải Thủy hơi đắn đo một chút, liền nói: " Được !"