Sự Trở Về Của Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 65



Vì thế, chờ Phó Chỉ Toàn dùng dược xong, đứng dậy chuẩn bị tiếp tục đem số cháo còn lại phát cho xong, liền nhìn thấy mấy nha dịch dẫn bốn thanh niên trai tráng lại đây, hòa hòa khí khí mà nói: “Quý phu nhân, các ngươi đều đã mệt mỏi rồi, nghỉ tạm trong chốc lát đi, để cho bọn họ tới giúp các ngươi.”

Bốn nam nhân này làm việc cũng thực nhanh nhẹn, nấu cháo nấu cháo, nhóm lửa nhóm lửa, bê thùng bê thùng, duy trì trật tự rõ ràng.

Hơn nữa có bốn đại hán bọn họ, người xếp hàng không tự giác mà thực hiện quy củ, toàn bộ đội ngũ bớt xô xô đẩy đẩy, trở nên ngay ngắn trật tự hẳn.

Tiểu Lam thấy vậy, nhẹ nhàng thở ra: “Thiếu phu nhân, cái này thật tốt, chúng ta ở một bên nhìn chằm chằm là được.”

Xác thật, lúc này mới có một ngày, bốn người bọn họ liền mệt đến cơ hồ tê liệt ngã xuống.
Nếu làm liên tục mười ngày, cường độ lao động cao như thế này, chỉ sợ nhóm lưu dân còn chưa ngã xuống, thì bọn họ đã ngã xuống trước.

Phó Chỉ Toàn sờ soạng bọc vải bố trắng một chút, gật đầu cười nói: “Đúng vậy, vẫn là quan phủ nghĩ đến chu đáo.”

Nàng vừa dứt lời liền nghe được sau lưng truyền đến một tiếng kêu nóng nảy: “Thiếu phu nhân, không tốt, không tốt, lão phu nhân cùng tiểu thư bị sinh bệnh, ngươi mau trở về nhìn xem đi.”

Phó Chỉ Toàn đứng lên, chờ Như Ý thở hổn hển bình tĩnh lại, mới nói: “Chậm rãi nói, sao lại thế này?”

Như Ý gấp đến độ nước mắt đều chảy ra, nghẹn ngào nói: “Buổi sáng hôm nay, thiếu phu nhân đi không bao lâu, nhà cũ bên kia liền phái xe bò đưa lão phu nhân cùng tiểu thư trở về. Lão phu nhân và tiểu thư tối hôm qua một đêm không ngủ, sau khi dùng xong cơm sáng, liền trở về phòng ngủ bù. Không bao lâu, nô tỳ liền phát hiện, hai người bị sốt cao, gọi cũng không tỉnh.”
“Đã gọi đại phu chưa?” Phó Chỉ Toàn bình tĩnh hỏi.

Như Ý vội gật đầu không ngừng: “Đã gọi, đại phu lại đây cũng đã khai dược, nô tỳ bảo Hồng Yến tỷ tỷ ở nhà trông liền tới đây tìm thiếu phu nhân.”

Hiện tại hai chủ tử đều ngã xuống, trừ bỏ Phó Chỉ Toàn, Như Ý cũng không biết nên đi tìm ai.



Bất quá là phát sốt mà thôi, Vạn thị dù cho có chết, mắt của nàng cũng sẽ không chớp dù chỉ một chút. Đáng tiếc nàng hiện tại còn mang danh con dâu của người ta, nếu thật đối với sống chết của Vạn thị chẳng quan tâm, thì dễ bị người lên án.

Tuy rằng hiện tại, dù nàng có “bất hiếu”, Vạn thị cùng Quý gia cũng không nề hà được nàng. Nhưng Phó Chỉ Toàn không nghĩ ở trên loại việc nhỏ này có cớ cho người mượn.
“Ngươi chờ một chút.” Phó Chỉ Toàn xoay người đi qua, hướng Phùng Lục cùng Mã thúc nói rõ tình huống.

Mã thúc không yên tâm các nàng, vội vàng đứng lên, cởi bỏ tạp dề, ném cho Phùng Lục: “Thiếu phu nhân, trời lạnh đường lại ướt, ta đưa các ngươi trở về.”

Hôm nay cháo sắp phát xong rồi, lại có mấy người trẻ tuổi hỗ trợ, Phùng Lục chỉ cần ở một bên nhìn là được, thiếu Mã thúc cũng không sao.

“Được, ngươi đi trước chuẩn bị xe ngựa đi.” Phó Chỉ Toàn gật đầu nói, tiếp theo lại gọi Phùng Lục đến một bên dặn dò, “Ngày mai sẽ phát cháo tiếp, nồi nấu cháo, thùng gỗ, gáo bồn ngươi tìm cái nơi che mưa chắn gió cất tạm là được, không cần mang về trong thành. Mặt khác, các vị đại ca này giúp chúng ta một đại ân, quay đầu lại ngươi cho bọn hắn mỗi người một thăng gạo, cảm ơn bọn họ hôm nay đã hỗ trợ.”
Nghe được lời này, bốn người trẻ tuổi đều vô cùng vui mừng: “Đa tạ phu nhân, chúng tiểu nhân ngày mai cũng sẽ lại đây hỗ trợ.”

Mấy người này cũng đều không phải dạng người gian xảo, Phó Chỉ Toàn không có cự tuyệt: “Chỉ cần các ngươi làm việc cần mẫn, ta hoan nghênh các ngươi ngày mai cũng lại đây hỗ trợ, mỗi người mỗi ngày một thăng gạo làm thù lao.”

Nghe xong lời này, bốn người càng nhiệt tình hơn.

Thấy thế, Phó Chỉ Toàn cũng yên lòng, mang theo Tiểu Lam cùng Như Ý lên xe ngựa.

Bởi vì trời mưa, mặt đường trơn ướt, xe ngựa chạy không được nhanh.

Thời điểm vào thành, lại gặp gỡ đoàn xe quý nhân, ngăn chặn cửa thành, xe ngựa chỉ đành dừng lại ở bên cửa xếp hàng chờ.