Ta Mở Nhà Trẻ Ở Dị Thế

Chương 66: Làm thịt nướng đi!



Thấy Tiêu Liêu chào đón mình như vậy, mặc dù Cụ hơi kháng cự cái thứ ớt cay làm miệng đau này, nhưng vẫn nghe lời đi qua, ngoan ngoãn há miệng để cậu đút cho mình.

Hắn nhai mấy lần, sau đó biểu tình dần thay đổi, cảm giác không quá cay, hơn nữa xào thịt bò với ớt, hương vị còn càng thêm ngon miệng, tuy vẫn hơi cay, nhưng đều trong phạm vi chấp nhận được, hơn nữa – tại sao càng ăn miệng càng đau nhưng hắn lại vẫn muốn ăn tiếp chứ?

Tiêu Liêu nhìn hắn một bộ dáng bị cay nhưng hoàn toàn không dừng được miệng, đột nhiên có chút kiêu ngạo, cười tủm tỉm nói “Thế nào, đồ ăn cho thêm ớt có phải càng ngon miệng không?”

Cụ bị cay nên ăn chậm lại, nhưng vẫn không dừng tay được, một bên mạnh mẽ hút khí lạnh một bên lại nhets thêm thịt thướng vào miệng, nghe thấy lời này, hắn gật đầu nói: “Ưm ưm! Tuy răng, tê, tuy rằng, hít, miệng vẫn hơi đau, hít hà, nhưng, tê, cái hương vị này, hít, thật sự rất độc đáo, ăn ngon.”

“Đúng vậy! Sức hấp dẫn của ớt là thứ không ai có thể ngăn cản, hehe.” Tiêu Liêu kiêu ngạo nhếch miệng cười, sau đó mặt đột nhiên biến sắc, lập tức tiến tới trước mặt Cụ, khẩn trương hỏi: “Tôi đột nhiên nhớ ra, ớt này có bao nhiêu thế, nếu ít thì không thể ăn được phải giữ lại, chờ sang năm trồng được nhiều rồi lại ăn.”

Cụ đột nhiên bị hắn áp sát gần tới như vậy, hắn bị dọa rồi, miệng cũng ngừng lại, Tiêu Liêu hỏi xong mới nhai tiếp, mơ hồ không rõ nói: “HÍt, không sao, nhiều lắm á, tê, tôi thấy nhiều lắm, một mảnh lận, tê, hẳn là đủ rồi, hít đủ cho cậu dùng.”

“Ồ! Vậy được, chờ buổi chiều đám nhóc con về nha, anh dẫn tôi đi xem đi, tôi nhổ một ít về nhà xem xem có thể trồng được hay không, nói như vậy, sau này muốn ăn thì tiện hơn nhiều.” Tiêu Liêu rất vui vì phát hiện ra ớt, bởi vì này có nghĩa là cậu có thể làm ra càng nhiều món ăn ngon hơn, rất nhiều món mà không ớt thì sẽ như bị khuyết thiếu linh hồn vậy, chẳng hạn như thịt nướng!

Mặc dù các kỹ thuật nướng ở đây đa dạng và phát triển, nhưng vẫn là không có hình thành cách nướng BBQ, vì ở đây, mọi người trước giờ đều ăn cả miếng thịt lớn, hoặc là nướng cả tảng, không giống với hiện đại cắt thịt thành miếng nhỏ, phân chia cẩn thận ra.

Ví dụ như làm xiên thịt nạc mỡ đan xen, phân bố thật đều. Để tăng hương vị cho xiên thịt, còn có thể xiên thêm các loại rau dưa rồi nướng chung, lại rắc thì là, ớt và hỗn hợp gia vị khác lên làm thành nướng BBQ, hương vị kia thực sự rất ngon, nếu không thì tại sao nhiều người ở hiện đại lại thích ăn đồ nướng như vậy chứ?

Tuy rằng Tiêu Liêu là trẻ mồ côi, cũng không có nhiều tiền, nhưng để khiến bọn trẻ vui vẻ, cậu sẽ thường dùng các cách đơn giản nhất, tỉnh lược nhất dẫn theo bọn trẻ trải nghiệm nhiều thú vui trong cuộc sống, chẳng hạn như cùng nhau nướng thịt, mặc dù cậu biết rõ, ăn nướng BBQ thực ra không tốt cho sức khỏe, nhưng bọn nhỏ vui vẻ cũng rất quan trọng, chỉ cần không ăn quá thường xuyên, thỉnh thoảng ăn một lần thì không phải vấn đề lớn, cái gì cũng vừa phải là được.

Trước mắt có ớt, còn có thì là phát hiện lần đầu cậu gặp Cụ, hai ngày trước lại tìm ra hạt tiêu, quế và các loại hương liệu ở chỗ Liễu Phong, cậu thấy có thể nhờ Cụ lấy một ít hương liệu tới, làm một bàn thịt nướng BBQ ngoài trời ở nhà.

Mặc dù thịt nướng cùng bia lạnh là hợp nhất, nhưng ở đây không có đá, huống chi là bia ướp lạnh, nhưng mấy cái này cũng không sao, cậu có thể tự mình pha trà trái cây chua ngọt, giảm bớt bị dầu mỡ béo ngậy của thịt nướng, hơn nữa uống rượu bia hại sức khỏe, vẫn là không uống thì hơn.

Chỉ riêng việc phát hiện ra quả ớt đã khiến Tiêu Liêu mất hồn mất viá nguyên buổi chiều, suýt nữa đã để Kiều Kiều phát hiện ra điểm bất thường, cuối cùng hai người cũng bình yên vô sự cho đến khi cả trường mẫu giáo chỉ còn lại hai người họ.

Sau đó Cụ chở Tiêu Liêu, chạy như điên tới chỗ hắn phát hiện ớt buổi sáng.

Tiêu Liêu vừa nhìn, thật sự thấy một mảnh ớt rộng lớn chen chúc chật chội, trên đó còn treo rất nhiều trái ớt xanh nhỏ, tuy không lớn nhưng số lượng rất nhiều.

Đến nỗi đối với việc như có sâu đang gặm ăn là cây ớt, Tiêu Liêu cũng bày tỏ không sao cả! Về sau mảnh ớt này sẽ do cậu bảo vệ, cậu sẽ đuổi hết mấy đám sâu đáng ghét đó đi, ngay cả những thực vật cướp dinh dưỡng khác, cậu cũng sẽ giúp đống ớt này giải quyết hết, chỉ cần chúng nó lớn lên thật tốt, kết càng nhiều trái ớt để báo đáp cậu là được, cậu đảm bảo về sau sẽ giúp chúng tuyên truyền, làm hạt giống của chúng rải rác đến mọi nơi trên thế giới.

Bộ dạng Tiêu Liêu như tìm thấy kho báu, thương tiếc đi tới đi lui giữa những bụi ớt, sờ tới sờ lui, cuối cùng hái được mấy trái ớt có thể ăn được bọc trong quần áo, lại đào mấy cây ớt mọc khá tốt lên trở về, cậu tính phơi khô ớt rồi nghiền thành bột, sau đó ăn một bữa thịt nướng BBQ ngoài trời, gọi cả nhóm Liễu Phong, Thành Man, Kiều Kiều tới, tranh thủ giúp đám ớt tuyên truyền một chút.

Vài ngày sau vào một buổi chiều khí đám nhóc tan học, Tiêu Liêu cùng Cụ trăm cay ngàn đắng làm được một đống xiên tre, một cái lưới sắt to, và một nồi gia vị nướng nhỏ, về đến nhà liền sôi nổi rầm rộ bắt đầu kế hoạch nướng BBQ ngoài trời.

Tay chân Tiêu Liêu và Cụ đều rất nhanh nhẹn, đồ vật chuẩn bị cũng nhanh, bọn họ cũng suy xét đến thói quen ẩm thực nơi đây, cho nên hai người đã làm những xiên thịt rất lớn, tuy vậy nhưng thì khi nhóm Thành Man và Lan Loan đến đông đủ, mẻ thịt nướng đầu tiên mới bắt đầu xong.

Thịt bị xiên lại rồi nướng vàng óng ánh, mùi thịt xèo xèo bốc lên, lại rắc thêm gia vị thịt nướng đã chuẩn bị tốt, hương vị của thì là và ớt cay chậm rãi được nướng lên, kết hợp với mùi thịt lại càng ngon hơn, tỏa ra một mùi hương cực kỳ mê người, hương vị này quả thực khiến người khác muốn cắn ngay một miếng để nếm thử.

Để cùng Lan Loan, Thành Man cùng Liễu Phong, Kiều Kiều và Sơn Tử dẫn theo đứa nhỏ, Đại Xuyên và vợ của hắn, ba đôi phu phu thêm một đôi phu thê, chỉ có Tiêu Liêu và Cụ vẫn là tình bạn trong sáng, chậc chậc.

Cắt thịt thành từng miếng nhỏ, để nạc mỡ đan xen, nướng một chút, sau đó rắc gia vị lên, bên cạnh còn có một số loại rau cũng được xiên lại, cách ăn này, Thành Man bày tỏ hắn chưa bao giờ thấy qua, nhưng thật mới mẻ độc đáo, chủ yếu là mùi thịt nướng ngửi rất thơm, khác hẳn với thịt nướng thường ngày bọn họ làm.

Thấy mọi người đến đông đủ rồi, Tiêu Liêu mới rắc một ít muối lên thịt, lật vài lần rồi tranh thủ còn nóng mà chia cho bọn họ.

“Đến, đến, đến, thịt ăn được rồi, mau tới ăn thử xiên thịt ta làm đi, các ngươi cũng có thể tự làm, tự nướng rồi ăn, vậy càng vui hơn, dễ lắm, ta khẳng định các ngươi nhìn xong liền học được.”

“Ừ! Thịt nướng này rất ngon, Sơn Lang ngươi ăn thử đi.” Kiều Kiều đưa xiên thịt lớn mà cậu đang gặm đến trước miệng Sơn, hắn cũng cắn một miếng nhỏ, gật đầu nói: “Ừm, ăn ngon! Ngươi cũng thử của ta đi.”

Sau đó Kiều Kiều cũng vui vẻ cắn một miếng thịt xiên trong tay Sơn, cười ngốc nghếch nói: “Của ngươi cũng ăn ngon, hehe!”

Mà mấy đôi khác trong sân cũng cắn một miếng thịt rồi lại đút cho bạn lữ của mình, để họ nếm thử xiên thịt của mình, cuối cùng đồng loạt nhất trí khen xiên thịt của đối phương ăn ngon.”

Chỉ có mình Tiêu Liêu và Cụ là lạc loài trong không gian ngập tràn hương vị tình yêu này, bọn họ một người vội vàng nướng thịt, một người lại bình tĩnh tự mình gặm xiên, thỉnh thoảng lại cầm một xiên khác, đút cho đối phương.

Chờ mấy đôi khanh khanh ta ta ăn xong xiên nướng trong tay rồi, Để, Thành Man, Sơn, Đại Xuyên đều tự giác đi tới, học theo Tiêu Liêu, tự mình nướng thịt.

Cụ cũng chủ động đảm nhận công việc của Tiêu Liêu để cậu nghỉ ngơi một chút, Tiêu Liêu cũng không từ chối.

“Tiểu Tiêu ca! Thịt nướng ngươi làm ăn ngon quá!” Kiều Kiều thất Tiêu Liêu đi tới, lập tức mở miệng nói với cậu.”

“Đúng vậy! Lần này ta dùng công thức độc quyền có một không hai đấy!” Tiêu Liêu cố ý nhướng mày

“Oa! Thật là lợi hại!” Một đôi mắt lấp lánh ánh sao dần thay thế đôi mắt to của Kiều Kiều.

“Ha ha ha ha, nhìn hai đứa nhỏ này.” Nhìn thấy hai người bọn họ hỗ động như vậy, Lan Loan ha ha cười, chỉ vào bọn họ, nhưng mà hắn vừa cười thì bị nghẹn thịt nướng, hơn nữa bởi vì trong nguyên liệu thịt nướng còn có bột ớt, khiến cho hắn ho một cái liền thấy cổ họng mình khó chịu.

Một nhóm người đều vây lại, quan tâm hỏi thăm Lan Loan thế nào rồi, mà thịt nướng gần chín trong tay Để, suýt chút nữa bị hắn nướng cháy đầu gỗ luôn, cho đến khi không thấy Lan Loan ho nữa, Liễu Phong lại cho hắn uống thêm chén nước, Để mới bình tĩnh nhặt xiên thịt lên nướng tiếp.

Ngữ khí Liễu Phong trách mắng lại lo lắng, nhẹ nhàng vỗ lưng Lan Loan, đút nước cho hắn, nói: “Ngươi xem ngươi còn muốn cười người ta cái gì, chính ngươi ăn còn không cẩn thận tự sặc được.”

“Ta sai rồi, ta sai rồi Liễu ca ca, cũng không biết trên thịt rắc cái gì, ăn thực ngon, nhưng một khi bị nghẹn ở cổ họng lại rất khó chịu.” Lan loan giơ tên xiên thịt nướng mình ăn dở, cẩn thận đánh giá gia vị trên đó.

“Chú Lan, ngài hiện tại không sao chứ?” Tiêu Liêu lo lắng hỏi hắn.

“Không sao, không sao, không sao, tiểu Tiêu à, có thể nói cho ta biết ngươi rắc cái gì lên không, thịt này ăn rất ngon, nhưng nghẹn ở cổ họng thực khó chịu, ngươi rốt cục rắc cái gì lên thế?”

“Ngài không sao thì tốt rồi, thứ ta dùng chính là cái này.” Tiêu Liêu lấy nửa trái ớt phơi khô ra cho bọn họ xem.

“Đây là cái gì?” Vợ Đại Xuyên là Bắc Mộc mở miệng. Cái tên này là do Liễu Phong đặt cho, khi còn nhò nàng tới chỗ hắn lần đầu liền ôm rất nhiều hoa bách hợp không chịu buông ra, cho nên Liễu Phong dứt khoát lấy tên Bắc Mộc đặt cho nàng.

“Cái này gọi là ớt, có vị đặc biệt cay nồng, nếu ăn không sẽ rất khó chịu, miệng sẽ rất đau, nhưng nếu kết hợp với các loại thực phẩm khác sẽ khiến mùi vị của món ăn trở nên khác đi, trở nên rất độc đáo và ngon miệng, đồng thời cũng có thể kích thích vị giác, có thể khiến người không ăn được lại ăn thêm vài miếng, nhưng khả năng ăn cay của mỗi người là khác nhau, cho nên lần này ta chỉ rắc một ít, có mùi vị là được, chỉ sợ các ngươi không ăn hết được thôi.”

Tiêu Liêu ôn nhu kiễn nhẫn trả lời, làm Bắc Mộc chủ động tới gần, tò mò hỏi: “Làm sao ngươi tìm ra nó vậy? Sao lại biết nó ăn được?”

“Cái này không phải ta phát hiện, mà là do một lần ở trên núi Cụ ngẫu nhiên phát hiện ra, hơn nữa ngươi hẳn biết ta không phải người bộ lạc này, chỗ ta ở trước kia thường xuyên ăn thứ này, đây là một vị thuốc Đông tốt, có thể ôn trung trừ hàn, hạ khí tiêu thực, sau khi ăn xong sẽ cảm thấy cả người nóng lên, ra mồ hôi, nếu như ăn vào mùa đông sẽ cảm thấy cả người đều ấm áp, đặc biệt thoải mái, hơn nữa loại mùi vị cay này có thể cùng rất nhiều, ví dụ như chua, ngọt các loại mùi vị trộn lẫn lại, biến thành một loại kích thích vị giác mới, về sau có thời gian, ta có thể làm cho các ngươi ăn.”

Tiêu Liêu ngẩng đầu, một tay vuốt cằm, tự hỏi rồi nói: “Nơi đó mọc không ít ớt, nếu chăm sóc tốt, có thể cung cấp cho chúng ta đủ ăn năm nay và lưu lại hạt giống cho năm sau, đúng rồi, ta còn đào mấy cây trên núi mang về, các ngươi có thể theo ta đi xem.”

Vì vậy Tiêu Liêu vẫy tay một cái, một nửa số thú nhân đang đứng nướng thịt, và tất cả người còn lại đều chạy theo cậu đến một chỗ khác.