Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 120: Hỗn Độn Âm Dương



Tôn Sách tỉnh lại, hắn cảm thấy toàn thân ê ẩm, không thể nhúc nhích một chút nào

- Nguyên Lực và Linh Hồn Lực bị cấm chế!

Tôn Sách nhận ra mình không thể cử động, đến cả vận chuyển Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cũng không được

- Kẻ nào lại có tu vi cường hãn như vậy?

Tôn Sách thầm khó hiểu, hắn là Đấu Sĩ Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, muốn cấm chế hắn ít nhất phải có tu vi Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng, mà hắn không hề nhớ có đắc tội với kẻ nào từ khi bước vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm

Tôn Sách liếc mắt nhìn xung quanh, hơn mười người thực lực mạnh nhất Phá Thiên Quân Đoàn đang bị trói cở gốc cây, toàn thân cũng bị cấm chế giống hệt hắn

- Một Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, hai Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng, bốn Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng, năm Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng! Không tệ! Phong Vân Môn quả là thực lực mạnh mẽ nha!

Trên lưng Lục Quang Hổ, Vũ Lôi Phong khẽ cảm thán

Tôn Sách nghe thấy âm thanh này, hắn liền đảo mắt nhìn sang. Nhìn thấy thân ảnh mặc y phục đen, trên hông có đeo một cái đai màu trắng

Tôn Sách tưởng tượng thế nào cũng không ra, thanh niên nhỏ yếu hôm qua lại là chủ nhân của con Lục Quang Hổ này

Vũ Lôi Phong thấy Tôn Sách đã tỉnh, hắn liền tiến lại chỗ hắn, nhìn thấy ánh mắt vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ của kẻ này, trong lòng Vũ Lôi Phong có chút áy náy

Vũ Lôi Phong đánh ra mấy chỉ ấn vào người Tôn Sách, hắn giải khai cấm chế thanh âm cho tên này

- Ngươi….Ngươi là ai?

Vũ Lôi Phong thản nhiên nói

- Ta? Ta là Anh Tuấn!

Tôn Sách rõ ràng không tin, hắn nói

- Ngươi thực sự là ai? Phong Vân Môn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Vũ Lôi Phong lắc đầu cười

- Phong Vân Môn vốn đã không muốn tha mạng cho ta, tại sao ta phải sợ chứ?

Tôn Sách vốn muốn nói tiếp, nhưng lại bị Vũ Lôi Phong cấm chế thanh âm trở lại

- Muốn trách, chỉ có thể trách ngươi là đệ tử Phong Vân Môn!

Vũ Lôi Phong nhìn lên trời cao, hắn siết chặt tay nói

- Người của Phong Vân Môn từ nay ta gặp một giết một, gặp mười giết mười, gặp kẻ mạnh đánh không lại thì mười năm sau ta giết

Sát Khí mơ hồ lan tỏa trên người Vũ Lôi Phong

- Rồi đến một ngày! Toàn thể Phong Vân Môn sẽ bị ta tiêu diệt!

Vũ Lôi Phong động, hắn tiến đến trước mặt thanh niên mặc áo xanh thích cà khịa kia, Tôn Hạo!

Kẻ này cũng đã tỉnh lại, Vũ Lôi Phong đã sớm dặn dò Tiểu Lục ra tay vừa phải để chỉ bất tỉnh chứ không lấy mạng họ

Vũ Lôi Phong ánh mắt hiện lên sự vô tình

- Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng! Ngươi chẳng phải gai mắt ta lắm sao? Vậy cho ngươi vinh dự là kẻ đầu tiên ta thôn phệ!

Trước ánh mắt sợ hãi của cả đám người, Vũ Lôi Phong giơ tay ra trước mặt

- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!

Vũ Lôi Phong thúc dục ấn quyết, trên lòng bàn tay hắn bỗng xuất hiện một vòng xoáy

Vũ Lôi Phong không chút do dự, bàn tay hắn tóm chặt vào trán Tôn Hạo

- AAAAAAAAAAAAAA!

Tôn Hạo ngay lập tức cảm nhận được cơn đau đớn truyền ra khắp toàn thân, hắn có thể cảm giác được Nguyên Lực và Linh Hồn Lực trong người bị dẫn dắt một cách không tự chủ, toàn bộ đều dồn về mi tâm của bản thân và bị rút ra với tốc độ cực nhanh

Trong lúc bị thôn phệ, toàn thân hắn không thể nhúc nhích một chút nào, mặc dù đã bị giải khai cấm chế nhưng vẫn không thể làm gì cả, chỉ có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết



Đám người xung quanh nhìn thấy Tôn Hạo không ngừng kêu la thất thanh, cả người run rẩy nổi đầy gân xanh, đôi mắt trợn to đến mức muốn lòi cả ra ngoài, vẻ mặt vô cùng dữ tợn

Có thể nhìn ra được, Tôn Hạo đang trải qua đau đớn bậc nhất cuộc đời mình

Bỗng nhiên mọi người giật mình thon thót run rẩy, Tôn Sách dần trở nên khác lạ, làn da hắn từ từ tối lại, da thịt trở nên nhăn nheo, đôi mắt dần trắng đục và trở nên vô hồn

Nửa canh giờ trôi qua, Tôn Hạo không còn phát ra âm thanh nào nữa, hắn đã triệt để không còn chút ý thức

Buông Tôn Hạo trong tay ra, tên này hiện tại đã là một cái xác khô khốc, Vũ Lôi Phong bắt chước Lục Thiếu Du tiền bối, Linh Hồn Lực bộc phát thành một ngọn lửa thiêu đốt thân xác Tôn Hạo

Chưa đầy một phút, cái xác khô đã trở thành một đống tro tàn, triệt để biến mất trong thiên địa

Vũ Lôi Phong cảm nhận lực lượng trong thân thể mình, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực trong người khi hút của Tôn Hạo đang nằm ở một góc riêng chờ hắn tinh lọc và luyện hóa

Bất quá Vũ Lôi Phong là Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng, tên này mới chỉ là Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng mà thôi, không gian Nguyên Lực của hắn lại rộng gấp đôi người thường khiến cho lượng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực hắn hấp thu không chút thấm tháp vào đâu

Nhìn qua ba người Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng còn lại, ánh mắt Vũ Lôi Phong hiện lên vẻ tàn nhẫn

- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!

Trong ánh mắt sợ hãi của đám người, thêm ba cái xác khô bị Vũ Lôi Phong thiêu đốt thành tro tàn

Vũ Lôi Phong lúc này mới cảm thấy Nguyên Lực trong người có chút nhiều, nhưng hắn vẫn chưa thấy no đủ, chỉ là hơi nhiều mà thôi

Nhìn qua một nữ nhân, người này mang tu vi Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng, thấy hắn tiến lại, người này nước mắt rưng rưng nhìn Vũ Lôi Phong với ánh mắt cầu xin

Vũ Lôi Phong giải khai cấm chế thanh âm, người này chợt nức nở nói

- Công tử tha mạng! Ta sẽ làm mọi thứ để báo đáp ân tha mạng này! Người muốn làm gì ta cũng được, xin người ta cho ta!

Vũ Lôi Phong khẽ vuốt ve khuôn mặt của người này, hắn cười khẽ

- Ngươi? Xứng sao?

Nói xong, bàn tay đang vuốt ve chợt hóa thành trảo, một hấp lực sinh ra trong lòng bàn tay hắn

- AAAAAAAA!

Âm thanh la hét thất thanh lại vang lên, đám người còn lại ánh mắt tuyệt vọng nhìn nhau

Người này căn bản không còn chút nhân tính nào, đến cả nữ nhân cũng không tha

Thiêu đốt các xác khô của nữ nhân kia, Vũ Lôi Phong lúc này rốt cuộc đã có cảm giác đan điền căng cứng

Hắn búng tay, Hắc Ảnh và Tiểu Lục liền ngồi cạnh bên hộ pháp, đồng thời canh chừng đám người Phá Thiên Quân Đoàn

Nhìn hai con Nguyên Yêu Thú đang ngồi hộ pháp cho thanh niên trước mắt, đám người không khỏi tò mò về thân phận người này, tại sao một kẻ như vậy lại vô danh trên Đại Lục Thúy Hằng, lại còn có thù không đội trời chung với Phong Vân Môn

Vũ Lôi Phong khoanh chân ngồi, hắn cảm nhận Nguyên Lực và Linh Hồn Lực trong đan điền và não hải đang trướng căng chờ mình luyện hóa

- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Luyện Hóa!

Thủ ấn kết xuất! Vũ Lôi Phong trực tiếp hấp thu Nguyên Lực và Linh Hồn Lực theo vòng xoáy công pháp, sau đó chắt lọc ra tạp chất trong Linh Hồn Lực và Nguyên Lực của người hắn thôn phệ, từ Nguyên Lực và Linh Hồn Lực thôn phệ, Vũ Lôi Phong có thể lọc ra Nguyên Lực và Linh Hồn Lực tinh thuần nhất để trực tiếp hấp thu nó giúp bản thân tăng trưởng tu vi

Chúng nhân xung quanh ánh mắt khẽ run lên, họ có thể cảm nhận Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của Vũ Lôi Phong đang kéo lên với tốc độ nhanh chóng mặt

Họ chợt biết được tại sao thanh niên này mới 18 tuổi đã mang trong mình tu vi khủng khiếp như vậy. Còn chưa có ai mới 18 tuổi đã là Nhập Hồn Cảnh a

Đáng tiếc họ còn chưa thấy Linh Nhi, nàng mới 16 tuổi đã là Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng rồi

Hơn ba canh giờ sau, Vũ Lôi Phong rốt cuộc mở mắt, hắn sau khi hấp thu và chắt lọc bốn Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng và một Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng thì tu vi của hắn đã tăng đến Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng Đỉnh Phong, còn thiếu một chút nữa là đột phá Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng

Vũ Lôi Phong lại nhìn vào ba người Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng trước mắt, khóe môi cong lên một nụ cười quỷ dị

Nhìn thấy nụ cười này, đám người chợt run lên, họ biết tiếp theo sẽ là mình

- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!

Vũ Lôi Phong tiếp tục đặt trảo ấn lên trán một Đấu Sĩ Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng, tên này lại tiếp tục thừa nhận thống khổ nhất cuộc đời này

Do Nguyên Lực của Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng và Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng có sự khác biệt rất lớn nên lần này Vũ Lôi Phong chỉ hấp thu ba người đã cảm giác no căng, hắn lại lần nữa ngồi xuống



- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Luyện Hóa!

Nguyên lực và Linh Hồn Lực không ngừng được Hỗn Độn Âm Dương Quyết tinh lọc và bài trừ tạp chất, Vũ Lôi Phong sẽ nhận lại khoảng bốn phần Nguyên Lực tinh thuần, sáu phần còn lại đều là tạp chất được Hỗn Độn Âm Dương Quyết bài trừ ra khỏi cơ thể

Liên tục luyện hóa, Vũ Lôi Phong quên đi khái niệm thời gian, hắn ngồi im không chút nhúc nhích, Hắc Ảnh và Tiểu Lục ngồi một bên hộ pháp, chúng không ngừng run rẩy khiếp sợ với tốc độ đột phá của chủ nhân mình

Đối với đám người Quân Đoàn Phá Thiên, mấy canh giờ này của họ mà nói chính là thời gian dài nhất cuộc đời này, luôn phải thấp thỏm trong lo sợ đợi chờ cái chết, nhưng lại không thể tự sát vì bản thân đã dính cấm chế

Một lát sau, quanh người Vũ Lôi Phong xuất hiện gió lốc hội tụ, bên trong đan điền và não hải bắt đầu có cảm giác căng cứng không thể hấp thu thêm

- Áp Súc! Đột Phá!

Vũ Lôi Phong quát thầm trong lòng, một tiếng nổ vang lên trong đan điền và khí hải

Uỳnh!

Khí tức Vũ Lôi Phong lập tức dùng tốc độ kinh người mà kéo lên, hắn đã thành công đột phá lên Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng.

Đám người vô cùng khiếp sợ, mới mấy canh giờ trước người này là Đấu Sĩ Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng sơ kì, vậy mà giờ đã đột phá lên Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng rồi, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại

Đã đọc Linh Vũ Thiên Hạ khoảng bốn lần ở kiếp trước, Vũ Lôi Phong tất nhiên hiểu rất rõ tác dụng thần kỳ của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, trong lúc luyện hóa, nếu có đột phá sẽ tạo thành một lực hút cực mạnh hấp thu toàn bộ Nguyên Lực tích trữ trong người, tốc độ luyện hóa sẽ cực kỳ nhanh

Hiện trước đó Vũ Lôi Phong đã là Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng Đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đột phá nên năng lượng tích lũy trong người còn rất nhiều, Vũ Lôi Phong mượn đà đột phá mà đẩy nhanh tốc độ luyện hóa

Không gian Nguyên Lực và Linh Hồn Lực lại lần nữa được mở rộng ra cực lớn, lượng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cần thiết sẽ nhiều hơn không ít đối với cảnh giới trước

Mượn đà đột phá, Vũ Lôi Phong nhanh chóng hấp thu hết toàn bộ Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của bốn người Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng, tu vi đã tăng đến Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng trung kì

Vũ Lôi Phong hít thở sâu, hắn thu lại Hỗn Độn Âm Dương Quyết, cảm nhận Nguyên Lực dồi dào trong cơ thể, Vũ Lôi Phong mỉm cười

- Tiểu Na! Ta đột phá liên tục thì liệu có ảnh hưởng đến căn cơ và thành tựu về sau không?

Vũ Lôi Phong lo lắng hỏi, ở kiếp trước, các truyện hắn đọc đều có các công pháp cực kì bá đạo nghịch thiên nên tu luyện vô cùng nhanh, thế nhưng các người sử dụng công pháp đều kìm chế bản thân không nên tăng tu vi quá nhanh nếu không sẽ khiến căn cơ dao động

Căn cơ là thứ quan trọng nhất đối với một Đấu Sĩ, xây tháp cao phải có nền móng vững chắc, nếu nền móng không vững thì không thể đột phá cao hơn, vì vậy Vũ Lôi Phong rất lo lắng về điều này

- Ngươi bị đần à? Nếu lo lắng về căn cơ của ngươi thì hệ thống sẽ cho ngươi nhiệm vụ đột phá này sao?

Tiểu Na khẽ cười mắng Vũ Lôi Phong, hệ thống cho nhiệm vụ hai tháng đạt đến Xuất Hồn Cảnh, nếu như căn cơ hắn bị dao động thì cái nhiệm vụ này khác gì hủy đi tiền đồ của chủ nhân nó chứ?

- Ngươi kiếp trước chơi game nhiều, ngươi có để ý mấy tên nạp tiền tỷ vào game không?

Vũ Lôi Phong liền gật đầu

- Có! Bọn nó nạp khiếp vãi lúa, thằng nào cũng ngày đầu full cấp vip

Tiểu Na lại tiếp tục

- Thế ngươi có thấy họ bị thọt về sau không? Hay là càng ngày càng áp đảo anh em nông dân?

Vũ Lôi Phong sáng mắt

- Có lợi thế từ ngày đầu, bọn họ chỉ có càng ngày càng áp đảo thôi!

Tiểu Na gật đầu

- Đúng vậy, Hệ Thống KOF cũng thế mà thôi, chẳng có cái gì gọi là căn cơ cả, cứ làm mọi thứ để trở nên mạnh mẽ là được!

Nói xong nàng khẽ buồn bã nhìn ra phía xa

- Ngươi phải nhanh lên, thế giới KOF còn đang chờ ngươi đến cứu, chúng nhân lầm than, nhân loại sắp tuyệt diệt rồi, ba gia tộc thần khí chỉ có thể gắng gượng cố thủ mà thôi

Vũ Lôi Phong khẽ đến bên người Tiểu Na, hắn vỗ về

- Tiểu Na! Nàng yên tâm, rồi ta sẽ sớm đưa nàng trở về nhà



Ánh mắt Vũ Lôi Phong lóe lên một tia kiên định, hắn lại lần nữa đứng dậy đi về hai tên Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng

- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!