Sủng Phi Nghiện: Nương Tử, Bổn Vương Chín Rồi!

Quyển 1 - Chương 24: Lại bị hố



Thúy Nhi đứng ở xa xa nhìn hình ảnh một người một chó hài hòa, nước mắt “Lạch cạch lạch cạch” rơi xuống, sao tiểu thư lại đáng thương như vậy. Một thời gian trướcmới cửu tử nhất sinh, tối hôm qua đang yên đang lành tham gia yến hộilại bị Thái hậu hứa gả cho Dật Vương gia, dân gian không mấy người gặpqua Dật Vương gia lớn lên trong thế nào, nhưng chuyện Dật Vương gia cóbệnh đại gia đều nhất thanh nhị sở!

Tiểu thư của ta, sao mệnh của người lại khổ như vậy...

”Thúy Nhi, nhìn cái gì vậy?”

Một giọng nam đánh gãy Thúy Nhi đang khóc sướt mướt, dứt lời Thúy Nhi cònnhìn nhìn hình dáng trong tiểu viện, cuối cùng thấy được bóng dáng Dạ Tử Huyên.

”A ——” Thúy Nhi giật nảy mình, nhanh chóng xoa xoa nước mắt hành lễ với Hiên Viên Kỳ Tu: “Nô tì tham kiến Thế tử.”

Hiên Viên Kỳ Tu gật đầu, không lại quan tâm Thúy Nhi, yên tĩnh xem thiên hạ ở phía xa, tựa hồ tâm tình của nàng cũng không tệ.

Sau yến hội, khi Hiên Viên Kỳ Tu về phủ thong thả đi đi lại lại trongphòng, cả đêm không thể ngủ. Yến hội này không phải mượn cớ tuyển Thế tử phi cho hắn ta sao, thế nào cuối cùng cưới Vương phi liền biến thànhtiểu Hoàng thúc? Hơn nữa đối tượng lại là Huyên Nhi, này sao có thểđược? Về sau hắn ta phải gọi nàng một tiếng Hoàng thẩm. Càng làm cho hắn ta tức giận là, buổi sáng Thái hậu nương nương phái thái giám trongcung đến truyền ý chỉ, nói nhân tuyển Thế tử phi của hắn ta là chi nữcủa Phó Thái phó—— Phó Ngọc Trà.

Thực sự làm hắn ta đứng ngồikhông yên, không dám kháng chỉ, lại không muốn cưới, tìm phụ vương nóichuyện, ai biết phụ vương đóng cửa không chịu gặp, còn kêu chuyện gì! Vì thế sau khi đến tường ngoài phủ Tướng quân tìm Dạ Tử Huyên, chắc hẳnnha đầu kia cũng rất buồn bực đi! Vừa mới tiến đến một lát, liền đụngtới Thúy Nhi!

Hai mắt Thúy Nhi đỏ bừng nhìn Hiên Viên Kỳ Tu,trước kia không phải Thế tử gia luôn đối đầu với tiểu thư sao, hôm nayhắn ta tới làm gì? Hắn ta có thể trợ giúp tiểu thư không gả cho DậtVương gia sao? Tiểu thư gả cho Dật Vương gia liền không có hạnh phúc,đời này thật sự bị hủy.

Hiện tại Thúy Nhi đã tuyệt vọng nên cáigì cũng có thể thử, vậy mà nghĩ muốn xin giúp đỡ từ Hiên Viên Kỳ Tu, đôi mắt nhỏ kia khẩn cầu làm Hiên Viên Kỳ Tu hạ không được quyết tâm nói ra lời tàn nhẫn: Bản Thế tử cũng không có cách nào!

”Thúy Nhi, ta đói bụng!”

Dạ Tử Huyên rống to với khoảng sân trống vắng, trời biết Thúy Nhi lại trốn ở nơi nào hậu mệnh đâu! Nha đầu cổ đại chính là tốt, tùy truyền tùyđến, tri kỷ giữ ấm.

”À, Thúy Nhi lập tức đi phòng bếp thúc giụcbọn họ làm!” Thúy Nhi cũng cao giọng đáp trả một câu sau đó chân nhanhnhư tia chớp chạy đi, nàng ta đều quên Thế tử gia là một nam nhân, namnhân là không thể tùy thời bước vào hậu viện.

Chủ tớ hai người đối thoại, khóe miệng Hiên Viên Kỳ Tu sinh sôi co rút, quả nhiên người thị phi huấn luyện ra người.

Hiên Viên Kỳ Tu dần dần tới gần Dạ Tử Huyên, nghe nàng nói một ít lời mà mình không hiểu.

”Setdown!”

”Standup!”

”Verygood!”

...

Chỉ thấy chú chó kia rất có linh tính ngồi xuống, đứng lên, sau đó vui vẻcọ cọ lên người Dạ Tử Huyên, hình ảnh một người một chó hài hòa nóikhông nên lời.

”Huyên Nhi!”

Dạ Tử Huyên biết có người tớigần, còn tưởng rằng là Thúy Nhi, không nghĩ tới dĩ nhiên là “Coi tiềnnhư rác”, thằng nhãi này tới làm gì, chẳng lẽ là muốn xin nàng đi TuyệtVị Thiên Hạ ăn cơm? Di, dù sao tâm tình không tốt, cũng không phải làkhông thể được tể hắn một chút! Dê béo đưa lên tận cửa, tuyệt đối khôngthể thả điệu!

Nghiễm nhiên lúc này, Hiên Viên Kỳ Tu ở trong mắtDạ Tử Huyên đã thành nướng giá thượng lưu du dương, mặc người xâm lược,nhưng là từ chỗ nào hạ đao?

”Hắc hắc ~” Dạ Tử Huyên cười quỷ dị,ánh mắt tính kế giống như tia X quét qua quét lại ở trên người Hiên Viên Kỳ Tu, nhìn đến mức cả người Hiên Viên Kỳ Tu không được tự nhiên.

”Huyên Nhi, nàng đừng như vậy, có gì nàng cứ nói đi! Nàng như vậy ——” hắn tathực nói không được nữa, ánh mắt này làm trong lòng hắn ta thấy sợ hãi,giống như bị cô gái nhỏ này tính kế.

Quả nhiên, dứt lời liền thấy Dạ Tử Huyên tặc hề hề cười rộ lên, “Thế tử gia, lão gia ngài đói bụng không?”

Hiên Viên Kỳ Tu nghe thấy lời này nên cho rằng Dạ Tử Huyên muốn giữ hắn talại cùng nhau ăn cơm, đỏ mặt ngốc nghếch gật gật đầu, Huyên Nhi vậy màquan tâm hắn ta!

Nhưng mà, Dạ Tử Huyên hạ một câu kém chút nữa làm cho hắn ta suýt ngã quỵ.

”Vừa vặn ta cũng đói bụng, ngài lại mời ta ăn đồ ăn ở Tuyệt Vị Thiên Hạ lầnnữa đi!” Cặp mắt kia còn lập tức vứt cho hắn ta mị nhãn!

HiênViên Kỳ Tu nhất thời dở khóc dở cười, hắn ta chỉ biết cô gái nhỏ nàytuyệt đối không có hảo tâm như vậy, bản thân suy nghĩ nhiều, bản thânsuy nghĩ nhiều! Nhịn không được ở trong lòng tự giễu!

”Không thành vấn đề!”

Chính là vài bữa cơm Vương phủ Thế tử gia hắn ta vẫn có thể mời nổi, huống hồ, mời Huyên Nhi ăn cơm, hắn ta cam tâm tình nguyện.

Dạ Tử Huyên nghe xong, vỗ vỗ tay, không e dè vận khinh công, một đườngtheo đỉnh thượng lướt qua. Hiên Viên Kỳ Tu hơi kinh ngạc sau đó cũngđuổi theo sát phía sau....

”Tiểu thư, cơm tốt lắm, tiểu thư....”

Thúy Nhi nào biết đâu rằng, nàng ta lo lắng nửa ngày cho tiểu thư vô lương,giờ phút này đã rảo bước tiến lên đại môn tửu lâu Tuyệt Vị Thiên Hạ.

...

Cửa tửu lâu....

”Thất tiểu thư, Thế tử gia, xin mời vào trong!” Tiểu nhị tay trái vung khăn vắt lên vai, tay phải tiêu chuẩn làm ra tư thế mời.

Hôm nay hai vị này thế nào ấy, vậy mà có thể hòa bình ở chung? Hôm nay mặttrời mọc ở phía Tây sao? Nhưng hiện tại là giữa trưa, buổi sáng khi mặttrời mọc đúng là không chú ý tới! Lần này tiểu nhị dẫn bọn họ vào gianphòng thứ nhất ở lầu ba, chờ sau khi Dạ Tử Huyên đi vào phòng nhìn mộtlượt, mới biết được lần trước tự bản thân cho rằng mình thông minh làsai.

Bởi vì sau khi nàng đi vào, toàn bộ bài trí trong phòng vẫnthuần một sắc hoa lan, tầng này lúc trước chẳng phải ấn bố trí mai lantrúc cúc. Lão bản nơi này thật thích hoa lan, có cơ hội thật muốn kếtbạn cùng hắn hoặc nàng một chút, cùng nhau tham thảo một chút. Ánh mắtDạ Tử Huyên xem chung quanh, Hiên Viên Kỳ Tu hiểu rõ cười.

”Nhị vị hôm nay muốn ăn gì?” Tiểu nhị thay hai người bưng tới trà nóng, đánh gãy không khí yên tĩnh, sau đó cung kính đổi trà.

”Huyên Nhi, nàng chọn đi!” Hiên Viên Kỳ Tu thấy ánh mắt xích lõa của Dạ TửHuyên, không thể không giao quyền chủ động gọi món ăn cho nàng.

”Hắc hắc ~ vậy cám ơn!” Dạ Tử Huyên làm bộ ngượng ngùng sờ sờ mũi, sau đó đặt toàn bộ lực chú ý trên thực đơn.

Nửa nén hương trôi qua...

Một nén nhang trôi qua...

Dạ Tử Huyên nhìn chằm chằm thực đơn nửa ngày, vậy mà tên một món ăn cũngkhông có gọi. Đang lúc Hiên Viên Kỳ Tu muốn mở miệng hỏi, nữ nhân nhưtượng gỗ điêu khắc nửa ngày không đổi thư thế lại mở miệng: “Ai, vẫn làấn một phần thực đơn lần trước bổn tiểu thư gọi đi!”

Vừa nói lờinày, sau đầu Hiên Viên Kỳ Tu và tiểu nhị nhất tề treo lên ba đạo hắctuyến. Đã như vậy, ngươi còn xem thực đơn nửa ngày như vậy làm chi? Hơnnữa biểu cảm của cô gái nhỏ này vẫn là một bộ rất khó khăn, trời ạ, còncó thiên lý nữa không?

Mười bảy món ăn một món canh, đầy đủ mườitám món ăn, rõ ràng là bản thân bị hố, nàng còn muốn bày ra một bộ khóxử, Dạ Tử Huyên, không nên hố theo nàng như vậy nha.

”Thế tử gia, này?”

Tiểu nhị khó xử nhìn Hiên Viên Kỳ Tu, gọi mười tám món ăn thật sự là quálãng phí, lần trước hai chủ tớ các nàng chỉ ăn được một nửa.

”Liền ấn theo Huyên Nhi nói mà làm, tốc độ nhanh chút!” Hiên Viên Kỳ Tu bấtmãn nhìn thoáng qua tiểu nhị, ở trước mặt Huyên Nhi làm sao có thể biểuhiện mình là người rất keo kiệt!

Tiểu nhị nghe xong, chạy nhanhnhư gió, đó là Thế tử gia nha, có rất nhiều tiền, bản thân hạt thao kính tâm làm gì. Hắn ta lại không biết, thực ra Hiên Viên Kỳ Tu thật đaulòng!

Dạ Tử Huyên đắc ý uống trà ngon trong chén, đang chuẩn bịthao thao bất tuyệt bình lá trà thật xấu, lại nghe thấy Hiên Viên Kỳ Tuhô một tiếng: “Tiểu Hoàng thúc!”