Sửu Thúc

Chương 43



Chương này tặng nàng Erika ^^

Vô số người sùng bái những người ngăn nắp lượng lệ đứng trên đỉnh tháp vàng, nhìn bọn họ dùng sức mạnh của sự quyến rũ và lực lượng của mình để chinh phục thế giới, bọn họ tiêu xài tiền tài, hưởng thụ nhân sinh, ánh mắt vẫn luôn như vậy, vẫn luôn cả vú lấp miệng em.

Sau khi chúng ta tan tầm, mệt mỏi mà lay lết tứ chi chen chúc trên xe điện, mang theo tràn đầy mệt mỏi nằm trên giường xem phim truyền trình trên TV, vì những việc ngươi lừa ta gạt trong công việc mà tìm người khác trút giận, lại hoặc là tắm rửa xong rồi liền chui vào ổ chăn ngủ, những người ngăn nắp lượng lệ còn lại thì vẫn còn vì sự nghiệp mà bôn ba, một ngày hai mươi bốn giờ làm việc, giống như việc dừng lại nghỉ ngơi là một tội lỗi không thể tha thứ. Đồng giá trao đổi, tại thế giới hoa mỹ rực rỡ này, bọn họ sáng tạo nên giá trị của mình bên trên mọi người.

Ngọn đèn nóng cháy tứ vô đạn kị mà dừng lại trên người Tịch Nhạ Hoài, ba trăm sáu mươi độ mà thiêu đốt toàn thân cao thấp từng cái bộ vị, từng chút đốt cháy tất cả hơi nước trong cơ thể, trong quá trình này hắn dường như xem là không có việc gì mà vẫn diễn xuất, chỉ là hắn thực sự không thể tiến vào trạng thái, đạo diễn quay mấy lần đều nói không được.

Trì Hạo đi đến bên người Tịch Nhạ Hoài hỏi:” Xảy ra chuyện gì?”

” Tôi cũng không biết, chỉ là cảm thấy dường như có chuyện gì sắp phát sinh, có thể là hai ngày nay áp lực quá lớn” Tịch Nhạ Hoài cười cười, sắc mặt tái nhợt giống như tờ giấy trắng.

” Hiện tại không cần đuổi kịp tiến độ, nếu không thoải mái thì trở về nghỉ ngơi đi”.

” Tôi có thể kiên trì được”.

” Nếu miễn cưỡng chính mình như thế thì sẽ không đạt được hiệu quả mà đạo diễn mong muốn” Trì Hạo hảo ngôn khuyên bảo, nhìn ra được tâm thần Tịch Nhạ Hoài không yên, đã xảy ra NG () rất nhiều lần, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Tiêu đạo diễn sẽ phát hỏa.

” Không sao ” Tịch Nhạ Hoài liếc mắt Trì Hạo, cau mày nói:” Anh lấy một ly cà phê cho tôi, yên tâm, tôi sẽ rất nhanh tìm được cảm giác, sẽ làm cho quay chụp thuận lợi chấm dứt.

Hạng Thanh Uyên lái chiếc xe Audi màu đen trên quốc lộ, trên ghế phó lái là người đại diện cho Tuyết Lê – Ken, Ken khiêm tốn báo cáo kế hoạch làm việc của Tuyết Lê, đương nhiên còn có hợp đồng của Tân Dĩnh.

Tuyết Lê sợ hãi nhìn vào máy tính của mình, trong máy tính có rất nhiều văn kiện bị sao chép, xem ra Trác Thích Mặc bắt đầu điều tra cô, cứ việc người mà hắn phái tới không tìm được văn kiện, nhưng văn kiện giữ bên người rất nguy hiểm, cô lấy điện thoại cầm tay ra gọi cho trợ lý, chuẩn bị đem phần văn kiện nguy hiểm kia ủy thác cho người khác che giấu.

Trong phòng ngủ tĩnh mịch, Tân Đồ Hiên cả người đau đớn nằm trên giường, sự tình hoàn toàn hướng theo cục diện rối rắm mà phát triển, hiện tại Trác Thích Mặc tìm được Dung Thụy Thiên, xuống phi cơ liền đi đến nhà trọ của Dung Thụy Thiên, xem ra hắn còn chưa buông tha cho đoạn tình cảm kia, thậm chí vì việc hắn che giấu hành tung Dung Thụy Thiên mà phát sinh tranh chấp với hắn.

Trác Thích Mặc không phải là cố chấp bình thường, chỉ cần chuyện hắn đã quyết định thì sẽ không thay đổi, trước kia vì mở rộng sự nghiệp, hắn có thể kết hôn rồi ly hôn, hiện tại hắn muốn Dung Thụy Thiên, mặc kệ y biến thành dạng gì thì hắn đều muốn. Rất sớm liền phát hiện hắn cố chấp đến nỗi gần như là bệnh hoạn, nếu ngoan độc lên thì lại tuyệt tình, nhưng cố tình là hành vi cử chỉ lại thực tao nhã, thậm chí thời điểm cười lạnh đều nhìn rất được, trời cao sao lại sáng tạo nên một người đàn ông như hắn.

Tân Đồ Hiên xoa bả vai bị thương, nếu Dung Thụy Thiên có thể nhận Trác Thích Mặc thì Trác Thích Mặc sẽ không ép buộc y như vậy, nhưng sau khi biết những hành vi và việc làm của Trác Thích Mặc, Dung Thụy Thiên không có khả năng lưu lại bên người hắn, thế là biến thành đánh giằng co.

Trác Thích Mặc đặt chiếc bánh ngọt màu xanh trên tay xuống bàn, tươi cười thập phần thân thiết:” Anh nhớ rõ em thích bánh ngọt, thuận tiện mang đến một cái cho em”.

Nếu hắn đã tìm tới cửa, cho dù trong lòng từng có nhiều cảm xúc, Dung Thụy Thiên vẫn là ngăn chặn cơn tức giận, thái độ không mặn không nhạt:” Ngày mai tôi phải đi làm, có chuyện gì thì nói ngắn gọn”.

Trác Thích Mặc chăm chú nhìn Dung Thụy Thiên, khuôn mặt Dung Thụy Thiên hoàn toàn không nhìn ra được dấu vết tuấn tú ngày xưa, tóc đen xõa tung dừng trên khuôn mặt trống trải của hắn, dưới ngọn đèn sáng tỏ có vẻ yếu ớt:” Lần đó là anh không đúng, anh cũng không muốn khiến cho sự tình biến thành như vậy…”.

Dung Thụy Thiên cắt ngang hắn:” Trác tiên sinh, nếu anh đến đây là để nói mấy thứ này thì tôi sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, những thương tổn cùng thống khổ trước kia anh mang đến cho tôi, tôi cũng sẽ không truy cứu”.

” Như vậy thỉnh nhận tờ chi phiếu này “.

Dung Thụy Thiên nói thẳng:” Tôi không cần tiền của anh”.

Trác Thích Mặc tươi cười chưa biến, chỉ là hơi nhướn chân mày anh tuấn, tư thái tao nhã nhìn mặt hắn:” Lấy tình huống hiện tại, những chỗ em cần dùng tiền rất nhiều, vì sao muốn cự tuyệt ý tốt của anh?”

” Trước kia tôi đã nói với anh, không cần lo chuyện của tôi, hiện tại cũng giống nhau, nếu anh muốn bồi thường tôi thì đừng nên xuất hiện trước mặt tôi nữa, tôi đã chịu đủ anh rồi” Dung Thụy Thiên hỏa mạo ba trượng.

Trác Thích Mặc vẫn nho nhã lễ độ như trước:” Từ sau tai nạn xe cộ thì em liền mai danh ẩn tích, mấy năm nay anh đều tìm em,cho đến tháng trước, anh nhìn thấy em trong tấm ảnh do phóng viên chụp được. Mấy năm nay em sống thật vất vả, chỉ là tại sao lại chọn Tịch Nhạ Hoài?”

Đầu óc Dung Thụy Thiên đột nhiên giống như bị rút sạch, thân thể cương cứng ngồi ở kia, nhìn Trác Thích Mặc tươi cười ôn nhã, nhìn dòng khí hắc ám nơi đáy mắt hắn cuồng vọng quấn lấy mình, cắn nuốt mình.

” Tịch Nhạ Hoài là nghệ sĩ của công ty anh, cũng là nghệ sĩ một tay anh mang ra, hắn đã từng theo đuổi anh, nhìn bộ dáng mờ mịt của em, chẳng lẽ Tịch Nhạ Hoài không có nói cho em?”

Sắc mặt Dung Thụy Thiên trắng bệch, thoạt nhìn giống như sắp sửa hít thở không thông:” Vì cái gì phải nói cho tôi những việc này…. Thương tổn tôi như vậy, thương tổn tôi anh thật sao hứng hay sao…”

” Anh sẽ không thương tổn em để làm sung sướng chính mình” thái độ Trác Thích Mặc thực khách khí, vừa thấy thì biết là gia giáo tốt lắm, bất luận gặp tình huống gì đều vẫn giữ được phong độ:” Dung Thụy Thiên, hãy trở lại bên người anh”.

Chú thích:

() NG: Đây là để chỉ những cảnh quay bị cắt lúc đang quay. Thuật ngữ này mình ko tìm thấy trong 79 thuật ngữ làm phim, nhưng sang trang nước ngoài thì họ nói NG là No good, hoặc ít nhất là nó mang nghĩa như thế ^^