Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký

Chương 119



trải qua một phen thâm tư thục lự, Tôn Chí Tân quyết định lên dũng khí ngày mai lại đi gặp con sói lớn kia. Hắn cẩn thận nghĩ, con sói kia hẳn là không có ác ý đối với hắn, đồng thời cũng biểu đạt ra ý muốn đem Tôn Tiểu Lỗ giao cho mình nuôi. Tôn Chí Tân không xác định là nguyên nhân gì khiến nó làm ra hành động này, có lẽ là thấy được thân thể Tôn Tiểu Lỗ lớn tốt lắm, còn có cái chân bị thương đang khép lại của nó, chứng minh mình chiếu cố Tôn Tiểu Lỗ so với nó tốt hơn. Có lẽ là mấy ngày nay nó kỳ thật luôn luôn âm thầm quan sát mình đối đãi Tôn Tiểu Lỗ như thế nào, cuối cùng xác định mình có thể chiếu cố Tôn Tiểu Lỗ, mới bằng lòng yên tâm giao nó cho mình.

Vì sao ?

Tự nó không thể chiếu cố tốt Tôn Tiểu Lỗ ? có nguyên nhân gì khác ? hết thảy đều cần tự mình đi phát hiện, ngày mai là ngày cuối cùng phải đi. Vì Tôn Tiểu Lỗ, vì chính mình, vì không lưu lại tai hoạ ngầm cho bộ tộc, nên đi một lần.

Ban đêm, Naaru đến cầu hoan. Nói thực ra, hưởng qua tư vị nam nam thân mật, Bản thân Tôn Chí Tân kỳ thật rất cơ khát …… Hắn mới hai mươi ba tuổi, đúng là thuộc độ tuổi giống như máy bay ném bom. Nhưng vừa cùng Naaru, không khỏi sẽ nghĩ đến Tiger , liền cảm thấy thật sự xấu hổ. Khó mà không nghĩ đến mình giống như kỹ nữ, vừa mới đưa tiễn Trương gia quan nhân, lập tức lại đi nghênh Lý gia quan nhân ? cảm giác giống như một đôi tay phục vụ ngàn người…… vừa nghĩ vậy, lông tơ trên cánh tay Tôn Chí Tân hoàn toàn đứng lên.

Lại có chuyện Tôn Tiểu Lỗ ở trong lòng, Tôn Chí Tân thật sự không có tâm tình, Naaru chỉ đành tỏ vẻ tiêu sái , biểu tình bất mãn kia Tôn Chí Tân nhìn rất áy náy . Nhưng vừa nghĩ đến lần này chiều Naaru, lần sau Tiger đưa ra yêu cầu như vậy…… liền đau đầu. Thôi , vẫn tiếp tục giả đà điểu đi, dù sao Tôn Chí Tân ở vấn đề tình cảm chính là có tính trơ khiến người ta khí nộ vô cùng, không ai ở phía sau theo đuổi hắn, giục hắn, về chuyện tình cảm hắn chính là một nồi ếch luộc — không bị nấu đến bỏng chết, tuyệt đối không chịu chủ động.

Ngày thứ bảy, tiếp tục nhét Tôn Tiểu Lỗ vào giọ mang đi khe núi. Lần này vì tạo quan hệ tôt, Tôn Chí Tân cố ý chuẩn bị nhiều thịt mình tự làm để ăn, cảm thấy có lẽ có thể lấy lòng con sói lớn kia.

Đến nơi, thả Tôn Tiểu Lỗ ra, kệ nó tự chơi đùa, lấy da thuộc ra may quần áo, ngay cả lang độc thảo cũng không bôi. Tôn Chí Tân có thể khẳng định, ngày hôm qua con sói kia ở một chỗ ẩn nấp âm thầm quan sát mình, nếu nó cảm thấy có thể, sẽ đến gặp mình, lang độc thảo sẽ trở thành thứ bất lợi, không bôi thì hơn.

Từ buổi sáng đến giữa trưa, không thấy xuất hiện bất luận tình huống không bình thường nào. Đến buổi chiều, con sói kia thật sự xuất hiện !

Nó vừa xuất hiện, Tôn Chí Tân liền chứng thật suy đoán của mình. Con sói kia tuy rằng chậm rãi thong thả đi bộ hướng về phía hắn, nhưng Tôn Chí Tân liếc một cái liền nhìn ra ý nghĩa hành động của nó.

cước bộ của nó đi rất mạnh, khiến Tôn Chí Tân có thể dễ dàng phát hiện nó tới gần. Mà loài sói, chỉ cần nó muốn, dựa vào đệm thịt dưới chân nó có thể di chuyển nhẹ nhàng không để mình phát hiện nó. Đồng thời nó còn đi rất chậm, ánh mắt nhìn về phía mình, đi một chút lại dừng, tựa hồ nếu phát hiện nguy hiểm hoặc Tôn Chí Tân biểu hiện sợ hãi, nó sẽ dừng lại không đi tới.

Toàn bộ hành động đều cho thấy ý muốn hòa bình tiếp cận mình của nó, vẻ mặt và cử chỉ đều truyền lại nó sẽ không đột nhiên phát động ý đồ công kích.

Tôn Chí Tân không sợ hãi là giả , nhưng hắn tin tưởng vững chắc suy nghĩ của mình. Liền cường tự trấn định mình, không để trên mặt mình hiện ra biểu tình sợ hãi, cũng không để thân thể mình tản mát ra hơi thở sợ hãi, chỉ bình tĩnh buông da trong tay, tòng dung nhìn Tôn Tiểu Lỗ khoái hoạt hướng về sói lớn chạy đi, rồi sau đó quay chung quanh nó khoái hoạt đổi tới đổi lui, hai con một lớn một nhỏ dùng phương thức này chậm rãi tới gần mình.

Sau khi làm ra một loạt động tác bình tĩnh chờ đợi Tôn Chí Tân liền biết phán đoán của mình là chính xác , hắn ở trong mắt con sói lớn kia thấy được một tia ngạc nhiên bất khả tư nghị cùnghòa tán thưởng. Nó đầu tiên là không chịu tin phản ứng của mình, rồi sau đó là thưởng thức biểu hiện của mình, toàn bộ ánh mắt phi thường nhân tính hóa, Tôn Chí Tân cẩn thận có thể nhìn hiểu nó.

qua thật lâu, con sói lớn kia mới đến đến trước mặt Tôn Chí Tân. Tôn Chí Tân lẳng lặng nhìn nó, nó cũng lẳng lặng nhìn Tôn Chí Tân, mắt sói và mắt người tương đối, đều muôn tiến hành im lặng trao đổi.

Đương nhiên, loại trao đổi này không có kết quả , sói không thể nói, Tôn Chí Tân cũng không, hắn giờ bị câm. Trí vu ách ngữ, toàn bộ doanh địa có thể xem hiểu chỉ dưới mười người, cho nên đừng hy vọng con sói này có thể xem hiểu.

Ánh mắt con sói có vẻ có chút mê hoặc, nó đại khái cảm thấy Tôn Chí Tân hẳn là muốn nói cái gì , kết quả người này loại chỉ kinh ngạc nhìn nó, nhìn nó từ đầu đến chân, còn cố ý nghiêng đầu nhìn trộm nó một cái.

Đực .

Tôn Chí Tân thực xác định, cái đồ kia là thật, đại biểu đây là sói đực. Mà cũng chưa nghe nói qua có Lang Vương giống cái, cho nên Tôn Chí Tân càng tin tưởng con này quả thật là Lang Vương. hơi thở vương giả trên người nó thật sự nồng hậu, có vẻ cao cao tại thượng lại thực không ai bì nổi, Tôn Chí Tân cảm thấy mình không có nhìn lầm.

Giờ nó cách mình rất gần, Ánh mắt Tôn Chí Tân từ cố trấn định kinh cụ chuyển thành thưởng thức !

Nó quả thực rất đẹp , toàn bộ hình thú hoàn mỹ không tỳ vết. đồng tử mắt giống lúc Naaru bình tĩnh, tông mâu vô cùng dễ nhìn, bên trong tràn ngập dã tính, không bị cản trở, còn có ẩn nhẫn, có tự tin cường đại, đẹp khiến người ta nín thở. Mà hình thể nó, thật sự lớn quá mức, không tính cái đuôi duỗi thẳng, chỉ sợ phải hai mét. Thân thể cao gần năm thước, ngồi ngồi xuống hẳn đạt tới một thước bảy, thật là một con sói lớn cho tới bây giờ cũng không có thấyqua!

Nó khác với Tôn Tiểu Lỗ, Tôn Tiểu Lỗ vừa mới bắt đầu thay lông trắng, nó sớm đã là toàn thân tuyết trắng . Một thân lông trắng không một sợi tạp sắc, thật sự chói mắt. Đợi để nhìn sát một chút, bộ lông trắng kia từ chân lông đến đầu lông đều là màu ngân bạch, thực thẳng, một chút cũng không gấp khúc, đủ khiến người ta liên tưởng đến bút lông sói.

Lại nhìn cái vuốt của nó, chất sừng đầu ngón chân mười phần sắc bén, khiến Tôn Chí Tân hoài nghi nó mang theo lợi khí như vậy rốt cuộc là đi đường thế nào. Còn có bàn chân lớn của nó, bàn tay mình chắc chỉ bằng một nửa của nó, tráng kiện khiến người ta không thể tưởng tượng. Còn có răng nanh của nó, nó dù ngậm chặt miệng, có hai cái răng nanh sắc nhọn làm môi nó không bao lại được, lóe một chút hàn quang, dường như hai thanh tiểu chủy thủ gấp khúc.

Trước đây, hắn cũng không có thấy qua chủng loại sói lớn này, chỉ sợ thứ này chỉ có tại cái thời tiền sử thời không lạ này mới có.

Tôn Chí Tân thiếu tâm nhãn có đôi khi quả thật vô địch, sau khi xác định con sói kia đã giống như cùng mình thành lập quan hệ nào đó, sợ hãi của hắn liền bay đến lên chín từng mây, chỉ còn lại lòng hiếu kỳ. nhìn nửa ngày, Tôn Chí Tân mới giựt mình thấy mặt mình sắp áp đến trên người con sói kia. Mà con sói kia biểu tình có vẻ thực 囧, không vui trừng mình, ánh mắt thật cmn nhân tính hóa, cực kỳ giống ngôi sao lớn bị vây xem. Tom Cruise hay là Pierce Brosnan? không đúng là ông chú gợi cảm George Clooney. Ai để ý ? dù sao giờ biểu tình trong mắt nó chính là bị 囧 đến.

Tôn Chí Tân cũng thực 囧, gượng cười xoa tóc mình hai cái, đem Tôn Tiểu Lỗ nhấc đến trên đầu gối mình, lại từ trong sọt liễu lấy ra một khối thịt hun chính mình làm, đưa tới bên miệng con sói kia.

Nó bị hành động lớn mật này của Tôn Chí Tân biến thành dọa một chút, sau nửa ngày mới nghiêng đầu, ngửi miếng thịt trong tay Tôn Chí Tân.

Cũng không biết là vì trấn an Tôn Chí Tân, vẫn mùi thịt hun quả thật hợp khẩu vị của nó, tóm lại sau khi nó ngửi nửa ngày hé miệng một ngụm đem miếng thịt ngoạm qua, bắt đầu ăn.

Động tác…… Phi thường thô lỗ…… Âm thanh nhấm nuốt, quả thực ầm ầm !

Được rồi, xem nhẹ tiếng vang quá đáng sợ này, sự thật chứng minh sự tình phát triển phi thường tốt. tình hình trước mắt tựa như hai nước thiết lập quan hệ ngoại giao trao đổi lễ vật. Nhưng lại là do con sói này chủ động phóng ra , nó đầu tiên là để lại hai con linh dương, mới đến phiên Tôn Chí Tân đánh bạo đưa thịt hun ra.

Nuốt vào hơn phân nửa, nó lại ói ra một chút ra bón Tôn Tiểu Lỗ. Tôn Tiểu Lỗ răng sữa hiển nhiên đối phó loại thịt nát này cũng không được, cố gắng cắn ăn cuối cùng vẫn phun ra, hậm hực từ trên đùi Tôn Chí Tân nhảy xuống chạy tới chỗ chén nhỏ, tiếp tục liếm canh thịt dễ ăn dễ nuốt của mình.

Tôn Chí Tân bỗng nhiên liền hiểu được , đây là sói đực, nó không thể sinh sữa nuôi nấng Tôn Tiểu Lỗ. Hơn nữa nó cũng vô pháp vận dụng phương thức giống như nuôi nấng chim non này nuôi nấng Tôn Tiểu Lỗ, cho nên khi hắn mới phát hiện Tôn Tiểu Lỗ nó đã bị đói thành gầy trơ cả xương như vậy. Mà khi nó phát hiện mình có thể nuôi nấng Tôn Tiểu Lỗ rất tốt, nó còn tính đem Tôn Tiểu Lỗ giao cho mình nuôi nấng, sau đó thuận lý thành chương âm thầm quan sát và tiếp cận.

Ạch…… Nó lão bà, sói mẹ đi nơi nào ? Tôn Chí Tân chỉ là nhân tiện ngẫm lại vấn đề này, cũng không phải thực quan tâm chuyện sói mẹ. Thậm chí, hắn còn có chút ác độc ước gì sói mẹ đã chết thảm, hắn mới có thể thu lưu Tôn Tiểu Lỗ chỉ có sói cha không thể nuôi nó.

Lại nói, con sói này lớn như vậy, như thế nào sinh ra Tôn Tiểu Lỗ nhỏ như vậy ? hay là loại sói này giống chuột túi, vừa sinh hạ con non kỳ thật vẫn là bán thành phẩm? túi nuôi con của nó lại ở nơi nào ? Tôn Chí Tân thực vô lương tiếp tục ngắm trộm sói lớn …… Ạch, kỳ thật là bộ vị cuối bụng. Con sói kia có chút nổi giận, phi thường không vui trừng Tôn Chí Tân, tựa hồ lại cảm thấy cắn hắn một ngụm hình như không phúc hậu, móng vuốt chụp trên người Tôn Tiểu Lỗ, chụp Tôn Tiểu Lỗ lăn, lăn lông lốc như quả cầu lông lăn đến bên chân Tôn Chí Tân.

Gì thế ?

Động tác này Tôn Chí Tân biết, là uỷ thác…… Ặc, gửi con .

Tôn Chí Tân thả lỏng nhẹ nhàng thở ra, Tôn Tiểu Lỗ mình nuôi chắc rồi ! mà người nhà nó cũng tin tưởng mình, sẽ không nghĩ là mình ép buộc bắt nó đi, như vậy sẽ không phát sinh chuyện bầy sói công kích bộ tộc trả thù. Có lẽ nghĩ thêm một chút, có mình cùng nó hòa bình ở chung, lại có Tôn Tiểu Lỗ ràng buộc, có lẽ khi bộ tộc gặp nguy hiểm chúng nó sẽ đến viện trợ không chừng. Lấy biểu hiện con sói này, chỉ số thông minh của nó thật sự thực dọa người, khiến Tôn Chí Tân hoài nghi nó kỳ thật chỉ là có bề ngoài, dưới bộ da sói là người !

Tôn Chí Tân ôm lấy Tôn Tiểu Lỗ, chỉa chỉa mình, chỉa chỉa Tôn Tiểu Lỗ, làm ra động tác muốn dẫn nó đi. Con sói kia vẫn nghiêng đầu xem, cuối cùng gật gật đầu, thừa nhận Tôn Tiểu Lỗ quy túc.

Như thế lại đem Tôn Chí Tân dọa đến, mẹ nó ! nó gật đầu, rất giống người.

Thật sự không có biện pháp đem con sói thông minh như vậy coi như dã thú, Tôn Chí Tân kề mông ngồi bên cạnh nó, tiếp tục lấy thịt hun nó ăn. Lúc nó ăn đến miếng thứ ba Tôn Chí Tân đã nhìn ra, nó là thật thích hương vị này.

Ha ~ có trù nghệ quả nhiên là đánh biến thiên hạ vô địch thủ .

Biết Tôn Tiểu Lỗ an toàn, sẽ không mang đến cái gì nguy hiểm, không chừng còn một con sói lớn làm bạn, Tôn Chí Tân thật sự cao hứng, từng khối từng khối thịt hun bất kể tốn kém bỏ ra, chỉ ước gì nó ăn nhiều một chút. Nó không phải rất nhân tính hóa sao ? Không ăn thịt người cho mình ăn, đạo lý này nó hẳn là biết đi ? ăn xong, về sau cắn người, đặc biệt cắn người nó biết giống mình, khẳng định là không dễ hạ miệng …… Cho nên, trước dùng viên đạn bọc đường dỗ nó !

một bức ảnh tối quỷ dị Sử thượng liền xuất hiện , một người một sói vai sóng vai ngồi, người nọ còn giống dây chuyền sản xuất cho đồ ăn vào miệng sói. Con sói kia lại là đến cũng không cự tuyệt, đưa một khối đến ăn một khối, giống như là sủng vật được chủ nhân cho đồ ăn vặt. Đồng thời còn có một con sói con ở dưới bàn chân một người một sói hân hoan chạy loạn, xoay quanh, một cái chân sau còn có nẹp. Hiển nhiên , cái chân bị thương của nó khép lại rất tốt, nó nhìn qua cũng không quá khó chịu ……

May mà một màn này Naaru và Tiger không có thấy, nếu không hai người xác định sẽ ngất xỉu đi. Tôn Chí Tân tính chuyện này chết sống cũng không nói, ách…… Đương nhiên, có rảnh dạy con sói này biết Naaru và Tiger một chút, muốn cho nó biết hai tên kia đều là Lommar nhà mình, là người một nhà, đừng loạn hạ miệng cắn nhầm người, mình cũng không muốn làm quả phu……